Chương 61

Editor: Thienyetkomanhme


Nguyễn Miên Man thẳng đến lúc cửa tiệm đóng cửa xem khu bình luận, mới biết được hết thảy, nguyên nhân mọi chuyện, chạy nhanh giải thích.


【 Chủ tiêm trả lời: Hôm nay buổi sáng là bởi vì có trưởng bối mời, cho nên cùng người quen đi ra ngoài chơi, chưa nói rõ ràng hại mọi người hiểu lầm, xin lỗi. 】


Mặc dù cô nói như vậy, không ít khách hàng vẫn là cảm thấy, chủ tiệm lúc này đi ra ngoài chơi, khẳng định là muốn đi giải sầu, mà sở dĩ muốn giải sầu, còn không phải bởi vì sinh ý trong tiệm.Bất quá nghĩ thì nghĩ, bọn họ lại săn sóc không có biểu lộ ra.


【o**6: Không quan hệ a, coi như là mọi người cùng nhau làm chuyện tốt. 】


【 mộng **k: Hôm nay phòng bếp viện phúc lợi phòng bếp không nấu cơm được, vậy là chó ngáp phải ruồi, thật ra giải quyết vấn đề bữa tối trong viện, hơn nữa mọi người đều chơi đến rất vui vẻ, tôi cảm thấy mục đích đầu tiên cũng không quan trọng. 】


【 thanh **l: Đúng vậy, bọn nhỏ đều thực thích tay nghề chủ tiệm, đặc biệt là món mới đậu phộng bọc đường, bọn họ đặc biệt thích. 】


Nguyễn Miên Man vừa rồi đã nhìn đến bình luận của tài khoản "Thanh **l" , về sau thật là có không ít khách hàng tới viện phúc lợi xem náo nhiệt, lại còn mang theo lễ vật tặng các bạn nhỏ trong viện, từ hình ảnh là có thể nhìn ra lúc ấy có bao nhiêu náo nhiệt.


Nghĩ đến những hình ảnh ấm áp đó, cô không khỏi mỉm cười, trong lòng cảm thấy thật tốt.【 cái ** thứ: đậu phộng gì đó gì đó tôi cũng thích, chủ tiệm cho vào thực đơn đi, cho vào thực đơn đi, cho vào thực đơn đi......】


【H**q: Chủ tiệm tôi mặc kệ, tôi cũng là người bạn nhỏ, bánh táo gì đó, tôi cũng muốn! 】


【 mộng **k: Khụ...... chủ tiệm, tôi thay con gái ở khu bình luận bày tỏ một chút, con bé còn muốn ăn bánh táo đỏ cùng đậu phộng bọc đường, ngươi nhìn thời điểm an bài một chút? 】


......


Nguyễn Miên Man nhìn đến bọn họ lại bắt đầu thúc giục thêm món đậu phộng bọc đường cùng bánh táo đỏ, cảm thấy cần liên hệ chú Phùng một chút.


Lần trước đã để lại dãy số, lúc này thời gian có chút muộn, cô thử gửi tin nhắn qua trước.Chú Phùng còn chưa ngủ, hai phút sau trực tiếp gọi điện thoại lại đây.


"Uy, chú Phùng, ngượng ngùng quấy rầy......"


Nguyễn Miên Man cùng chú hàn huyên vài câu, trước tỏ vẻ còn muốn 300 cân đậu phộng, ngay sau đó hỏi chú nơi đó còn có hay không rau dại cùng ốc đồng.


"Rau dại trong nhà liền có, trên núi cũng còn có thể hái một ít, cháu nếu muốn ngày mai chú liền mang qua, ốc đồng cũng có không ít, đặt ở lu nước nhả bùn hai ngày rồi......"


Chú Phùng nuôi ốc không phải có năng lực biết trước, mà là năm rồi vào thời điểm này đều sẽ vớt ốc đồng lên trấn trên bán.Lu này chưa bán đi, cho nên nuôi trước.


Giải quyết vấn đề nguyên liệu nấu ăn, Nguyễn Miên Man yên tâm mà rửa mặt đi ngủ.


Sắp ngủ, cô đột nhiên nhớ ra, mở ra di động nhìn tiền lời, phát hiện mặc dù trừ đi mấy hộp cơm cô tặng đi, hôm nay một buổi chiều cũng không sai biệt lắm bằng tiền lời cả ngày hôm qua.


