Chap 1: Trở về


Lodon - Anh...

Buổi chiều....

Tại khách sạn Star...

You were the shadow to my light
Did you feel us
Another Start...

- Hello?

Tiếng nhạc chuông vang lên nhưng rồi bị ngắt quãng bởi 1 giọng nói trong trẻo còn vương vấn giấc ngủ... Đầu dây bên kia lên tiếng:

- Đang ngủ à, Reactor?

- Father?

Cô gái có gái tóc vàng bỗng giật mình ngồi dậy, lật phăng chiếc chăn ra, ánh mắt thoáng vui mừng...

- Thôi nha, nói tiếng bản xứ đi cô nương!
Người đàn ông khẽ xuống giọng, cô gái cười ngu ngơ:

- Hì, Ba gọi con có gì ko?

- Cái con bé này, thấy ta gọi mà ko nỡ hỏi thăm ta tiếng à?

Người đàn ông có vẻ bắt bẻ, Reactor chu môi tinh nghịch, trả lời:

- Xời... tưởng gì, tuần nào ba và cả nhà nói chuyện vs con qua video, thấy mặt mọi người khoẻ phơi phới vậy còn đòi hỏi thăm cái giề?!

- Con... bó tay luôn, haizzz..

Ông Leon đành chịu thua đứa con thờ ơ này, ông nói tiếp:

- Được rồi, lần này ta gọi cho con là có việc, ko phải để tám như mọi khi đâu!

- Dạ? Việc sao?

Reactor khá ngạc nhiên nhưng đa phần là tò mờ. Người cha của cô cũng không dấu giếm gì:

- Ừm... Ở bên đó, con hãy vui chơi thỏa thích đi, vì... 1 tuần nữa con sẽ về nước!

- WHATTTT???

Leon xém nữa là bị lủng màng nhĩ bởi tiếng hét ở đầu dây kia:

- Ta biết là có hơi đường đột, nhưng con thông cảm nhé, Reactor? Con yên tâm, ta đã chuyển 10 triệu yên sang thẻ tín dụng cho con rồi đấy, coi như phục vụ 1 chút nhu cầu của con trước khi về nước ấy mà haha!

- Kho... Khoan đã ba, chuyện này là sao? Sao.tự dưng ba lại cho con về nước vậy? Vẫn chưa kết thúc khóa du học của con mà?

Đôi môi Reactor khẽ mấp máy, đôi mắt tròn xoe.ngạc nhiên, nhưng tiếc là cô vẫn chưa nhận được câu trả lời , ba cô khéo léo cúp máy:

- À, chuyện đó... khi con về ba sẽ nói rõ cho con, mà ba có cuộc họp rồi, có gì gọi sau nhé, con gái!

- Khoan đã b...

Tút... tút... tút...

Chưa nói hết câu âm thanh tắt máy ở đầu dây bên kia đã vang lên. Cô gái hậm hực, bấm gọi cả chục cuộc mà chả có ai bắt máy...

- Haizzz... Không biết là chuyện gì đây?!

Reactor khẽ thở dài, trong đầu cô ko khỏi thắc mắc về cái vụ "bí ẩn" này của ông già nhà cô. Sao tự nhiên lại đột ngột bắt cô về nước vậy cà, nhưng biết sao được, may mà tuần sau cô mới rời khỏi cái đất nước xinh đẹp này, những ngày còn lại phải ăn chơi xả láng thôiiiiiii... Mà vừa nãy ba cô có nói là đã chuyển 10 triệu yên vào thẻ tín dụng của cô? Cô bán tính bán nghi đi.kiểm tra tài khoản...

- Whattttt? Really???

Reactor tròn mắt nhìn những con số 0 đằng sau con số 1...

- 1...2...3...4...5...6...7...8.... Là...là 100 000 000 ¥, không phải 10 mà là 100 triệu yên ư???

Cô xém nữa thì ngã ngửa sau khi nhìn 1 loạt những con số 0, cũng may có anh nhân viên bên cạnh đỡ cho. Cô tự hỏi, sao ông ba này kì vậy ta, biết là ổng giàu nhưng hào phóng đến cỡ này hơi... bất thường đấy! Nhưng...

- Nghĩ gì thì nghĩ, tiền đã vô tay bổn cô nương rồi, phải quẩy lên thôi!!!... London -san, em đến đâyyyyyyyyyy...

Reactor nói rồi ra về vs số tiền "khủng" vừa rồi. Giờ thì cô thoả thích, tha hồ đi chơi, đi ăn và đặc biệt là đi mua sắm.... Nói vậy thôi chứ không phải ít đâu, nào là mua quần áo, giày dép, mĩ phẩm, trang sức, quà cho pama, cho chị, cho pạn pè,... và cả gấu bông nữa (* ể, mua gấu bông chi rựa?_ Reac: thì về ôm chứ sao!_ Au kia: rảnh ghê, nếu là au, au sẽ... *Bốp*_ Au kia: ui da,... sao chụy đánh em?? _Reac: ai biểu mi rong chơi mà ko lo đi viết tiếp đi!_Au kia: em bít rồi, * ngậm ngùi ra đi*_ Au này: Chật! Ăn ở kiểu gì U_U)
.
.
.
Khác với sự vui vẻ và hào.hứng của Reactor, thì cách đó nửa vòng Trái Đất, có 2 người đang thầm than cho túi tiền của mình...

- Này Leon, anh làm gì mà gửi cho con bé đến tận 100 triệu yên vậy, vs số tiền đó em đã mua được 1 căn biệt thự ở Hawai rồi đấy!

