Chương 203 Không chơi chết cô ta thì sẽ không dừng tay
Bước chân Độ An Lương thoáng khung lại: "Quả nhiên có biết tôi là ai!"
Lê Tiếu ung dung tắt màn hình điện thoại, ngẩng đầu nhìn Đồ An Lương: "Biết anh là ai khó lắm à?"
Cách Lê Tiếu chẳng xem anh ta là cái thá gì khiến Đồ An Lương phẫn nộ. Ở Thành Nam, thân phận anh ta tôn quý khó ai sánh bằng, cách xưng hô "Anh Lương" cũng tượng trưng cho thân phận của anh ta.
Anh ta đi tới, chân đạp lên bàn trà, cúi người uy hiếp: "Biết tôi là ai mà còn dám nói chuyện như thế? Có biết, kẻ trước đó khinh thường tôi đã..."
Đối phương còn chưa nói hết câu, Lê Tiếu đã mất kiên nhẫn đứng dậy: "Đừng lảm nhảm nữa, tôi đã đưa Cửu Công đi rồi. Dù giữa hai người có ân oán gì, anh đập gãy một cổ tay của thầy cũng đã đủ, sau này đừng nhắm vào thầy nữa."
Đồ An Lương híp mắt nhìn gương mặt xinh đẹp của Lê Tiếu, bỗng cười lớn: "Người đẹp à, nói khoác mà không biết đỏ mặt sao? Cô uy hiếp tôi à? Tôi muốn xử ai thì xử, cô xen vào được chắc? Huống hồ, hôm nay chỉ có mình cô em ở đây, cô cảm thấy mình có thể rời khỏi căn phòng này sao?"
Dứt lời, đáy mắt Đồ An Lương lóe lên tia gian tà. Anh ta bỏ chân xuống, bước đến gần Lê Tiếu.
Qua mấy lần tiếp xúc, Đồ An Lương đã nảy lên ý đồ với Lê Tiếu. Dù thân phận cô bí ẩn ra sao, Đồ An Lương cho rằng chỉ cần chiếm được cô thì còn sợ cô không nghe lời sao?
Anh ta càng nghĩ càng hưng phấn, đến gần Lê Tiếu thì vung tay ra muốn tóm lấy cô. Lê Tiếu bình thản liếc nhìn anh ta, né người.
Sau đó cô thở dài, cười nhạt: "Hôm nay lẽ ra anh không nên quay lại."
Đồ An Lương lại kéo rộng cổ áo, vẻ mặt hưng phấn: "Người đẹp à, em đừng vội, hôm nay tôi sẽ để em biết tôi có nên trở lại hay không."
Dứt lời, Đồ An Lương vung nắm đấm về phía Lê Tiếu.
Đồ An Lương ra tay rất nhanh và dồn sức. Lăn lộn ngoài xã hội nhiều năm, anh ta đạt được địa vị như bây giờ đều nhờ quả đấm của mình.
Hôm nay, anh ta phải có được người phụ nữ này!
Đô An Lương rất tự tin với bản lĩnh của mình. Cú đấm nhắm vào huyệt thái dương của Lê Tiếu, dựa theo tính toán của anh ta, chỉ cần một cú là đánh gục.
Thấy đường quyền đánh úp lên mặt Lê Tiếu, anh ta nhếch miệng cười. Nhưng trong nháy mắt, tình hình bỗng thay đổi. Anh ta không hiểu Lê Tiếu tránh thoát kiểu gì, chỉ thấy tay nắm đấm bị người ta chộp lấy, hơn nữa thủ pháp quái gở ấn mạnh vào mạch khiến anh ta lập tức mất một nửa sức lực.
Đồ An Lương vung cánh tay ra sau, đồng thời nhấc chân đạp vào bụng Lê Tiếu. Kết quả, đối phương lại đạp vào đầu gối anh ta, mạnh mẽ ép đánh tan chiêu thức của anh ta. Tất cả chỉ xảy ra trong chớp mắt, kích thích sự hứng thú của Đồ An Lương, anh ta định tiếp tục ra tay thì thoáng nhìn thấy ngón tay mình.
Lúc này một tay Lê Tiếu bắt lấy cổ tay anh ta, tay kia nắm ngón trỏ và ngón giữa. Lòng bàn tay cô lành lạnh, lại còn mềm mại khiến Đồ An Lương rạo rực trong lòng.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top