Chương 6
Nhà ăn viên công giữa trưa bắt đầu đông đúc, mà Sasuke chói mắt, trước sau như một là mục tiêu mọi người truy đuổi.
Tuy rằng bởi vì vài lần sai lầm trong công việc mà bị giáng chức, nhưng bởi vì hắn may mắn có được dung mạo anh tuấn cùng mị lực mê hoặc lòng người, cho nên đoàn người chú ý tới hắn vẫn tăng chứ không giảm.
Tình hình này làm cho Sakura nhẹ nhàng thở ra, nhưng nàng cũng không hoàn toàn có được giải sầu, nguyên nhân là bởi vì hắn cư nhiên một mình đi đến phòng học làm mẹ.
Được rồi, nàng thừa nhận nguyên nhân là nàng rất không được tự nhiên, ngượng ngùng vì thân phận chưa kết hôn mà đi đến nơi đó, lại không chịu nhận ý kiến của hắn, là cho hắn cùng đi, giả bộ làm một đôi vợ chồng, cho nên Sasuke vụng trộm sau lưng nàng đi báo danh, chính mình chạy đến đi học. (ôi, ta ước gì cũng có người như thế yêu ta)
Sao biết một phụ nữ có thai cũng ở trong lớp học đó vừa vặn là nữ phóng viên tạp chí, nàng ta rất ngạc nhiên một đại nam nhân vì sao lại một mình chạy đến chỗ này, cho nên hướng hắn hỏi tin tức.
Tính cách Sasuke hiền hòa lại hài hước, đối mặt câu hỏi như vậy, hắn chính là sâu kín cười nói –"Lão bà của tôi có vẻ nhát gan thẹn thùng, ngượng ngùng xuất hiện những nơi công chúng như thế này, cho nên tôi thay nàng đến học, học xong trở về giúp nàng"
Kết quả, nó biến thành tin tức sảng khoái của kì tạp chí đó.
Càng đáng sợ là, tạp chí này vừa vặn bị viên công công ty phát hiện, kế tiếp ba chữ "Sasuke" ở tập đoàn Uchiha càng thêm vang dội.
Tỷ như giờ phút này, vài viên công thừa dịp thời gian cơm trưa, đem hắn vây quanh, bắt đầu nói bóng gió cộng thêm nghiêm hình bức cung.
-"Uchiwa quản lý, bị trở thành nhân vật trang bìa, có cái cảm giác gì?"
-"Uchiwa quản lý, tôi có vẻ muốn biết, nội dung kì tạp chí này là thật sao? Anh chừng nào thì lấy vợ, vì sao chúng tôi không biết?"
-"Uchiwa quản lý..."
Tuy rằng Sasuke đã bị cách chức đến phòng kế hoạch, nhưng hắn vẫn được viên công gọi như trước kia là Uchiwa quản lý.
Sasuke cũng không hé răng, bị người vây quanh nhưng vẫn ăn bình thường, chính là vừa ăn vừa vô tình cố ý liếc nhìn tiểu nữ nhân ngồi cách mình không xa.
Ánh mắt hai người chạm nhau xong, Sakura lập tức sợ tới mức lập tức né tránh, vùi đầu ăn.
Bên tai không ngừng truyền đến thanh âm ồn ào của đồng sự, thẳng đến khi cái thanh âm làm cho tim nàng đập gia tốc mãnh liệt vang lên, nàng mới vểnh tai, cố gắng lắng nghe.
-"Tôi bất quá chỉ là đi học khóa làm mẹ thôi, có gì mà kinh ngạc?" Sasuke ngồi tao nhã, dáng vẻ mê người, giơ tay nhấc chân đều toát ra phong phạm quý tộc.
Chẳng qua ánh mắt của hắn luôn khôn khéo dừng trên người nào đó.
Sakura đúng lúc nhìn thấy trò đùa dai của hắn khi nhìn về phía mình cười, đáy lòng loạn lạc, hoàn toàn mất đi phương hướng, muốn chạy trốn, lại không chịu khống chế bị hắn hấp dẫn.
