Chương 5: Điền văn (xong)

Sáng sớm hôm sau, Điền Mật tỉnh lại, trên người sạch sẽ thoải mái, chỉ là eo có chút mềm, hạ thân còn có chút đau.

Lý Cốc thương tiếc Điền Mật, cảm thấy tối hôm qua mình không biết kiềm chế, lúc chà lau thân thể cho Điền Mật, thấy nơi đó đều sưng lên. Làm cho Lý Cốc đau lòng muốn hỏng rồi.

Ngày hôm sau, cơm sáng đều tự mình mang đến tận giường cho Điền Mật.

Nếu không phải hôm nay là ngày lại mặt, dù nói cái gì thì Lý Cốc cũng sẽ không cho Điền Mật xuống giường.

Để Lý Cốc tùy ý ôm mình lên phía trước xe lừa, cầm theo lễ vật lại mặt đi theo Lý Cốc trở về nhà mẹ đẻ.

Trên đường Lý Cốc luôn chiếu cố Điền Mật, một lát bóc cho Điền Mật quả quýt, một lát sau lại cho Điền Mật một chén nước, khi ăn cơm lại không ngừng gắp đồ ăn cho Điền Mật, làm cho hai người tẩu tẩu của Điền Mật hâm mộ muốn chết! Trong mắt mẹ của Điền Mật đều tràn đầy sắc thái vừa lòng!

Buổi chiều Lý Cốc ở nhà mẹ đẻ Điền Mật giúp đỡ làm việc nhà nông, thân thể hắn cường tráng, làm việc cũng nhanh. Cha Điền Mật nhìn thấy liên tục gật đầu. Người nhà Điền Mật miễn bàn có bao nhiêu vừa lòng với người con rể Lý Cốc này, cha Điền Mật lại càng là một vẻ kiêu ngạo, đều là do hắn chọn con rể tốt a!

Sau này, mỗi ngày Mã thị đến chén cũng không chịu cho nàng rửa một chút, cả nhà trên dưới chăm sóc nàng, cung phụng như tổ tông.

Lý gia thôn trên dưới đều biết, nhà Lý Cốc đem tức phụ đều sủng lên trời, nhóm tức phụ trong thôn đều là các loại vẻ mặt hâm mộ, ghen tị nha.

Ban ngày Điền Mật cùng với Mã thị tâm sự, lúc không có việc gì lại đi dạo ở trong thôn.

Buổi tối liền để cho Lý Cốc lăn lộn ở trên người nàng.

Hai tháng sau vào lúc giữa trưa, hôm nay, Mã thị nấu canh cá trích, Điền Mật thích uống, ngày thường Điền Mật có thể ăn đến hai chén.

Kết quả hôm nay vừa ngửi thấy mùi tanh, dạ dày liền cảm thấy quay cuồng lợi hại, vội vàng đứng dậy chạy đến trong viện nôn khan một trận.

Cái này làm cho Lý Cốc lo lắng một trận, Lý Cốc đặt xuống chén đũa liền đi mời đại phu trong thôn.

Chẩn bệnh xong, là chuyện vui nha! Mang thai một tháng!

Trên dưới Lý gia vui đến không khép miệng được, chuyện này còn không phải là chuyện vui sao! Tức phụ mới vào cửa hai tháng, liền mang thai. Sau đó lại vội vàng đi đến thôn Điền gia báo tin, nhà mẹ đẻ Điền Mật liền mang theo 50 cái trứng gà đỏ lại đây chúc mừng.

"Đinh -- hảo cảm của nam chính +5, độ hảo cảm hiện tại là 95. nhiệm vụ sẽ lập tức được hoàn thành, thật vui vẻ!"

Hơn tám tháng sau, Điền Mật sinh được một tiểu tử mập mạp, nghe thanh âm khóc của trẻ con vang dội, Điền Mật cong cong môi, đột nhiên sáng tỏ, đây, chính là sinh mệnh kéo dài. Thật là kì diệu!

