Chương 120
“ Đến rồi.” Lôi Huyền dừng chân, quay đầu lại nói: “Nơi này có một ổ Kim Tuyến Mãng, lát nữa ta sẽ đối phó con Kim Tuyến Mãng vương kia, các ngươi giúp đỡ xử lý số Kim Tuyến Mãng còn lại.”
Đường Vân Kiệt nhìn Lôi Huyền nói: “ Chỉ có vài người chúng ta có thể làm được không? Nếu không ta đi tìm thêm vài người tới?”
Lôi Huyền liếc nhìn Tiêu Tiểu Đông, hỏi: “Vị sư đệ này ngươi cảm thấy thế nào?”
Tiêu Tiểu Đông lạnh nhạt liếc nhìn Lôi Huyền một cái, nói: “Tới cũng tới rồi, nếu lại trở về cũng quá phiền toái.”
Lôi Huyền gật đầu, cười nói: “Ta cũng nghĩ như vậy.”
Đường Vân Kiệt nhìn Tiêu Tiểu Đông cùng Lôi Huyền, thầm nói: Hai kẻ biến thái, ngưu tầm ngưu, mã tầm mã*.
*hàm ý “những kẻ xấu thì thường hay tìm đến những kẻ xấu khác, để cùng giao du hay mưu đồ làm những việc mờ ám”.
Lôi Huyền đơn giản phát động công kích, nổ tung xà quật*, một bầy rắn chạy ra ngoài.
*Hang rắn
Tiêu Tiểu Đông nhẹ nhàng kích thích dây cung, vô số mũi tên màu xanh biếc bay ra từ đầu ngón tay Tiêu Tiểu Đông, mỗi một mũi tên đều chuẩn xác bắn trúng bảy tấc của bầy Kim Tuyến Mãng.
Đường Vân Kiệt nhìn số mũi tên Tiêu Tiểu Đông phát ra không một mũi nào bắn trượt, trong lòng chấn động kịch liệt.
Đường Vân Kiệt vốn dĩ đã nghe Lôi Huyền nói Tiêu Tiểu Đông là luyện khí tám tầng. Đường Vân Kiệt vẫn còn không thể tin được, giờ phút này nhìn đối phương ra tay, rốt cuộc Đường Vân Kiệt cũng hiểu được lời nói của Lôi Huyền là thật.
Như là bị Tiêu Tiểu Đông khơi dậy ý chí chiến đấu, Lôi Huyền khởi động thiên lôi chùy, gió nổi lên đầy trời, phong vân đều biến sắc.
Âu Dương Cẩm Nguyệt đã sớm thối lui sang một bên. Cái ổ Kim Tuyến Mãng này có rất nhiều con đều là luyện khí sáu tầng, luyện khí bảy tầng, tu vi của nàng thật sự là không có đủ dùng.
Đường Vân Kiệt nhìn Tiêu Tiểu Đông cùng Lôi Huyền giết yêu thú giống như đang thi đấu, đành phải gia tăng hành động của mình.
Lôi Huyền ở phía trên Tiêu Tiểu Đông, thuộc tính lôi điện lại có tiếng là lực công kích mạnh, Tiêu Tiểu Đông rất nhanh liền rơi vào thế hạ phong.
Càng ngày càng có thêm nhiều Kim Tuyến Mãng từ bên trong hang động chạy ra, Tiêu Tiểu Đông cau mày, vung tay ném ra một đống phù chú.
“Ầm ầm ầm” tiếng nổ mạnh vang lên.
Đường Vân Kiệt sửng sốt một chút, thầm nói: Đây chính là cái thổ hào a! Nhiều phù chú như vậy mà cứ tùy tiện rải. Linh lực của vị thổ hào linh hồn lực này cũng rất cường hãn nha! Kích nổ nhiều phù chú như vậy mà không gặp khó khăn một chút nào. Tên tiểu tử này có thực lực cùng diện mạo tuấn tú như thế làm sao sẽ trở thành tạp dịch cho người khác.
Một con mãng xà thật lớn từ hang động chạy ra, Tiêu Tiểu Đông nhìn mãng xà, đen mặt nói: “ Không phải là ngươi nói nó là yêu thú là luyện khí chín tầng sao? Làm sao lại thành Trúc Cơ kỳ?”
Lôi Huyền cười toét miệng, nói: “Ta cũng không biết! Đi ra ngoài một chuyến, trở về nó liền biến thành Trúc Cơ.”