Thản nhiên thu hồi ánh mắt tà ác, trên mặt Sasuke vẫn là vẻ mặt tươi cười làm người ta mê muội như trước –"Tuy rằng tôi bây giờ còn chưa có cưới vợ sinh con, nhưng không lâu trong tương lai nhất định sẽ lấy vợ, cũng nhất định sẽ sinh con, hiện tại học nhiều một ít, tương lai có thể thuần thục chiếu cố vợ con"
Hắn nói năng hùng hồn đầy lý lẽ, mọi người nghe được đều trầm trồ hâm mộ.
-"Uchiwa quản lý thật sự là tuyệt thế nam nhân trên đời, nữ nhân gả cho anh nhất định thực hạnh phúc."
-"Đương nhiên, nữ nhân trời sinh nhu nhược, từ nhỏ chính là để nam nhân yêu thương, hơn nữa sinh con vất vả như vậy. nếu không cẩn thận yêu thương chiếu cố thật sự uổng làm nam nhân"
Nói xong, hắn lại nhìn về phía Sakura, nàng bị nhìn đến khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, xinh đẹp vô cùng giận liếc hắn một cái, mâu trúng gió tình, mê hoặc cực điểm.
Hắn cười ngạo nghễ, mị lực ngàn vạn, bị hắn khai hỏa điện lực nhìn như vậy, khuôn mặt bên kia đã muốn hồng sắp biến thành than đỏ.
Tốt lắm, hắn muốn chính là kết quả này, hắn Sasuke từ nhỏ đến lớn bị giáo dục, đều là không đạt được mục đích thì không bỏ qua. Nếu tiểu nữ nhân kia là mục tiêu hắn nhận định, làm sao có thể để cho nàng tiếp tục trốn tránh?
Lý do thoái thác ái muội này lọt vào tai Sakura không thiếu một chữ, nàng nghe mà tai nóng lên, giống như những điều kia đều nói cho nàng.
Nhớ lại thời gian hai người ở chung, hắn đối chính nàng chiếu cố, bởi vì trước mắt nàng là người có thai, mọi chuyện trong nhà đều do hắn làm.
Nấu cơm,mua đồ, giặt quần áo, mọi thứ đều bị hắn cướp làm, quan tâm cùng yêu thương, lại mỗi ngày nhất định trình diễn tiết mục cùng lời kịch, nàng đã bắt đầu không phân rõ được thật giả, chỉ biết tâm tư của mình dần dần luân hãm vì hắn, sắp không thể kiềm chế.
Cũng có lẽ, đã sớm luân hãm.
Thẳng đến di động có tiếng báo tin nhắn, nàng mới kéo tinh thần trở lại. Mở ra tin nhắn, mặt trên viết – bữa tối nay ăn cháo, nếu dám cự tuyệt, ta hiện tại hướng toàn nhân viên công ty tuyên bố trong bụng em có cục cưng của ta.
Nàng nhíu mày, nhìn nam nhân ngồi chỗ khác kia, chỉ thấy không biết mọi người đã rời đi hắn, hắn tao nhã thu hồi điện thoại, trên mặt vẫn mang tươi cười ôn hòa.
Chỉ có Sakura biết, đằng sau nụ cười kia, là hồ ly khôn khéo tính kế.
Tên đáng giận! nàng nhịn không được thấp rủa, trong lòng cũng không tự giác nổi lên ngọt ngào.
Tan tầm chạng vạng sau, Sakura như nhau thường lui tới, giống như làm trộm ngồi vào xe thể thao xa hoa của Sasuke. tất cả đều là
Mấy ngày nay hắn không chỉ một lần muốn cùng nàng hẹn hò, nhưng đều bị nàng lấy cớ cự tuyệt.
-"Chờ bụng em lớn lên, không phải là cũng phải đối mặt với truy hỏi của đồng sự?" mỗi lần bị nàng cự tuyệt, hắn đều tức giận lẩm bẩm những lời này.
-"Vậy chờ bụng tôi to lên rồi nói sau" nàng cũng cười đến thật đáng giận trả lời hắn.
Đại khái là vì thời gian oán hận chất chứa quá sâu, hắn rốt cuộc xuất ra gian chiêu mới lấy được một lần ước hội.
Bị nắm tử huyệt, Sakura đành phải ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ, làm cho hắn mang nàng đến một nhà ăn sa hoa nổi danh.
-"Anh không phải là không còn tiền sao? Đến những nơi như thế này tiêu phí, có thể hay không rất xa xỉ?"
