Chương 52
Editor: Thienyetkomanhme
Mang con gái lại đây cô đã rất ngại, như thế nào để cho chon gái lại ăn đồ trong tiệm, rốt cuộc đều có thể bán lấy tiền.
"Không có việc gì, bánh cũng không lớn, cho bé cầm ăn chơi." Nguyễn Miên Man nói xong, trước đem mâm đưa tới trước mặt chị, "Chị nếm thử lần này ăn có ngon hơn lần trước hay không."Thấy cô kiên trì, Chu Linh mới bỏ việc trên tay nhặt lên một cái, không có ăn ngay nói: "Em làm khẳng định ăn ngon."
Chờ một ngụm cắn xuống, vỏ bánh mềm xốp bọc nhân ngon miệng, cái loại mỹ vị này, làm cô thiếu chút nữa cắn vào môi.
"Ăn ngon, so lần trước ăn càng ngon." Chu Linh nói không nên lời rốt cuộc cùng lần trước hương vị cụ thể có cái gì bất đồng, nhưng xác thật muốn càng thơm hơn một ít.
"Vậy là tốt rồi." Nguyễn Miên Man thuận miệng lên tiếng, bưng đĩa đi ra ngoài.
"Bánh bao!"
An An không nhớ rõ "Bánh rau dại", lại nhớ rõ "Bánh bao" này đặc biệt ăn ngon, nhìn đến đĩa đồ ăn cô cầm, lập tức đứng lên, đến mèo cũng không ôm.
Mới vừa rồi còn bị bé ôm vào trong ngực gọi "Tiểu bảo bối" mèo con nằm trên mặt đất, trợn tròn đôi mắt nhìn chằm chằm bé.
"Đây là bánh rau dại không phải bánh bao." Nguyễn Miên Man nói xong, thấy nước miếng bé con đều muốn chảy xuống, tức khắc cười rộ lên, "Đi rửa tay, tay rửa sạch liền có thể ăn."
"Dạ vâng!" An An ứng một tiếng, lại nhớ tới "Tiểu bảo bối" bị ném trên mặt đất, khom lưng nửa bế nửa kéo, "Mèo con, chúng ta đi rửa tay ăn bánh."
Nguyễn Miên Man nhìn đến bé nỗ lực ôm mèo hướng bể nước cạnh tường viện, hai chân sau của Quả Quýt Nhỏ vừa động vừa phối hợp, cô bị hình ảnh đáng yêu này làm trực tiếp cười khẽ ra tiếng tới.
"An An, không cần rửa tay cho Quả Quýt Nhỏ, nó không thể ăn bánh rau dại, chính em rửa là được." Thấy hai đứa đã đến bên cạnh bể nước, Nguyễn Miên Man nói.
"Vì cái gì mèo con không thể ăn bánh?"
Trẻ con luôn là có rất nhiều câu hỏi vì sao, An An nghe lời mà buông mèo ra, một bên rửa tay một bên hỏi.Nguyễn Miên Man giải thích hai câu, chờ bé rửa xong tay, cho bé cái bánh rau dại ngồi ở cửa ăn.
Kế tiếp, Nguyễn Miên Man cũng không có việc gì, một bên cầm di động xem tiểu thuyết, một bên thường thường chú ý An An bên kia.
Vừa qua 10 giờ, bà đẩy xe ba bánh nhà mình tiến vào hẻm nhỏ, thực nhanh tới trước cửa tiệm cơm chiên Hạnh Phúc.
"Bà Lâm." Nguyễn Miên Man nhìn thấy bà lại đây, buông di động đón nhận trước.
"Đã lột xong không sai biệt lắm hai trăm cân đậu phộng quả, bà cân một chút, nơi này có 142 cân đậu phộng, cháu xem đi." bà Lâm dừng xe sau chỉ vào đậu phộng trên xe nói.
Một cân đậu phộng quả có khoảng 7 phần đậu phộng, hai trăm cân đậu phộng quả lột được hơn 140 cân đậu phộng thập phần hợp lý.
"Tốt, phiền toái bà." Nguyễn Miên Man nói xong, quay đầu bảo Chu Linh lấy thùng chứa của các cô lại đây đựng đậu phộng.
Chờ Chu Linh cầm cái đại thùng lớn lại đây, Nguyễn Miên Man đem đậu phộng trên xe ba bánh nhất nhất đổ vào.
"Không cân một chút sao?" Bà Lâm thấy cô tựa hồ không có ý tứ cân, nhịn không được nói.Nguyễn Miên Man nói: "Cầm trên tay một chút sẽ biết, là trọng lượng mà bà nói."
