2| Xin đừng tin tôi
Ánh sáng vẫn chưa dứt hẳn, chỉ còn một khắc (1) nữa, buổi tối sẽ buông xuống Yokohama.
Bóng đèn nhỏ được bật lên trên bàn làm việc, thiếu niên mở một phần bản đồ trước mặt.
Kaneki Ken tỉnh lại ở thế giới này được ba ngày.
Yokohama không phải Yokohama mà cậu nghĩ, Tokyo cũng không phải Tokyo cậu nghĩ. Một khắc khi nhìn bản đồ, lòng cậu liền cảnh giác.
Nguyên nhân khiến cậu xác nhận đây là thế giới khác, bởi vì nơi này không có Ghoul.
Không có Ghoul, cũng không có CCG.
Cậu vốn tưởng rằng chuyện bị cải tạo thành Ghoul đã đủ làm cuộc sống cậu lên voi xuống chó, không nghĩ tới kết quả vận mệnh lại vui đùa với cậu. Không chỉ đi đến thế giới khác, cơ thể còn trở lại dáng vẻ 15 tuổi. Có lẽ không có khả năng gặp lại bạn bè ở quán cà phê Anteiku tại đây. Bao gồm ——
Hide.
Cậu không nhớ rõ tại sao cậu lại rơi xuống nước, cũng không biết có thể trở về không, không biết ở bên đó cậu mất tích hay chết. Nhưng mà như vậy cũng tốt, nếu không có cậu, Hide sẽ không can thiệp quá mức vào thế giới của Ghoul, đồng thời ngăn nguy cơ rơi vào nguy hiểm —— có lẽ thế.
Rốt cuộc, cậu chỉ mang lại đau khổ cho người khác.
Nghĩ đến đây, cậu cười khổ, tâm trạng không thể nói là đau buồn hay may mắn.
"Cốc cốc cốc ——"
Tiếng gõ cửa cắt đứt suy nghĩ của cậu, Kaneki Ken hoảng hốt đóng bản đồ lại, đứng dậy mở cửa.
"Oda-san ——"
"Uống một chút gì đi, Kaneki." Oda Sakunosuke bưng ly cà phê, đưa qua, "Cậu vẫn không nhớ được trước đó xảy ra việc gì sao?"
Oda-san, tên đầy đủ là Oda Sakunosuke. Vị tiên sinh tốt bụng có tên giống văn hào này, (2) lúc trước vớt cậu và người nhảy sông Dazai-san, cũng có tên giống văn hào từ dưới sông lên.
Đương nhiên, cũng là người ngăn cản Dazai-san ném cậu bên bờ sông tự sinh tự diệt.
Có thể nói là cứu cậu hai mạng.
"Cảm ơn," Kaneki Ken nhận lấy cà phê, nghe được lời hắn nói, cười khổ, "Xin lỗi, Oda-san. Tôi cũng không biết đã xảy ra việc gì mới đi vào nơi này, không biết tại sao lại rơi xuống sông."
"Vậy tạm thời ở lại đây đi." Oda Sakunosuke nói, khi Kaneki Ken lộ ra biểu cảm ngượng ngùng liền đáp, "Ở đây còn có năm đứa trẻ, nếu không phiền, nhờ cậu chăm sóc."
"......Vâng." Nghe được lời này, Kaneki Ken mím môi, không phản đối, thần sắc cậu kiên định gật gật đầu, "Tôi sẽ giúp."
Odasaku nhìn đứa trẻ hơi thẹn thùng ngượng ngùng trước mắt, cười khẽ. Hắn cũng không định điều tra quá khứ của cậu, hắn thấy đây là đứa trẻ tốt. Còn Dazai thì ——
Chắc cậu ta sẽ không quá trớn đâu nhỉ? Hắn hơi không chắc chắn mà nghĩ.
"Chào ~ Odasaku!" Nhắc tào tháo tào tháo đến, thiếu niên mặc màu áo khoác màu đen ló đầu ra từ mép cửa, "Tôi đến tìm anh chơi."
"Ồ, Dazai." Odasaku nói.
Đây là lần đầu tiên Kaneki Ken gặp Dazai Osamu sau ba ngày, sau khi "nói chuyện với nhau" một lần trên mép giường, y không đến đây nữa. Nhưng ánh mắt lạnh băng của y khi cúi người, khiến ký ức của cậu trở nên mới mẻ.
Huống chi —— không ngờ người này tên Dazai Osamu!
Là Dazai Osamu đó!
Trong lúc nhất thời, ánh mắt Kaneki Ken nhìn Dazai Osamu có chút tôn kính.
Ban đầu, Kaneki Ken khi nghe thấy tên này, tưởng nguyên nhân là cha mẹ y quá mức hâm mộ Dazai Osamu, không để bụng.