Làm cho Sakura sau khi nhìn vào thực đơn tiếng anh toàn đồ ăn nổi danh cùng với con số như trên trời phía sau, không khỏi mồ hôi chảy ròng ròng.
Tuy rằng con số nàng gửi trong ngân hàng cũng không ít, nhưng nàng từ nhỏ đến lớn hướng đến tiết kiệm, cơ hồ chưa bao giờ đến những nơi sang quý này, cho nên nhìn hắn thuần thục hướng bồi bàn gọi cơm, trong lòng nàng run sợ, lo lắng tiền trong túi hắn không đủ một tối tiêu phí này.
Thẳng đến khi bồi bàn tươi cười rời đi, hắn mới hướng nàng nhìn –"Yên tâm đi, ta tuy rằng nghèo túng, nhưng cũng đủ tiền ăn vài bữa cơm"
Nói xong, lại cách cái bàn xoa bóp cái mũi của nàng –"Tiền sữa bột ta đã chừa ra, em cũng không cần lo lắng cục cưng sau khi sinh ra sẽ đói."
-"Tôi mới không lo lắng" hiện tại nàng đã hoàn toàn thích ứng không ba thì năm giây làm những động tác va chạm nho nhỏ, cũng thói quen tứ chi tiếp xúc.
Dù sao hắn là tên mọi rợ bá đạo, càng phản kháng, hắn càng làm được một tấc lại tiến thêm một bước, huống chi, nàng đã bất tri bất giác yêu thích hắn đối nàng sủng nịch, loại cảm giác này thực kì diệu.
Bữa tối phong phú rất nhanh được đưa lên, thức ăn khéo léo tinh xảo, làm cho tay Sakura đều muốn động.
-"Ta đã tra qua, những thứ này đối phụ nữ có thai rất tốt, hơn nữa em bây giờ còn nôn nghén, ăn vài đồ ăn có hương vị nhẹ, em sẽ có khi cảm thấy không khó chịu..."
Hắn cẩn thận vì nàng giới thiệu, nghe vào trong tai nàng, ấm ở trong lòng. Chuyện này thật nhỏ nhoi, ngay cả chính nàng cũng ít chú ý, hắn lại quan sát cẩn thận như thế.
Lữ khách phụ cận liên tiếp hướng ánh mắt hâm mộ nhìn bọn họ, đại khái là phát hiện vị đại soái ca này đối bạn gái săn sóc, tất cả đều nhìn bạn gái bên người nhỏ giọng oán giận.
Sasuke mắt điếc tai ngơ, một mặt cẩn thận giúp nàng bóc vỏ tôm, đổ đồ uống, đem nàng hầu hạ chu đáo, mà Sakura dưới sự chăm sóc tỉ mỉ của hắn, dần dần buông tha cho khúc mắc trong lòng, cùng hắn nói chuyện phiếm.
Trong lúc nói chuyện, nàng không ngừng bị hắn hài hước chọc cười ha ha, ngay cả chính nàng cũng không dám tin tưởng, kì thật buông tâm cùng người ở chung cũng là một chuyện rất đơn giản lại thoải mái.
Hai người như tình lữ vui vẻ trò chuyện, đột nhiên, Sasuke vươn ngón tay thon dài, nhẹ nhàng ấn bên môi nàng, động tác mềm nhẹ, độ ấm đầu ngón tay vừa phải, cảm xúc cực kì tốt.
-"Ngay cả hình tượng cũng không để ý? Nhìn em xem, ăn dính đầy mặt"
Hắn nhẹ nhàng lau đi thức ăn dính bên môi nàng, động chạm quá mức thân thiết làm cho Sakura trở nên khẩn trương,thực lo lắng cho chính mình sẽ chật vật.
-"Thực bẩn sao?"
Nàng ngây ngốc hạ giọng hỏi, khẩn trương quẫn bách chớp to, nhìn vào đôi mắt đen của hắn.
"... lau một chút nữa, ta giúp em lau" thanh âm của hắn bỗng dưng biến trầm, giọng thấp từ tính mị lực mười phần.
Nàng hơi hơi đứng dậy, đem khuôn mặt nhỏ nhắn gần sát hắn vài phần, đáy mắt Sasuke hiện lên một đạo tinh quang, giây tiếp theo chế trụ cằm của nàng, hôn lên cái miệng nhỏ nhắn một cái.
