Chương 408: Tôi bao nuôi vị nam chủ phá sản này! 20

Edit by AShu ^_^.

________________

Rốt cuộc thì bánh quy cùng sữa bò cũng không phải là bữa sáng đúng nghĩa gì, Tô Đường ăn không bao lâu liền có chút đói bụng.

Vừa lúc, Hoắc Viên cũng chưa ăn cái gì, hai người liền quyết định đặt đồ ăn.

Tô Đường đang đợi đầu bếp làm bữa sáng, liền tiếp tục đề tài hồi nãy, "Hoắc Viên, anh cảm thấy tôi ngoan sao?! Đây là lần đầu tiên trong hai mươi năm tôi nghe được từ này a."

Khi Tô Đường sắm vai Lâm Dao, có thể nói chính là đối phương không dụ ngon ngọt thì nàng không thèm cắn câu, thậm chí có thể nói là li kinh phản đạo (không tuân theo luân thường đạo lý), lúc trước nàng thích chơi một số trò chơi nguy hiểm, đua xe hay nhảy dù, trước kia còn từng chạy đến nơi chưa khai hoá đi trượt tuyết, thiếu chút nữa gặp tuyết lở.

Những tiểu cô nương khác, đều là thích múa ba lê, hay là ưu nhã chơi dương cầm, không ai như nàng, cả ngày chạy loạn khắp nơi.

"Hoắc Viên, nếu không phải lúc trước chúng ta là đối thủ một mất một còn, tôi đúng thật là tin tưởng anh, không phải nói chứ, sớm hay muộn anh cũng có thể Đông Sơn tái khởi." Nói xong, còn bày ra vẻ mặt anh em tốt giương ra thủ thế cố lên với hắn, "Huynh đệ, cố lên, tôi xem trọng anh."

Hoắc Viên dở khóc dở cười, có cảm giác như chính mình tự vác đá nện vào chân chính mình, hắn tưởng chính mình từ từ tiến lại gần, sẽ làm nàng không làm phản cảm chính mình, kết quả hiện tại lại khen ngược, tất cả hảo cảm đều quét qua, hiện tại liền biến thành tình huynh đệ.

Chính là, cmn ai muốn nàng kết nghĩa tình huynh đệ chứ?

Hắn chỉ nghĩ đem nàng ấn vào trong lòng ngực, sau đó hung hăng làm nàng.

Bữa sáng rất nhanh liền được giao lên đây, bởi vì ở đỉnh núi, vật tư thiếu, cho nên cũng không có bữa sáng gì xa hoa, Tô Đường cũng không kén chọn, liền chọn món mì, cùng Hoắc Viên mỗi người một chén, nàng ăn thật no, còn dư lại không ít, liền thấy Hoắc Viên tự nhiên mà cầm qua.

Nàng khiếp sợ, "Anh chưa ăn no sao?"

Hoắc Viên là một nam nhân trưởng thành, sức ăn đương nhiên là lớn hơn nàng, một chén mì không đến mức là no căng bụng, nhưng kỳ thật cũng không sai biệt lắm. Sở dĩ lấy đồ ăn còn dư của nàng, chính là vì dùng hành động nói cho nàng, không có anh em tốt nào sẽ ăn đồ ăn thừa của người còn lại.

"Ân, còn kém một chút." Hắn nói, cũng không đổi đũa, liền cầm đôi đũa của nàng đã ăn liền tiếp tục ăn.

Tô Đường khiếp sợ không nói nổi từ nào, nói tổng tài có thói sạch sẽ đâu?!

Tỉnh đi tỉnh đi, anh tuy rằng phá sản, nhưng anh phải nhớ kỹ anh là nam chủ! Sao có thể ăn thừa mì của đối thủ một mất một còn a!

Có lẽ là biểu tình trên mặt của nàng quá phong phú, Hoắc Viên nuốt xuống mì trong miệng, thong thả ung dung, "Lúc trước không hiểu chuyện, đói bụng mấy trận liền hiểu chuyện."

