Chương 3

Thúc Lăng đưa Thẩm Chiêu Bình ra quán bar, vào đêm gió rất lạnh, Thẩm Chiêu Bình chỉ mặc một cái áo sơ mi, bị gió thổi cũng cảm thấy lãnh, đầu óc tựa hồ cũng thanh tỉnh chút. Hắn dần dần nhận ra người ôm hắn là ai, cau mày dùng sức đẩy vai Thúc Lăng, âm thanh khàn khàn: "Buông tôi ra."

Thúc Lăng rũ mắt liếc nhìn hắn, đột nhiên buông lỏng tay. Thẩm Chiêu Bình vốn là đứng không vững, lảo đảo vài bước rồi ngồi sụp xuống đất, hắn theo bản năng dùng cánh tay chống thân thể một cái, áo sơ mi trắng nhuộm một vết bẩn lớn.

Thúc Lăng đến gần vài bước, dùng chân đá đá bắp chân của hắn, nhìn từ trên cao xuống mà nói: "Anh biết mình bị hạ thuốc không?"

Thẩm Chiêu Bình chật vật ngẩng đầu lên: "Thuốc gì?"

Thúc Lăng ngồi xổm người xuống, lấy tay vỗ vỗ dưới khố Thẩm Chiêu Bình, ngữ khí ác liệt: "Xuân dược."

Gã không đợi Thẩm Chiêu Bình trả lời, thân thủ đem người kéo lên. Thẩm Chiêu Bình đầu óc ảm đạm, lúc này lại cảm thấy lạnh, hướng lồng ngực Thúc Lăng thiếp đi. Thúc Lăng hỏi hắn: "Làm sao tới? Lái xe?"

Thẩm Chiêu Bình "Ừ" một tiếng, nói chuyện cũng không liền mạch: "Chìa khóa, bên túi phải."

Thúc Lăng gặp qua xe Thẩm Chiêu Bình, mercedes màu đen đại chúng , điệu thấp và phổ thông. Gã đỡ Thẩm Chiêu Bình đến bãi đậu xe, cũng may bãi đậu rất gần. Thúc Lăng đem người bỏ vào ghế sau, Thẩm Chiêu Bình khó chịu cuộn tròn người lại, một chốc kêu lạnh một chốc kêu nóng. Thúc Lăng hỏi hắn: "Ở chỗ nào?"

Thẩm Chiêu Bình không nghe lọt, thần trí không rõ, ôm cánh tay rên rỉ. Thúc Lăng ngại phiền, thuận tay cầm lên nửa bình nước khoáng phía trước, trực tiếp giội trên mặt Thẩm Chiêu Bình. Thẩm Chiêu Bình ho khan vài tiếng, tóc tai ướt hơn nửa, trên lông mi mang theo mấy giọt thủy châu, người ngược lại thanh tỉnh rất nhiều.

Thúc Lăng lại hỏi một lần: "Nghỉ ngơi ở đâu?"

Thẩm Chiêu Bình sửng sốt một chút, nói: "Khu Thái Dương tiểu khu 3 phòng 402."

Thúc Lăng mở hướng dẫn, theo nơi hắn nói chạy đi. Dọc đường Thẩm Chiêu Bình an phận rất nhiều, không phát ra thanh âm gì, cũng không lộn xộn, nhắm mắt lại như là đang ngủ.

Khu Thái Dương là tiểu khu cũ, quản lý tài sản cũng không quá hoàn thiện, Thúc Lăng trực tiếp đem xe lái đến dưới lầu. Gã  tìm vị trí dừng xe tắt máy, vòng tới ghế sau mở cửa xe: "Đến , xuống xe."

Thẩm Chiêu Bình trạng thái thật không tốt. Thúc Lăng gặp quá nhiều người say rượu, cơ hồ liếc mắt một cái cũng có thể thấy được tình huống đối phương thế nào. Thẩm Chiêu Bình toàn thân đều đang nóng lên, dưới tác dụng của thuốc da hiện hồng, hô hấp trầm trọng mà gấp gáp, một tiếng một tiếng như đang cầu xin trợ giúp.