Lâm lão thái thái không nghĩ tới cô còn có tài lẻ này, kinh ngạc mà khẽ nhếch miệng.
"Đông Đông cũng thật có bản lĩnh......"
Bà Lâm lấy lại tinh thần khen cô hai câu, lại nói: "Phần còn lại buổi chiều trước 4 giờ bà khẳng định đưa lại đây cho cháu."
"Tốt ạ." Nguyễn Miên Man sau khi gật đầu, báo bà chờ một lát, đi bên trong cầm một hộp bánh rau dại cùng với 150 đồng tiền công đưa cho bà.
Bà Lâm khách khí hai câu sau vẫn là nhận lấy, kéo xe ba bánh về nhà, cười đến nếp nhăn càng thêm rõ ràng.
Bà nghĩ, chờ giữa trưa cháu trai cháu gái trở về liền có thể đem năm đồng cho bọn hắn như đã hứa, làm cho bọn họ cũng cao hứng.
Chờ bà Lâm đi rồi, Nguyễn Miên Man duỗi tay ở thùng vớt một phen, đối Chu Linh nói: "Đậu phộng này lột khá tốt."Chu Linh nhìn về phía thùng đậu phộng sạch sẽ xinh đẹp, cơ hồ không có tổn hại, tán đồng gật đầu.
Chờ các cô đem đậu phộng phải dùng cho buổi trưa rửa qua nước sôi phơi khô, đã 10 giờ rưỡi.Nguyễn Miên Man đem cửa hàng mở ra, lập tức liền có đơn đặt hàng, chỉ là tựa hồ không như ngày hôm qua vừa nhiều, vừa gấp.
Bất quá cũng có thể là không có món mới, cho nên bọn họ không vội mà đặt đơn.Nguyễn Miên Man nghĩ, thuận tay mở ra bánh rau dại làm buổi sáng chụp bức hình tải lên thực đơn.
Lần này bánh rau dại làm không nhiều, cho nên mỗi đơn hạn định số lượng hai cái.Bánh rau dại này, giống như tên của nó giản dị tự nhiên, kỳ thật không thế nào hấp dẫn người.Bất quá khách hàng quen của tiệm cơm chiên Hạnh Phúc rất có tín nhiệm với tay nghề chủ tiệm, bánh rau dại lên thực đơn không bao lâu, đơn đặt hàng của cửa hàng mắt thường có thể thấy được tăng lên rất nhanh.
Nguyễn Miên Man cũng không có làm nhiều bánh rau dại, để lại một ít giữa trưa chuẩn bị chô ông Ngô, cùng Tư Cảnh Lâm, đặt ở trong tiệm bán chỉ có mười tám phần.Chờ bánh rau dại trong cửa hàng bán hết, đơn đặt hàng lại lần nữa chậm lại.
"Cô chủ, lại có đơn đặt hàng của vị ' Tư tiên sinh ' lần trước ." Chu Linh còn nhớ rõ lần trước cô cố ý dặn dò, lúc này nhìn đến vị khách kia, lập tức tới nói cho cô.
"Được, em đã biết."
Bản thân anh đã đặt cơm chiên Dương Châu, đậu phộng rang cùng một phần canh tam tiên, Nguyễn Miên Man cũng không lại cố ý thêm cái gì, chỉ đem bánh rau dại có ý để lại cho anh đặt trong hai hộp gửi kèm.
Tổng công ty tập đoàn Bách Xuyên.
Buổi sáng lại lần nữa bị ông nội làm thèm đến Tư Cảnh Lâm thấy trợ lý Tôn đem cơm hộp đặt trên bàn trà, lập tức đứng dậy đi qua.
Nhận thấy được chính mình vội vàng, Tư Cảnh Lâm trên mặt không hiện, trong lòng lại có vài phần bất đắc dĩ.Anh nguyên bản cho rằng chính mình cũng không phải người coi trọng ăn uống, cố tình ông nội thi thoảng gửi ảnh mỹ thực cùng tay nghề của cô dụ hoặc, hiện tại thật ra không lại dám tự nhận như vậy.
Bất quá, thích ăn uống tựa hồ cũng không phải là chuyện xấu.Trong khoảng thời gian này ăn đến tương đối vừa lòng, tâm tình tốt hơn một ít, Tư Cảnh Lâm nghĩ.