Tô Đường:???

Lúc trước không hiểu chuyện, tổng tài bá đạo như anh nên nói lời này sao?

Tổng tài bá đạo cần hiểu chuyện sao? Không, tổng tài bá đạo không cần phải hiểu chuyện!

Hoắc Viên, "Cho nên, vẫn là muốn cảm ơn em đã thu lưu anh."

Sắc mặt Tô Đường phức tạp, cảm thấy vị tổng tài bá đạo trước mắt này đã hỏng rồi, nga, không đúng, từ lúc nàng trở về thế giới này, đã nói lên hắn đã tan vỡ.

"Không cần cảm tạ, chúng ta là quan hệ hợp tác, tôi nguyện ý tiêu tiền, đương nhiên là từ trên người của anh tôi thấy được đồ vật tôi muốn."

Hoắc Viên cảm thán, "Vẫn là muốn cảm tạ, những người khác đều tránh anh như rắn rết, chỉ có em, trước sau như một."

Đoạn đối thoại này, Tô Đường nghe đều có chút ngượng ngùng.

"Kỳ thật, tôi cũng không giống như anh nói đâu, ngay từ đầu tôi cũng rất hư, chính là muốn cố ý trêu đùa anh, nhìn anh xấu mặt, chẳng qua sau này lại cảm thấy mấy thủ đoạn này quá tiểu nhân." Nàng một bên nói một bên quan sát vẻ mặt của hắn, sợ chọc hắn, kết quả Hoắc Viên ngay cả biểu tình gì cũng đều không có.

"Anh biết."

Tô Đường kinh ngạc, "Anh biết mà vẫn cắn câu?!"

Hoắc Viên lại mỉm cười nói: "Anh tin tưởng ngươi."

Tô Đường có chút không biết làm sao, "Tin tưởng tôi cái gì?"

Hoắc Viên, "Tin tưởng nhân phẩm của em, tin tưởng con người em."

Tô Đường muốn nói lại thôi, cảm thấy tổng tài hắc hóa lần này nhìn khí tràng cường đại, nhưng bên trong cư nhiên lại đơn thuần như thế, cư nhiên tin tưởng nàng? Ngay cả nàng còn không tin vào chính mình, hắn cư nhiên tin tưởng nàng?

Thật sự, quá đơn thuần.

Truyện được edit bởi AShu089/ Đọc truyện trên wattpad AShu089 và wordpress: https://nhameo089.wordpress.com/ để ủng hộ editor nha ≧◉◡◉≦

Khó trách Hoắc thị có thể phá sản, hắn còn bị liên lụy.

"Người anh em này, anh như vậy là không đúng, ngay cả tôi còn không tin vào chính mình, anh lại tin tôi cái gì? Nghe tôi nói này, lần sau ngoại trừ chính mình, ai cũng đừng tin." Tô Đường tự bôi đen mình một phen, sợ hắn lần sau lại dễ dàng tin ai đó, sau đó lại bị phản bội.

Nàng cảm thấy chính mình quả thực giống như mẹ già đang rầu thúi ruột về đứa con của mình, nhưng Hoắc Viên lại thề son thề sắt: "Sẽ không, đời này, anh có thể sẽ không tin tưởng bất kỳ kẻ nào, nhưng anh tuyệt đối tin tưởng em."

Tô Đường thực cảm động, sau đó hỏi hệ thống, "Cẩu tử, ngươi xác định hắn thật sự hắc hóa sao? Không phải ngươi nói hệ thống của các ngươi cũng có lúc nhầm lẫn? Nam chủ như thế này mà hắc hóa sao, vậy thì như thế nào mới không gọi là không hắc hóa?"

Nhớ lại ở các thế giới trước đây, ngay từ đầu những nam chủ nào không tóm được nàng liền ngược, nhưng mà hắn, bị chính mình khi dễ tàn nhẫn như vậy, còn há mồm liền nói tin tưởng, còn vì nàng còn đi nghiên cứu nghiệp vụ, nàng liền không hạ thủ được a.