Trong quán rượu thuốc đơn giản có ba loại, ma tuý, mê gian, xuân dược. Ma tuý không quá phổ biến, thuốc mê gian người uống rất nhanh bị mất đi ý thức, như thi thể không phản ứng chút nào mà chìm vào giấc ngủ, chỉ có xuân dược mới có hiệu quả động dục.

Trước Thúc Lăng còn không quá chắc chắn, hiện tại lần nữa nhìn Thẩm Chiêu Bình, cơ hồ có thể trăm phần trăm xác nhận Thẩm Chiêu Bình uống vào chính là xuân dược .

Kỹ nữ lừa gạt chơi gái yêu thích hạ thuốc mê gian, không hề làm gì ngủ tới hừng đông trực tiếp đòi tiền, là buôn bán cực kỳ có lời. Đại khái là khuôn mặt này của Thẩm Chiêu Bình chọc họa, người ta không chỉ muốn gạt tiền của hắn, còn muốn lừa sắc, nếu không phải là được Thúc Lăng đưa đi, tối hôm nay đủ hắn dằn vặt .

Thúc Lăng nhảy vào xe, cúi đầu nhìn khuôn mặt đẹp đẽ nhuộm dục vọng của Thẩm Chiêu Bình: "Sớm biết không quản việc không đâu."

Trước đó bị Thúc Lăng giội một bình nước, Thẩm Chiêu Bình áo sơ mi đã ướt một nửa, dính ở trên người hắn, mơ hồ lộ ra hình dáng đầu vú. Hắn chỉ cảm thấy nóng đòi mạng, như là bị một cây đuốc thiêu đốt, đôi môi cùng cuống họng tất cả đều khô khốc, cảm giác tê dại từ bụng dưới mãnh liệt tràn lên, làm cho hắn không nhịn được hơi phát run: "Nóng quá..."

Hắn chống đỡ thân thể, cố gắng ngồi dậy, nhấc cánh tay ôm lấy cổ Thúc Lăng, đem mặt nóng bỏng chôn ở trên bả vai gã, lẩm bẩm nói: "Giúp tôi một chút..."

Thúc Lăng đối nam nhân không có hứng thú, nhưng Thẩm Chiêu Bình lớn lên rất đẹp, cặp mắt đào hoa hiện ra thủy quang, thân thể mềm mại tiến vào trong lồng ngực của gã, trêu đến đáy lòng gã cũng nổi lửa. Lúc thường một bộ cao lãnh tinh anh, như bây giờ chật vật yếu thế, khiến Thúc Lăng sinh ra một loại kỳ dị khoái cảm. Gã nhìn chằm chằm Thẩm Chiêu Bình một chốc, đối phương dính nhơm nhớp mà dùng mặt cọ cổ cùng mặt của gã, như thể làm thế thì có thể thoải mái hơn một ít.

Thúc Lăng ngồi xuống ghế sau, dùng sức nâng Thẩm Chiêu Bình ngồi khóa ở trên đùi mình. Đối phương vóc người chẳng hề nhỏ, ngồi đối mặt nhau như vậy có chút chật, Thẩm Chiêu Bình cơ hồ không có cách nào ngẩng đầu, chỉ có thể chặt chẽ vòng qua cổ của gã, cái trán chặn bờ vai gã. Thúc Lăng vừa đưa tay giải thắt lưng của hắn, một bên ghé vào lỗ tai hắn tàn bạo nói: "Thiếu thao."

Thẩm Chiêu Bình ngồi ở trên đùi gã hơi phát run, vạt áo sơ mi đã từ trong quần lôi ra ngoài , lộ ra một đoạn vòng eo tinh tế mạnh mẽ. Thúc Lăng sờ lên, chỉ cảm thấy da dẻ bóng loáng mềm mại, so với nữ nhân gã sờ qua đều thoải mái hơn. Thúc Lăng tay đụng vào hắn, Thẩm Chiêu Bình liền run rẩy lợi hại hơn, không an phận mà giãy dụa, cánh tay vòng qua gã càng dùng sức.