Đêm đó, mạng xã hội thành phố A có hai video tương đối hot, một cái là video chị gái nhỏ xinh đẹp, điêu khắc trái cây, một cái là hoạt động công ích cho viện phúc lợi.


Bất quá video trước bình luận trên cơ bản đều là "666", "kỹ thuật xắt rau của chị gái nhỏ thật bất phàm", "Mẹ hỏi tôi vì cái gì quỳ xuống xem video" linh tinh.


Mà video sau, có người khen , còn có người hoài nghi có phải hay không cái này là quảng cáo của "Tiệm cơm chiên Hạnh Phúc" , bất quá theo sau lại có người nói "Chỉ cần là làm việc tốt, quảng cáo thì thế nào" linh tinh, người không tán đồng lập tức tỏ vẻ "Cho trẻ con ăn cơm hộp mà tính là làm việc tốt gì, thật muốn làm tốt sự nên cấp viện phúc lợi quyên tiền"...... Vì thế, khu bình luận thực mau liền náo lên.


Ngày đó hơn 7 giờ, tiệm cơm chiên Thiên Nguyệt.


Cửa hàng trưởng Tiền tính một chút lỗ lã ngày hôm nay, tức khắc đầu muốn to lên.Hắn xoa xoa giữa mày, nghĩ đến chỉ khi tiệm cơm chiên Hạnh Phúc đóng cửa đại tiểu thư mới có thể bỏ qua, cầm lấy di động, mang theo vài phần hy vọng click mở tiệm cơm chiên Hạnh Phúc.


Phát hiện tiệm cơm chiên Hạnh Phúc buôn bán bình thường, cửa hàng trưởng tức khắc thất vọng, chờ nhìn đến lượng tiêu thụ trong tiệm nguyệt so với ngày hôm qua tăng trưởng không ít, biểu tình càng thêm khó coi.


Nghĩ đến rõ ràng cửa hàng cơm chiên khác đều bị đả kích đến không có sinh ý, cửa hàng trưởng nhịn không được nói thầm lên: "Cửa hàng này dựa vào cái gì còn có thể lưu lại nhiều khách hàng như vậy? Chẳng lẽ thực sự ăn ngon như vậy?"


Có lòng hiếu kỳ thúc dục, hắn nhịn không được ở trong tiệm đặt một phần cơm chiên Dương Châu cùng một phần canh tam tiên.


Hắn tự nhiên sẽ không ngốc mà đem địa chỉ điền tới trong tiệm, bởi vậy chờ nhân viên giao cơm gọi điện thoại lại đây, cùng những người khác trong tiệm báo một tiếng, trộm đi xuống lầu lấy cơm hộp.


Thân là nhân viên khách sạn Thiên Nguyệt, cửa hàng trưởng vẫn là ăn qua không ít thứ tốt, nói thật, miệng đã có chút bị đầu bếp khách sạn chiều hư, đồ ngon bên ngoài, có thể làm hắn cảm thấy ngon rất ít.


Nhưng mà, chờ nếm đến cơm chiên Dương Châu tiệm cơm chiên Hạnh Phúc, bắp ngọt thanh, trứng gà tươi mới, dưa chuột thanh hương...... Càng nhai càng thơm, hương vị cơm cùng các loại nguyên liệu nấu ăn ở trong miệng đồng thời tràn ra, hắn cảm thấy đâu chỉ là ăn ngon, quả thực là mỹ vị.


Trong nháy mắt, hắn thậm chí nhớ không nhớ nổi đây là cơm chiên, chỉ biết bưng lên chén từng ngụm từng ngụm ăn, thẳng đến khi ăn quá nhanh thiếu chút nữa nghẹn, hắn mới vội mở ra canh tam tiên bên cạnh, sau đó phát hiện, ngay cả canh cũng ngon như vậy, nguyên liệu nấu ăn tiên vị hoàn mỹ giao hòa ở bên nhau, dư vị vô cùng.


"Ách......"


Cửa hàng trưởng Tiền nấc một cái, nhìn hai cái hộp cơm rỗng tuếch trước mặt , mới dần dần khôi phục suy nghĩ bình thường.


