Tiếp cận mỹ nam (6)
Chương 16. Tiếp cận mỹ nam (6)
Dùng tần suất Hạ Lăng Thiên đến khu nhà cũ mà tính, hai tháng tuyệt đối là tương đối thường xuyên. Khi lão gia tử còn sống ông ta có thể mỗi quý sẽ tới một lần, sau khi chọc lão già tức giận tới mức giơ chân thì rời khỏi. Mà sau khi lão gia tử qua đời, trừ phi thiếu tiền, bằng không ông ta tuyệt đối sẽ không nhớ tới cái ví tiền là đứa con trai Hạ Thừa Nghĩa này.
Bởi vì công ty giải trí nhỏ ông ta mở miễn cưỡng có thể cung cấp chi tiêu cho một mình ông ta, cho nên lúc Hạ Lăng Thiên thiếu tiền rất ít, cũng rất ít đến gặp Hạ Thừa Nghĩa.
Hạ Thừa Nghĩa đang nghe điện thoại của người gác cổng gọi tới, hơi sững sờ, nhưng rất nhanh khôi phục bình tĩnh. Anh đã nói mạc danh kỳ diệu ăn bữa cơm tối hôm qua, vốn là buổi hợp tác để ăn mừng lợi nhuận hạng mục tương đối khá, vì sau khi hợp đồng ký kết một giai đoạn mới mời khách, nhưng bữa tiệc bỗng nhiên xuất hiện Tống Thiến Vinh. Kết hợp với buổi hợp tác tối hôm qua hàm chứa biểu lộ áy náy, Hạ Thừa Nghĩa đại khái hiểu được mục đích Hạ Lăng Thiên tới.
Giống như hai tháng trước, người nào đó đến nơi này chính là vì để cho anh xem mắt, nhà gái họ Tống.
Hạ Thừa Nghĩa xác định vào buổi tối hôm qua anh và Tống Thiến Vinh không có liên quan gì hết, mà tập đoàn Tống thị có vẻ như cũng không có cái gì cần cầu xin đến chỗ của anh, ngược lại Hạ Lăng Thiên thì rất cần đối phương hợp tác và thu hồi khiếu nại.
Như vậy đáp án rất đơn giản, Hạ Lăng Thiên tuy không đáng tin cậy, nhưng dù sao vẫn là cha của Hạ Thừa Nghĩa. Dùng mặt mũi của anh gặp gỡ người nắm quyền Tống thị vẫn có thể gặp được, hai người lại đối với hôn nhân của con cái ăn nhịp với nhau, cường cường liên hợp, hết thảy liền vui vẻ như vậy mà quyết định, mà quyết định của người trong cuộc Hạ Thừa Nghĩa là quan trọng nhất lại không hề cảm kích. Về phần Tống Thiến Vinh tại sao phải lấy lòng đối với một người chưa từng gặp mặt, tiểu thư khuê các đâu cần phải mất mặt xuất hiện như vậy, nếu như bọn họ đã từng yêu nhau còn có thể chấp nhận được, hiện tại nha, lẽ nào vừa thấy đã yêu? Hay là khuôn mặt?
Hạ Thừa Nghĩa nhớ tới Tiền Lung Lung lên giọng thổ lộ vừa thấy đã yêu với anh, đôi mắt thanh tịnh chuyên chú như vậy, cách thẳng thắn vô tư ngay thẳng như vậy, nhưng lý do thích thì cũng quá nông cạn như vậy.
Soi gương nhìn tướng mạo cuả mình trong chốc lát, Hạ Thừa Nghĩa thật không biết nên tự hào hay là nên phiền muộn. Anh nhíu nhíu mày, tâm tình hết sức không tốt gặp mặt Hạ Lăng Thiên.
"Long tỷ!" Tần Dương bỏ rơi nhiệm vụ cầm máy truyền tin vụng trộm liên hệ với Tiền Lung Lung, "tin tức trực tiếp, cha của Hạ đổng tối hôm qua cầm tư liệu của Tống tiểu thư cho Hạ đổng xem mắt đó!"
"Xem mắt không có nghĩa là kết hôn." giọng nói tỉnh táo của Tiền Lung Lung truyền đến.
"Thế nhưng. . ."
"Được rồi, tôi đã biết. Nhiệm vụ của cậu là bảo vệ Hạ đổng cho tốt, không phải vào lúc đang công tác bỏ rơi nhiệm vụ, có chuyện gì buổi tối nói tiếp." Tiền Lung Lung một ánh mắt lướt qua, vệ sĩ A giơ máy truyền tin lập tức cầm lại máy truyền tin.
