Chương 114

Editor: Thienyetkomanhme


【Lầu 9 : Không nên có lòng hiếu kỳ lớn như vậy, thèm chết mất QAQ 】......


【Lầu 68: A a a a a! Còn đang giảm béo đấy, xem cái này lại nhịn không được muốn ăn khuya, lâu chủ tôi hận bạn! 】


Trên diễn đàn còn đỡ, lâu chủ khiến cho nhiều người tức giận liền trực tiếp bỏ trốn là được, người nào đó ở trong vòng bạn bè phóng độc đêm khuya mới là dũng sĩ.Tuy rằng toàn là bạn bè thân thích, cũng bị mọi người tập thể công kích, cũng yêu cầu cô gái đăng ảnh mời khách.


【 Yêu cầu không cao, đem tất cả các món ăn trong hình ảnh cậu đăng mở một bàn là được. 】


【 Đúng vậy. 】


【 Như này còn yêu cầu không cao? Trên ảnh không ít món chính là món ăn cung đình, một bàn này mấy đứa biết hết bao nhiêu tiền không? Mấy người buông tha tôi đi. 】


Mọi người nghe cô phổ cập kiến thức xong, lại thông qua video cô phát liên tiếp xem xong buổi phát sóng trực tiếp hôm nay, giữa đêm bị thèm đến chết đi sống lại.


Có video phát sóng trực tiếp yến tiệc, trở thành tư liệu sống phóng độc đêm khuya, ở trên mạng tiệm cơm chiên Hạnh Phúc lại lần nữa bị người ta nhắc tới rất nhiều.


Không ít người nơi khác vào kỳ nghỉ 01/05 cố ý tới thành phố A ăn cơm chiên của tiệm nhìn đến cái video này, quả thực vô cùng đau đớn.


Nguyện ý vì mỹ thực chạy đến thành phố A, đầu tiên khẳng định là một người mê ăn uống, tiếp theo là điều kiện kinh tế tương đối dư dả, hoặc là nguyện ý tiêu tiền ở phương diện ăn uống.Cho nên nhìn đến video phát sóng trực tiếp yến tiệc, thèm đến không được, nhóm khách hàng cảm giác chính mình tựa như bỏ lỡ tấm vé xổ số 500 vạn, biết rõ chủ tiệm chưa chắc thấy được, vẫn là nhịn không được ở dưới video bình luận.


【 Bà chủ a! Có nhận đặt tiệc cô không nói sớm, thật quá đáng! 】


【 Đúng vậy, chúng ta chạy tới một chuyến dễ dàng sao? Liền lấy cơm chiên ra ứng phó chúng ta. Đương nhiên, cơm chiên cũng rất ngon, nhưng chúng ta cũng rất muốn nếm thử mấy món này a. 】


【 Huhu, cảm giác bỏ lỡ một trăm triệu. 】......


【 Đồng cảm, có loại cảm giác đến núi vàng mà lại về tay không. 】


【 Bà chủ, thật không phải tôi trách cô, có tay nghề tốt như vậy cô cất giấu làm gì? Sợ chúng ta không trả nổi tiền sao? 】


Nguyễn Miên Man cũng không biết, lúc cô ngủ, cửa hàng nhà mình còn ở trên mạng nhấc lên một phen sóng gió nhỏ.


Ngày kế rời giường, cô trước tiên nấu chè đậu xanh.Mùa hè, chè đậu xanh mát lạnh tuyệt đối là đồ uống thích hợp nhất.


Cô hiện tại mỗi ngày đều sẽ nấu một nồi to, có thể để chính mình uống, cũng có thể cho nhân viên giao cơm và một ít khách tới trong tiệm ăn cơm, uống một ly giải nhiệt.Qua tay cô chè đậu xanh đặc biệt ngon, làm vốn dĩ một số người vì trời càng ngày càng nóng lười ra cửa, nhưng vì một ly đồ uống tặng kèm này, chỉ cần có thời gian vẫn là nguyện ý tới trong tiệm ăn cơm.


Lấy chè đậu xanh làm thành bữa sáng đơn giản, Nguyễn Miên Man đang suy nghĩ có nên luyện chữ hay không, dư quang liền nhìn đến một bà lão đang đi vào trong tiệm.


"Đông Đông đã lớn như vậy rồi, thật giống mẹ cháu lúc trẻ đều rất xinh đẹp." Bà lão trông rất phúc hậu, nhìn thấy cô trên mặt liền mang theo tươi cười.


Nguyễn Miên Man nỗ lực hồi tưởng một hồi, vẫn là không nhận ra bà, chỉ có thể trực tiếp hỏi: "Ngại quá, xin hỏi bà là?"