Lúc phát hiện trên bàn trừ bỏ cơm chính mình đặt, còn có bánh rau dại lần trước ăn qua, Tư Cảnh Lâm khóe môi không tự giác giơ lên, mở cái nắp trước gắp một cái lên.Cho vào miệng, Tư Cảnh Lâm phát hiện bánh rau dại vỏ mỏng nhân dày này, hương vị so với lần trước càng ngon hơn vài phần.
Một ngụm tiếp theo một ngụm, mùi hương mê người bay ra, làm trợ lý Tôn nhìn không đã thèm đến không chịu được.
"Tư tổng, có thể cho tôi nếm thử một cái không?" Có lẽ là có giao tình lần trước cùng nhau ăn ốc đồng, Tôn trợ lý cuối cùng nói ra một câu.
Tư Cảnh Lâm quét mắt một cái, thấy chính mình có hai hộp, hơn nữa ngày thường hắn trong công việc còn tính là tận tâm, rốt cuộc vẫn là chia cho hắn một cái.
"Cảm ơn Tư tổng!"
Tôn trợ lý cầm được bánh rau dại nắm, bỗng nhiên cảm thấy Tư tổng vẫn là có nhân tính.Tiệm cơm chiên Hạnh Phúc.
Nguyễn Miên Man làm xong mấy đơn, bỗng nhiên có hơn mười phút nhàn rỗi, trong lòng tức khắc cảm thấy có chút không thích hợp.
Kỳ quái, hôm nay là ngày đặc biệt gì sao? Như thế nào giống như đơn đặt hàng ít hơnrất nhiều?Cô mang theo nghi hoặc từ trong phòng bếp ra, cầm lấy di động nhìn.
Khu bình luận trước sau như một, cả một mảnh khen ngợi, đặc biệt là những người đã ăn xong bánh rau dại, càng là bánh đem rau nắm khen tới nở hoa.
【5** còn: Tuy rằng tin tưởng tay nghề chủ tiệm, nhưng nghĩ đến hai chữ "Rau dại" , lúc nhận được bánh rau dại vẫn là có điểm lo lắng. Trăm triệu không nghĩ tới, chủ tiệm tới rau dại đều có thể làm được như vậy, này đâu phải là bánh rau dại, quả thực là bánh thần tiên! 】
【 thanh **l: A a a! Tôi muốn khen bánh rau dại nhà này, ăn quá ngon quá thơm, một ngụm đi xuống, thịt khô, rau dại, mộc nhĩ, đậu phộng dung hợp ở bên nhau, mỹ vị a, hiện tại dư vị nước miếng tôi đều nuốt xuống dưới. Chủ tiệm, buổi tối cần phải lại làm nhiều một ít a! 】
【a**n: Không cần bị cái tên lừa gạt, vốn dĩ nhìn đến bánh rau dại, tôi liên tưởng đến chính là "Chua xót", "Khó nhai", "Nhạt nhẽo" , nhưng mà chờ ăn đến, trong đầu tôi liền tràn đầy "Mỹ vị", "Ăn ngon", "Mềm xốp", "Hàm hương", "mỡ mà không ngấy", "Sảng hoạt hương giòn"...... Tóm lại một câu, mỹ vị nhân gian! 】
......
【k**l: Tôi có một giấc mộng, nó không phù hoa, cũng hoàn toàn không xa xỉ, đó chính là —— ăn bánh rau dại của tiệm ăn đến no! Chủ tiệm, thỏa mãn một chút mộng tưởng nho nhỏ này đi đi! 】
【 cái ** thứ: Không gạt anh, cái giấc mơ này tôi cũng có. 】
Khu bình luận trừ bỏ nhìn thấy nhóm khách hàng đối bánh rau dại yêu thích, Nguyễn Miên Man không thấy những người khác, vì thế mở đến tiền lời hôm nay.Tiền lời còn chưa bằng một phần ba giữa trưa ngày hôm qua tiền, mà hiện tại, đơn đặt hàng cũng đã tới rất chậm.
Chẳng lẽ là app có lỗi?
Nguyễn Miên Man suy đoán, lại click mở đơn đặt hàng giữa trưa thoạt nhìn.Này vừa thấy, cô lập tức phát hiện vấn đề.Đơn đặt hàng số lượng so với ngày hôm qua còn không tính là quá ít, nhưng lại có rất nhiều đơn chỉ đặt bánh rau dại thêm một phần canh, hoặc là một phần đậu phộng thêm canh, khó khăn lắm mới đủ mức giao hàng.
Nguyễn Miên Man nhăn lại mi, nghĩ chẳng lẽ là cơm chiên trong tiệm khách hàng đã ăn tới phát chán?
