Chương 1

"Xin chào các hành khách thân mến, chuyến bay 5627 sắp hạ cánh, xin hãy trật tự chờ ở cổng lên tinh hạm ——"

Trong đêm tối, các tinh hạm dân dụng sáng lên những ngọn đèn nhiều màu sắc trên bầu trời đầy sao đang hạ cánh trật tự, âm thanh thông báo từ nơi này đã át đi tiếng ồn ào của chợ đêm bên cạnh.

Thẩm An khoác áo choàng, vừa từ nhà đấu giá giám định đi ra.

Cậu quay đầu lại nhìn thoáng qua nơi tinh hạm hạ cánh, ba ngày trước, cậu đã ngồi tinh hạm này đến chủ tinh Liên Minh Long tộc, Hoàng Kim Thánh Vực, chờ đợi ngày mai Học viện Quân đội Liên Minh khai giảng, nhưng mà giá cả trên chủ tinh Liên Minh quá cao, làm cậu nhanh chóng tiêu sạch số tiền mang theo, dẫn tới cậu không thể không nghĩ ra đường khác, Thẩm An sờ soạng một chồng tinh tệ trong túi, nhanh chóng mím môi lại, lại liếc nhìn cửa hàng thực phẩm đằng kia, cuối cùng bước nhanh hơn lao vào trong bóng đêm.

Trong cửa hàng phía sau, ông chủ là một người đàn ông trung niên khoảng bốn mươi, năm mươi tuổi, đang cầm một khối kim loại cỡ lòng bàn tay có khắc những hoa văn kỳ lạ, thỉnh thoảng lại đưa tay đẩy mắt kính.

"Ông chủ, thứ này thật sự có thể sử dụng được sao?"

Người nhân viên bên cạnh tò mò thò đầu vào.

"Tôi thấy các khối năng lượng của người khác đều được khắc hoa văn giống nhau, nhưng cái này khắc quá lộn xộn."

"Cho nên giá chúng ta đưa ra thấp, mặc dù đây không phải là khối năng lượng chính thống, hơn nữa nơi chúng ta không có thiết bị kiểm tra, nhưng xác thực có thể sử dụng được, nhưng không biết xác suất chuyển hóa là bao nhiêu......" Ông chủ Tống cầm khối năng lượng lẩm bẩm, "Phương diện khoa học kỹ thuật về nguồn năng lượng của Liên Minh thực sự quá yếu, năng lượng khắc sư có thể chế tác khối năng lượng cũng ít đến đáng thương, khiến chúng đắt đến mức thái quá, cho nên chỉ cần có thể sử dụng được, kẻ có tiền sẽ mua thôi, đợi vài ngày nữa đưa về tổng bộ kiểm tra xác suất chuyển hóa thì có thể quyết định nó được đưa lên kệ hay đưa ra đấu giá."

Tuy nhiên ông phỏng chừng cái loại đồ làm lung tung này được xác suất chuyển hóa 10% cũng là một kết quả không tồi.

Tóm lại không lỗ được.

Nhân viên nhỏ ngây thơ gật đầu rồi nhìn ra ngoài.

"Nhưng khu vực này gần đây rất hỗn loạn, người đó trông khá gầy, có sao không nhỉ?"

"Vừa thấy liền biết cậu ta chính là người ngoại tinh, trẻ con ở độ tuổi này hiện tại tới Hoàng Kim Thánh Vực còn có thể làm gì? Nhất định là ngày mai Học viện Quân sự Liên Minh sẽ khai giảng, tại sao lại muốn cho học sinh quân sự nhàn hạ như vậy?"

*

Thân thể Thẩm An được bao bọc trong chiếc áo choàng đen, chạy như bay trong màn đêm.

Thể chất cậu không tốt lắm, tinh thần lực cũng vừa đạt đến tiêu chuẩn của Học viện Quân sự Liên Minh.

Khi ra khỏi nhà đấu giá, cậu liền nghe thấy tiếng bước chân đuổi theo không bỏ.