"Bà là ở cái ngõ phía sau nhà cháu, bà Lưu, lúc cháu học tiểu học đã dọn đi chỗ khác, ngày thường cũng không có thời gian tới đây, khả năng cháu không nhớ rõ." Bà Lưu giải thích nói.


Nguyên chủ cũng không nhớ rõ, Nguyễn Miên Man tự nhiên không có khả năng nhớ được gì.Cô gật gật đầu nói: "Nguyên lai là bà Lưu, bà có chuyện gì sao?"


"Cũng không có việc gì, bà là cố ý lại đây cảm ơn cháu, đây là táo và mận mà họ hàng nhà bà trồng được, đưa một chút cho cháu nếm thử." Bà Lưu nói xong, trực tiếp đi vào trong tiệm, đem trái cây trên tay đặt lên bàn.


Cảm ơn?Nguyễn Miên Man có chút không thể hiểu được.


Không chờ cô hỏi ra nghi hoặc, bà Lưu đã chủ động lại nói tiếp.Thì ra, bà Lưu dọn đi , phòng ở bên này cũng không để không, mà là co một người họ hàng xa thuê ở.


Năm kia người họ hàng mua được phòng ở liền dọn đi, phòng liền để không.Người nhà họ Lưu vẫn luôn muons đem phòng cho thuê, một cái là có thể kiếm chút tiền thuê nhà, hai là phòng có người ở mới có sinh khí, không dễ cũ nát như vậy. Đáng tiếc gặp được người thuê không phải ngại địa phương quá hẻo lánh, chính là ngại phòng ở quá cũ, còn có một ít người là ở một mình, không cần ở một viện lớn như vậy.Tóm lại, từ năm trước đến bây giờ, người xem phòng có không ít, phòng ở vẫn như cũ chưa ai thuê.


Nguyễn Miên Man nghe đến đó càng thêm nghi hoặc, không rõ nhà bà muốn cho thuê nhà thì liên quan gì tới việc muốn cảm tạ mình.


"...... Nhờ phúc của cháu, hai ngày trước phòng ở rốt cuộc có người thuê, hơn nữa là thuê cho hai cô gái rất thích sạch sẽ." Bà Lưu nói xong, đại khái là nhìn ra trên mặt cô có nghi hoặc, bổ sung nói, "Hai cô gái kia nói lựa chọn thuê nhà ở hẻm Hồ Lô chúng ta, chính là bởi vì có cửa hàng của cháu, lại đây ăn cơm rất tiện."


Nguyễn Miên Man trăm triệu lần không nghĩ tới còn có loại chuyện như này, nhất thời cũng không biết nên nói cái gì.


"Một đường lại đây liền nghe được chị Lý các bà ấy khen cháu làm cơm chiên rất ngon, nói là cơm chiên ngon nhát trong đời bọn họ được ăn. Khó có dịp hôm nay lại đây, có thể nếm thử thủ nghệ của cháu không?" Bà Lưu mang theo vài phần chờ mong hỏi.


Nguyễn Miên Man tự nhiên sẽ không cự tuyệt: "Bà Lý quá khen rồi ạ, bà muốn ăn cái gì?"


"Chiên cơm tóp mỡ." Bà Lưu không nói hai lời.


Mới buổi sáng ăn chiên cơm tóp mỡ kỳ thật có hơi dầu mỡ, đặc biệt tại vào mùa này.Bất quá đối với người thế hệ trước mà nói,có một loại tình cảm đặc biệt với tóp mỡ, bà Lưu cũng không ngoại lệ.


Nguyễn Miên Man đi trong phòng bếp chiên cơm, cố ý cắt một ít rau xanh, định đợi lát nữa thêm vào, làm cơm chiên càng thoải mái, đỡ ngán hơn chút.


Tóp mỡ được thắng ra trước, thắng xong tóp mỡ cùng mỡ heo đều có thể lấy ra làm cơm chiên.Tóp mỡ làm trong ngày hương vị mới tốt, cho nên cô đều chỉ làm vừa đủ trong ngày.Lúc này bà lão nếu muốn ăn cơm chiên tóp mỡ, cô từ tủ lạnh lấy ra thịt mỡ, dứt khoát hiện tại liền đem phần tóp mỡ của hôm nay thắng luôn.Thời tiết oi nóng, người còn muốn ăn cơm chiên loại này không tính là quá nhiều, cho nên cô cũng không thắng quá nhiều.


Rất nhanh, mùi hương đặc trưng của ngao mỡ heo thắng tóp mỡ từ trong phòng bếp bay ra ngoài, bay đến chô bà Lưu trong nháy mắt ba như là trở lại vài thập niên trước, ở nông thôn thời điểm cuối năm từng nhà được chia thịt heo, ngao mỡ heo chuẩn bị ăn tết.