Âu Dương Cẩm Nguyệt ngay lập tức có cảm giác choáng váng. Lôi Huyền, tên này thế nhưng ngay cả cấp bậc yêu thú cũng không làm rõ. Nàng còn tưởng rằng lần này tới đây chính là nhặt được bạc, hiện tại mới biết bạc không dễ kiếm như vậy, Âu Dương Cẩm Nguyệt sợ tới mức hoa dung thất sắc*.
*khuôn mặt xinh đẹp hoảng hốt sợ hãi
Trong lòng Đường Vân Kiệt run rẩy dữ dội, sau núi định kỳ đều có Trúc Cơ tu sĩ tuần tra. Nếu là có mãng xà Trúc Cơ chắc hẳn đã bị giải quyết, con Kim Tuyến Mãng hẳn là cố ý che giấu hơi thở mới tránh được một kiếp.
Lôi Huyền rống lên một tiếng, khí thế trên người lập tức tăng lên. Âu Dương Cẩm Nguyệt hiểu rõ Lôi Huyền có lẽ đang thi triển bí pháp của Lôi gia đề cao linh lực trong thời gian ngắn.
Tiêu Tiểu Đông lập tức thả ra vài con nhện lớn, Âu Dương Cẩm Nguyệt nhìn kỹ mới phát hiện con nhện này thật ra đều con rối.
Mấy con nhện lập tức lao lên cuốn lấy mãng xà vương, mãng xà vương lắc đầu, mấy con nhện xung quanh lập tức nổ mạnh.
Một làn sương đỏ bay ra, “Đó là la yên chướng, có thể làm tê liệt yêu thú trong một thời gian ngắn.”
Lôi Huyền nghe vậy, không lưu tình mà phát động công kích.
Đường Vân Kiệt cũng bất chấp giữ lại cái gì, toàn bộ phù chú, pháp thuật đều ném ra ngoài.
Mãng xà vương rống giận một tiếng lao về phía Lôi Huyền. Chiếc nhẫn trên tay Lôi Huyền lập tức ánh lên một tia sáng tím, mãng xà vương nháy mắt bị ánh sáng tím kia đánh cho trọng thương.
Mấy người đánh nhau với mãng xà vương một hồi có chút kiệt lực. Trên người Tiêu Tiểu Đông, Lôi Huyền cùng Đường Vân Kiệt có không ít đồ vật bảo mệnh, mãng xà vương cũng không chiếm được thứ gì.
“Xem ta.” Tiêu Tiểu Phàm xách theo một cây đao lớn đuổi tới.
Tiêu Tiểu Đông vô ngữ nhìn đại đao trong tay Tiêu Tiểu Phàm.
Tay nhỏ của Tiêu Tiểu Phàm xách theo đại đao, mạnh mẽ oai phong.
Tiêu Tiểu Phàm cũng là thổ hào, trên người có không ít phù chú, pháp khí. Có Tiêu Tiểu Phàm gia nhập, phần thắng liền nghiêng về phía bọn họ.
Mấy người liên thủ đem mãng xà Trúc Cơ kỳ kia giết chết.
“Tiểu Phàm, sao ngươi lại tới đây!” Sống sót sau tai nạn Âu Dương Cẩm Nguyệt không khỏi có chút cao hứng nói.
Tiêu Tiểu Phàm nhún vai, nói: “Ta nghe nói các ngươi đang ở đây, lo lắng các ngươi xảy ra chuyện cho nên tới xem thử.”
“Tiểu Phàm, may mắn ngươi tới kịp thời. Nếu không thì không dễ thu thập đâu, không nghĩ tới con Kim Tuyến Mãng thế nhưng sẽ thăng cấp Trúc Cơ, ta còn tưởng rằng sau núi không có yêu thú Trúc Cơ.”
Tiêu Tiểu Phàm liếc nhìn Lôi Huyền, nói: “Lôi sư huynh, ngươi thật thiếu tâm nhãn.”
“ Đại ca, huynh không sao chứ.” Tiêu Tiểu Phàm hỏi Tiêu Tiểu Đông.
Tiêu Tiểu Đông lắc đầu, nói: “Ta không sao.”
Lôi Huyền sửng sốt, kinh ngạc nhìn Tiêu Tiểu Đông, ca? Đại ca?
Đường Vân Kiệt nhìn Tiêu Tiểu Phàm, kinh ngạc nói: “Tiểu Phàm, hắn là đại ca của đệ?”
Tiêu Tiểu Phàm gật đầu, nói: “Đúng vậy!”
