Chương 11: Thế giới 1 - Tổng tài nhặt rác (11)

Editor: Mia

Chương cuối đây ~

*****

"Trịnh Li, anh trai bạn lại tới đón bạn a!" Đi bên cạnh Trịnh Li là một thiếu nữ tóc buộc đuôi ngựa hâm mộ mà nhìn về phía Trịnh Li.

Những người bạn tốt của Trịnh Li đều biết Trịnh Li có một người anh trai rất thương yêu nàng.

Nhiệt độ đột nhiên hạ xuống, các nàng chỉ có thể quấn chặt quần áo run bần bật, Trịnh Li lại có anh trai nàng tới đưa  áo khoác.

Trong giây lát trời mưa, các nàng dầm mưa về nhà, Trịnh Li lại có anh trai nàng đưa ô che và giày đi mưa tới.

Không chỉ có như thế, bình thường không có việc gì, anh trai Trịnh Li cũng tới đón nàng tan học.

"Ừm!" Trịnh Li lên tiếng, sau đó cùng bạn học vẫy tay chào tạm biệt, liền hướng tới Chu Tuấn Lâm đi đến.

Nửa này nàng sống cuộc sống của học sinh trung học, còn rất phong phú.

Ban ngày đi học, tan học cùng Chu Tuấn Lâm học tập, cuối tuần nghỉ sẽ giúp xử lý shop online một chút...... Một học kỳ nháy mắt liền trôi qua.

Lại nói tiếp, mới đầu nàng còn tưởng rằng mình lớn tuổi, sẽ cùng những đứa nhỏ tới thời kỳ phản nghịch ở chung không tốt, sau lại phát hiện mình suy nghĩ nhiều.  

Nàng cùng những người này ở chung rất tốt, rất...... Rất có tiếng nói chung......

Chiếc xe đầu tiên của Chu Tuấn Lâm là xe đạp ba bánh, mà hiện tại, hắn đã có một chiếc xe muốn xa hoa và lớn hơn nhiều —— xe điện ba bánh.

Bình thường hắn lấy hàng hóa gì đó đều đi xe kia, nhưng tới đón Trịnh Li, lại đều đi xe này, còn sẽ thay quần áo và giày tốt nhất của mình.

Hắn không muốn Trịnh Li mất mặt.

Nhìn thấy Trịnh Li lại đây, Chu Tuấn Lâm giúp nàng cầm cặp sách: "Các cô nghỉ hè rồi đi? Cô nghỉ hè có muốn đi chơi không?"

"Đi chơi?" Trịnh Li có điểm hưng phấn, nhưng thực mau liền đánh mất cái ý niệm này: "Nghỉ hè tôi còn phải học tập nữa...... Tôi muốn đi học một lớp bổ túc......"

"Lớp học bổ túc?" Chu Tuấn Lâm có chút kinh ngạc mà nhìn về phía Trịnh Li. Một năm này hắn vẫn luôn đi theo Trịnh Li học tiếng Anh. Trịnh Li có thể đem tiếng Anh nói đặc biệt trôi chảy, ngay cả sách tiếng anh nguyên văn đều có thể xem, như vậy còn cần học bổ túc nữa?

Trong lòng Chu Tuấn Lâm nghĩ tiếng Anh là một môn học phiền toái nhất, cần phải tốn rất nhiều thời gian mới có thể học giỏi.  

Trịnh Li nhìn thoáng qua Chu Tuấn Lâm, lại cúi đầu, bất chấp tất cả nói: "Thành tích môn Toán học của tôi không tốt."

Lúc trước nàng không muốn cho Chu Tuấn Lâm biết việc thành tích mình kỳ thật không tốt, liền chưa từng nói qua...... Bởi vì Chu Tuấn Lâm chưa bao giờ hỏi nàng đề toán học, nàng thế nhưng không có lộ tẩy!

Bất quá, việc này sớm hay muộn đều không giấu được...... Nàng đi học lớp bổ túc nào, Chu Tuấn Lâm khẳng định sẽ biết!

Nhưng không học......

Nếu đến lúc đó nàng đến cao trung cũng thi không đậu, việc này không phải càng mất mặt sao?

Lại nói tiếp, cũng là do Đản Đản quá vô dụng!