Thúc Lăng đem tay trái mò xuống đi, thuận theo quần lót luồn vào tận cùng bên trong. Hắn lần đầu nắm chặt đồ vật của nam nhân khác, so với gã nhỏ hơn một vòng, đã ngạnh như bàn ủi, gã mới vừa nắm lấy, Thẩm Chiêu Bình liền rên rỉ, không ngừng ghé vào lỗ tai gã cầu viện: "Giúp tôi..."

Thúc Lăng biết hắn đã hoàn toàn không có ý thức , cố ý nói: "Cầu tôi."

Thẩm Chiêu Bình không do dự, trong tiềm thức hắn biết người trước mắt có thể mang cho hắn giải thoát cùng vui sướng, bản năng xu lợi tỵ hại, gần như lấy lòng hôn môi cùng hầu kết của Thúc Lăng, nhỏ giọng cầu xin: "Van cầu anh..."

Thẩm Chiêu Bình đôi môi rất nhuyễn, không ngừng đụng chạm da dẻ Thúc Lăng, làm cho gã cảm thấy miệng khô lưỡi khô. Thúc Lăng tiếng thở dốc cũng nặng, lúc nhìn về phía Thẩm Chiêu Bình, trong đôi mắt đã dẫn theo mấy phần dục vọng.

Gã chưa từng giúp người khác tự an ủi, chỉ có thể dựa vào cảm giác lấy tay an ủi. Toàn bộ quá trình, Thẩm Chiêu Bình đều dựa sát vào trong lồng ngực của gã, giống như mèo nhỏ giọng gọi. Thúc Lăng trên tay không có chương pháp cùng kỹ xảo gì, cũng may Thẩm Chiêu Bình bị dược hiệu khống chế thân thể triệt để hỗn loạn, không mấy phút liền bắn đi ra.

Lúc bắn tinh Thẩm Chiêu Bình đột nhiên ngửa về đằng sau, cổ nhỏ dài lộ ra đường cong trôi chảy, phát ra tiếng nghẹn ngào gần như khóc nức nở. Thúc Lăng tri thức có hạn, một khắc kia trong đầu lại ngoài ý muốn toát ra rất nhiều đồ vật trừu tượng, tỷ như hắn cảm thấy Thẩm Chiêu Bình như một con thiên nga, cũng rất giống tùng bách trong tuyết.

Đêm đã khuya, trong xe cũng bắt đầu có vẻ hơi âm lãnh. Mà hai người ôm nhau, da thịt gắn kết, Thẩm Chiêu Bình ngược lại ra một tầng mồ hôi mỏng. Thúc Lăng thừa dịp hắn yên tĩnh lại, giúp hắn kéo quần tốt, nửa dìu nửa ôm mang xuống xe, đi lên lầu.

Trước lấy chìa khóa xe Thúc Lăng cũng mò được chìa khóa cửa nhà hắn, mở cửa, đem người vào bên trong. Thẩm Chiêu Bình nơi ở cũng không lớn, bất quá bảy mươi, tám mươi mét vuông, trang trí cũng giống người, mộc mạc đến gần như cứng nhắc đơn sơ.

Thúc Lăng muốn đem hắn ném lên giường, Thẩm Chiêu Bình lại căn bản không buông tay. Không biết khí lực từ nơi nào tới, Thẩm Chiêu Bình ôm gã thật chặt, đẩy đều đẩy không ra.

Thúc Lăng vỗ lưng hắn: "Buông tay."