Mà hai tay Tiền Lung Lung đang không yên lòng vuốt vuốt một mảnh dao cạo râu sắc bén, lưỡi dao ở trên đầu ngón tay trắng nõn dài nhọn của cô bay múa, không có chút nào làm bị thương ngón tay của cô.
"Rất thú vị đấy." Tiền Lung Lung vểnh khéo miệng nói.
Vệ sĩ B: . . .
Anh ta vì duy trì tốc độ tay và tuyệt chiêu đặc biệt tập trung luyện lực vài chục năm, bị Tiền Lung Lung nhìn một lần liền học xong, chênh lệch làm người này sao lớn như vậy chứ?
Tiền Lung Lung chơi lưỡi dao trong chốc lát cảm thấy không có ý nghĩa, tiện tay ném ra ngoài, lưỡi đao sắc bén dùng tốc độ cực nhanh đâm vào chiếc xe Lamborghini phong cách của Hạ Lăng Thiên lái tới. Nhưng chỉ đâm vào tầng ngoài, nếu như xe lái đi ra ngoài, lúc chuyển động lưỡi dao nhất định sẽ bị nghiền vào vỏ xe.
Vệ sĩ: . . .
"A, " Tiền Lung Lung nhún nhún vai, "Thất thủ."
"Các cậu trông thấy cái gì sao?" Nàng quay đầu lại hỏi.
Vệ sĩ AB đồng loạt lắc đầu: "Không có, Long tỷ chỉ là theo thông lệ kiểm tra tính an toàn của xe cộ vãng lai thôi, hoàn toàn không có phát hiện vấn đề gì!"
"Trong sân có quản chế sao?" lời này là Tiền Lung Lung nói với bộ đàm.
Vệ sĩ D bộ đàm bên kia chịu trách nhiệm quản chế: "Long tỷ, kỹ thuật của tôi tương đối vượt qua thử thách rồi, cắt bỏ một giây đồng hồ căn bản sẽ không có người phát hiện."
"Rất tốt." Long tỷ gật gật đầu, nghiễm nhiên là dáng vẻ chị cả xã hội đen.
Vệ sĩ của Hạ Thừa Nghĩa là thuê từ các công ty vệ sĩ khác nhau, có bộ đội xuất ngũ, xã hội đen hoàn lương, lính đánh thuê rửa tay không làm nữa, đều là nhân sĩ xã hội biên giới. Những người này đã từng ở trong minh tranh ám đấu khu nhà cũ của Hạ Thừa Nghĩa ai cũng đều không phục ai, ngoài mặt nhìn không ra cái gì, cũng bí mật âm thầm phân cao thấp. Triệu Dương mơ hồ cảm giác được bầu không khí bất lương này, nhưng trên tâm lý không mài giũa không phải anh ta có thể quản được. Thành thật mà nói cũng là Ngũ Bân không hăng hái tranh giành, nếu có một người lợi hại ngăn chặn kiêu căng của những người này, cũng sẽ không xuất hiện loại tình huống này rồi.
Rất rõ ràng, sau khi Tiền Lung Lung đến, loại hiện tượng này hoàn toàn biến mất. Tuy rằng cô chỉ là cô gái nhỏ trẻ tuổi nhất cũng thoạt nhìn non nớt nhất, nhưng mà không thể không nói, giữa người và người khác biệt và bất bình đẳng tuyệt đối là trời sinh. Đối với những vệ sĩ này mà nói, Tiền Lung Lung chính là trời sinh. Không phục, không phục lộ ra nắm đấm thử xem, cái gì? Cầm vũ khí, đao thương kiếm côn gì gì đó? Đừng nói giỡn, dùng vũ khí với Tiền Lung Lung, trừ phi anh ta lấy được hoả tiễn, nổ dưới một giây, nếu không người sử dụng vũ khí cuối cùng này tuyệt đối đổi người rồi!
Nhóm cận vệ luôn vẫn nghĩ không ra một vấn đề, một cô gái từ nhỏ lớn lên trong sủng ái hạnh phúc của cha mẹ, tại sao sẽ như vậy chứ?
Chỉ có thể nói, gien gây chuyện thôi.
-
Hạ Lăng Thiên ở chỗ Hạ Thừa Nghĩa nhận được vô nhân đạo thảm nhất tiền sử, trước kia Hạ Thừa Nghĩa ít nhất còn cho ông ta chút mặt mũi, hiện tại khen ngược, trực tiếp coi ông ta là Thẩm Học Văn sai sử.
