Chương 254 Bị người ta mua chuộc

Thương Úc đã trở lại.

Lê Tiếu nghe hai người đồng thanh thì mỉm cười trở về phòng.

Nếu Thương Phù định cấu kết với Đồ An Lương thật thì đúng là khiến người ta thất vọng. Nghe đồn chị Cả Thương lòng dạ hiểm độc, ra tay tàn ác, nhưng xem ra cũng chẳng có gì thông minh hơn người.

Chiều hôm sau, cuộc họp mặt nội bộ của năm gia tộc sắp kết thúc.

Lê Tiếu và Lê Ngạn đi ra khỏi biệt thự, vừa ngang qua hiên cửa đã thấy Thương Úc và Lê Quảng Minh đang sóng vai bước đến từ sân cỏ cách đó không xa.
Lê Tiếu dừng chân nhìn Thương Úc từ xa.

Lê Ngạn âm thầm trừng mắt nhìn Thương Úc, nhưng cũng không dám thể hiện quá rõ ràng.

Không lâu sau, Lê Quảng Minh dõi theo bóng lưng Thương Úc đi về phía cổng trang viên.

Lê Ngạn vô thức thở phào nhẹ nhõm, nhìn Lê Quảng Minh bước đến bèn hỏi: "Ba, cậu ta đi rồi à?"

Ừ, bảo là có việc nên về trước." Lê Quảng Minh ôn tồn đáp, gương mặt điêm tĩnh hiện rõ ý cười.

Lê Ngạn nhìn chẳm chẳm bóng lưng Thương Úc như muốn khoét cái lỗ lên đó. Lúc nghiêng đầu thì va phải ánh nhìn lạnh lùng của Lê Tiếu, anh vội đưa tay che miệng ho khan: "Thế... chúng ta cũng đi thôi."

Lê Quảng Minh nhìn về phía cổng trang viên, vỗ vai Lê Tiếu, vẻ mặt ôn hòa: "Con gái, lên xe với anh Hai con trước đi, ba đi chào bọn họ một tiếng rồi về."

Nói xong, Lê Quảng Minh thong thả đi vào biệt thự, ai cũng có thể nhận ra tâm trạng của ông rất tốt.

Hai anh em lên xe trước, gần cổng trang viên là đoàn xe của các gia tộc đỗ theo thứ tự.

Đóng cửa xe, Lê Ngạn nói với tài xế: "Chú Lưu, chú xuống xe hút điếu thuốc đi, cháu có chuyện muốn nói với Tiếu Tiếu."

"Vâng, cậu Hai."

Sau khi tài xế xuống xe, Lê Ngạn liền nghiêng người nhìn Lê Tiếu, thấy cô đang cúi đầu nhắn tin, anh nghiêm túc hỏi: "Tiếu Tiếu, ngoại trừ anh với thằng Ba ra, còn ai biết quan hệ giữa em và cậu ta nữa không?"

Lê Tiếu liếc nhìn anh, lắc đầu: "Không ạ."

Những người biết chuyện này hầu hết đều là tay chân thân cận của Thương Úc.

Nghe vậy, Lê Ngạn thở phào, co chân dựa vào ghế da, dặn dò: "Anh mặc kệ quan hệ giữa hai đứa là thật hay giả, nhưng em nghe anh khuyên một câu, chuyện này đừng để người ngoài biết."

Lê Tiếu ngừng nhẵn tin, cau mày nhìn anh: "Sao em phải nói người ngoài biết?"

"Em tưởng em không nói thì người khác không nghi ngờ sao? Em không hiểu việc hẹn hò với Thương Thiếu Diễn có ý nghĩa như thế nào đâu."

"Vâng." Lê Tiếu hời hợt đáp lại, sau đó cúi đầu tiếp tục nhắn tin.

Lê Ngạn nhìn bộ dạng bướng bỉnh, nặng nhẹ cũng không lọt tai của cô thì buồn bực day trán: "Tiếu Tiếu, không phải anh dọa em. Chuyện khác anh chưa nói đến, chỉ tính bốn gia chủ kia thôi, hôm qua đã bao lần hỏi thăm quan hệ giữa em và Thương Thiếu Diễn, cả chú Đường cũng tới hỏi anh nữa."

"Em nghĩ xem, nếu họ biết quan hệ của cả hai thì sẽ xem em như bàn đạp để tiếp cận Thương Thiếu Diễn. Nói trắng ra, sẽ có rất nhiều người muốn lợi dụng, tiếp cận em với mục đích không chính đáng, hậu họa khôn lường."

Thương Thiếu Diễn không phải người tốt lành gì nên chẳng thiếu kẻ thù. Nếu mối quan hệ của họ bị lộ, Lê Tiếu sẽ trở thành quân cờ để những kẻ đó lợi dụng.