“Ta nói mà ở đâu lại chạy tới một nhân vật lợi hại như vậy hoá ra là đại ca của đệ!” Đường Vân Kiệt đột nhiên tỉnh ngộ nói.
Tiêu Tiểu Phàm mặt mày hớn hở nói: “Đúng không, đại ca ta rất lợi hại.”
Đường Vân Kiệt xấu hổ cười cười, hắn nhớ mang máng Tiêu Tiểu Phàm có nhắc đến người ca ca này. Nói ca ca thực thông minh, đáng tiếc lại không thông qua khảo hạch. Lão sư phụ trách khảo hạch không có ánh mắt, vậy mà nói tư chất của không tốt. Tiêu Tiểu Phàm nói ca ca là nhân trung long phượng, vô luận ở nơi nào đều sẽ trở nên nổi bật.
Vốn dĩ Đường Vân Kiệt đối với lời Tiêu Tiểu Phàm nói không cho là đúng, hiện tại mới phát hiện lời Tiêu Tiểu Phàm là thật!
Đường Vân Kiệt nhìn Tiêu Tiểu Đông, thầm nói: Thảo nào thái độ của Tiêu Tiểu Phàm với Đổng Lâm đột nhiên thay đổi, thì ra là ca ca tới rồi.
Lôi Huyền gãi gãi đầu, có chút ngượng ngùng nhìn Tiêu Tiểu Đông.
Âu Dương Cẩm Nguyệt nhìn dáng vẻ của Lôi Huyền, trong lòng âm thầm buồn cười.
“Làm ta sợ muốn chết, ta còn tưởng đại ca huynh muốn xong đời, vậy cha nhất định sẽ rất thương tâm.” Tiêu Tiểu Phàm bĩu môi nói.
Tiêu Tiểu Đông lắc đầu, nói: “Ta sẽ không có việc gì, trên người ta có truyền tống phù.”
Đường Vân Kiệt nghẹn lại, truyền tống phù, trên người đối phương thế nhưng lại có truyền tống phù. Nói cách khác nếu đối phương gặp được tình huống vô pháp khống chế, có thể truyền tống đi chỉ lưu lại bọn họ bị yêu thú ăn thịt.
“ Hoá ra đại ca có truyền tống phù nha! Làm ta lo lắng vô ích.” Tiêu Tiểu Phàm vỗ ngực, thở phào nhẹ nhõm.
Đường Vân Kiệt: “……” Tiểu Phàm ý của ngươi là gì! Đại ca ngươi có truyền tống phù, Đường Vân Kiệt hắn không có đâu!
“Tiểu Phàm, đệ đem mãng xà thu hồi đi, chắc chắn có thể bán được ít bạc.” Lôi Huyền xoa xoa tay, nịnh nọt nói.
Tiêu Tiểu Phàm gật đầu, nói: “ Được nha! Ta muốn ăn canh rắn.”
Tiêu Tiểu Đông âm thầm thở dài, vì con phá xà này hắn tổn thất một đống phù chú, con rối nhện dùng để bảo mệnh cũng không còn, cũng không biết bán con yêu thú này có thể hồi vốn hay không.
Tiêu Tiểu Đông liếc nhìn Lôi Huyền một cái, Lôi Huyền lúng túng gãi đầu, trên mặt đầy vẻ quẫn bách.
Lôi Huyền có chút đau đầu, vốn dĩ hắn nhìn thấy Tiêu Tiểu Đông cầm cung tiễn của Tiêu Tiểu Phàm, cho rằng Tiêu Tiểu Đông chính là kẻ ăn cơm mềm lừa đảo giống Đổng Lâm. Cho nên, vừa mới gặp mặt đã cho đối phương một cái ra oai phủ đầu, nào biết đối phương lại là ca ca của Tiêu Tiểu Phàm.
Tiêu Tiểu Đông nhìn dáng vẻ cười ngây ngô của Lôi Huyền, giận sôi máu.
Tiêu Tiểu Phàm mở mắt to, nhìn Lôi Huyền, nhíu chặt mày nói: “Lôi sư huynh, là huynh đề xuất tới giết mãng xà vương!”
“Đúng vậy!” Lôi Huyền lúng túng nói.
“ Làm sao huynh lại không rõ ràng tình huống nha!” Tiêu Tiểu Phàm bẹp miệng.