Dần dần hơi thở của Thẩm An trở nên nặng nề hơn, chân đột nhiên dừng lại, cậu giơ tay phòng bị, đã có người đã chặn lối ra con hẻm phía trước mặt.

"Tiểu tử này chạy nhanh đó."

Người phía sau cũng thất tha thất thểu đuổi theo, nhổ nước bọt rồi cầm vũ khí như gậy trên tay.

Người phía trước ngăn cản Thẩm An cũng cười đi tới, ỷ vào bọn họ nhiều người, Thẩm An lại gầy gò, bọn họ cũng không quan tâm đối phương có phải là tân sinh viên học viện quân sự hay không.

"Nghe nói mày tới nhà đấu giá đổi được rất nhiều tinh tệ phải không? Người ngoài đến phải hiểu quy củ, đi đường này phải trả phí qua đường."

Thẩm An cầm chặt túi tinh tệ, chậm rãi điều hòa hơi thở.

Thanh âm nhẹ nhàng, mang theo ý thỏa hiệp, cậu bước sang bên cạnh hai bước.

"Vậy bây giờ tôi sẽ đổi con đường khác."

"Đừng nói nhảm nữa, giao tiền ra đây."

Trong nháy mắt cậu đã bị bao vây, đối phương có tám chín người, Thẩm An dù có bốn chân cũng không thể chạy thoát được.

Cậu giơ một tay lên, tay kia lấy mấy tinh tệ trong túi ra, giọng nói hơi run mang theo ý lấy lòng.

"Đều ở đây, đừng có động thủ có chuyện gì từ từ nói, tôi vừa mới tới chủ tinh, không rõ quy củ nơi này lắm."

"Cũng ít quá đấy."

Phát hiện Thẩm An rất dễ bắt nạt, những tên côn đồ này nhìn nhau rồi tiến tới đoạt lấy số tinh tệ trong tay Thẩm An.

"Mày đem những tinh tệ này muốn tống cổ ai? Trên người còn có vật gì quý giá nữa? Mau giao tất cả ra đây! Còn có cái áo choàng này nữa, cởi ra cho lão tử!"

Khoảnh khắc đầu ngón tay của đối phương chạm vào tinh tệ trong tay Thẩm An, bàn tay giơ lên ​​của Thẩm An như biến thành lưỡi kiếm, lập tức đánh vào cổ đối phương, đồng thời thay đổi bước chân, lao vào khoảng trống do mấy người để lộ.

Tên côn đồ lưu manh chưa kịp phát ra âm thanh đã bị đánh ngã xuống đất, có người hoảng sợ vung gậy đánh mạnh vào vai Thẩm An, cậu kêu lên một tiếng nhưng thân thể lại không hoảng hốt, người đã từ khoảng trống chui ra ngoài, mũ trùm trên đỉnh đầu tuột ra, mái tóc đen mượt hỗn độn, dưới mái tóc đen là đôi mắt hổ phách màu vàng tạo nên ánh sáng thiêu đốt trong đêm tối.

Người phía sau chửi rủa một câu, đang định tiếp tục đuổi theo thì không biết từ nơi nào truyền đến một câu: "Quân thủ vệ tới!"

Thẩm An quay đầu lại, chỉ thấy một đội mặc quân phục màu xanh đậm đang tiến tới, bóng người phía sau chạy tứ tán, cậu nhét tinh tệ vào lại túi rồi chạy một mạch về khách sạn nơi mình ở mới thở phào nhẹ nhõm.

May mắn chủ tinh Liên Minh vẫn có người quản lý, nếu không cậu sẽ khó hoàn hảo thoát thân.

Liên Minh Long tộc là liên minh bao gồm Long tộc và một số chủng tộc bất tử, nó chỉ được thành lập cách đây hơn 20 năm do sự bạo động của các dị thú, mặc dù số lượng chủng tộc bất tử tương đối ít nhưng phần lớn lãnh thổ đều được con người che chở, nhưng chế độ và hình thái xã hội hoàn toàn khác với Đế Quốc con người thuần túy bên cạnh, phương hướng am hiểu cũng khác.

