🍊 Chương 18
Chương 18
Diệp Thúy Hương lớn giọng làm một vòng người không khỏi chấn động, không ai lên tiếng.
Xấu hổ trong yên tĩnh, Diệp Thúy Hương như không thấy mẹ Chu oán hận, còn ngại không an toàn nói với Lý Hồng Phong:"Hồng Phong gọi mẹ!"
Lý Hồng Phong hoàn toàn không biết chuyện gì xảy ra, mê man nghe lời gọi một tiếng:"Mẹ."
"Ừ!!!"
Diệp Thúy Hương lập tức cao giọng đáp, vênh váo tự đắc ngẩng đầu, "Nhìn thấy không, Hồng Phong là con dâu ngoan của tôi, tôi là mẹ chồng Hồng Phong, không có chuyện nhà mấy người!"
"Hồng Phong, chúng ta đi, không để ý họ, mẹ thương con!"
Không nhìn mặt mẹ Chu gần như trắng bệch, như thể một giây sau muốn ngất, Diệp Thúy Hương như rồng ác trông kho báu, cẩn thận từng li từng tí kéo Lý Hồng Phong lên xe.
Lý Hồng Phong trong tình trạng hoang mang ngồi im nghe Diệp Thúy Hương hỏi han mình ân cần:"..."
Mặc dù cô vẫn giống như trước đây không hiểu ra làm sao, nhưng trong mấy năm này, Lý Hồng Phong cũng dần quen Diệp Thúy Hương, người mẹ chồng này chẳng hiểu sao cứ một thời gian là lại tự tăng giá trị yêu thích.
Dù sao mẹ chồng thích cô, đây là chuyện tốt.
Đọc tiếp ở đây =>
Mai rùa quăng ra, ngón tay vừa bấm, mắt lão cũng sáng lên, "Có giải pháp!"
Mẹ Chu vui không thôi, một lần nữa thấy được hi vọng sống thì vội hỏi:"Giải pháp gì? Ngài nói đi, chỉ cần làm được tôi nhất định sẽ làm theo!"
"Không có khó."
Đạo sĩ mỉm cười lắc đầu:"Tôi tính ra con trai bà và người vợ hiện tại dù số phận không hề tốt đẹp gì nhưng lại còn một chút hi vọng, con gái đầu của họ vô cùng tốt, chỉ cần đứa nhỏ này trưởng thành thì tự nhiên một người đắc đạo, gà chó lên trời."
Nói xong lão lại tính một cái, bấm đốt ngón tay xong, hài lòng vuốt râu dài:"Tính thời gian thì đứa nhỏ này cũng nên bốn tuổi."
Vui mừng trên mặt mẹ Chu rơi xuống, "Con trai tôi còn chưa có con mà!"
"A?" Đạo sĩ nghe vậy sững sờ:"Quái, bần đạo bấm đốt ngón tay, đứa nhỏ này bốn năm trước đã nên ra đời mới đúng nha."
"Bốn năm... Bốn năm..." Mẹ Chu lầm bầm, rốt cục nhớ tới Lý Bích Sương từng sinh non một lần, "Tôi nhớ ra rồi, bốn năm trước đ* này sảy thai!"
"Dù sinh non nhưng đứa nhỏ này cùng nhà mấy người có duyên, trong vòng một năm hẳn sẽ lại đầu thai đến mới đúng."
Nghe đạo sĩ hoang mang, mặt mẹ Chu chậm rãi trắng bệch.
Bốn năm trước đứa bé mất không lâu thì bà ta liền chướng mắt Lý Bích Sương, chỉ muốn nghiền ép năng lực kiếm tiền cuối cùng của cô ta, đợi con trai mình kiếm tiền, bà ta lại để con trai đạp người phụ nữ này, lại tìm con dâu mới thuận theo.
Bởi vì có ý nghĩ này, tất nhiên bà ta không thể để người phụ nữ này sinh cháu trai cháu gái, lại lo Lý Bích Sương động tay chân để mang thai, nên khi nghe ngóng đàn ông buộc ga-rô cũng có thể tháo thì để con trai đi buộc ga-rô.
Đọc tiếp ở đây =>
Mẹ Chu trợn trắng mắt ngã xuống, trong đầu chỉ có một câu: Đời người chính là lên lên xuống xuống, tự nhiên rơi...
Tóm lại, trước lúc bà ta mất đi ý thức, trong đầu vẫn ở tự nhiên rơi, đã đến thì cũng không lên được.
****
Đoàn Thanh Ân lần này về thôn là tới đón Diệp Thúy Hương cùng đi, sự nghiệp của anh đã thành, không cần chạy ngược chạy xuôi, Lý Hồng Phong cũng tốt nghiệp, Diệp Thúy Hương chuyển tới cũng không cần lo không ai làm bạn.