“Ta nghe nói trong huyệt động của Kim Tuyến Mãng có hóa rồng thảo, nhất thời kích động nên không thăm dò rõ tình huống.” Lôi Huyền nói, trong lòng Lôi Huyền cũng có chút ủy khuất. Theo lý mà nói sau núi không nên có yêu thú Trúc Cơ, tu sĩ Trúc Cơ phụ trách tuần tra làm việc quá thất trách.
Mắt Tiêu Tiểu Đông sáng lên, nói: “Thật sao?”
Lôi Huyền gật đầu, vội vàng nói: “ Đương nhiên là thật.”
Tiêu Tiểu Đông hưng phấn, nói: “Nếu đúng là thế thì cũng không mệt.”
Lôi Huyền nhìn vẻ mặt của Tiêu Tiểu Đông không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Tiêu Tiểu Phàm vỗ tay, nói: “Cha thích nhất là kỳ hoa dị thảo, nếu đưa cho cha, cha nhất định rất cao hứng.”
Lôi Huyền kinh ngạc nhìn Tiêu Tiểu Phàm, thầm nói: Cha? Lẽ nào cha của Tiểu Phàm cũng tới, hoàn toàn không có nghe nói.
Lôi Huyền xoay chuyển tròng mắt, cũng không có hỏi nhiều.
Đám người Tiêu Tiểu Đông tiến vào huyệt động, xà vương vừa chết, phần lớn Kim Tuyến Mãng đều đã chết, số còn lại cảm nhận được hơi thở của bọn họ lập tức giải tán.
Tiêu Tiểu Đông đặt vài cọng cây non hóa rồng thảo vào hộp ngọc.
Lôi Huyền nhìn Tiêu Tiểu Đông, nói: “ Của ngươi là cây non, dược hiệu không đủ, cây này thành thục cho ngươi.”
Tiêu Tiểu Đông liếc nhìn Lôi Huyền, nói: “Ta biết, ta hái chính là cây non. Ta mang về nhìn xem có biện pháp nào bồi dưỡng hay không, cây hoá rồng thảo thành thục kia ngươi giữ lại đi.” Trước đó yêu thú kia hình như là bị pháp khí trên người Lôi Huyền làm trọng thương. Tiêu Tiểu Đông suy đoán hẳn là pháp bảo hạn chế số lần dùng, trận chiến này Lôi Huyền tổn thất cũng không nhỏ.
Tiêu Tiểu Phàm nhìn Tiêu Tiểu Đông lại nhìn Lôi Huyền, chỉ cảm thấy bầu không khí giữa hai người có chút quỷ dị, lại nói không được quỷ dị chỗ nào.
Đám người Lôi Huyền từ trong hang động đi ra, phát hiện có không ít tu sĩ đi tới.
“Lôi sư huynh xảy ra chuyện gì vậy, động tĩnh cũng thật lớn!” Đổng Lâm hỏi.
Lôi Huyền lắc đầu, nói: “Không có gì, ta lcảm thấy phẩm chất Kim Tuyến Mãng nơi này không tồi cho nên muốn bắt về hầm canh rắn, không nghĩ tới con mãng xà này lợi hại như vậy thiếu chút nữa lật thuyền trong mương.”
Đổng Lâm có chút ngoài ý muốn nói: “Thì ra là như vậy!”
Sau khi ra khỏi rừng cây Tiêu Tiểu Đông liền cùng đám người Lôi Huyền chào tạm biệt.
Tiêu Tiểu Đông xụ mặt đi phía trước, Âu Dương Cẩm Nguyệt đi theo phía sau.
Nhìn Tiêu Tiểu Đông xụ mặt, không hiểu sao Âu Dương Cẩm Nguyệt đột nhiên có ý nghĩ đùa giỡn: “Tiểu Đông, ngươi thấy Lôi Huyền như thế nào!”
Tiêu Tiểu Đông lạnh lùng nhìn Âu Dương Cẩm Nguyệt nói: " Dáng vẻ cao lớn thô kệch, hành sự lỗ mãng, tài trí so với Tiểu Phàm còn kém xa.”
Âu Dương Cẩm Nguyệt nuốt nước miếng, nói: “Nói như vậy là không có gì tốt sao ?”
Tiêu Tiểu Đông cắn răng, nói: “ Vậy cũng không phải, nói tóm lại thực lực cũng không tệ lắm.” Tên kia có vẻ sắp thăng cấp Trúc Cơ, nói không chừng lần sau gặp mặt liền phải gọi tiền bối. Hắn cũng phải nhanh chóng nghĩ cách nhanh chóng nâng cao thực lực lên mới được.
Hiu hiu lười quá à mãi tui mới có động lực up chương mới nè
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top