Nói là thiết bị trí năng, kết quả đến phụ đạo Toán học đều làm không được! Nó nhưng thật ra có thể đem nội dung môn ngữ văn, chính trị quay chụp, thời điểm kiểm tra cho nàng xem, nhưng nàng khinh thường gian lận! ( Thời học sinh mà cho nhau chút mặt mũi đi o(〒﹏〒)o ~ )

Đản Đản "TT": "Chủ nhân ta còn rất hữu dụng a! Không những có thể làm đồng hồ báo thức, làm người viết nhật ký, còn có thể giúp ngươi nghe lén tin tức, theo dõi mục tiêu nhiệm vụ, thậm chí còn có thể làm sủng vật!"

Chờ tới nhà, Trịnh Li lần đầu tiên đem bài thi của mình ra, đưa cho Chu Tuấn Lâm xem: "Tôi đối với số học không quá hiểu......"

Đã nhìn ra...... Chu Tuấn Lâm nhìn nhìn bài thi của Trịnh Li, mang theo xin lỗi nói: "Tôi cũng không biết trên học tập cô còn có vấn đề...... Như vậy đi, nghỉ hè tôi dạy cô học bù."

Trịnh Li sửng sốt.

Thời điểm mới vừa nhận thức Chu Tuấn Lâm, nàng còn muốn cổ vũ Chu Tuấn Lâm, để Chu Tuấn Lâm học tập thật tốt, kết quả mới học được nửa năm, thế nhưng trái lại nàng lại muốn Chu Tuấn Lâm giúp nàng học bù!

Trịnh Li giãy giụa một chút: "Cậu rất bận đi? Có thời gian dạy tôi học bù sao?"

"Đương nhiên là có!" Chu Tuấn Lâm không chút do dự nói, thậm chí có điểm cao hứng.  

 Hắn cuối cùng có thể giúp Trịnh Li làm chút việc.

"Được rồi......" Trịnh Li gật gật đầu, kỳ thật để Chu Tuấn Lâm dạy mình học bù cũng không tồi...... Đi học lớp bổ túc giáo viên cũng sẽ không chỉ dạy mình nàng.

Chu Tuấn Lâm cười cười, lại nói: "Bất quá phải qua mấy ngày nữa mới được, ngày mai tôi muốn ra cửa một chuyến."

"Cậu muốn đi đâu?" Trịnh Li hỏi.

"Tôi phải về quê một chuyến." Chu Tuấn Lâm nói.

Cha mẹ nuôi của Chu Tuấn Lâm năm trước trở về quê, lúc ấy, mặc kệ là Chu Tuấn Lâm hay là Trịnh Li, đều cho rằng bọn họ năm sau liền sẽ trở về, sau đó tiếp tục ở bên này làm công.

Lúc ấy Trịnh Li còn có điểm lo lắng, sợ bọn họ tới cửa gây chuyện, kết quả......

Năm sau xác thật bọn họ đã trở lại, nhưng là trở về phòng ở bọn họ thuê thu thập đồ vật trả phòng sau đó liền biến mất vô tung vô ảnh*.

*Vô tung vô ảnh: Không có tung tích, bóng dáng.

Mà chuyện này, vẫn là Chu Tuấn Lâm hỏi chủ nhà mới biết được.

Đôi vợ chồng này là hạ quyết tâm muốn bỏ rơi Chu Tuấn Lâm.  

Sau khi Trịnh Li biết tức giận đến không chịu được, nhưng thật ra Chu Tuấn Lâm một chút cũng không để trong lòng, cười cười liền lại đi làm việc.

"Cậu muốn đi tìm cha mẹ nuôi cậu? Tìm bọn họ làm cái gì?" Trịnh Li khó hiểu.

"Dời hộ khẩu làm thân phận chứng." Chu Tuấn Lâm nói.

Shop online của bọn họ đã vận hành theo quỹ đạo, nhưng tồn tại rất nhiều tai hoạ ngầm.

Shop online là dùng thân phận chứng của cha Khương xử lý, ngay cả tiền thu được cũng đều để trong tài khoản thẻ ngân hàng do cha Khương cho Trịnh Li.

Thẻ ở trên tay Trịnh Li, mỗi tháng cha Khương đều chuyển tiền vào trong, cũng sẽ không đi tra tiền trong thẻ ngân hàng, nhưng vạn nhất ngày nào đó cha Khương lại tra xét thì sao?

Tài sản hiện tại bọn họ sở hữu cũng chỉ có mấy vạn nguyên, cha Khương hơn phân nửa là chướng mắt, có thể làm sao đây?