Hạ Lăng Thiên ở trên hợp đồng gian lận để cho anh chùi đít đúng không? Tốt, anh nhận. Tống thị không phải muốn khởi tố sao? Anh giúp Hạ Lăng Thiên tìm luật sư tốt nhất ! Về phần công ty giải trí, anh vừa vặn cũng muốn nhúng tay giới giải trí, hợp đồng với Thẩm Học Văn đến bây giờ còn chưa có ký, giờ mua công ty của cậu ta cũng được.
Về phần Hạ Lăng Thiên, lão gia tử chung quy cũng mềm lòng, hàng năm lưu lại cho ông ta chút cổ phần công ty, ít nhiều cũng nuôi dưỡng được hai nhân tình, chia hoa hồng tuyệt đối đủ ông ta phá sản rồi. Không có công ty càng tốt hơn, tránh cả ngày gây chuyện, thành thật ở ngây ngô còn tốt hơn.
Hạ Lăng Thiên vẻ mặt thất bại rời đi, ô tô vừa khởi động, phía sau liền lộp cộp, phải, bể bánh xe.
Cuối cùng vẫn là Triệu Dương tìm lái xe đưa Hạ Lăng Thiên trở về, về phần chiếc Lamborghini bể bánh kia? Tạm thời coi như phí tổn luật sư, tránh cho ông ta đưa chiếc này cho tiểu minh tinh.
Đuổi Hạ Lăng Thiên đi, tâm tình Hạ Thừa Nghĩa cũng không tốt. Không có ai hi vọng mình có một người cha như vậy, anh cũng muốn một gia đình ấm áp. Thế nhưng không có cách, có nhiều thứ là mệnh đã định trước, anh muốn thay đổi cũng không cách nào thay đổi. Người mẹ anh cũng không nhớ ra được dung mạo vẫn còn có thể theo đuổi tự do của mình, nhưng với tư cách là thân nhân huyết mạch tương liên, Hạ Thừa Nghĩa là ngay cả cơ hội theo đuổi tự do cũng không có.
Anh rời khỏi phòng khách trở về phòng ngủ, lại phát hiện một thân ảnh mảnh khảnh thẳng tắp đứng trước cửa phòng ngủ của anh.
"Tôi nhớ được không phải thời kì căng thẳng, phòng ngủ không cần người hầu trông coi. Hơn nữa cho dù có người muốn canh giữ, hẳn cũng không phải là cô." Lời nói Hạ Thừa Nghĩa mặc dù lạnh nhạt, nhưng giọng nói có chút chậm rãi.
"Hai tháng trước em xem lịch sử gặp nạn của anh, " Tiền Lung Lung chỉ chỉ nóc phòng nói, "xui xẻo nằm trong nhà mình cũng có thể bị xà nhà nện vào."
Hạ Thừa Nghĩa: . . .
"Xin hỏi bây giờ còn có loại xà nhà cổ xưa này không?"
"Còn có trần nhà và đèn treo."
"Vậy cô ở nơi này có gì hữu dụng đâu?"
"Có em ở bên cạnh anh, em có thể nâng xà nhà trần nhà và đèn nện xuống lên." Tiền Lung Lung nghiêm túc nói.
Hạ Thừa Nghĩa nâng trán, cái loại cảm giác bị đùa giỡn này lại tới nữa!
"Tiền Lung Lung, " anh nghiêm túc nói, "Có một số việc tôi nghĩ ta phải nói cho cô biết, tôi là đàn ông, làm một người phụ nữ, nhất là người phụ nữ có dung mạo cũng không tệ lắm dáng người cũng cực kỳ tốt giống như cô, đối mặt với yểu điệu, cần phải lộ ra yểu điệu một chút. Thật sự phát sinh loại tình huống như cô nói, hẳn là do tôi che chở cho cô an toàn là được rồi."
"Em là vệ sĩ của anh, hơn nữa anh không có mạnh bằng em. Anh chỉ có thể ôm em lăn qua một bên, không nhất định có thể lăn đến trong phạm vi an toàn, nhưng mà em có thể ôm anh nhanh chóng thoát khỏi hiểm cảnh."
Hạ Thừa Nghĩa: . . .
"Tôi không thể không nói câu cay nghiệt, giống như cô vậy, thật sự rất khó có người đàn ông nào muốn cô."
"Muốn đàn ông khác làm gì, em có anh là được rồi." Tiền Lung Lung nhìn khuôn mặt của Hạ Thừa Nghĩa, nghiêm túc nói.
