Tiệc đầy tháng không ít người xuất hiện (1)

@Rosarin

Đối với môn sinh đệ tử của Vân Thâm Bất Tri Xứ mà nói, chuyện vui vẻ nhất năm nay chính là cuối cũng được chứng kiến hài tử của Ngụy Vô Tiện cùng Lam Vong Cơ.

Mà đối với tiên môn Bách gia, yến hội quan trọng nhất trong năm nay chính là tiệc đầy tháng của hài tử của Di Lăng lão tổ cùng Hàm Quang.

Nhắc tới tiệc đầy tháng, Ngụy Vô Tiện cùng Lam Vong Cơ đều cảm thấy thật sự không muốn làm lớn chuyện.

Theo lời của Ngụy Vô Tiện, thể chất của hắn chính là dễ gặp phải chuyện không may.

Mỗi lần hắn xuất hiện ở những yến hội lớn đều sẽ xảy ra chuyện. Hắn bây giờ đã có phu quân cùng với hài tử, cảm thấy ấm áp như được đặt gần lò sưởi, thỏa mãn cực kỳ, thật sự không muốn lại ra những chuyện gì nữa. 

Thấy thái độ của những người kia đối Ngụy Vô Tiện ở Thanh đàm hội, Lam Hi Thần cùng Lam Khải Nhân cũng đồng ý với cách nghĩ của Ngụy Vô Tiện, hài tử còn nhỏ, không thể chịu được một chút chuyện gì. 

Vì vậy liền thông cáo, ngày đầy tháng của hài tử, tất cả gia nhân sẽ tụ họp cùng một chỗ chúc phúc một hồi là được.

Nhưng sau khi hợp kế liền phát hiện tiệc đầy tháng này bất luận như thế nào ít nhiều đều là không xuất hiện không được. 

Tiệc đầy tháng của hài tử Ngụy Vô Tiện cùng Lam Vong Cơ, mọi người Lam gia đã khẳng định, như vậy Giang Trừng cũng không thể thiếu. 

Giang Trừng đã đến, tỷ tỷ của hắn Giang Yếm Ly cũng tới, đoán chừng tiếp theo Kim Tử Hiện cùng Kim Lăng cũng sẽ tới. 

Đặc biệt là Kim Lăng, sau khi trở về đã nhắc tới rất nhiều, bởi vì có quá nhiều chuyện cần làm, từ lúc hài tử sinh ra đến bây giờ hắn cũng chưa có gặp qua. 

Như vậy, trong tứ đại gia tộc, tam đại gia tộc tông chủ đều có mặt, đã như vậy, Nhiếp thị với tư cách là một trong tứ đại gia tộc, bị bài trừ ra bên ngoài thật là không ổn. 

Nhưng mà nếu như tiệc đầy tháng chỉ mời tứ đại gia tộc, điều này đối với tông chủ của những gia tộc khác phải nói như thế nào. Cho nên cuối cùng chính là tiệc đầy tháng vẫn diễn ra bình thường, mời tiên môn Bách gia tới tham gia. 

Dù sao cũng là tiệc đầy tháng của hài tử mình, Lam Vong Cơ làm sao có thể cái gì cũng không làm, đem sự tình đều giao cho Lam Hi Thần an bài, cộng thêm Ngụy Vô Tiện chăm sóc cho hai tiểu hài tử cũng dần dần thượng thủ, vì vậy y cũng bắt đầu xử lý các loại hồ sơ cùng với một ít sự vụ của gia tộc.

Lam Vong Cơ có chuyện bận rộn, thỉnh thoảng sẽ không trở lại tĩnh thất, Ngụy Vô Tiện cũng chỉ có thể tự mình chăm sóc cả hai đứa, nhưng có khi Lam Tư Truy cùng Lam Cảnh Nghi cũng tới giúp đỡ. 

Vài ngày trước khi cử hành yến hội, Lam Vong Cơ rốt cuộc cũng cho phép Ngụy Vô Tiện ra ngoài tĩnh thất, tiếp theo đó là hai tiểu hài tử cũng có thể ra ngoài tĩnh thất. 

Nhận được giải phóng lệnh, ngày hôm sau lúc Lam Vong Cơ đi xử lý sự vụ, Ngụy Vô Tiện đã đem hai hài tử đưa đến đám thỏ phía sau núi.

Có đôi khi Ngụy Vô Tiện một mình mang tiểu hài tử đi, Lam Cảnh Nghi cũng đã hỏi hắn một vài lần, có thể đem hai hài tử đưa đến nơi khác ở Vân Thâm Bất Tri Xứ một chút được không. 

Ngụy Vô Tiện trải qua một phen hỏi thăm mới biết được những môn sinh đệ tử Lam gia nghe Lam Cảnh Nghi cùng Lam Tư Truy nói về hài tử từng chút một, sớm đã muốn gặp, nhưng ai cũng không có dũng khí đến tĩnh thất nhìn thử. 

Cho nên liền khẩn cầu Lam Cảnh Nghi cùng Lam Tư Truy, để cho bọn họ hỏi một chút xem có thể để Ngụy Vô Tiện mang tiểu hài tử ra ngoài tĩnh thất cho bọn họ nhìn một cái, để đỡ thèm. 

Những tên môn sinh đệ tử kia theo chân Ngụy Vô Tiện sớm đã thân quen, vì vậy hắn đã cho phép rồi hẹn đám đệ tử kia cùng đến phía sau núi xem hài tử, thuận tiện hắn cũng có thể xem con thỏ. 

Thời tiết tương đối nóng, Ngụy Vô Tiện cũng không dám vô lễ, hắn đem hai đứa con trai bao thành hai cái bánh chưng nhỏ, còn đem bọn hắn giấu ở bên trong áo choàng của mình rồi mới dám đem bọn hắn ra ngoài tĩnh thất. 