Nụ hôn này, là trò đùa dai chiếm đa số, hắn chạm vào môi nàng liền lập tức thối lui, cười đến khoái trá làm càn –"Ha ha! Là chính em đem mình lên cửa"
Chỉ thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của Sakura nháy mắt đỏ lên, cuối cùng đến tai cũng đỏ, nhìn hắn cười đến quá đáng lại kiêu ngạo, hận không thể một quyền xóa sạch tươi cười trên mặt hắn.
-"Anh...anh tên hỗn đản này!"
Chung quanh liên tiếp đều là ánh mắt tò mò, nhưng Sasuke không thèm quan tâm, chính là một mình đắm chìm trong khoái ý khi thực hiện được hành động trộm hương.
-"Còn nói đối ta không có cảm giác, nhìn em, mặt đều đỏ lên hết"
Nàng chỉ có thể vừa tức vừa thẹn trừng mắt hắn, cơ hồ dùng hết sức lực, nhưng Sasuke lại áp căn thờ ơ, làm cho nàng chỉ có thể dỗi vùi đầu vào ăn món điểm tâm ngọt, không hề nhìn hắn biểu tình tiểu nhân đắc chí một cái.
Ăn xong món điểm tâm ngọt, Sakura bĩu môi không cùng Sasuke nói nửa câu, hắn đành phải sờ sờ cái mũi, nhưng cũng không dừng ở đây, mà là hắn muốn dời trận, về nhà tiếp tục đùa với nàng.
Chính là khi bồi bàn lễ phép đối hắn khom người gật đầu mỉm cười –"Bên kia có vị tiên sinh muốn thanh toán giúp ngài"
Sasuke đang chuẩn bị thanh toán thì nghe vậy, tất cả hồ nghi hướng phương hướng bồi bàn chỉ nhìn, sau khi thấy rõ đối phương, Sakura chỉ kém khôn nhảy dựng từ ghế lên.
Ông trời! dĩ nhiên là tổng, tổng tài?
Lúc này, Itachi cùng người công đạo vài câu, liền đứng dậy hướng tới bên này.
Sakura càng thêm khẩn trương, nghĩ đến trường hợp chính mình thế nhưng cùng Sasuke ái muội xuất hiện ở đây, hơn nữa màn ái muội này còn bị đại lão bản nhìn thấy, sắc mặt của nàng càng thêm ửng hồng, hận không thể tìm một cái động mà nhảy xuống.
Sasuke lại thập phần thong dong, nhìn thấy thủ trưởng, chính là thong dong đứng dậy, lạnh nhạt nghênh đón –"Tổng tài, ngài cũng đến nhà ăn này ăn cơm?"
-"Đúng vậy" Itachi mang theo tươi cười, khóe mắt quét về phía nữ nhân khẩn trương hề hề, đứng không được ngồi không xong.
-"Hai vị thoạt nhìn đang kết giao?"
Sakura đành phải kiên trì đứng dậy, nơm nớp lo sợ cúi đầu hành lễ -"Tổng tài, xin chào"
-"Không cần câu lệ" hắn giơ tay lên, cấp nàng một cái tươi cười an tâm, lại đem ánh mắt quay lại Sasuke –"Sasuke, kết giao bạn gái như thế nào không thông tri một tiếng?"
Sasuke một tay kéo Sakura tại bên người, vẻ mặt bất đắc dĩ ai oán –"Nữ nhân này thẹn thùng, không nghĩ công khai, cho nên bây giờ ta cũng chưa thể quang minh chính đại làm tình nhân của nàng"
-"Làm chi nhéo ta?" hắn thực ủy khuất xoa thắt lưng.
Cái này nàng trừng ác hơn –"Anh...anh không cần nói hươu nói vượn! chúng ta mới không có..."
-"Sakura, hiện tại tổng tài đều biết chúng ta yêu đương vụng trộm, chúng ta nên dũng cảm thừa nhận mới đúng"hắn chính sắc muốn nàng không thể nói dối.
-"Anh anh anh...ai cùng anh yêu đương vụng trộm?" nàng tức giận đến gầm nhẹ.