Mắt Lý Cốc hàm chứa nước mắt, nắm tay Điền Mật thật chặt.

Chỉ riêng việc Điền Mật sinh hài tử miệng chưa than một tiếng, nhưng mà hắn cũng biết sinh ra hài tử không dễ dàng.

"Nương tử, nàng vất vả rồi!"

"Đinh -- hảo cảm của nam chính +5, độ hảo cảm hiện tại là 100."

Nhiệm vụ hoàn thành! Phục chế ý thức của ký chủ --Phục chế thành công --Chuẩn bị thoát ly Ký Thể--5--4--3--2--1"

Điền Mật hoảng hốt, khi phục hồi tinh thần lại, nàng đã trở lại không gian màu trắng.

"Nhiệm vụ hoàn thành 100. Cho điểm nhiệm vụ là 95. Đạt được 95 tích phân. Hoàn thành tâm nguyện của Ký Thể, đạt được 10 điểm số liệu.Xin hỏi ký chủ, điểm số liệu phải tiến hành phân phối như thế nào?"

Điền Mật gật gật đầu "Ân, phân phối vào điểm mị lực hết đi."

Tái nhập tư liệu của ký chủ:

Họ tên: Điền Mật

Giới tính: Nữ

Tuổi: 30

Nhan sắc: 60 ( tối đa 100 )

Làn da: 65 ( tối đa 100 )

Dáng người: 80 ( tối đa 100 )

Trí lực: 70 ( tối đa 100 )

Thể lực: 60 ( tối đa 100 )

Mị lực: 55 ( tối đa 100 )

Sở trường đặc biệt: Không có

Kỹ năng đặc thù: Không có

Tích phân: 95

Cấp bậc: 1

Màn hình lại xuất hiện lần nữa, tư liệu của Điền Mật xuất hiện một chút thay đổi.

Hồi tưởng lại nhiệm vụ lần này, Điền Mật thực vui vẻ, đã không có Vệ Tư, cũng không có phòng thí nghiệm lạnh như băng. Thế giới rộng lớn như vậy, còn có thật nhiều người.

Nhà mẹ đẻ của Điền Mật mỗi người đều thực tốt, Lý Cốc, cha mẹ của Lý Cốc đều thực tốt. Mọi thứ đều tốt đẹp như vậy, nàng đột nhiên thực cảm tạ hệ thống tìm được nàng, nàng cảm thấy, nếu không cho nàng cái gì, nàng cũng thực thỏa mãn.

Nghe được suy nhĩ của Điền Mật, 0051 cảm thấy có chút đồng tình với Điền Mật, bởi vì chưa bao giờ có được, cho nên có một chút liền cảm thấy thỏa mãn.

"Ký chủ có muốn nghỉ ngơi hay không, hay là tiếp tục nhiệm vụ?"

"Tiếp tục nhiệm vụ!"

Nàng không nghĩ sẽ nghỉ ngơi ở chỗ này, nơi này không có đến một người, cái gì cũng không có, nàng muốn đi ra thế giới bên ngoài!

"Đang tiếp thu nhiệm vụ -- tiếp thu nhiệm vụ thành công -- đang truyền tống ký chủ --"

"Truyền tống thành công -- đang tiếp thu nội dung nhiệm vụ --"

( Phiên ngoại )

Lý Cốc cảm thấy đời trước của hắn, đời trước nữa khẳng định là một người tốt, bằng không như thế nào có thể cưới được một người vợ tốt như vậy, không chê hắn bị hủy dung, nàng lại là một người xinh đẹp ngoan ngoãn. Còn sinh cho hắn một tiểu tử mập mạp! Hắn cảm thấy nhân sinh đều viên mãn, chính là hiện tại muốn hắn chết, hắn cũng nguyện ý.

Ngạch. Vẫn là thôi đi, hắn luyến tiếc nương tử, vẫn là chờ hắn sống thọ và chết tại nhà đi.