Thẩm Chiêu Bình không nghe, hai tay vòng lấy bờ vai gã, níu chặt y phục của gã. Bọn họ hai chân cơ hồ là quấn quýt cùng nhau, Thúc Lăng bị hắn cọ đến cương, phát hỏa, có chút thô bạo mà nắm mặt của hắn, cảnh cáo nói: "Thẩm Chiêu Bình, lại cọ tôi liền làm anh."

Thẩm Chiêu Bình ngừng động tác.

Thúc Lăng cho là hắn rốt cục cũng thành thật hơn chút ít, chuẩn bị đem người đẩy ra. Nhưng còn không để gã đem tay để lên vai Thẩm Chiêu Bình, đã thấy Thẩm Chiêu Bình hơi kiễng mũi chân, để sát vào muốn hôn gã.

Thúc Lăng muốn dùng lực đem người đẩy ra, nhưng trong phút chốc lại xẹt qua rất nhiều ý nghĩ, cũng xen lẫn rất nhiều cảm xúc, gã liền không nhúc nhích, tùy ý Thẩm Chiêu Bình ngước đầu cùng gã hôn môi.

Thúc Lăng cùng hắn cách quá gần rồi, gã nhìn thấy lông mi Thẩm Chiêu Bình, dày đặc nhỏ dài, cơ hồ muốn quét đến trên mặt mình. Thẩm Chiêu Bình chỉ là đem đôi môi kề sát ở trên bờ môi của gã, cũng không có động tác khác, Thúc Lăng cho đây là một cái hôn như chuồn chuồn lướt nước, một giây sau Thẩm Chiêu Bình lại dùng đầu lưỡi liếm môi mím chặt của gã, giống như là muốn dò vào trong miệng mình.

Thúc Lăng chỉ cảm thấy trong đầu nháy mắt nổ tung. Gã cảm thấy chính mình như bất chợt bị chuốc say, nóng nảy như nước lũ tiết hạp, trong phút chốc chiếm lĩnh lý trí của gã. Gã đè đầu Thẩm Chiêu Bình lại, cương quyết đem đầu lưỡi luồn vào trong miệng của đối phương, cuốn lấy đầu lưỡi hắn, giống như muốn ăn hắn, kịch liệt mà cương quyết hôn môi.

Thẩm Chiêu Bình bị hắn hôn đến run chân, Thúc Lăng liền khom lưng đem người bế lên, ném lên giường. Gã thô lỗ gỡ bỏ áo sơ mi của Thẩm Chiêu Bình, cởi quần của hắn, đem người lột sạch đặt ở dưới thân, âm thanh trầm khàn: "Nhất định cứ phải chọc tôi."

Thẩm Chiêu Bình rốt cục cởi bỏ trói buộc quần áo, khát vọng cùng người tiếp xúc thân mật che lại tất cả, hắn rất nhanh giơ tay triền trụ Thúc Lăng, giơ chân lên ôm lấy eo Thúc Lăng, gót chân cọ trên xương lưng gã, phút chốc như bùa đòi mạng, quả thực muốn mạng của gã.

Trong phòng ngủ đèn lớn còn mở, Thúc Lăng có thể tinh tường nhìn thấy mỗi chi tiết nhỏ trên thân thể Thẩm Chiêu Bình. Xương quai xanh lồi ra, đầu vú phấn hồng, bụng dưới nhỏ hẹp, vòng eo trôi chảy, chân thon dài, mỗi một nơi đều đẹp đẽ, đều câu nhân. Gã cắn một cái trên bả vai Thẩm Chiêu Bình, tay mò cánh mông tròn trịa vểnh cao sau lưng hắn, hạ thân đã sung huyết đến sắp nổ tung, bức bách cần phóng thích.

Không cùng nam nhân làm qua không có nghĩa là không biết phải làm sao, Thúc Lăng lấy ngón tay thăm dò mà xâm nhập mặt sau Thẩm Chiêu Bình, chỉ cảm thấy khô khốc cùng khẩn hẹp. Gã tìm kiếm trên tủ đầu giường, muốn tìm xem có gì bôi trơn không, Thẩm Chiêu Bình lại như là bất mãn gã rời đi, nắm lấy cánh tay gã hắn, nói: "Ôm tôi."