Mặc dù khôi phục suy nghĩ bình thường, hắn vẫn là không thể không thừa nhận, tay nghề ông chủ tiệm cơm chiên Hạnh Phúc xác thật tốt, tốt đến mức ở phương diện làm cơm chiên, thậm chí đầu bếp tiệm cơm chiên Thiên Nguyệt còn kém hơn.


Đối phương có tay nghề này, hơn nữa trong tiệm giá cả phải chăng, cửa hàng trưởng cảm thấy, chỉ dựa vào giá cả muốn áp đảo nó, phỏng chừng là không có khả năng, rốt cuộc đầu năm nay, cái gì không nhiều, chứ người mê ăn uống là nhiều nhất.


"Haizz!" cửa hàng trưởng Tiền lắc đầu, có điểm hối hận tiếp nhận việc này.


Trở lại trong tiệm, cửa hàng trưởng lại lần nữa liên hệ đại tiểu thư, khuyên giải không có kết quả ngược lại bị mắng, chỉ có thể gọi điện thoại cho ông chủ.


Cha Hứa nghe được hắn báo cáo tình huống, cũng có chút bất đắc dĩ, bất quá tổn thất chút tiền ấy còn không đến mức làm hắn đau lòng, cuối cùng chỉ nói: "Cửa hàng ngươi cứ theo lẽ thường mở thêm mấy ngày, lỗ lã cũng không phải lo, tôi sẽ tìm thời gian cùng con bé nói chuyện."


Không chờ hắn tìm con gái nói chuyện, theo sau nhận được một cuộc gọi của cấp dưới, hắn lại muốn tìm Tư Cảnh Lâm nói chuyện.


Đầu năm nay, ai cũng sẽ không đem trứng gà đặt ở trong một rổ, cha Hứa hiện giờ liền có ý đồ hướng phát triển trên phương diện internet, hai năm trước đã mở một công ty nhỏ.


Mới vừa rồi cấp dưới điện thoại, báo cáo, công ty bọn họ đã thuong thảo tốt một hạng mục nay lại thất bại, đối phương vừa mới đã cùng tập đoàn Bách Xuyên ký hợp đồng thành công.


Tư Cảnh Lâm không phải người thích dong dài, này không, giữa trưa cùng Nguyễn Miên Man nói sẽ cùng cha Hứa nói chuyện, buổi tối khiến cho người ta không thể không chủ động tới tìm anh.


Cha Hứa tới tập đoàn Bách Xuyên, Tư Cảnh Lâm đang ở điều khiển một hội nghị video đa quốc gia, làm hắn ngồi một giờ mới gặp được người.Hoài nghi anh ta là cố ý đánh phủ đầu mình, cha Hứa trong lòng có chút không vui, lại không dám biểu lộ ra, nhìn đến anh còn phải tươi cười đón chào.


Cha Hứa khô cằn hàn huyên hai câu, thấy anh hoàn toàn không nói tiếp, chỉ có thể đi thẳng vào vấn đề: "Tư tổng, tôi hôm nay lại đây là bởi vì...... Ngài xem nơi này có phải hay không có cái gì hiểu lầm?"


Ngồi sai bàn làm việc, Tư Cảnh Lâm lúc này mới ngẩng đầu lên, ngữ khí lãnh đạm: "Lần trước tôi đã nhắc nhở quá Hứa tổng."


Tập đoàn Bách Xuyên gia đại nghiệp đại, anh cũng không có khả năng chuyện gì cũng đều quản, cha Hứa vốn tưởng rằng là phía dưới công ty tự chủ trương, đây là......


Đương nhiên, hắn chưa chắc không đoán được có thể nguyên nhân là do con gái, chỉ là ôm tâm lý may mắn không muốn thừa nhận mà thôi, mà hiện tại, lại là không thể không thừa nhận.


Cha Hứa giải thích nói: "Tư tổng đừng hiểu lầm, thật sự là đứa nhỏ trong nhà còn nhỏ không hiểu chuyện, nghĩ cái gì thì muốn cái đó, cảm thấy mở cửa hàng chơi ...... Nếu là có mạo phạm đến bằng hữu của ngài, kia cũng là cạnh tranh thương nghiệp bình thường, còn thỉnh Tư tổng không cần cùng con bé so đo."