Sasuke lại coi như thực nhẫn nại tính xấu của nàng, lung tung gật đầu –"Hảo hảo hảo, chúng ta không yêu đương vụng trộm" sau đó vẻ mặt bất đắc dĩ chuyển hướng thủ trưởng giải thích –"Tổng tài, kỳ thật ta chỉ là cùng nữ viên chức ở công ty bồi dưỡng tình yêu mà thôi, còn có, cám ơn tổng tài thay ta tính tiền, có thời gian ta mời ngài uống cà phê"
Nói xong, còn anh anh em em vỗ bả vai Itachi –"Chúng ta không quấy rầy ngài tiếp hộ khách, bye bye"
Một hơi nói xong, cũng không để ý tới thủ trưởng muốn nói gì nữa, Sasuke trực tiếp lôi kéo nữ nhân trong lòng rời đi.
-"Cái này thảm, tổng tài nhìn thấy chúng ta cùng một chỗ, bí mật của chúng ta chỉ sợ muốn sáng tỏ" nàng khóc tang khuôn mặt nhỏ nhắn, lo lắng không thôi, thẳng đến khi ra khỏi cửa nhà ăn vẫn còn lo sợ bất an.
Sasuke vẫn như trước lão thần khắp nơi –"Yên tâm đi, lão bản chúng ta không phải người nhiều chuyện, hơn nữa ta đã muốn cảnh cáo hắn không cần nói lung tung"
Nói đến đây nàng còn tức giận –"Tốt xấu tổng tài cũng là thủ trưởng của chúng ta, anh dùng loại thái độ tùy tiện như vậy đối đãi người ta, sẽ không sợ hắn nhìn anh không vừa mắt, đem anh khai trừ, cho anh về nhà sao?"
Nhớ lại những gì vừa xảy ra trong nhà ăn, Sasuke đối tổng tài giống như anh em chụp vai hắn, lòng nàng còn sợ hãi.
Hắn không phải là người biết ứng đối sao, như thế nào có thể làm ra hành vi thất lễ như vậy?
-"về thì về chứ sao, nếu ta thật sự bị khai trừ, vậy về sau sẽ chuyên chúc làm tình nhân của em" hắn một chút cũng không để ý tiếp tục cợt nhả.
-"Tôi không nói giỡn!"
-"Hảo hảo hảo, ta biết em quan tâm ta, yên tâm, ta sẽ cố gắng kiếm tiền, làm cho thủ trưởng vui vẻ"
Bị hắn trấn an, nàng bao nhiêu yên lòng, nhưng một giây sau lại nhớ tới gì đó quay đầu trừng hắn.
-"Tôi mới không có quan tâm anh!"
Sau câu giấu đầu hở đuôi, liên tiếp vang lên là tiếng cười to khoái ý của Sasuke.
Sáng sớm tinh mơ, bộ tài vụ liền xảy ra một chuyện kinh thiên động địa ---Sakura đột nhiên nhận được điện thoại thủ trưởng, nói tổng tài tìm, muốn nàng lập tức lên văn phòng tổng tài báo danh.
Nàng bị tin tức này làm cho khiếp sợ đến đổ mồ hôi tay, tim đập thình thịch. Khi nàng đi đến bên ngoài văn phòng tổng tài, hít sâu vài cái mới có dũng khí gõ cửa.
Không gian bên trong vẫn rộng mở như trước,Itachi ngồi sau bàn công tác siêu lớn, nho nhã bình tĩnh tựa như một vương tử ôn nhu, chẳng qua trên người lại tản ra một cỗ hương vị lạnh như băng.
Hắn cùng Sasuke đồng dạng đều là nam nhân anh tuấn vĩ đại, hơn nữa hai người đều có ước số sáng lên, nhưng Sasuke so với hắn cụ lực tương tác, cùng hắn một chỗ là thoải mái mà nhàn nhã, tuy rằng thường xuyên bị hắn đùa giỡn nhưng ấm áp không giảm...
Nàng đột nhiên lắc đầu.
Thật là, rốt cuộc đang suy nghĩ linh tinh cái gì a.
Tổng tài cách chính mình không xa, thế nhưng nàng còn suy nghĩ những chuyện này, chắc do hôm qua nhìn thấy nàng hôm qua cùng Sasuke cho nên hôm nay đến thẩm tra.
-"Tổng tài...xin hỏi. ngài bảo tôi đến, có gì phân phó sao?"
