CHƯƠNG 613. Hoàng thúc, tha mạng! (25)


Edit by TUYETLACHOA
          - - - - - - - -🔹🌸🔹- - - - - - - -
Phượng Đức nhìn thấy chủ tử nhà mình bộ dáng tâm tình vui sướng, kỳ thật trong lòng mơ hồ có chút tò mò ——

Chủ tử ......

Đến tột cùng là nghe được chuyện tiểu hoàng đế kia tìm đường chết mà vui sướng, hay là biết được chuyện có liên quan Lạc Tri Ân mà vui sướng?

🌷🌷🌷🌷🌷🌷🌷🌷🌷🌷🌷🌷🌷🌷

Thời gian từng giọt từng giọt trôi qua, tiểu hoàng đế Đường Hoan dù sao vẫn trước sau siêng năng ở trước mặt Nhiếp Chính Vương đại nhân xoát hảo cảm.

emmm......

Phương thức nàng xoát hảo cảm, ước chừng chẳng khác nào bán xuẩn.

Không có cách nào a, một người muốn đạt được hảo cảm của người khác......

Hoặc là ngươi giúp đỡ hắn, trợ giúp hắn, cứu vớt hắn trong nguy nan.

Hoặc là ngươi có đủ ưu tú, ưu tú đến hắn có thể đối với ngươi nhìn với con mắt khác.

Phượng Dạ người này cơ hồ có thể nói là tường đồng vách sắt, đao thương bất nhập. Chỉ có y đem người khác đùa giỡn trong lòng bàn tay, nào có người nào có thể cứu vớt y trong nguy nan được chứ.

Còn về người sau.......

Đường Hoan có tự hiểu lấy mình.

Giống bọn họ một nhóm thiên chi kiêu tử như vậy, cầm kỳ thư họa không gì không giỏi, võ đao lộng thương đều tinh thông, mà phận pháo hôi như nàng, liền tính là liều mạng nỗ lực mười đời, cũng so ra kém đầu ngón tay của nhân gia người.

Muốn bằng vào sự thông minh ưu tú để tranh thủ hảo cảm của Boss phản diện, sợ là trừ phi Boss phản diện kia là cái thiểu năng trí tuệ, bằng không nói, Đường Hoan rất có tự hiểu lấy mình, biết chính mình không làm được.

May mắn chính là, Phượng Dạ tựa hồ rất ăn bộ dáng này của nàng.

Đường Hoan cảm thấy lòng trẫm rất an ủi.

"Chuyện này, hoàng thúc cảm thấy nên làm sao bây giờ?"

"Vi thần cảm thấy......"

"Hoàng thúc quả nhiên là hiểu biết hơn người, vậy dựa theo lời hoàng thúc mà làm đi!"

Đây là cảnh tượng xuất hiện thường xuyên nhất khi lên triều gần đây.

Có thể làm được vị trí trọng thần này, mọi người đều là người thông minh, có thể cảm thấy được, tiểu hoàng đế hiện giờ đối đãi Nhiếp Chính Vương, tựa hồ so trước đây nhiệt tình tin cậy hơn rất nhiều!

Rốt cuộc trước kia, tuy rằng cơ hồ tất cả đại sự cũng đều do Nhiếp Chính Vương làm chủ, nhưng là lúc bệ hạ hạ chỉ, không khi nào mà không phải nghiến răng nghiến lợi, phảng phất bị sỉ nhục lớn lao.

Hiện tại thế nhưng chuyển biến lại nhanh như vậy?

Sau khi hạ triều.

Đường Hoan dựa theo lệ thường lệnh thái giám tâm phúc của mình, đi mời Nhiếp Chính Vương tới Ngự Thư Phòng ngồi.

Tuy rằng nói, Phượng Dạ tên nhãi này là cái quỷ súc không nhìn được tâm tư, luôn là cho nàng một loại ảo giác ngay sau đó liền phải trở mặt.

Nhưng là......

Nàng vẫn là không thể không căng da đầu, cùng Nhiếp Chính Vương đại nhân gây dựng cảm tình.

"Hoàng thúc, mấy ngày nữa ta có lễ vật muốn tặng cho người!"

Tiểu hoàng đế ngồi ở trên ghế cao, chân để trên không lắc qua lắc lại, nhìn qua không chút hình tượng, nửa điểm đều không có tư thái đế vương, càng giống chính là cái tiểu vô lại.

Phượng Dạ hơi hơi nheo mắt.

Vật nhỏ ở trước mặt y, thật càng lúc càng thong dong tự tại.

'Hắn' dường như đang không ngừng thử thăm dò y, ban đầu thì ôm đùi y khóc kêu cha gọi mẹ.

Sau phát hiện y tựa hồ không khó tiếp cận như vậy, liền bắt đầu chậm rãi ở trước mặt  y lộ ra bản tính.

"Ồ, lễ vật gì?" Phượng Dạ rất có hứng thú.

Vật nhỏ này luôn là có thể đưa ra những ý nghĩ bất ngờ, cho nên y còn thật sự có vài phần cảm thấy hứng thú.

Đường Hoan:...... Ngươi là đại gia!

Trong lòng MMP, trên mặt cười hì hì, "Chờ vài ngày nữa, hoàng thúc sẽ biết!"

Phượng Dạ mắt phượng hơi hơi nheo lại, độ cong hoàn mỹ, mang theo vài phần khó lường cười nhạt.

Đường Hoan có loại dự cảm xấu.

Quả nhiên......

"Bệ hạ nên chuẩn bị tỉ mỉ, bổn vương thập phần chờ mong, nếu quá thất vọng, bổn vương sẽ không cao hứng."

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top