Nếu anh hỏi đến, cha Hứa tự nhiên không thể thừa nhận, con gái là cố ý nhằm vào bằng hữu của anh.


Nghĩ đến cô bé so với con gái ông ta còn nhỏ hơn vài tuổi, nếu con gái ông ta vẫn là đứa nhỏ, vậy cô bé nhà mình chẳng phải là bảo bảo.Tư Cảnh Lâm dùng ánh mắt lạnh lùng liếc mắt một cái: "Hứa tổng lặp lại lần nữa, hôm nay lại đây là vì cái gì?"


Cha Hứa sửng sốt một chút, nghĩ anh có phải hay không chuẩn bị tiếp nhận, vì thế đem chính mình mới vừa rồi đi thẳng vào vấn đề lặp lại một lần: "Tôi hôm nay lại đây là bởi vì...... Ngài xem nơi này có phải hay không có cái gì hiểu lầm?"


Tư Cảnh Lâm đột nhiên cười rộ lên, chỉ là ý cười không chạm tới đáy mắt.


"Không hiểu lầm, cạnh tranh thương nghiệp bình thường mà thôi."


Nghe được anh cười, cha Hứa còn tưởng rằng chính mình đoán đúng rồi, cũng đi theo lộ ra tươi cười, chờ nghe được lời nói của hắn, tươi cười trực tiếp cứng ở trên mặt.


"Tư tổng, kể cả ngài gia đại nghiệp đại cũng không thể khi dễ người như vậy?" Cha Hứa phục hồi tinh thần lại, nghiến răng nghiến lợi nói.


Một lần nữa bắt đầu xử lý sự vụ Tư Cảnh Lâm cũng không ngẩng đầu lên nói: "Tiễn khách."


Tôn trợ lý lập tức tiến lên đây: "Hứa tổng, mời."


Cha Hứa cao ốc Bách Xuyên ra tới, mặt đã đen như than, vừa lên xe liền lập tức gọi điện thoại cho con gái.


Ngày kế thời tiết vẫn tốt như cũ, ngủ ngon Nguyễn Miên Man tỉnh lại liền mở ra cửa sau đi lên sấn thượng tưới nước cho chậu hoa cùng rau xanh, hành lá tưới, thuận tiện khỏi động cho thanh tỉnh mới xuống lầu.


Quả Quýt Nhỏ đi theo cô xuống dưới, còn định nhảy lên bắt lấy hành lá vừa cắt trong tay cô.


"Đừng nháo." Nguyễn Miên Man nắm một ít hành lá hư ném nó, tiến vào phòng bếpTrên sân thượng, hành mọc quá tốt, cô rửa mặt qua, liền cắt hành đem làm một ít bánh rán hành.


Mùi hương mỡ hành từ trong tiệm bay ra, chọc đến ông Ngô vốn dĩ chuẩn bị lặng lẽ từ ngoài cửa đi ngang qua, không quấy rầy cô, lại nhịn không được đi vào: "Đông Đông, lại làm cái gì ngon vậy?"


"Dạ là bánh bánh rán, ông Ngô ăn bữa sáng chưa? Cùng ăn một ít ạ." Nguyễn Miên Man nói, đã đem một đĩa mang ra.


Ông Ngô nhìn đến đĩa bánh rán vàng thơm có chút hành xanh, hoàn toàn nói không nên lời cự tuyệt.Ông ngồi xuống sau lập tức cầm lấy đôi đũa, tranh thủ còn nóng cắn một ngụm, ngoài giòn trong mềm, tinh tế nhấm nuốt, miệng mũi tràn đầy mạch hương cùng hành hương.


Bánh ránh hành của mình cũng ra nồi, Nguyễn Miên Man lại múc hai chén cháo trắng ninh từ tối qua cũng hai đĩa đồ ăn kèm.Bánh rán hành thơm ngào ngạt, cháo trắng mềm mịn, tiểu thái ngon miệng, buổi sáng ăn một phần mỹ vị như vậy, thật sự làm người ta sung sướng.


"Thoải mái! Đông Đông thật là làm cái gì ăn cũng ngon." ông Ngô ăn xong sau, cảm thấy mỹ mãn mà rời đi.


Chân trước ông vừa đi, Chu Linh sau lưng liền tới nhìn đến Nguyễn Miên Man thu thập chén bàn đứng bên cạnh bồn rửa, lập tức tiến lên tiếp nhận.