Hạ Thừa Nghĩa: . . .
Loại này cảm giác vừa vô cùng phẫn nộ vừa tim như nở hoa là sao đây?
Tiền Lung Lung đến gần hai bước, thấy Hạ Thừa Nghĩa không có bài xích, liền duỗi tay nắm chặt tay của anh nói: "Về vấn đề hai tháng trước anh hỏi em, em suy tư hồi lâu, đại khái hiểu anh vì sao tức giận, có thể cho em trả lời một lần nữa không?"
Phàm là trên người phụ nữ đều có mùi thơm, bất kể là cố ý phun nước hoa, hay là mùi thơm đồ trang điểm, cho dù là cực kì nhạt, cũng có. Mà Tiền Lung Lung không giống vậy, trên người cô không có bất kỳ mùi gì, bởi vì không có mùi, ngược lại lại cho Hạ Thừa Nghĩa một loại cảm giác tươi mát.
Trên mặt không có bất kỳ dấu vết trang điểm nào, rất sạch sẽ. Trên môi không có bất kỳ trang điểm gì, rất thuần túy.
Hạ Thừa Nghĩa hơi cúi đầu, một tay ôm eo Tiền Lung Lung, bờ môi hướng xuống dưới, cơ hồ là dán trên môi Tiền Lung Lung, chỉ cần cô hơi ngửa đầu, có thể đụng phải anh.
Nhưng mà Hạ Thừa Nghĩa không nhúc nhích, Tiền Lung Lung cũng không có động. Cái tư thế này bảo trì trong chốc lát, Hạ Thừa Nghĩa nói: "Quan sát tôi hai tháng, cô lại phát hiện ưu điểm mới gì sao?"
Mấy ngày nay Tiền Lung Lung theo dõi, anh không phải không biết rõ. Anh có chút bất đắc dĩ, cũng có chút thích thú, mỗi ngày dùng khóe mắt liếc về thân ảnh của cô sẽ vui vẻ không hiểu được.
Tiền Lung Lung nháy mắt mấy cái, Hạ Thừa Nghĩa phát hiện lông mi cô rất dài, rất dày, như cánh quạt nhỏ. Đây là lông mi tự nhiên, không dùng mascara hoặc là dính lông mi giả, rất đẹp. Lông mi giống cánh quạt nhỏ đảo qua không khí trước mắt Hạ Thừa Nghĩa, anh đột nhiên cảm thấy cũng có một cây quạt nhỏ quạt quạt trong lòng mình, nên hơi ngứa một chút.
"Ngày đó em nói không toàn diện, anh ngoại trừ bộ dạng xinh xắn, dáng người thật ra cũng phi thường tốt, cường tráng không to lớn, cơ ngực sờ tới sờ lui rất thoải mái. Tuy rằng khí lực nhỏ một chút, thân thủ kém một chút, nhưng dáng người là hạng nhất."
Hạ Thừa Nghĩa: . . .
"Còn có, vốn em cho là em chỉ cần có năng lực nuôi anh là được, bất quá hôm nay mới nghĩ đến, có lẽ em sẽ cho anh một danh phận, kết hôn đi."
Hạ Thừa Nghĩa: "Tiền tiểu thư, không hiểu tự tin ăn được tôi của cô rốt cuộc là từ đâu tới?"
"Ăn? Thành thật mà nói hôm nay anh ăn tỏi thật sao?" Tiền Lung Lung từ trong túi áo móc ra một hộp kẹo cao su đưa cho Hạ Thừa Nghĩa, "Lần sau trước khi nói chuyện gần như vậy, trước nhai một chút kẹo cao su đi. Bất quá em còn tốt, trên người của anh mùi gì em cũng thích, đương nhiên thối lắm thì ngoại trừ."
Hạ Thừa Nghĩa: . . .
"Tiền Lung Lung." Anh lạnh lùng nới lỏng tay đang ôm thắt lưng Tiền Lung Lung.
"Ừm?"
"Đi ra ngoài giữ cửa đi, đừng đi vòng vo trước cửa của tôi. Tối thiểu một tháng, không nên xuất hiện trong phạm vi tầm mắt của tôi, bằng không thì tôi thật sự nhịn không được bóp chết cô." Hạ Thừa Nghĩa nắm chặt nắm đấm.
"A, em đi giữ cửa." Tiền Lung Lung gật gật đầu, trước khi đi cô bỗng nhiên nhớ tới cái gì quay đầu lại nói, "Không có việc gì, anh bóp đi, khí lực nhỏ như vậy, bóp không chết đâu."
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top