Chu Tuấn Lâm tính toán đem vấn đề hộ khẩu cùng thân phận chứng, tất cả của mình đều chuẩn bị cho tốt.  

Một tháng trước, Chu Tuấn Lâm đã đầy mười sáu tuổi, mười sáu tuổi là có thể xử lý thân phận chứng, ở cái niên đại này, mười sáu tuổi đã có thể làm thẻ ngân hàng, nhưng rốt cuộc không có phương tiện...... Hắn liền muốn trở về nhìn xem, xem có thể sửa tuổi hay không.

Xét thấy việc hắn là bị lừa bán, việc này vẫn là một thao tác tốt.

Sau khi Chu Tuấn Lâm đem tình huống nói ra, Trịnh Li cũng cảm thấy mình có ý lớn.

Bất quá này cũng không thể nói nàng kỳ quái......

Lúc trước nàng để Chu Tuấn Lâm nghĩ cách kiếm tiền, do cảm thấy có tiền, Chu Tuấn Lâm có thể tiếp tục đọc sách đào tạo sâu, sau đó đem các mặt của mình phát huy trở nên càng xuất sắc...... 

Nàng nghĩ, chỉ để Chu Tuấn Lâm kiếm chút tiền mà thôi!

Nhưng Chu Tuấn Lâm đem cửa hàng càng làm càng lớn......

"Tôi cũng đi." Trịnh Li nói.

Chu Tuấn Lâm nghĩ nghĩ, không chút do dự cự tuyệt: "Trịnh Li, nơi đó rất loạn...... Nơi đó người ta sẽ mua hài tử, cũng sẽ mua bán nữ nhân, cô đi quá nguy hiểm...... Cô không thể đi."

Chu Tuấn Lâm không đồng ý, Trịnh Li cũng không kiên trì.  

Chẳng qua vào lúc ban đêm trở về phòng, nàng lập tức liền nói với Đản Đản: "Đản Đản, ta có một cái nhiệm vụ gian khổ muốn giao cho ngươi!"

"Là cái gì?" Đản Đản tò mò mà nhìn Trịnh Li.

"Đi theo Chu Tuấn Lâm về quê hắn!" Trịnh Li nói, tuy rằng Đản Đản thực vô dụng, nhưng đến lúc đó Chu Tuấn Lâm nếu gặp nguy hiểm, còn có Đản Đản ở đó, tốt xấu còn có người...... 

Không, còn có quả trứng có thể tới tìm mình báo nguy.

Chu Tuấn Lâm ngày hôm sau liền ra cửa.

Thời điểm hắn rời đi quê nhà, tuổi đã không nhỏ, quê mình ở nơi nào đương nhiên là nhớ rõ.

Hắn ngồi xe buýt suốt một ngày, tới trên một trấn nhỏ của một tỉnh nào đó, sau khi ở trên trấn nghỉ ngơi cả đêm, sáng sớm ngày hôm sau, liền đi tới một cái thôn phụ cận.

Đó là nhà mẹ đẻ của mẹ nuôi thứ nhất của hắn.

Người sơn thôn đều bài xích người ngoài, hắn một mình về nhà đừng nghĩ đem hộ khẩu của mình dời ra, nhưng nếu tìm tới một nhà mẹ nuôi ban đầu trước, tình huống liền không giống nhau.  

"Ông ngoại, bà ngoại, cậu......" Chu Tuấn Lâm vừa vào cửa đã kêu lên.

Người nhà kia đều có điểm ngốc.

Chu Tuấn Lâm đã rất nhiều năm không có tới nhà bọn họ, bọn họ đã sớm không nhớ bộ dáng của Chu Tuấn Lâm.

"Con là Chu Tuấn Lâm." Chu Tuấn Lâm nói thẳng thân phận của mình, lại nói: "Ông ngoại bà ngoại, mẹ con vừa xảy ra chuyện, ba con liền cầm khoản tiền bồi thường tai nạn của bà cưới vợ khác, hiện tại tiền con làm công kiếm được, cũng đều bị ba con cầm đi...... Mọi người giúp con!"

Hắn là tới xin giúp đỡ.

Thời điểm xin giúp đỡ, cường điệu đề cập tới tiền.  

*****

Xe điện ba bánh :3

1830 từ

Chương này là chương ngắn nhất từ đầu đến giờ ~

Yêu các Reader ( ' ∀ ')ノ~ ♡ 

Tui bệnh rồi TT

21h42  3/12/2018

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top