-"Đến đây?" hắn nhẹ nhàng nâng mắt, mắt sáng như đuốc, làm cho toàn thân nàng không tự nhiên, bất an càng ngày càng mãnh liệt.
-"Cái kia..tôi...tôi làm sai gì sao?"
Trong lúc đó Itachi tao nhã đứng dậy, khuôn mặt tươi cười đón chào –"Đừng khẩn trương, cô không làm sai chuyện gì, là hôm qua ta nhặt được này nọ, không biết có phải hay không của cô làm rơi?"
-"Ách?" nàng vẻ mặt khó hiểu, thẳng đến hắn đi đến trước mặt nàng, mở ra lòng bàn tay, một cái vòng tay thủy tinh hiện ra trước mắt nàng, nàng mới giật mình mở to mắt.
Đây đúng là vòng tay của nàng, ngày hôm qua cùng Sasuke ăn cơm về thì không thấy tăm hơi, nàng tìm vài nơi, thủy chung không tìm được, cũng không biết đánh rơi nơi nào, trong lòng đang lo, không thể tin được vòng tay thế nhưng bị tổng tài nhặt được.
Itachi nhẹ nhàng cầm lấy vòng tay, ở trước mặt nàng quơ quơ –"Đại khái là ngày hôm qua ở nhà ăn, cô cùng Sasuke ngoạn nháo làm rơi đi"
Loại câu hỏi khẳng định ái muội này, làm cho Sakura càng không được tự nhiên, mồ hôi trong lòng bàn tay ứa ra, đầu óc cũng mơ hồ, không biết nên trả lời như thế nào.
Không trang trọng, không văn nhã, không biết cảm thấy thẹn, không biết tự lượng sức mình...đủ loại từ ngữ đều dũng mãnh tiến vào não nàng.
-"Haruno tiểu thư, không cần sợ hãi như vậy, ta không có ý tứ khác, chính là muốn đem vòng tay trả lại cho cô, gọi cô vào văn phòng, cũng không nghĩ làm cho đồng sự khác nói nhảm mà thôi"
Nói xong, hắn bắt lấy cổ tay nàng, nghĩ muốn giúp nàng đeo lên.
Sakura nhất thời sợ tới mức cương ngay tại chỗ. Đúng lúc này, cửa đột nhiên bị người dùng lực đẩy, Sasuke xông tới chính là nhìn thấy một màn Itachi kéo cánh tay non mịn của Sakura, cử chỉ hai người thập phần khả nghi.
Hắn biến sắc, thanh âm đều trầm thấp khiến người sợ hãi –"Hai người các ngươi đang làm gì?"
Sakura vẻ mặt ngạc nhiên nhìn nam nhân không nên xuất hiện lúc này.
Itachi trầm ổn thật sự -"Ta chỉ giúp Haruno tiểu thư đeo vòng tay. Nhưng ngươi, tiến vào văn phòng ta, chẳng lẽ không biết lễ tiết gõ cửa sao?" hắn tiếu tựa phi tiếu xem xét Sasuke.
Sắc mặt Sasuke nhất thời càng trở nên đáng sợ, thẳng hướng bên trong đi tới, cả người tản ra lửa tức giận.
-"Cám ơn tổng tài quan tâm, nhưng nàng không cần ngài đeo giúp"
Nói xong, hắn một tay cầm lấy tay Sakura kéo đến trước mặt mình, tuy rằng trên mặt lộ vẻ tươi cười, nhưng không ai không biết hắn đang tức giận.
-"Sasuke..."
Sakura quen biết hắn lâu như vậy, hình tượng của hắn trong lòng nàng cho đến bây giờ đều là tao nhã có lễ, như thế nào hắn còn có biểu tình đáng sợ như vậy?
Nhưng Itachi lại như không nhìn thấy hắn bất mãn, buông tay, tiếp tục nói móc –"Xem ra ngươi hiện tại chẳng những năng lực làm việc giảm xuống, ngay cả chỉ số thông minh cũng có vấn đề, ngươi có biết hay không dùng thái độ này nói chuyện cùng thủ trưởng, sẽ bị trừng phạt như thế nào?"
Sasuke trả lời hắn bằng một cái cười lạnh –"Nếu là tổng tài không vừa mắt ta, có thể đem ta đá ra khỏi công ty, ta thực chờ mong ngày đó đến."