Lê Tiếu nhếch môi. Nhắn tin xong, cô ngửa đầu dựa vào ghế, chậm rãi nhắm mắt, kiêu ngạo nói: "Chưa chắc bọn họ có tư cách xem em là bàn đạp."

Câu nói này của cô khiến Lê Ngạn nghẹn họng.
Được rồi, có nhà họ Lê che chở, tạm thời cũng không có kẻ nào dám làm chuyện đó.

Bốn giờ chiều, hai chiếc xe nhà họ Lê lái về biệt thự. Lê Tiếu bảo tài xế đưa cô đến phòng thí nghiệm.

Lúc xuống xe vào biệt thự, Lê Quảng Minh ngâm nga suốt dọc đường, Lê Ngạn nhìn mà sửng sốt.

Anh nén những cảm xúc ở trong lòng, đi theo Lê Quảng Minh, hồi: "Ba, lúc ở biệt thự ba đã trò chuyện gì với Thương Thiếu Diễn thế?" Lê Ngạn nghi hoặc, liệu có phải ba bán Tiếu Tiếu đi rồi không?

Lê Quảng Minh nghiêm mặt, phất tay: "Dân buôn sang tay như con hỏi nhiều vậy làm gì?"

Lê Ngạn lặng câm.

Anh nhìn Đoàn Thục Viện với vẻ khó hiểu, bà cười tủm tỉm giải thích: "Ba con luôn lấy lợi ích làm đầu. Nghe nói người kia định bàn chuyện làm ăn riêng với ba con, muốn thành lập nhà máy y dược hợp tác với nhà họ Lê, tiền lời chia bốn sáu. Con nói xem, ba con có thể không vui mừng được sao?"

Lê Ngạn kinh hãi. Ba anh bị người ta mua chuộc rồi!
Lê Ngạn muốn hỏi thêm mấy câu, nhưng Đoàn Thục Viện đã gọi điện thoại đặt vé, nghe nói tuần lễ thời trang ở nước ngoài sắp sửa bắt đầu.

Mới đó đã đến thứ Tư. Từ khi cuộc họp mặt nội bộ năm nhà kết thúc, Lê Tiếu lại tập trung vào việc nghiên cứu ở phòng thí nghiệm.

Sẩm tối, cô lái xe định ghé bệnh viện thăm ông ngoại. Mấy hôm nay, quá trình nghiên cứu ở phòng thí nghiệm đang chững lại nên cô tranh thủ được chút thời gian. Nhưng mới qua hai ngã tư thì radio trong xe vang lên thông tin về tình hình giao thông.
"Thưa quý vị nghe đài, theo tin tức mới nhất, khu vực gần núi Nam Dương xảy ra chấn động nhẹ, để đề phòng sự cố, mọi người hãy thay đổi hướng di chuyển...."

Lê Tiếu lái chậm lại, nhìn đèn cảnh báo ở phía trước rồi bật xi nhan đỗ xe bên đường. Cô suy nghĩ một lúc rồi gọi điện cho Thương Úc.

Mãi không có người bắt máy, cô cau mày, ngón tay vô thức gõ lên vô lăng, lại gọi lần nữa, kết quả vẫn vậy. Anh đang họp hay đang đi xã giao?

Lê Tiếu gọi cho Lưu Vân, đầu dây bên kia lại truyền đến tiếng báo đối phương đã tắt máy. Cô lại gọi cho Lạc Vũ nhưng điện thoại nằm ngoài vùng phủ sóng.
Lê Tiếu cảm thấy rất kỳ lạ. Không gọi được cho ai thì không phải việc ngẫu nhiên nữa rồi.

Lê Tiếu cố giữ bình tĩnh, lục danh bạ, tìm WeChat trợ lý lễ tân tầng 101 Tập đoàn Diễn Hoàng. Cô nhắn tin cho đối phương, lễ tân trả lời rất nhanh: Hôm nay Chủ tịch không đến công ty.

Ừm, có vấn đề thật rồi.

Lê Tiếu cảm ơn rồi khởi động xe, định lái đến biệt thự Nam Dương xem sao. Cô đánh tay lái vòng qua đường phụ, nhưng vừa nhấn ga thì chiếc Mercedes phía sau dường như muốn chuyển làn, không né kịp nên đâm vào đuôi xe Lê Tiếu.

Mọi chuyện thật trùng hợp.

Lê Tiếu đạp phanh xe, cau may nhìn gương chiếu hậu, tài xế phía sau vội vã bước xuống, cúi người quan sát tình hình.

Lê Tiếu hạ cửa kinh xe, qua gương chiếu hậu thấy tài về quay đi nói nhỏ gì đó với người ngồi sau.

Hình như người ngồi sau là phụ nữ.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top