Bởi vì hầu hết các chủng tộc bất tử đều có tinh thần lực mạnh mẽ, sức mạnh thể chất cực cao, trời sinh có được năng lực chiến đấu cá nhân mạnh mẽ, mặc dù các chủng tộc sẽ được bảo vệ trong lãnh địa, nhưng bởi vì mỗi quân đoàn chiếm giữ một lãnh địa riêng, không có tiêu chuẩn thống nhất, dẫn tới quân đội càng am hiểu chinh chiến hơn là quản lý.

Liên Minh Long tộc công nhận chủ tinh Hoàng Kim Thánh Vực là lãnh địa nơi đặt quân đoàn đệ nhất của gia tộc Kim Long, đồng thời cũng là địa điểm của học viện quân sự đệ nhất của liên minh.

Vai đau khủng khiếp.

Nhưng Thẩm An có thể nhịn đau, chỉ là giờ phút này đầu ngón tay khẽ run lên, cậu rũ mắt đưa tay cởi áo choàng ra, từ trong ngực lấy ra một hộp đóng gói.

Cách đó không xa, một cái đầu chim nhỏ hình tròn màu trắng chui ra từ trong chiếc giỏ nhỏ bọc vải bông, nó nhìn Thẩm An bằng đôi mắt hạt đậu tròn xoe và cẩn thận kêu pi pi hai tiếng.

"Tiểu Phong?"

Thẩm An vươn tay về phía tiểu gia hỏa kia, nhẹ nhàng gọi nó.

"Ăn cơm thôi."

Tiểu gia hỏa kia ngoan ngoãn bước ra khỏi giỏ, lắc lắc đôi cánh nhỏ của mình, đó là một con chim nhỏ màu trắng to bằng lòng bàn tay, vừa mới phá vỏ không lâu, khi đi đường còn hơi loạng choạng, nhưng rất ngoan ngoãn, nếu không được Thẩm An gọi, nó không được phép tự mình chạy ra khỏi giỏ, nó liền lặng lẽ trốn trong giỏ cả đêm.

Thẩm An mang về một hộp thịt, cho nó ăn từng chút một.

Chim nhỏ màu trắng được Thẩm An đặt tên là Thẩm Tiểu Phong, lúc đầu còn khắc chế cái miệng nhỏ ăn thịt, nhưng giữa bữa ăn đã không nhịn được dang rộng hai cánh nhỏ, nhỏ giọng pi pi pi đòi ăn.

"Không được kêu."

Thẩm An bị tiếng kêu làm giật mình, vô thức đưa tay nắm lấy hai cánh nhỏ của nó, còn liếc nhìn ra ngoài, đưa tay đặt lên môi.

"Em muốn bị bắt sao?"

Thẩm Tiểu Phong pi một tiếng, nghẹn ngào trong cổ họng, khổ sở ngậm miếng thịt vào miệng, ngoan ngoãn im lặng nuốt xuống.

Lúc này Thẩm An mới thả lỏng biểu tình.

"Bé ngoan."

Sau khi cho Thẩm Tiểu Phong ăn xong, Thẩm An bế Thẩm Tiểu Phong đang buồn ngủ trở lại giỏ.

Trong giỏ còn có hai quả trứng cỡ lòng bàn tay, một đen một đỏ, nằm an tĩnh trong đó, kể cả Thẩm Tiểu Phong, việc nhặt ba quả trứng thú cưng dị thú này có lẽ là việc làm khác người nhất mà Thẩm An cẩn trọng đã làm trong nhiều năm.

Hơn hai mươi năm trước, từ trường đột ngột thay đổi, khiến rất nhiều dị thú tàn bạo từ không gian vô danh xuất hiện khắp tinh tế, những dị thú nguyên bản của tinh tế cũng bị đột biến, một số quần thể trở nên tàn bạo, hiện tượng này được gọi là không gian gấp, được sinh ra từ dị thú bạo động.