Nguyễn Miên Man còn phải chuẩn bị trước cho yến hội buổi tối, liền không cùng chị khách khí.Tự mình đi mua sắm một phen trở về, cô bắt đầu xử lý các loại nguyên liệu nấu ăn.


Chu Linh nhìn động tác cô như nước chảy mây trô,i đối các loại nguyên liệu nấu ăn hoặc cắt hoặc chặt hoặc ngâm hoặc trần, muốn hỗ trợ cũng không giúp được gì, chỉ có thể đi theo bên cạnh làm chút việc vặt.


Hơn 9 giờ, ngoài cửa vang lên tiếng xe, cảm thấy cuối cùng có chỗ dụng võ, Chu Linh lập tức chạy ra.


Cô vừa lại đây, Nguyễn Miên Man liền báo qua chú Phùng sẽ đưa nguyên liệu nấu ăn tới, lúc này Chu Linh ra nhận, chào hỏi qua nói: "Cô chủ còn bận ở bên trong, phiền toái chú đem ốc đồng dọn vào."


"Khách khí cái gì." chú Phùng nói xong, trực tiếp xách theo hai thùng ốc đồng đi vào trong.Chu Linh cũng không rảnh tay, đem đậu phộng từ trong xe, nguyên liệu nấu ăn bên ngoài dọn xuống.


Chú Phùng vào tiệm, Nguyễn Miên Man cùng chú chào hỏi, sau đó nói: "Chú Phùng, khả năng muốn phiền toái chú cùng Chu Linh đem đậu phộng đưa đến một chỗ khác."


Việc này nhỏ, chú Phùng tự nhiên không thèm để ý, cùng Chu Linh đem đậu phộng đưa đến nhà bà Lâm, cầm tiền cao hứng mà lái xe về nhà.


Mà lại lần nữa nhận được đậu phổng quả, bà Lâm cũng thật cao hứng, nắm tay Chu Linh luôn mồm cảm tạ cô cùng Nguyễn Miên Man, muốn cho cô lấy một ít gạo nếp rót tràng heo mình làm.Gạo nếp rót tràng heo là món sở trường của bà Lâm, ngày xưa chỉ có tết nhất lễ lạc mới có thể làm, lần này vẫn là xem làm kiếm được chút tiền, mới làm cho cháu trai, cháu gái ăn đỡ thèm.Chu Linh không nói lại, chỉ có thể bưng đĩa trở về.


Trở lại trong tiệm, cô đem đĩa gạo nếp rót tràng heo đặt tới trước mặt Nguyễn Miên Man, nói cho cô là bà Lâm đưa.


"Gạo nếp rót tràng heo?" Nguyễn Miên Man vẫn là lần đầu nghe tới món này, không khỏi xem kỹ.Trên đĩa, gạo nếp rót tràng heo bị cắt thành từng mảnh từng mảnh, mặt cắt vẫn nhìn được từng hạt bị dầu chiên đến vàng ruộm, làm người ta xem nhẹ hai chữ "tràng heo" , thoạt nhìn có chút muốn ăn.


Làm một đầu bếp, Nguyễn Miên Man tự nhiên sẽ không đối với nguyên liệu nấu ăn có thành kiến, lập tức liền cầm lấy chiếc đũa kẹp lên một miếng.


Bên trong gạo nếp thơm, giòn, Bên trong có chút mềm, tràng heo nhai cực kỳ ngon, hương vị bất đồng hoàn quyện ở bên nhau, hương vị còn khá ngon.


Tuy rằng còn có cho thêm đường, nhưng hương vị chỉnh thể thực không tồi, Nguyễn Miên Man vừa lòng gật đầu lại ăn một miếng.Chu Linh vốn đang lo lắng cô không ăn tràng heo, thấy cô tựa hồ còn rất vừa lòng, lập tức mở ra máy hát: "Bà ngoại chị cũng biết làm gạo nếp rót tràng heo, khi còn nhỏ bà kêu chị ăn, chị biết là dùng tràng heo, ngay từ đầu còn không dám ăn, chờ nếm một ngụm sau liền thích mê." Nói xong, cô không nhịn được cũng cầm lấy đôi đũa ăn lên.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top