Không những bà, ngay cả mèo béo có xu thế biến thành "Quả Quýt Lớn" , đang lười biếng ghé vào cửa đột nhiên nâng đầu lên.Mặc dù mỗi ngày đều có thể ngửi được loại mùi hương này, bản tính tham ăn vẫn làm nó đứng dậy chạy tới cửa phòng bếp như cũ.


Ngao xong mỡ heo, thắng tốt tóp mỡ, cơm chiên đối với Nguyễn Miên Man mà nói rất đơn giản, không bao lâu liền dùng khay bưng một đĩa chiên cơm tóp mỡ cùng một chén chè đậu xanh đi ra ngoài cho bà Lưu.


"Thật thơm, nhìn cũng biết ăn ngon." Bà Lưu khen xong, cầm lấy chiếc đũa liền bắt đầu ăn.


Bà ăn trước một miếng tóp mỡ, hương vị thơm giòn, so với năm đó ở nông thôn ăn thịt heo không cám tăng trọng còn muốn thơm hơn.Người tuổi lớn, ăn uống không quá tốt, vốn dĩ nhìn đến một đĩa lớn như vậy, bà Lưu còn có điểm lo lắng mình ăn không hết, kết quả ăn ăn một lúc mới phát hiện, căn bản mình lo lắng dư thừa.


"Ăn ngon thật." Bà Lưu buông chiếc đũa, còn có chút chưa đã thèm.


Nguyễn Miên Man đã nhìn ra, bất quá với tuổi này của bà, cũng không dám lại cho bà thêm, chỉ nói: "Bà lại uống chút chè đậu xanh giải ngấy."


Bà Lưu gật gật đầu, bưng lên chè đậu xanh còn mang một chút lành lạnh.Chè đậu xanh ở nhà bà cũng thường xuyên nấu, cho nên ngay từ đầu còn không có quá chú ý, ngược lại còn nghĩ tới mùi vị cơm chiên mới vừa ăn.


Nhưng mà, chờ một ngụm chè đậu xanh vào miệng, hương vị thoải mái thanh tân, thấm ngọt nhập tâm, làm tốc độ uống nước của bà tức khắc nhanh hơn.Uống hết nước, đến đậu xanh ở dưới dấy chén bà cũng không buông tha, cầm lấy chiếc đũa gạt vào trong miệng, cảm thấy hạt đậu mềm mại này đặc biệt ăn ngon.


"Không nghĩ tới ngay cả chè đậu xanh cháu nấucũng ngon đến như vậy!" Ăn uống no đủ bà Lưu buông chén, cảm thấy có chút quá no.


Nguyễn Miên Man cười cười, chờ bà Lưu chuẩn bị đi, xách lên trái cây trên bàn để bà mang về: "Trong tiệm của cháu đã có rất nhiều trái cây, bà thật sự không cần khách khí."


"Vậy giữ lại từ từ ăn." Đối với thế hệ như bà Lưu ăn qua khổ, từng chịu đói bụng mà nói, không có lo thức ăn quá nhiều.


Bà không những không chịu đem trái cây mang về, thậm chí còn kiên trì trả tiền cơm, làm Nguyễn Miên Man đều không biết nói cái gì mới tốt.Bất quá hai túi hoa quả xác thật có chút nặng, thấy bà kiên trì không chịu lấy về, Nguyễn Miên Man cũng không cưỡng cầu, nói lời cảm tạ sau đưa bà ra ngõ nhỏ.


Tiễn đi bà Lưu không tới vài phút, đầu tiên là bà Lâm kéo xe ba bánh đưa đậu phộng tới, không một hồi Chu Linh cũng tới tiệm.


"Đã mua được giày trăng, tất trắng cho An An chưa ạ?" Nguyễn Miên Man nhớ tới ngày hôm qua chị nói phải mua máy cái này cho An An, không tránh được hỏi nhiều một câu.


Chu Linh gật đầu: "Giày và tất trăng không cho độ tuổi của con bé quả là không dễ mua, ngày hôm qua chạy mấy nhà cửa hàng mới mua được."


"Có thể mua được là tốt rồi." Nguyễn Miên Man nói xong, lại nói cho chị xem đêm qua mình ở ra chức năng đặt trước cơm hộp.


Chu Linh có một chút không hiểu: "Đặt trước? Là đặt trước cho buổi trưa hay là một ngày?"