Nội tâm của hệ thống cũng đang bối rối lắm, nhưng nó không dám nói, nhưng lại sợ nếu như không nói người cuối cùng xui xẻo cũng chính là chính mình, vì thế hàm hồ nói: "Hắc hóa khẳng định là hắc hóa, bất quá sắp tới ta tra được thế giới này có điểm không thích hợp, chờ có kết quả kiểm tra, ta lại kỹ càng tỉ mỉ nói cho ngươi."

Tô Đường cũng không ngại, hiện tại Hoắc Viên mặc nàng xoa bóp, nếu như có xảy ra chuyện gì, nàng chỉ cần bảo đảm giá trị hắc hóa của hắn có thể ổn định giảm xuống là được.

"Ân, không có việc gì, chậm rãi tra, ta không vội."

Nàng khó có được mà dễ nói chuyện như vậy, hệ thống liền cảm thấy cảm động, nhưng tưởng tượng đến chính mình lại hố nàng một phen, lương tâm có chút băn khoăn.

"Nhãi con a, thế giới này không thích hợp, ngươi đừng bị biểu hiện giả dối của nam chủ lừa, rốt cuộc hắn vẫn là nam chủ có giá trị hắc hóa một trăm phần trăm, ngươi phải cẩn thận."

Hệ thống nói lời thấm thía, nhưng Tô Đường lại không để trong lòng, bất quá trên mặt lại nói: "Được, ngươi yên tâm, tự ta có chừng mực."

Ăn xong bữa sáng, nàng liền trở về ngủ nướng, hoàn toàn không biết chính mình ở trên mạng lại nhấc lên một đợt nhiệt độ.

Bất quá lần này nhiệt độ còn kéo theo Hoắc Viên, là con trai trưởng của tập đoàn Hoắc thị, tư liệu của hắn đương nhiên là được công khai rộng rãi, cho nên chỉ cần có người có tâm tra hắn, thì liền tra ra được.

Mà không, nguyên bản những chủ nợ của Hoắc thị chen chúc đi lên, sôi nổi kêu gào đòi tiền.

Thời điểm Tô Đường nhận được tin tức đã là ngày hôm sau, vẫn là Lâm Trạch Ngôn gọi điện thoại, nàng mới biết được.

Nàng lấy ra di động vào Weibo, bởi vì tin tức quá nhiều, di động liền bị đơ một vài giây, sau đó mới nhảy ra trang giao diện.

Những từ ngữ dơ bẩn thì có rất nhiều, tỷ như cái gì bán mông ôm đùi phú bà, còn có cái gì người thì lớn lên như ma, trái tim thì lạnh lùng, cái gì cầm tiền mồ hôi nước mắt của dân chúng, chính mình lại trải qua cuộc sống của thiếu gia.

Tô Đường đều lười nhìn kỹ, trực tiếp biên tập phát lên Weibo.

—— cái đùi phú bà này, cũng không phải các ngươi muốn là có thể ôm được. Còn có, tôi là người nhan khống, tôi nguyện ý để hắn trải qua cuộc sống của thiếu gia. Cuối cùng, Hoắc tiên sinh nỗ lực làm việc, đây đều là những thứ anh ấy nên có.

Lời đáp trả lúc này của nàng vừa đơn giản vừa thô bạo, rất giống với hình tượng nhị thế tổ hình tượng, trong lúc nhất thời, có không ít dân mạng đều sôi nổi kêu gào muốn thoát fan.

Tô Đường vui vẻ, trực tiếp trả lời phía dưới.

—— không thích thì rời đi.

Mà hành động của nàng, khiến cho không ít người phản cảm, nàng cũng đã đoán trước được, bất quá nàng lại không phải là minh tinh, không cần dựa mặt ăn cơm, cũng không cần lập nhân thiết gì đó, cho nên căn bản là không sợ.

_______________

( tấu chương xong )

Đã beta

Edit by AShu

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top