Nghe đến đó, Sakura rốt cuộc ý thức được chuyện có bao nhiêu nghiêm trọng, hắn kích động đến mức ngay cả tiền đồ của chính mình cũng không lo, nàng sợ tới mức vội vàng kéo hắn –"Anh phát điên cái gì, làm sao có thể nói chuyện như vậy trước mặt tổng tài?"
Nàng hung hăng trừng mắt hắn một cái, lập tức xoay người hướng Itachi đang cười lạnh cúi đầu –"Thực xin lỗi tổng tài, gần đây tinh thần của hắn không tốt lắm, ngài đại nhân đại lượng, trăm ngàn đừng chấp vặt hắn."
Nàng liên tục quở trách hắn một chuỗi, đem Sasuke bỡn cợt không đáng một đồng, sau đó nhanh đem nam nhân đang trong lửa giận lôi đi bằng tốc độ nhanh nhất ra khỏi khu vực nguy hiểm.
-"Cô cùng tên họ Uchiha kia xảy ra chuyện gì?"
Bị kéo ra khỏi văn phòng, Sasuke liền thối mặt chất vấn.
Vừa rồi khi hắn lơ đãng nghe tiếng nói nhỏ của đồng sự cách vách, nói cái gì tổng tài có lệnh muốn Sakura đến văn phòng hắn, một cỗ bất an liền dâng lên trong lòng hắn.
Cũng không biết tên họ Uchiha kia muốn làm cái gì, cư nhiên chú ý đến nữ nhân của hắn, hắn hổn hển vọt tới phòng tổng tài, quả nhiên nhìn đến một màn làm cho hắn không nên nhìn.
-"Tôi cùng họ Uchiha...không đúng, tôi nói tổng tài, chúng ta nào có chuyện gì? Vòng tay của tôi ngày hôm qua bị rơi ở nhà ăn, tổng tài nhặt được muốn trả lại cho tôi, như vậy mà thôi" nàng bị hung không hiểu ra sao.
-"Nhặt được này nọ trực tiếp cho người trả lại là được rồi, còn ái muội như vậy làm gì? Ta xem hắn tâm thuật bất chính, nếu không ngày hôm qua làm chi ân cần như vậy, chủ động mời chúng ta ăn cơm? Sớm biết tên kia không có lòng tốt gì!" hắn tức giận cái tên nam nhân ti bỉ họ Uchiha, càng tức giận chính mình lúc đó không nghĩ thông suốt.
-"Anh còn nói" nhất tưởng vừa rồi hắn không khống chế được, nàng liền nhịn không được đánh hắn-"Cho dù anh bất mãn như thế nào, cũng không nên dùng loại thái độ như vậy với thủ trưởng, vạn nhất hắn quan báo tư thù (lấy việc công trả thù việc riêng), đem anh một cước đá ra khỏi công ty thì làm sao bây giờ?"
Nàng càng nghĩ càng kinh hãi, càng nghĩ càng cảm thấy loại chuyện này có thể phát sinh –"Ai biết tổng tài có thể hay không đúng như thoạt nhìn là quang minh lỗi lạc? Sasuke, anh thật sự là ngu đã chết"
Nàng không ngừng nhắc đi nhắc lại, mày càng lúc càng nhíu chặt, Sasuke vốn đang một bụng tức giận nhìn thấy nàng vì chính mình mà sốt ruột, tâm tình lập tức chuyển hảo
-"Sakura" hắn đến gần nàng, đem nàng nhét vào trong lòng –"Nóng vội như vậy tha ta ra khỏi văn phòng, có phải hay không là quan tâm ta, sợ ta bị lão bản cho cuốn gói?"
Nàng ngừng một chút, tiếp theo hừ một tiếng –"Tôi mới không có"
Xem bộ dáng cứng rắn của nàng, linh quang của Sasuke chợt lóe, rầu rĩ buông nàng ra.
-"Kì thật em nói đúng, cái họ Uchiha kia là tiểu nhân, trước kia ta thường cùng cấp trên tiếp xúc, cho nên tin tức rất rõ ràng, người kia đặc biệt thích quan báo tư thù, phàm là người đắc tội hắn, hắn đều có thể áp dụng thủ đoạn không quang minh trả thù, đáng giận hơn hắn còn..." hắn như là có chút khó mở miệng bỏ qua một bên đầu.
