Chương 11: Quân lữ văn (xong)
Điền Mật khoác tay Điền phụ, đi đến trước mặt Tập Dận, đứng lại.
Lúc này trong mắt Điền phụ chứa hơi nước, nhìn về phía Điền Mật trong ánh mắt mang theo không nỡ. Con gái của mình bây giờ phải gả đi, dù nơi gả đến gần, đó cũng là nhà người khác.
Nhìn ra Điền phụ không nỡ, Tập Dận hướng Điền phụ cúi đầu một cái, giọng nói trịnh trọng: "Nhạc phụ, từ hôm nay trở đi, ta cam đoan với người! Ta sẽ dùng ta sinh mệnh của mình, làm cho Mật Mật, mỗi một ngày đều luôn hạnh phúc!"
Điền phụ gật gật đầu, vẫn không nỡ như cũ nhưng vẫn đem tay Điền Mật, đặt lên tay Tập Dận: "Ta không mong ngươi nhiều tiền giàu có, không mong ngươi quan chức thăng tiến. Chỉ cần ngươi thân thể khoẻ mạnh, chăm sóc thật tốt con gái bảo bối của ta là được! "
"Con sẽ! Nhất định!" Tập Dận nắm chặt tay Điền Mật, dường như sợ Điền phụ đổi ý.
Điền phụ gật đầu, lui về ghế của người thân.
Hôn lễ của Điền Mật cùng Tập Dận được tổ chức theo nghi thức Trung Quốc, hôn lễ kết thúc, từ nay về sau, hai người sẽ luôn luôn gắn bó cùng nhau.
"Đinh -- hảo cảm của nam chính +10, độ hảo cảm hiện tại là 100. Nhiệm vụ hoàn thành."
"Phục chế ý thức của ký chủ -- phục chế thành công -- chuẩn bị thoát ly Ký Thể --"
"5--4--3--2--1--"
Trở lại không gian màu trắng quen thuộc, Điền Mật rất nhanh liền hoàn hồn, nam chính cần công lược lần này cùng nam chính ở thế giới trước không giống nhau, cũng cho nàng cảm giác không giống nhau. Nhìn những bộ tiểu thuyết, phim thần tượng mà nàng xem, nàng cảm thấy, cảm giác của nàng đối với Tập Dận, ngay cả thích cũng không có.
Ân, nàng cảm thấy như vậy, nếu gặp được nam chính hơi khó công lược một chút, tựa hồ sẽ có khó khăn a. Về sau nàng vẫn là cố gắng thích nam chính đi.
Nhiệm vụ hoàn thành 100, cho điểm nhiệm vụ là 90. Đạt được 90 tích phân. Hoàn thành tâm nguyện của Ký Thể, đạt được 6 điểm số liệu. Xin hỏi ký chủ, điểm số liệu phải tiến hành phân phối như thế nào?"
"Phân phối, thêm vào nhan sắc hết đi!" Xem những bộ tiểu thuyết kia, gặp ai cũng đều nhìn mặt đầu tiên, nàng tranh thủ đem nhan sắc tối đa đi.
Tái nhập tư liệu ký chủ:
Tên họ: Điền Mật
Giới tính: Nữ
Tuổi: 30
Cấp bậc: 2
Nhan sắc: 66 (tối đa 100)
Làn da: 65 (tối đa 100)
Dáng người: 80 (tối đa 100)
Trí lực: 70 (tối đa 100)
Thể lực: 60 (tối đa 100)
Mị lực: 55 (tối đa 100)
Sở trường đặc biệt: Y thuật ngoại khoa
Kỹ năng đặc thù: Ánh mắt thâm tình (sử dụng vĩnh cửu)
Tích phân: 135
"Ký chủ có muốn nghỉ ngơi một chút, hay là tiếp tục nhiệm vụ tiếp theo?"
"Tiếp tục nhiệm vụ!"
"Tốt, trước nói cho ký chủ biết, nhiệm vụ tiếp theo khó khăn sẽ tương đối cao, có lẽ sẽ xuyên vào thời gian không thuận lợi cho công lược như trước, thời gian làm nhiệm vụ cũng có khả năng sẽ kéo dài một chút."
"Ân, ta đã biết."
"Đang tiếp thu nhiệm vụ -- tiếp thu nhiệm vụ thành công -- đang truyền tống ký chủ --"
"Truyền tống thành công -- đang tiếp thu nội dung nhiệm vụ --"
---------
(Phiên ngoại)
"Uy? Mẹ? Ta vừa mới tan tầm, làm sao vậy? Ân, buổi chiều có thời gian nha? Cái gì? Xem mắt? Làm ơn, mẹ ~ con gái của người mới 27, còn đang là thiếu nữ nha!" Nhan Hương vốn dĩ nhận được điện thoại của mẹ mình còn rất cao hứng, rốt cuộc mình đã hai tháng không về nhà ba mẹ ở thành phố A, vẫn là rất nhớ người nhà. Kết quả, mẹ gọi điện thoại là muốn nàng đi xem mắt.
Làm ơn, nàng không phải là không có ai muốn, trong viện quân y có bác sĩ Trình mới tới hai tháng ở nội khoa một tuần trước mới thổ lộ cùng nàng đây. Nàng chỉ là không nghĩ đến yêu đương mà thôi!