Cho đến khi biết được bạn tốt của y tên là Oda Sakunosuke.
Ở thế giới này, vốn không có những tác phẩm của các tác giả nổi tiếng.
Dù cậu tìm trên trang web "Dazai Osamu" "《 Thất lạc cõi người 》" hay là "Oda Sakunosuke" "《 Meoto Zenzai》" (3) đều hiển thị 【 Không tìm thấy】. Thậm chí cả Fukuzawa Yukichi được in lên tiền mặt cũng biến mất tiu.
Ra là cậu đến một thế giới mà nhà văn còn chưa sáng tác tác phẩm sao.
Kaneki - đại học Kamii khoa Văn học - yêu đọc sách - không hiểu ra sao - Ken: Nguyên nhân là như thế ư, văn học ở thế giới này thật thê lương.
Đúng là nhìn không ra, không nghĩ đến Dazai-san có thể là người viết ra tác phẩm.
"Kaneki-kun!!! Có muốn cùng chúng tôi đi quán bar cảm nhận một chút không khí của người trưởng thành không?" Biểu cảm Dazai Osamu hưng phấn, quơ chân múa tay như là một đứa trẻ sắp đi công viên giải trí.
"Nhưng anh chưa thành niên, Dazai-san." Kaneki Ken nói, nghĩ một chút rồi nói tiếp: "Chẳng lẽ ở đây trẻ vị thành niên cũng có thể uống rượu sao? (4)"
Nếu pháp luật không giống nhau thì chẳng còn cách nào khác, Kaneki Ken nghĩ như vậy.
"Không ~ đúng ~ nha ~. Đúng thật pháp luật quy định trẻ vị thành niên không được uống rượu." Cử chỉ thiếu niên thoạt nhìn rất tùy tiện nhưng trên thật tế cũng rất tùy tiện, dùng giọng nói ngọt ngào cố ý kéo dài câu trả lời, miệng tạo thành một độ cong lớn, trong mắt lại lóe lên tia quỷ quyệt, "Nhưng nói muốn đi cũng không ai quan tâm hết."
"Thế nào thế nào ~ muốn đi cùng chúng tôi không Kaneki-kun!" Đôi tay Dazai Osamu ôm mặt, trong đôi mắt trợn tròn như có ngôi sao, thoạt nhìn giống như mèo con đáng yêu liều mạng làm nũng muốn được ôm.
Kaneki Ken không biết ứng phó ra sao, lùi về phía sau một bước: "Vị thành niên...... Kia......"
#Đốm (Editor): Cái này gọi là ép buộc và dụ dỗ trẻ nhỏ, Dazai-san '-')#
......
Kết quả vẫn là đến..... Kaneki Ken tựa vào quầy bar đỡ trán, nhìn trộm thiếu niên tóc đen không lý do mà gây rối bartender, yêu cầu một ly thuốc tẩy phía quầy bar.
Nhìn thiếu niên bị từ chối làm bộ đáng thương dưới ánh đèn, Kaneki Ken nhấp một ngụm cà phê.
Với vẻ mặt này, hoàn toàn không có từ chối sao?
Ánh sáng quán bar mờ ảo, ánh đèn cam vàng hôn ly rượu trong suốt, lặng lẽ phủ thêm một lớp áo ngoài màu hoàng kim cho nó, càng tô thêm sắc thái ấm áp cho viên đá hình cầu trong ly.
Dazai Osamu không phải là không để ý đến thiếu niên này mỉm cười nhìn trộm.
Y chỉ nói ở trong lòng ——
"Hồn nhiên tin cậy chi tâm, quả nhiên là tội ác suối nguồn." (5)
Nhưng ngàn vạn xin đừng tin tưởng tôi quá.
......
Tác giả có lời muốn nói:
"Hồn nhiên tin cậy chi tâm, quả nhiên là tội ác suối nguồn."
—— Dazai Osamu 《 Thất lạc cõi người 》
.
.
.
(1) Một khắc: một khoảng khắc.
(2) Văn hào: Có nghĩa là nhà văn, nhưng tui thấy giữ nguyên từ này có vẻ hay hơn.
(3) Meoto Zenzai: tiểu thuyết nổi tiếng của văn hào Oda Sakunosuke, được chuyển thể thành phim.
(4) Ở Nhật, nam hai mươi tuổi mới đủ vị thành niên chứ không như ở Việt Nam là mười tám tuổi.
(5) Câu đó tui edit là: "Tâm hồn nhiên tin cậy, quả nhiên là suối nguồn tội ác.", nhưng tui thấy câu gốc hay hơn nên để lại.
......
Số từ (không tính lời editor và chú thích): 1164.
Ngày đăng: 21/07/2022
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top