-"Còn cái gì?"
-"Hắn thích ta"
-"Trời ạ!"
Sasuke nhìn xem chậc chậc lấy làm kì. Không nghĩ tới tiểu nữ nhân này lại dễ tin người như vậy, bất quá nếu bị Itachi biết hắn bị chính mình dùng phương thức này chửi bới hắn, kết cục khả năng thật sự thê thảm nha.
-"Trước kia ta đã muốn nói với hắn là ta có bạn gái, ngày hôm qua vừa vặn làm cho hắn nhìn thấy chúng ta ăn cơm, nhưng em lại cực lực phủ nhận, ta nghĩ hắn nhất định sẽ hoài nghi ta diễn trò, nếu làm cho hắn phát hiện ta lừa hắn, hơn nữa đối hắn nói năng lỗ mãng, ta nghĩ ta chết thực thê thảm."
-"Kia làm sao bây giờ?" bởi vì kích động mà Sakura vội hỏi, hoàn toàn không có phát hiện Sasuke lặng lẽ toát ra một nụ cười gian.
-"Sakura, kỳ thật còn có một biện pháp để tránh hắn trả thù ta"
-"Biện pháp gì, anh nói, anh nói"
Thấy nàng khẩn trương vì chính mình như vậy, tâm tình của hắn càng thêm sung sướng –"Chính là em cùng ta chính thức kết giao, làm bạn gái ta"
-"Sá?" Sakura ngẩn ngơ.
-"Chỉ cần em thật sự là bạn gái của ta, tên kia sẽ chết tâm, mà đối hắn hiểu biết, đại khái sẽ đem chuyện vừa rồi làm lễ vật cuối cùng cho ta" nói xong lời cuối cùng, Sasuke cũng cảm thấy toàn thân mình đang nổi da gà.
-"Nhưng là..."
-"Hay là em không muốn?" suy sụp hạ mặt, hắn tràn đầy uể oải.
-"Tôi..."
-"Quên đi, thực xin lỗi, ta biết như vậy rất miễn cưỡng em, ta hiện tại vừa đáng thương lại nghèo túng, làm sao có thể xứng đôi với em? Là tự ta nghĩ linh tinh"
-"Mới không phải như vậy" Sakura thốt ra, dùng sức lắc đầu –"Anh không có không xứng với tôi, là...là tôi không xứng với anh"
-"Sakura?" nhãn tình của hắn sáng lên –"Nói như vậy, là em đáp ứng rồi?" ( haizz, dùng phương thức này lừa gạt con gái nhà lành, anh hồ ly quá đi)
Mặt nàng hồng hồng, chậm chạp không có gật đầu.
-"Có phải hay không?" hắn nhất định phải nghe được nàng nói ra miệng.
-"....Ân" nàng thẹn thùng gật đầu. Tuy rằng là vì cứu hắn mà bất đắc dĩ phối hợp hạ sách, nhưng chính nàng hiểu được, nàng tuyệt không bài xích, thậm chí cao hứng rốt cuộc có cái cớ để nàng nhận hắn.
-"Ân?" Hắn cố ý nhếch i.
-"Được rồi, tôi đáp ứng"
-"Ôm ta một chút, ta mới có thể thật sự tin tưởng em"
Không có biện pháp, nàng đành phải nghe theo.
Ở chung lâu nàng biết hắn bề ngoài trầm ổn ngăn nắp, nhưng thật ra lại có tính tình làm nũng như trẻ nhỏ.
Dang hai tay, nàng nhẹ nhàng ôm hắn, nhưng giây tiếp theo đã bị đảo khách thành chủ bị hắn ôm vào trong lòng, ôm chặt lấy.
-"Ta nói rồi, vô luận em làm ra bao nhiêu trở ngại, ta đều sẽ vượt qua. Sakura, ta thích em, không có giả dối, ta sẽ đối tốt với em cả đời, tin tưởng ta."
Nghe lời thề bình thường đơn giản như vậy, lại làm cho ngực Sakura ấm áp ngọt ngào, lẳng lặng lan tràn ngay tại lúc hắn nói ra câu nói như có ma lực đó.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top