Thúc Lăng quả thực bị hắn làm điên rồi, gã không nghĩ tới Thẩm Chiêu Bình có thể dính người như thế, mọi cử động đều nghiền ép thần kinh của gã, mỗi một câu nói đều đổ thêm dầu vào lửa. Gã không thể làm gì khác hơn là đem người ôm lên, mang theo hắn đi phòng tắm tìm.

Cũng may Thẩm Chiêu Bình sống không thô như vậy, Thúc Lăng ở cạnh bồn rửa tay tìm được một bình kem dưỡng da. Gã liền đem người ôm trở về trên giường, đào một đống lớn xoa vào hang nhỏ bên dưới của Thẩm Chiêu Bình, lấy ngón tay làm mở rộng đơn giản, liền đỡ tính khí trương cứng chậm rãi tiến vào.

Lúc bị tiến vào Thẩm Chiêu Bình luôn miệng kêu đau, Thúc Lăng đã nhịn rất khổ cực, trên trán nổi gân xanh. Thẩm Chiêu Bình bên trong quá chặt, cùng dương vật gã không hề tương xứng mà thiếp hợp lại cùng nhau, bao vây, mút, dùng hành lang ấm áp dẫn dụ gã, làm cho gã không có cách nào tự kiềm chế.

Cuối cùng gã thực sự nhịn không được, không chờ Thẩm Chiêu Bình thích ứng, chỉ là cúi đầu dụ dỗ nói: "Ngoan, đợi chút nữa không đau."

Nói xong gã liền thô lỗ bắt đầu động tác, vừa nhanh vừa độc mà nhiều lần xâm nhập, quy đầu tại nơi sâu xa nhất ma sát, Thẩm Chiêu Bình đau đến rơi lệ, hai tay nắm chặt ráp trải giường, thân thể lại bị va chạm đến không ngừng lay động, giường chiếu cũng dát chi dát chi mà vang lên. Thúc Lăng lấy tay nắm mắt cá chân hắn, nhấc chân của hắn lên, mỗi một lần đều mạnh mẽ đâm vào, cự đại thô cứng rút ra cắm vào đỉnh lộng trong tiểu huyệt, triệt triệt để để mà đoạt lấy hắn.

Thúc Lăng không có cách nào miêu tả cảm thụ lần làm tình đó, rồi lại đem mỗi một cái nháy mắt đều nhớ rõ rõ ràng ràng. Gã nhìn thấy ráp trải giường bị chơi đùa vo thành một nắm, nhìn thấy Thẩm Chiêu Bình nhếch miệng, trong miệng là đầu lưỡi phấn hồng, nhìn thấy vỏ gối tích một chút nước mắt. Gã nghe thấy mình thở dốc, nghe thấy bên tai rên rỉ, mang theo chút cầu xin cùng yếu thế, nghe thấy nhịp tim của bọn họ tại đồng nhất tần suất đập mạnh. Gã ngửi thấy người dưới thân mang theo vị ngọt của sữa tắm hoa quế, ngửi thấy được trong không khí tràn ra mùi tanh tinh dịch, ngửi thấy được mùi rượu làm người say mê, mang theo mồ hôi khô nóng, giải thích một hồi hoang đường tình ái.

Lúc gã bắn vào dường như phát điên, cưỡng bách kéo Thẩm Chiêu Bình cùng hôn môi, cắn chặt vành tai của hắn, gã nghe thấy mình hỏi: "Thẩm Chiêu Bình, anh biết ngày hôm nay đang cùng ai làm tình sao?"

Thẩm Chiêu Bình không trả lời, gã liền từng lần từng lần một mà ghé vào lỗ tai hắn lặp lại, đồng thời phóng thích ở địa phương sâu nhất nóng nhất: "Thúc Lăng, anh đang cùng Thúc Lăng làm tình."

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #1x1#dammy