Chương 17

Edit by Mai

Lục Phong Châu quay đầu lại nhìn , đối diện cặp mắt mị hoặc Lôi Cương Quyết, nhấc chân đá mạnh một chút, nhỏ vụn đá xoay tròn hướng người nào đó mà đi.

"Dựa!" Lôi Cương Quyết từ đầu tường nhảy xuống, quăng xuống một câu, "Lục Phong Châu cậu là chó điên."

Lục Phong Châu cà lơ phất phơ nói: "Không dám, không dám, cẩu là tên của cậu, tôi cũng không dám đoạt."

Lôi cương quyết: "......"

Này mẹ nó chính là bộ dáng có người thích còn cố ý khoe khoang!

Quỷ dạng!

Lôi cương quyết cất bước đến gần, đứng yên trước mặt bọn họ , đôi mắt từ trên mặt lục phong châu chuyển qua trên mặt đường uyển tâm , dùng một bộ vô cùng đau đớn rất là tiếc hận hận không thể đấm ngực dừng chân biểu tình nói: "Đường đồng học, đừng trách tôi không nhắc nhở cậu, cái này lục phong châu cũng không phải là cái gì tốt lành, cậu nếu là muốn cùng cậu ta làm bạn, cần phải chuẩn bị tâm lý thật tốt."

Hắn hơi khom thân mình, không nhìn vẻ mặt lục phong châu âm trầm, nhìn về phía trước vẻ thấu tình đạt lý, "Chọn cậu ta còn không bằng chọn tôi."

Những lời này vừa ra, lôi cương quyết đột nhiên cảm giác được có một cỗ phong hướng về sau, cậu nháy mắt nhảy đánh dựng lên, tránh thoát một quyền bay tới.

Sau đó, ha hả cười rộ lên.

Đường uyển tâm bình tĩnh liếc nhìn lôi cương quyết, cười vẻ mặt thong dong, "Tôi đáp ứng ba ba, cao trung ba năm nhất định phải nỗ lực học tập, cho nên —— đi học không yêu đương nga, nếu là các cậu ai muốn thao đuổi tôi, nỗ lực học tập đi, gặp nhau tại trường đại học."

"Ngọa tào!" Lôi cương quyết đem cánh tay dập vai lục phong châu, cắm đao, "Đồng học, tôi nhớ rõ cậu lần này thi ngữ văn đứng thứ hai từ dưới lên."

Lục phong châu hất tay cậu ta ra, cho nhau thương tổn, "Tôi nhớ rõ cậu vì tránh né kỳ thi  cũng chưa tới đi học, so với cậu tới tôi còn là rất tuyệt."

Lôi cương quyết: "......"

Cho ngươi biết cái gì là thương tổn  nha.

Đường uyển tâm đối với phương thức đồi thoại hài hước giữa bọn họ tỏ vẻ chính mình ý kiến, "Một người không thi, một người đứng thứ hai từ dưới lên, như vậy —— các cậu là tính toán như vậy theo đuổi con gái sao? Đừng nói là tôi, mặc dù là các bạn học khác cũng sẽ không thích úc."

Cô chỉnh lại quần áo, đem đầu tóc vuốt lại, vươn tay nói: "Phiền toái tránh đường."

Lần này hai người nhưng thật ra rất phối hợp, nguyên bản thân thể không quá dán sát , trong khoảnh khắc dán ở cùng nhau, liền như ruồi bọ cũng bay không lọt.

Bọn họ thực thành kính nói: "Học bù."

Đường uyển tâm thật tâm ý là muốn khích lệ  bọn họ học tập, nghe bọn họ nói như vậy, lập tức nói theo, "Được nha."

Theo sau ba người cầm sách vở đi cửa hàng KFC gần đó, buổi chiều người không phải quá nhiều, đường uyển tâm cho bọn hắn mỗi người ra một phần đề, chiều sâu sao, chỉ là kiến thức cơ bản.

Lục phong châu chuyển động ngón tay đặt bút viết, chậm rì rì làm.

Lôi cương quyết thường thường sát vào nhìn lén, nhưng đều bị lục phong châu đẩy trở về. Trận này rõ ràng là kiểm tra cao trung, lại bị  bọn họ suy diễn thành học sinh  tiểu học năm nhất làm kiểm tra, thiếu điều ở giữa bàn vẽ một cái đường ranh giới, lộng cái Sở hà Hán giới.

Đường uyển tâm vừa làm đề vừa liếc nhìn bọn họ. Thiếu niên khuôn mặt trắng nõn sạch sẽ, khi nhìn về phía bọn họ ánh mắt lộ ra tia khác thường.

Lục phong châu thình lình ngẩng đầu nhìn lại, đáy mắt đều là bộ dáng xinh đẹp của cô. So với bài thi những thứ cậu xem không hiểu, nói thật, cậu vẫn là càng thích xem cô.

Mỹ thoát tục.

Mê người thực.

Đường uyển tâm phát hiện lục phong châu thất thần, ai oán ngó hắn liếc mắt một cái, mềm nhẹ nói: "Nhanh làm nha."

Ai ai ai, nhịp tim đập nháy mắt gia tốc.

Lục phong châu hận không thể một chân đá văng ra lôi cương quyết bên cạnh ,  vẻ đẹp đường uyển tâm chỉ có thể chính cậu xem, những người khác ——

Giống nhau không có cửa đâu!

Lôi cương quyết còn cùng ngôn văn ngữ văn thượng cổ  tiến hành vật lộn,theo cậu nói, cậu cũng không tin trị không được.

Chính là chờ đường uyển tâm đem bài thi xem xong, cũng ghi rõ đúng sai, cậu rốt cuộc thừa nhận ——

Ca không phải vạn năng.

Cậu hôm nay ngã ở trên một bài thi.

So với lôi cương quyết đại trứng vịt, lục phong châu thật đúng là tốt hơn không ít, làm đúng ba câu, đạt được 30 điểm.

Lục phong châu lộ ra tươi cười dào dạt đắc ý , hắn vỗ vỗ bả vai lôi cương quyết , "Lôi cẩu, liền xem cậu thành tích này, lưu ban cũng cứu lại không được cậu nha. Tôi khuyên cậu vẫn là đọc lại đi."

Lôi cương quyết: "......"

Dựa!

Lộ phong châu giơ bài thi cậu lên, nghiêm túc nói: "Liền học từ đầu năm đi, phỏng chừng còn có thể đuổi kịp, không có tôi  phỏng chừng cậu cũng là đứng nhất từ dưới lên."

Lôi cương quyết một chân đá qua đi.

Lục phong châu nhanh chóng đứng dậy, nhảy đánh né tránh, lung tung cầm lấy đồ vật trên bàn, nắm tay đường uyển tâm chạy ra bên ngoài, "Lôi cẩu, tiểu gia không phụng bồi a."

Lôi cương quyết bởi vì đá đến quá mạnh, chân dừng ở giữa hai hàng ghế dựa, thẳng đến khi  nhân viên công tác lại đây mới đem hắn thành công giải cứu ra.

Thuận tiện yêu cầu hắn bồi thường ghế dựa.

Lôi cương quyết: "...... Dựa!"

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #trongsinh