Những dị thú này đã xâm chiếm phân nửa lãnh thổ của mỗi tinh hê, nền văn hóa bắt đầu lụi tàn, cuối cùng, các chủng tộc bất tử đã thành lập Liên Minh Long tộc lấy Long tộc cầm đầu, nhân loại dưới sự lãnh đạo của cường giả tinh thần lực thành lập Đế Quốc tinh tế, đến bây giờ còn có một nửa lãnh thổ có thể sinh sống đã bị mất đi không thể đoạt lại, từ đây nguyên bản sủng vật dị thú chạm tay là bỏng, thậm chí bị buôn lậu để mưu lợi đã trở thành chuyện làm người nhắc tới là biến sắc, bị tiêu hủy tập trung, không được phép nuôi nữa.

Thẩm An hiểu được sự nguy hiểm của dị thú, khi gặp những quả trứng này, cậu vốn định trực tiếp rời đi, nhưng lúc đó vỏ trứng sắp nở của Thẩm Tiểu Phong lại truyền đến một hơi thở buồn bã cầu xin đừng bỏ rơi nó, dường như hiểu rằng chính mình là con non dù thuận lợi phá vỏ cũng tuyệt đối không sống sót nổi, cô độc tuyệt vọng như thể bị cả thế giới vứt bỏ, khiến Thẩm An liên tưởng đến chính mình.

Từ nhỏ cậu đã cô độc, khi có ký ức đã được Trần gia nhận nuôi, từ khi chủ mẫu Thẩm Chuẩn chết đi, vốn dĩ mấy người Trần gia đã không thích cậu càng thêm không thèm che giấu, ở trên tinh cầu kia Trần gia có chút địa vị, dẫn tới cậu không chỉ không có bạn chơi cùng mà còn bị trong tối ngoài sáng chế nhạo.

Lại vì màu mắt của cậu thật sự kỳ lạ, nên rất nhiều người không rõ vì sao Trần gia muốn nhận nuôi cậu, sau lưng lời đồn đãi nổi lên bốn phía — cái gì mà cậu kỳ thật là con hoang của gia chủ Trần gia Trần Vân Thiên cùng một nữ nhân không phải loài người ở bên ngoài, là một tiểu quái vật, cũng vì Trần phu nhân rộng lượng mới làm cậu không bị chết đói ở bên ngoài.

Mới không phải như vậy.....

Thẩm An đắp kín cho Thẩm Tiểu Phong cùng hai quả trứng khác, vết thương trên vai khó xử lý nên tạm thời cậu không muốn để ý tới, ôm đầu gối ngồi trong góc, nghĩ đến bàn tay dịu dàng vỗ lưng cậu của mẹ Thẩm Chuẩn.

Cậu đã trưởng thành, sắp thành niên, không thể khóc nữa, ở trong góc trộm khóc cũng không được.

Thẩm An dùng mu bàn tay xoa xoa hơi ấm nơi khóe mắt, thiếu niên sắc mặt có chút lạnh nhạt, nhưng nhìn cũng có chút ngoan ngoãn.

Nếu có thể, cậu hy vọng mình chỉ là con của mẹ Thẩm Chuẩn.

Nhưng lần này cậu chạy trốn khỏi Trần gia, cũng đã báo đáp ân nuôi dưỡng, bây giờ cậu chỉ là Thẩm An, không còn liên quan gì đến Trần gia nữa.

Thẩm An bình tĩnh lại, từ trong túi lấy tinh tệ ra, rút ​​ra một đồng giơ lên, nhìn ánh sáng trên đầu chiếu xuyên qua tinh tệ, bộ phận đặc biệt chống giả lấp lánh như một viên ngọc.

Thẩm An chớp chớp đôi mắt đẹp nhìn tinh tệ Liên Minh, càng nhìn càng thích.

Sáng lấp lánh.

Thẩm An không biết đôi mắt của mình cũng đang sáng lấp lánh lên.

Cuối cùng, Thẩm An ôm tinh tệ trong ngực, kiềm chế lăn qua lăn lại.

Cậu thực sự rất thích tiền.

Thẩm An lần nữa đứng dậy, cẩn thận đếm số tinh tệ hôm nay đổi được, ánh mắt nhìn về phía quặng năng lượng cấp thấp và khối kim loại trên bàn bên cạnh, hơi cong cong mặt mày.