Chỉ là khiến cho Ngụy Vô Tiện không nghĩ tới chính là, lúc hắn đi đến phía sau núi, đám môn sinh đệ tử kia đã sớm ở bên kia chờ hắn, còn có không ít người. 

Nhìn thấy nhiều người như vậy, Ngụy Vô Tiện lại lưu tâm, hoặc là bởi vì làm cha mẹ, chuyện dính đến hài tử mọi thứ đều phải suy nghĩ nhiều một điểm. 

Thời điểm đoàn người kia vây quanh lại, Ngụy Vô Tiện lập tức đầu hàng, để cho Lam Cảnh Nghi cùng Lam Tư Truy duy trì tốt trật tự. 

Ngụy Vô Tiện để cho đám môn sinh đệ tử kia vây quanh một cái vòng tròn lớn rồi ngồi xuống, hắn và hai hài tử, kể cả Lam Tư Truy cùng Lam Cảnh Nghi sẽ ngồi ở chính giữa. 

Lúc Ngụy Vô Tiện đang ngồi xuống, phân phó Lam Tư Truy cùng Lam Cảnh Nghi chú ý một chút thay đổi xung quanh, hắn cũng bí mật dán một cái phù chú phía sau mới dám để hai tiểu oa nhi lộ ra. 

Những tên môn sinh đệ tử kia rốt cuộc đã như ý nguyện được nhìn thấy hai tiểu oa nhi.

Khuôn mặt hồng hồng, hai chuỗi lông mi cong cong, hai mắt sáng ngời có thần, cái mũi nho nhỏ, cái miệng nhỏ nhắn như hoa anh đào.

Hài tử trắng nõn, khả ái như vậy làm cho người ở chỗ này đều khuất phục, các loại thanh âm ngưỡng mộ không ngừng. 

Rốt cuộc có một môn sinh nhịn không được, mở miệng nói:

"Bảo bảo thật đáng yêu, Ngụy tiền bối, ta có thể ôm một cái không?" 

"Ngươi muốn cái gì, có thể mang đến cho các ngươi xem đã tốt lắm rồi, còn muốn ôm." 

(tôi còn chưa được ôm đâu nhé!! Xếp hàng đê :v) 

Lam Cảnh Nghi lập tức phản bác trở về, bởi vì hài tử rất mềm, hai ưhắn và Tư Truy cũng không có được ôm qua, người này liếc mắt một cái đã muốn ôm. 

"Được rồi, Cảnh Nghi, bảo bảo quá nhỏ, các ngươi đều không được ôm, bọn hắn sẽ không thoải mái, vạn nhất lại khóc khiến cho Hàm Quang quân tới đây, đến lúc đó, các ngươi đừng nói nhìn, nói không chừng lại bị phạt chép gia quy hoặc là cái gì đó, chẳng phải là không được còn mất." 

Nghe thấy Hàm Quang quân, vẫn là không ít người lập tức rụt cổ lại, cảm thấy có thể nhìn xem cũng không tệ. 

"Chờ bọn hắn lớn một chút, các ngươi có thể ôm, lớn hơn một chút nữa, vậy sẽ cùng các ngươi ở phía sau chơi đùa, các ngươi cũng không được khi dễ bọn hắn, bằng không thì ta cũng sẽ không thủ hạ lưu tình." 

"Không có, chúng ta chắc chắn sẽ không khi dễ bọn hắn." 

"Đúng vậy, chờ bọn hắn lớn hơn, chúng ta dẫn bọn hắn đi chơi, bảo hộ bọn hắn." 

"Đúng đúng đúng, hài tử đáng yêu như thế, chúng ta sủng bọn hắn còn không kịp, làm sao có thể cam lòng khi dễ bọn hắn." 

"Ngụy tiền bối, ngươi yên tâm, chúng ta không chỉ sẽ không khi dễ bọn hắn, cũng tuyệt không để cho người khác khi dễ bọn hắn." 

Nhìn đám bọn họ, phía sau nối tiếp phía trước âm thanh rõ như động đất, Ngụy Vô Tiện nhịn cười không được, thật tốt, con của hắn được tất cả mọi người che chở, sủng ái. 

"Được rồi, được rồi, ta cũng biết." 

"Ngụy tiền bối, chúng ta lúc trước đều là nghe Cảnh Nghi cùng Tư Truy nói, ngươi cũng kể cho chúng ta nghe một chút đi." 

"Các ngươi muốn nghe cái gì?" 

"Những chuyện thú vị của bảo bảo có cái gì?" 

"Đúng đúng đúng, còn có những chuyện đặc biệt của bảo bảo." 

"Còn có......." 

"Còn có cái gì, còn có chuyện ta mang thai em bé vô cùng vất vả, chật vật, đúng hay không?" 

"Hì hì, Ngụy tiền bối, ngươi hãy nói đi" 

"Được, vậy nói cho các ngươi một chút." 

Ngụy Vô Tiện nhìn môn sinh đệ tử vây quanh ở hắn, vẻ mặt nhiệt tình chờ mong, biết rõ bọn hắn thật tình đối đãi hắn. Liền hạ cảnh giác, đem áo choàng của mình bày ra trên đồng cỏ, đem hai bảo bảo đặt ở phía trên để cho bọn hắn tự mình chơi. 

Sau đó bắt đầu êm tai nói tới những ngày này đã phát sinh chuyện thú vị gì, thỉnh thoảng chúng môn sinh đệ tử lại ha ha ha cười to. 

Lam Vong Cơ ở phía xa trông thấy một màn này cũng không có đi đến quấy rầy hình ảnh sung sướng này, y ngược lại là quay đầu trở về tĩnh thất đợi người nọ trở về. 

=============🌟 🌟 🌟

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top