Người phụ nữ khẽ chau mày, nhưng gương mặt bà vẫn toát lên nét đẹp thanh.tú và phúc hậu.

- Haizzzz... anh có biết đâu Memoria, chẳng hiểu sao lúc đó anh lại gửi nhầm thêm 1 con số 0, 1 con số 0 thôi đó...

Mặt ông Leon lúc này rầu dữ lắm, chỉ 1 con số 0... mà 1 số tiền lớn ko chào mà rời khỏi túi ông. Giờ thì vào tay cô con gái ông rồi, chẳng mấy chốc con số 0 đó sẽ mất thôi... (Au này: Thông cảm! Già hay lú lẫn lắm!!!)

- Haizzz....

Cả 2 vợ chồng nhìn nhau mà thở dài chẳng bù cho ai đó bên Anh vẫn hồn nhiên, ngây thơ vô (số) tội đi vào các shop hàng hiệu trong thành phố:

- Oaaaaa.... Đẹp quá à, cái này, cái này, cái này,cái kia và cả cái kia nữa, gói hết tất cả cho tôi điiiiiii!

- Vâng...
.
.
.
.
1 tuần sau...

Tại sân bay quốc tế Horoscope...

- Ôi, mệt quá...

Vừ xuống máy bay, chưa kịp than thở thì cô gái có mái tóc vàng đã thu hút nhiều ánh nhìn của những người xung quanh...

Cũng phải thôi, bởi cô có ngoại hình và phong cách ăn mặc nổi bật nhất trong đám đông mà... Bỗng cô nhận ra ai đó, đưa tay vẫy gọi:

- A! Transmitter! Em ở đây này!!!

- REACTORRRR...

1 cô nàng vừa gọi Reactor với giọng điệu mừng rỡ, cô gái diện cho mình 1 chiếc quần short jean cá tính, chiếc áo thun trắng, khoác ngoài là chiếc áo khoác bóng chày đen trắng, đội chiếc mũ lưỡi trai lệch qua 1 bên đầu, miệng còn ngậm cây kẹo mút. Cô lao tới cô gái đeo kính đen bản to, tóc vàng ngắn đến vai với tốc độ ánh sáng....

- Trans-sannn

- Reactor!!!

2 cô nàng hot girl xúc động ôm lấy nhau 1 cách thái.quá làm nhiều ng xung quanh nghĩ " đẹp mà less a"... Sau khi ôm lấy em gái mình, cô nàng tóc vàng vừa nhảy vào ôm kia lên tiếng lên tiếng:

- Reactor, em về rồi, chị nhớ em quá đi mất!!!

Gương mặt Trans tươi rói, mang đậm nét tinh nghịch của con nít làm Reactor bật cười ra nước mắt:

- Trans, em cũng vậy, em nhớ chị và mọi người lắm đấy, hic... em ko ngờ... lại được về Nhật sớm như vậy... hic...

- Thôi nín đi, nín đi Reactor ngoan, em vẫn y ngày nào, ko thể lớn nổi nữa rồi...

- Có mà chị ấy, chị còn con nít hơn em nữa á!

- A, con bé này, còn dám xiên xỏ chị à~?

- Thôi đi nee-san, em mệt rồi, chị có định đưa em về ko đây?!

- Ote baby, nhưng mà...

Nói đoạn Trans khựng lại, quét ánh mắt thăm dò lên người Reactor từ đầu đến chân...

- Reactor...

- Dạ?

- Hành lí của em... chỉ có chiếc vali mini này thôi à?

Nói rồi Trans chỉ tay vào chiếc vali màu nâu sữa nhỏ nhỏ bên cạnh Reactor...

- À, hành lí... em đã gọi cho dịch vụ vận chuyển và nhờ họ chuyển về nhà hết rồi, chỉ còn chiếc này thôi. Mà chị cũng yên tâm, em có mua quà cho chị nhiều lắm í!

- Thật hả??? Ôiiiiii, chị iu Reactor nhất lun nè ~~~

Trans nhảy dựng lên ôm lấy Reactor 1 lần nữa thì bị Reac đẩy ra, Trans cười cười ngu ngu, rồi dẫn Reactor đi chơi hết chỗ này đến chỗ nọ tới tối mịt mới về...
.
.
Tại ngôi biệt thự Murasaki...

Tinh toong...

Tinh toong... tinh toong...

Cạch...

- HẢẢẲẢẢẢ???

~ các bạn đang thắc mắc có chuyện gì xảy ra đúng hơm?~

Vâng, khi 1 cô gái mang trang phục người giúp việc ra mở cửa thì "HẢẢẢ..." Trước mặt cô là 1 anh chàng nhân viên vận chuyển của sân bay Horoscope, bên cạnh anh là... là...

-1...2...3...4...5...6...7....8...9...9...9 chiếc vali này là sao?

Cô gái ngạc nhiên và bàng hoàng khi nhìn thấy 9 chiếc vali cỡ bự side 160&80 chồng chất trước mặt, đáp lại sự ngẩn ngơ cuả cô nàng giúp việc, chàng trai mỉm cười:

- Đây là nhà của cô Reactor phải không ạ?

- Va...Vâng! Có gì không ạ? Đống hành lí này...

- À vâng, đây là hành lí mà cô ấy đã nhờ công ti vận chuyển của chúng tôi đem tới!

-...
.
.
.
.
Chắc các bạn cũng biết... chuyện gì đang xảy ra nhỉ?
.
.
.
.
________________________________________

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top