Không chờ cô nghĩ ra kết quả, lại có đơn đặt hàng tới, một đơn này ngay cả canh đều không có, chỉ đặt hai phần đậu phộng rang.Nguyễn Miên Man trong lòng càng thêm khó hiểu, lại chỉ có thể đi phòng bếp rang đậu phộng trước.
Chờ đến kết thúc buôn bán buổi trưa, phát hiện trưa nay tiền lời mới chỉ bằng một nửa ngày hôm qua, Nguyễn Miên Man cũng không nghỉ ngơi, chuẩn bị lại làm một ít bánh rau dại, sau đó thêm hai món cơm chiên mới lên thực đơn.
Cô lúc trước chính mình ngâm toan đậu que còn thuận tiện làm chút dưa muối cùng dưa chua, lúc này mở ra cái bình nếm một ngụm, xác định đã muối tốt, cầm chút dưa muối ra, thử làm một chén cơm chiên dưa muối đậu phộng.
Dưa muối chua giòn cùng đậu phộng thơm giòn cùng với cơm chiên, hương vị đặc sắc lại ăn ngon.
Chụp ảnh cơm chiên dưa muối đậu phộng xong, Nguyễn Miên Man lại lấy ra trong ngăn tủ, tôm khô lúc trước bà dì cho cô.
Tôm khô, cà rốt, trứng gà, nấm hương...... Hơn nữa cơm tơi, theo thứ tự hạ nồi, thực mau liền biến thành một phần màu sắc xinh đepk, hương khí bốn phía, cơm chiên tôm.
Đem hai loại cơm chiên mới lên thực đơn, lại làm một ít bánh rau dại, cô lúc này mới lên lầu.Nguyễn Miên Man ngủ một giấc nhỏ xuống lầu, ở trong tiệm xem TV, lập tức lại tới thời gian buôn bán vuổi tối.
Trước khi buôn bán , bà Lâm lại lần nữa lại đây, đưa tới phần đậu phộng còn lại.Trên thực tế, một trăm cân đậu phộng kia buổi trưa cũng chưa dùng đến một nửa, thật ra không cần đưa tới này đó, bất quá đậu phộng để một thời gian cũng không dễ dàng hư.Nguyễn Miên Man nhận lấy, trước dùng túi plastic đậy kín thùng đậu phộng.
Bốn giờ rưỡi, tiệm cơm chiên Hạnh Phúc tiếp tục buôn bán, mặc dù có bánh rau dại cùng hai loại cơm chiên mới, đơn đặt hàng tới như cũ cũng chỉ tạm được, so ra hoàn toàn kém hơn với khoảng giờ này ngày hôm qua.
Rõ ràng ngày hôm qua một đám khách hàng còn ở khu bình luận kêu cô chuẩn bị nhiều đậu phộng rang một chút, hôm nay lại có kết quả như vậy, thật sự Nguyễn Miên Man có chút khó hiểu.
Chu Linh tới trong tiệm ngày đó, đúng là ngày sinh ý trong tiệm nâng cao một bước, lúc này chị cũng nhìn ra, hôm nay sinh ý có chút không tốt, trong lòng không khỏi cũng có chút sốt ruột.Sốt ruột đồng thời, còn có điểm nghĩ không ra, rõ ràng tay nghề chủ tiệm tốt như vậy, như thế nào sinh ý còn sẽ đột nhiên quạnh quẽ xuống.
Thẳng đến hơn 8 giờ, Chu Linh ở trong tiệm nghe được hai nhân viên giao cơm nói chuyện phiếm.
"Tôi cùng anh nói, trên app cơm hộp hôm nay có một nhà cửa hàng mới, ưu đãi đặc biệt lớn, đơn đủ 20 giảm 12 đồng, đủ 30 giảm 18 đồng, đủ 50 giảm 28 đồng, trong tiệm khách hàng mới giảm 3 phần, lại còn có miễn phí vận chuyển."
"Hắc! Này nếu là lại dùng bao lì xì quá lớn sao, giống như không cần tiền vậy!"
"Đúng vậy, cho nên anh nếu là chưa đặt qua thì nhanh đi đặt, miễn cho về sau không còn hoạt động."
"Kia cửa hàng đó tên gọi là gì? Tôi đi xem."
"Kêu cửa hàng Trời Nguyệt cơm chiên, đừng nói, trong tiệm món ăn cùng tiệm cơm chiên Hạnh Phúc rất giống, bất quá chủng loại càng nhiều hơn, tôi hoài nghi có phải hay không nhìn thấy tiệm cơm chiên Hạnh Phúc sinh ý tốt cũng đi theo mở.""Hương vị thế nào?"
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top