"Sắp qua 30 rồi, còn là thiếu nữ gì nữa, ngươi cũng không biết xấu hổ! Ai nha! Gặp một chút cũng được! Nếu là không thành, coi như kết giao thêm bằng hữu! Lại nói tiếp ngươi cũng từng gặp qua nha! 22 năm trước, thời điểm ta mang ngươi đi nhà bà ngoại, liền ở nhờ hàng xóm cách vách nhà bà ngoại ngươi, đối tượng lần này chính là con trai của gia đình Trình thúc thúc đó! Ngươi lúc ấy còn luôn đi theo sau mông hắn, luôn muốn cùng Trình ca ca chơi đâu, sau này một nhà bọn họ di dân nước ngoài, ngươi còn nhớ rõ không? Mấy ngày hôm trước ta đi thăm bà ngoại ngươi, trùng hợp gặp được Trình thúc thúc, nguyên lai Trình thúc thúc cũng đến tuổi xế chiều, già rồi già rồi, vẫn là nhớ đến quê hương của mình, liền trở về. Ngươi cũng nhớ rồi đi? A? Tốt xấu gì các ngươi cũng được xem như là thanh mai trúc mã!"
Nhan mẫu tự mình kể lại một lần không thở dốc một chút nào, Nhan Hương nghe được muốn trợn trắng mắt. Cái gì nha? Thời điểm lúc năm tuổi liền cùng nhau chơi mấy ngày, năm tuổi chuyện này ai nhớ rõ nha, này cũng được xem là thanh mai trúc mã. Nghe thấy Nhan mẫu còn muốn nói tiếp: "Ta gặp! Nhất định sẽ gặp! Cần thiết gặp! Ngài đem địa chỉ cho ta đi!" Nhan Hương thở dài thật mạnh, mẹ, ta nhận thua!
Buổi chiều, ở quán cà phê "Người có duyên".
Nhan Hương nghe Nhan mẫu nói xong, trang điểm nhẹ, tóc dài màu đen cuộn sóng, rối tung trên vai, mặc một chiếc váy liền áo màu trắng, chân mang một đôi cao gót màu hồng nhạt. Lúc này nàng đã rút đi vẻ ngây ngô của 5 năm trước, nét trẻ con trên gương mặt cũng mang theo một chút hương vị thành thục.
Tiến vào quán cà phê, nàng liền nhìn xung quanh, mẹ nàng nói, đối phương sẽ mặc một bộ tây trang màu đen, trên bàn sẽ có một bó hoa cẩm chướng màu tím mà nàng thích nhất. Đột nhiên, dường như nàng thấy được cái gì, kinh ngạc trừng lớn đôi mắt, sau đó lại nhìn khắp nơi tìm xem.
Phía trước có một cái bàn ngồi bên cửa sổ có một nam nhân soái khí hướng nàng cười vẫy tay. Bất đắc dĩ, nàng đành phải thở dài, đi về hướng đối phương.
"Bác sĩ Trình, mời nói cho ta biết, đây là chuyện gì xảy ra?" Nhìn nam nhân ngồi ở đối diện, Nhan Hương mang một bộ dáng nghi hoặc.
Được gọi là bác sĩ Trình, Phương Nguyên nhún nhún vai vẻ mặt mang theo ý cười nhẹ nhàng: "Chính là giống như ngươi thấy, ta chính là Trình ca ca của ngươi."
--------
"Mommy ~ ca ca lấy búp bê của ta ~" tiểu cô nương lớn lên xinh đẹp, dễ thương mặc váy công chúa, cột hai cái bím tóc, trong mắt có chứa hơi nước, phảng phất nháy mắt tiếp theo nước mắt sẽ chảy ra.
"Hữu Ân, ngươi là anh trai, như thế nào có thể lấy đồ chơi của em gái đây! Hơn nữa ngươi là con trai, sao lại chơi búp bê?" Điền Mật nắm tay con gái nói, nghĩ đến chuyện đồ chơi của hai cái tiểu gia hỏa này, vẻ mặt không ủng hộ nhìn về phía con trai của mình.
Nghe vậy, Hữu Ân bĩu môi, vẻ mặt bất đắc dĩ: "Mommy, đầu tiên con chỉ là so với Niệm Ân ra đời trước một phút đồng hồ mà thôi, nếu không tính như vậy mà nói, chúng ta kỳ thật là lớn bằng nhau. Tiếp theo, chỉ cần Niệm Ân đem xe tăng của con giao ra đây, con liền đem búp trả lại cho nàng."
Nghe thấy con trai vì chính mình giải oan, Điền Mật nhướng mày cúi đầu nhìn ánh mắt lập loè của con gái: "Ân ~ hừ?"
"Con, con.. Chính là nhìn thấy ca ca chơi xe tăng rất vui, liền lấy về chơi chơi nha!" Niệm Ân bĩu môi, bắt đầu còn có chút ngượng ngùng, sau lại cảm thấy đúng lý hợp tình.
Điền Mật đang muốn nói cho con gái một chút đạo lý, liền nghe thấy tiếng bước chân lộc cộc, trầm ổn hữu lực, rất nhanh liền đến phía sau Điền Mật.
"Ba ba --"
"Ba --"
Niệm Ân thấy ba ba nhà mình đã trở lại, lập tức ném tay Điền Mật ra, nhào vào vòng tay đang mở rộng của Tập Dận.
Hữu Ân đi đến trước mặt Tập Dận, tự chủ của hắn vẫn luôn tốt hơn so với em gái, chỉ là trên mặt cũng biểu hiện vui mừng khi thấy baba trở về. Tay Tập Dận vẫn luôn ôm Niệm Ân, cúi đầu nhìn Hữu Ân, duỗi tay xoa đầu của hắn, ánh mắt từ ái.
Ngẩng đầu, nhìn Điền Mật thâm tình nhìn hắn, trong mắt nhớ nhung như thế nào cũng ngăn không được.
Tươi cười chậm rãi khuếch tán, mang theo thâm tình mà chỉ khi đối mặt với Điền Mật mới xuất hiện.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top