"Là một ngày." Nguyễn Miên Man nói xong, thấy chị cau mày, tựa hồ vẫn là chưa hiểu, kỹ càng tỉ mỉ giải thích nói, "Chính là đem số lượng suất bán cả ngày trực tiếp ấn định, khách hàng sẽ đặt trước một ngày, có thể yêu cầu lựa thời gian giao cơm, bất quá mỗi đoạn thời gian đều hạn định số lượng khách hàng nhất định, tỷ như 11 giờ đã bị khách hàng trước chọn xong rồi, khách hàng tới sau cũng chỉ có thể lựa chọn 11 giờ rưỡi, hoặc là tiếp tục muộn hơn."


"Nói như vậy, bọn họ một ngày không phải chỉ có thể ăn được 1 lần?" Chu Linh sau khi gật đầu nói.


Nguyễn Miên Man nói: "Có thể đặt hai đơn, nếu bọn họ định ăn hai lần, có thể đặt trước cả hai đơn thì tốt rồi."


Chu Linh nghe vậy, cười rộ lên: "Cô chủ, em vẫn là xem nhẹ tay nghề chính mình, vốn dĩ hiện tại mỗi ngày đều có rất nhiều khách hàng muốn ăn lại đặt không được, dự định đặt trước, chị cảm thấy đại bộ phận khách hàng có thể cướp được một đơn liền không tồi."


Nói chuyện phiếm vài câu, hai người bắt đầu chuẩn bị cho buôn bán buổi trưa .


Mở đặt trước có chỗ tốt chính là, đến thời gian các cô trực tiếp ấn the đơn hàng mà làm là được, không cần phải luôn là nghe chuông báo nhắc nhở có "đơn đặt hàng mới" .


Bất quá 10 giờ rưỡi, cửa hàng cơm hộp vẫn là bắt đầu buôn bán như bình thường, một đám khách hàng như cũ tích cực tiến vào, chuẩn bị đặt trước cho cơm ngày mai.Không có biện pháp, không tích cực cũng không được, rốt cuộc nhìn đến thực đơn, tôm hùm đất xào cay - sốt hồng mã não xinh đẹp mê người, ai không muốn đoạt một phần ăn đỡ ghiền chứ.


Tôm hùm đất xào cay cũng đã làm tốt, lúc này Chu Linh chỉ việc đóng gói.


"Thơm quá a!"


"Nghe nói trong tiệm bán tôm hùm đất xào cay, còn tưởng rằng nói giỡn, không nghĩ tới thế nhưng là sự thật!"


Nhân viên giao cơm đi vào trong tiệm ngửi được hương vị này, lăn lộn yết hầu nuốt nước miếng.Bất quá, một phần tôm hùm đất cũng không rẻ, bọn họ thèm thì thèm, cũng không có ý định dò hỏi.


Ngồi ở trong tiệm mấy nhân viên giao cơm ngửi mùi hương tôm hùm đất uống chè đậu xanh đỡ thèm, trong đó có một người đột nhiên nhận được tin nhắn của khách hàng.


【@ shipper anh khi nào có thể tới? Tôi rất gấp không chờ nổi! 】


Vừa đến trong tiệm anh trai giao cơm có chút cạn lời, cầm lấy di động trả lời.


【@ khách hàng yên tâm, các thời gian dự tính giao hàng còn có 26 phút, tôi khẳng định sẽ không đến trễ. 】


【@ shipper tôi nhìn thấy anh đã ở trong tiệm, nhận được lập tức giao cho tôi được không? Cho anh thêm tiền! 】


Nhân viên giao cơm có điểm tâm động, nhưng trước đơn này hắn còn có hai đơn cần đưa, vạn nhất đến trễ, hắn nhận thêm tiền đều không nhất định có lợi.


【@ khách hàng ngại quá, không phải chuyện có thêm tiền hay không, chủ yếu là phía trước còn có hai đơn cần đưa, không thể đến trễ. 】


Khách hàng đại khái cũng là thật sự muộn sớm một chút nhận được cơm hộp đã mong chờ cả đêm, trực tiếp phóng ra chiêu tàn nhẫn.


【@ shipper nếu có thể đưa phần của tôi trước, trừ bỏ thêm tiền, tôi lại chia cho anh hai con tôm hùm đất xào cay nếm thử! 】


【@ khách hàng thành giao! 】


Đang ngồi ở trong tiệm bị mùi hương tôm hùm đất thèm đến không chịu được, anh trai giao cơm nào chịu được cái dụ hoặc này, lập tức đồng ý, sau đó nhảy dựng lên bắt đầu hướng phòng bếp kêu: "Bà chủ, đơn của tôi xong chưa? Khách hàng thúc giục vô cùng, phiền toái cô giúp đỡ!""Chỉ cần không tới muộn thúc giục thì cứ để cho hắn thúc giục." Bên cạnh một nhân viên giao cơm khác nói.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top