Biết con trai nhà mình ở thành phố A tấc đất tấc vàng mua một ngôi biệt thự, còn thuê bảo mẫu chăm sóc bà, bà không cần làm, chỉ cần sống yên vui sung sướng, Diệp Thúy Hương quả thực nằm mơ cũng có thể cười tỉnh.
Cả đời người, lúc trẻ nghĩ dựa vào mình dốc sức làm, đợi đến khi có đứa bé thì lại ngóng trông đứa bé thành tài.
Có thể nói, mỗi một người cha người mẹ yêu con, đều kỳ vọng đứa nhỏ nhà mình có thành tựu.
Với Diệp Thúy Hương, đời này bà đã viên mãn.
Đoàn Thanh Ân chọn khu biệt thự nhiều người già, người già nơi này phần lớn là mấy người có con gái, con trai phát đạt nên đón người qua sống yên vui sung sướng, Diệp Thúy Hương vô cùng vui vẻ đi theo con trai, con dâu tới thành phố A, đến chỗ có rất nhiều bạn mới, đều có con cái ưu tú, làm cho bà mỗi ngày đều thật vui vẻ.
Lý Hồng Phong sau khi tốt nghiệp thì không đi công ty Đoàn Thanh Ân, dù cô biết Đoàn Thanh Ân sẽ rất hoan nghênh, tiếp nhận cô nhưng cô vẫn nghĩ thử thành lập nhãn hiệu của mình.
Chịu ảnh hưởng của Đoàn Thanh Ân, Lý Hồng Phong có khuynh hướng tạo thương hiệu quần áo riêng, cô không từ chối mối quan hệ, tài nguyên chồng đưa, họ đã cùng sống với nhau lâu, không cần thiết làm trò vô ích như tự cường.
Mặc dù dùng quan hệ của Đoàn Thanh Ân, nhưng không thể không nói, thương hiệu quần áo vào quỹ đạo là do thực lực của Lý Hồng Phong chiếm phần lớn.
Mà ngành giải trí cũng dần phát triển, mạng lưới cũng nhanh chóng phổ biến, Đoàn Thanh Ân Lý Hồng Phong hai vị chủ tịch mặt đẹp dáng tuyệt, sản nghiệp lớn đều hấp dẫn sự chú ý của đám dân mạng.
Đọc tiếp ở đây =>
【Lầu trên nói đúng, hai vợ chồng người ta đi tới chỗ nào cũng rải cơm chó, giữ mình trong sạch nên đừng bôi tro trát trấu vấy bẩn người ta được không!】
【Đều chớ quấy rầy ồn ào, nghe tôi nói một lời, hai vị này chỉ có một cô con gái, dù cổ phần trên tay người nào thì không phải đều sẽ giao cho cô con gái này sao? Tôi nhớ chủ tịch Đoàn trước đó được phỏng vấn có nhắc qua, hai tập đoàn này sớm muộn gì cũng sát nhập, vì anh ấy và chủ tịch Lý chỉ có một đứa bé.】
【Không ghen tị tình yêu nữa, để cho tôi ghen tị cô gái này đi, ô ô ô ô không cần cho tôi hai tập đoàn, cho tôi một cái là được!!】
Chủ đề náo nhiệt từ 【Tình yêu thần tiên】 chuyển dời đến 【Phú nhị đại biết đầu thai nhất】.
Mà trong một quán Internet, một cô bé cầm tạp chí, một bên nghe một bên đứng lên đi ra ngoài:"Alo? Em ở quán Internet, lập tức tới ngay, em nói anh nghe này, em vừa thấy một tin tức, anh biết chủ tịch tập đoàn Hoành Ân với tập đoàn Thanh Phong là vợ chồng không? Hóa ra họ đều cho đối phương cổ phần công ty mình, còn nói muốn gộp hai công ty cho con gái, thật ghen tị với con gái họ, nếu không tại sao nói người ta vừa ra đời đã đứng ở vạch đích."
"Không chỉ thế, em nói anh nghe, ông chủ tập đoàn Hoành Ân tên Đoàn Thanh Ân, bà chủ tập đoàn Thanh Phong tên Lý Hồng Phong, anh nhìn xem người ta rải cơm chó, dùng tên của đối phương làm tên công ty của mình, anh nhìn lại anh xem, một chút giác ngộ cũng không có..."
Cô gái trẻ vừa làm nũng với bạn trai vừa ra khỏi quán net, ở sau lưng cô, dì quét rác đang nhịn lưng đau lau nhà, quét rác, kinh ngạc ngẩng đầu lên, nhìn qua bóng lưng của cô, ánh mắt mông lung.
Lý Bích Sương không nghĩ tới mình không chú ý lại vẫn nghe đến tên hai người.
Đời này cô ta qua thê thảm đau đớn, từ khi đạo sĩ kia rời nhà, mẹ Chu liền đổ hết tội lên trên đầu cô ta, Chu Gia Minh biết chuyện thì muốn ly hôn với cô ta.