Cảm giác ống quần bị thứ gì kéo kéo, Lý Cốc cúi đầu vừa thấy, nhi tử một tuổi của mình chảy nước dãi giơ một chiếc bánh muốn đút cho hắn ăn.

Lý Cốc nhếch môi, không thèm để ý trên mặt bánh dính đầy nước miếng của nhi tử, khom lưng cắn một miếng :"Ngô ~ miếng bánh dính nước miếng của nhi tử cũng thật ngon nha!"

Nghe vậy, Điền Mật đang cúi đầu ngồi ở trên giường may quần áo cho nhi tử ngẩng đầu nhìn ở mép giường một lớn một nhỏ, buồn cười. Lộ ra má lúm đồng tiền đầy ngọt ngào.

Thấy nương tử nhà mình cười, Lý Cốc cười càng vui, duỗi tay đem nhi tử bế lên, nâng đến cao cao, chọc đến tiểu tử cười khanh khách.

Điền Mật sợ tới mức ném quần áo trong tay:

"Cẩn thận một chút đi!"

Lý cốc cười ha ha: "Không có việc gì, sẽ không ngã đâu!"

Trong phòng thanh âm vui vẻ truyền tới bên ngoài, trên cây táo chim chóc nghe thấy được, cũng đi theo đón ý nói hùa.

Lý Cốc cảm thấy, hắn đã hiểu, đây là chính là "lão bà hài tử nhiệt đầu giường đất*" đi!

Từ nay, đã không có việc Lý Cốc hưu thê lại cưới.

Lưu Manh Manh như cũ chạy không thoát vận mệnh phải xuyên qua, vừa xuyên vào đã bị mẹ kế gả ( bán ), chẳng qua nàng bị gả cho một nhà trong Lý gia thôn, là Lý Mộc nhà bán thịt heo.

( Edit: Trong cv là Lý cây cột mà tớ thấy sao sao nên đổi thành Lý Mộc :>)

Lý Mộc là người goá vợ, Lưu Manh Manh lúc này mới chỉ có 15 tuổi, Lý Mộc đã 25, còn có một nhi tử 5 tuổi. Lý Mộc lớn lên dáng người cao to, hiền lành, nói khó coi lại cũng không khó coi.

Lý Mộc thấy nương tử của mình nhỏ nhỏ gầy gầy, nghĩ nhất định phải đem Lưu Manh Manh chăm sóc đến trắng trẻo mập mạp mới tốt!

Có lẽ là do hiệu ứng nữ chính, Lưu Manh Manh sau khi gả đi, cuộc sống cũng không quá tệ.

Lưu Manh Manh tâm địa thiện lương, Lý Mộc hàm hậu thành thật, nhi tử cũng ngoan ngoãn, vừa mới bắt đầu Lưu Manh Manh cũng có chút ủy khuất, nàng là một nữ sinh của thế giới hiện đại, chỉ vừa mới tốt nghiệp đại học.

Kết quả một lần tai nạn xe cộ đưa nàng xuyên qua thế giới cổ đại ở nông thôn nơi thâm sơn cùng cốc này.

Xuyên qua thì xuyên qua đi, người ta xuyên qua, người nào chẳng phải xuyên vào công chúa, tiểu thư!

Con vợ lẽ cũng được nha! Tốt xấu gì cũng là một tiểu thư nha!

Nàng lại xuyên ngược, xuyên thành một cái nha đầu không đủ dinh dưỡng, dậy thì không thành công, nhà nghèo!

Vậy cũng thôi đi, xuyên thành một nha đầu nhà nghèo đã đành, nhưng vận mệnh của nàng như thế nào lại khổ như vậy a?!

Vừa mới xuyên qua đã bị mẹ kế bán cho một người goá vợ làm vợ kế, lại là một người bán thịt heo!

Vậy cũng tốt đi, nàng có phải nên cảm thán, ít nhất gả vào đây có thịt ăn?

Ân, thôi bỏ đi, Lý Mộc này nhìn qua cũng không tệ lắm, gả qua rồi thì chấp nhận sống như vậy đi?

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top