Theo sự phát triển của tinh tế, tinh thần lực được sử dụng rộng rãi, không chỉ vũ khí tinh thần lực, cơ giáp phát triển nhanh chóng mà còn ra đời một nghề hiếm có dựa trên nguồn năng lượng nguyên thủy - năng lượng khắc sư, nghề này yêu cầu người đối với tinh thần lực có độ thao tác cực kỳ cao và chính xác, đòi hỏi phải có thiên phú nhất định, bọn họ có thể lợi dụng các quặng năng lượng và vật dẫn kim loại đặc biệt để khắc các khối năng lượng.

Mà khối năng lượng làm cho vũ khí tinh thần lực, cơ giáp và các vật phẩm khác trở nên mạnh hơn, thậm chí có thể bù đắp khoảng cách về chênh lệch cấp bậc tinh thần lực.

Do đó, nhu cầu về năng lượng khắc sư ở khắp mọi nơi đều cao và hầu như tất cả các gia đình khá giả đều sẽ mua các quặng năng lượng tương đối thấp và bảng vật dẫn để con cái họ thử với hy vọng một bước lên trời.

Những vật dụng tiêu hao này bị Trần gia vứt bỏ, bị cậu nhặt về rồi dùng thử, cậu đã làm theo cảm giác vi diệu của mình và đã thành công, mặc dù chúng khác với các khối năng lượng truyền thống nhưng tốt xấu gì cũng có thể sử dụng được, cũng bán được.

Có lẽ là do hầu hết các năng lượng khắc sư đều tập trung ở Đế Quốc nhân loại, nên có rất ít khắc sư trong Liên Minh Long tộc, đa số dưới tình huống họ đều mua các khối năng lượng từ Liên Minh Đế Quốc hoặc đổi các quặng năng lượng lấy các khối năng lượng từ đối phương, xem như bị Đế Quốc kiểm soát khối năng lượng, cho nên ngay cả khối năng lượng 'có lệ' như của mình cũng được người ta thu mua.

Tuy nhiên, chỉ vì số lượng năng lượng khắc sư quá ít, cũng có không ít người sinh ý nghĩ bậy bạ, đã từng có năng lượng khắc sư cấp thấp bỏ mạng trong vụ cướp đoạt.

Thẩm An không quen bị đám đông theo dõi, tinh thần lực cũng chỉ ở cấp B nên không có biện pháp tự bảo vệ mình đàng hoàng, hơn nữa bên người còn mang theo ba món 'hàng cấm' cho nên khi cậu làm những việc này đã cố gắng hết sức che giấu chính mình.

Thẩm An đếm trên đầu ngón tay.

Học tại Học viện Quân sự Liên Minh bốn năm rồi gia nhập lực lượng hỗ trợ hậu cần là cách dễ nhất để có hộ khẩu ở chủ tinh, nếu chăm chỉ kiếm tiền còn có thể mua một căn nhà có sân và định cư ở đây, ba nhãi con này cũng sẽ dễ dàng giấu hơn.

Đến lúc đó lại nghĩ đến một cuộc sống mới tốt đẹp hơn và tìm cơ hội đối phó với những kẻ hôm nay đã đánh cậu, nhưng hiện tại, điều quan trọng nhất là phải trải qua khoảng thời gian học ở đây một cách an ổn.

Thẩm An mặc dù mang thù, nhưng cũng không phải là người có thái độ tiêu cực, cậu mở to đôi mắt, vui vẻ ôm tinh tệ trong tay không thể ngủ được, nghĩ tới nghĩ lui phải làm chút gì đó, vì thế cậu ra sức trở mình trên giường, động tác làm chạm vào miệng vết thương trên vai khiến cậu thấp giọng hít một ngụm khí lạnh, rồi không nhịn được đưa tay ra gãi ở vị trí xương bướm sau lưng.

Cậu gãi gãi còn cố gắng nghiêng đầu để xem.

Rốt cuộc bị sao thế này?

Hiện tại sau lưng thật ngứa quá.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #dammy