Lý Bích Sương cho tới giờ cũng không phải người mặc cho người ta ức hiếp, trước đó vì lấy được vinh hoa phú quý mới nhịn hết thảy, hiện tại cũng biết Chu Gia Minh không có khả năng phát tài, cô ta còn nhẫn cái rắm.
Thế là cô ta không chịu ly hôn, cầm tất cả tiền nhà họ Chu rời làng, đợi khi tiền đã xài hết, cô ta đi thành phố A tìm hiểu, biết đơn vị Chu Gia Minh làm việc, cô ta đến ngả bài với Chu Gia Minh.
Hoặc Chu Gia Minh dùng tiền nuôi cô ta hoặc cô ta đi đơn vị hắn làm loạn.
Đời này hắn học chuyên ngành bình thường, lúc đi học cũng không học được bao nhiêu thứ, vốn đơn vị cũng sắp giảm biên chế nên hắn nhắm mắt đồng ý với Lý Bích Sương để bớt rắc rối.
Về sau, Chu Gia Minh bắt đầu sống cực khổ, mỗi lần phát tiền lương, Lý Bích Sương đều tích cực lấy tiền hơn cả hắn, hắn làm việc ít, chức vị thấp, tiền lương không cao, hết lần này tới lần khác Lý Bích Sương cầm tiền ăn uống thả cửa, một tháng sau đó hai người họ sống như ở năm đói kém.
Hai người, người nào cũng chướng mắt người còn lại, Lý Bích Sương như quỷ hút máu ở trên người Chu Gia Minh, Chu Gia Minh sống khổ không thể tả, lại sợ cô ta làm loạn, họ vẫn miễn cưỡng sống qua một thời gian.
Thẳng đến khi đơn vị giảm biên chế, Chu Gia Minh bị sa thải, Lý Bích Sương lúc này mới không uy hiếp được, thậm chí còn bị hắn phản công hành hung mấy trận, ép đi tìm việc làm.
Mà có một ngày cô ta đẩy cửa ra thấy Chu Gia Minh cùng vị "Em gái" kia lăn lộn trên giường.
Lý Bích Sương lúc ấy cực hận Chu Gia Minh, dùng điện thoại chụp ảnh hai người phát tán khắp nơi, thanh danh Chu Gia Minh hủy, cô ta cũng không có tốt hơn chỗ nào, vào ngục giam ở.
Mới ra mấy ngày, Lý Bích Sương trộm đồ lại bị giam vào.
Thời gian như chó chạy ngoài đồng, cô ta chịu khổ càng thêm không muốn nghe tin về Đoàn Thanh Ân và Lý Hồng Phong, lúc còn ở ngục giam, cô ta biết kẻ có tiền muốn dạy dỗ người khác dễ như nào, cô ta chưa quên mình trước đó đã đắc tội hai người này.
Lý Bích Sương cầm chổi, ngơ ngác đứng ở đó nhìn cổng vắng vẻ, sau một lúc, đau nhức kịch liệt trên người lan tràn ra, cô ta che chỗ đau, ngã trên mặt đất.
Vào tuần lễ trước, cô ta kiểm tra ra bệnh nan y.
Mặc dù muộn, nhưng bệnh giống đời trước, mà lần này lại không còn người đàn ông liều mạng làm công kiếm tiền cứu cô ta nữa.
Cuối cùng, Lý Bích Sương qua đời ở một quán Internet cũ kỹ tràn ngập mùi khói.
Đời này, cô ta thành công nhờ cố gắng của mình biến may mắn sống lại thành tra tấn.
Cũng dùng mình làm vật thí nghiệm xác nhận sống lại với việc chỉ số IQ tăng cao là chẳng logic.
Lý Bích Sương c.hết một năm, Chu Gia Minh và Lưu Bội Bội cãi lộn, hắn lỡ tay giết cô ả rồi cũng c.hết trong vòng lao ngục.
25 năm sau, Đoàn Thanh Ân Lý Hồng Phong đã là người già, họ qua đời trong cùng một ngày.
Vợ chồng họ cả đời mặn nồng, tôn trọng lẫn nhau, sống giàu sang, con cháu đầy đàn, cuối cùng trên mặt đều nở nụ cười, nhìn ra họ đi rất bình yên.
Không có tiếc nuối.
【Đinh! Nhiệm vụ hoàn thành, mời lựa chọn: 1, nghỉ phép 2, tiếp tục nhiệm vụ】
Đoàn Thanh Ân đứng trong không gian, tình cảm thế giới này cũng dần vơi. "Tiếp tục nhiệm vụ."
****
Đoàn Thanh Ân tỉnh lại trên giường bệnh, bên giường, một cô bé mắt sưng đỏ nằm sấp, như nhận ra anh đang động đậy, cô bé mở mắt, nhìn anh chảy nước mắt.
"Ba!!!"
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top