Chương 13
Thúc Lăng đêm đó rốt cục được toại nguyện ăn món lẩu.
Thẩm Chiêu Bình khẩu vị thanh đạm, bồi Thúc Lăng ăn cay, chóp mũi miệng tất cả đều hồng hồng. Thúc Lăng đưa nước cho hắn: "Đừng thể hiện."
Thẩm Chiêu Bình không để ý tới gã, vẫn tiếp tục chấm muối ăn.
Về đến nhà hai người trên tóc trên y phục đều là mùi lẩu, thay quần áo tắm rửa xong mới đem mùi vị dọn dẹp sạch sẽ. Thẩm Chiêu Bình tắm trước, lúc Thúc Lăng tắm xong, phát hiện trong phòng ngủ không có ai. Gã đem khăn mặt khoát lên trên cổ, kêu một tiếng: "Chiêu Bình?"
Không ai để ý đến gã, Thúc Lăng nhìn thấy phòng để đồ đèn sáng, vì vậy đi tới. Thẩm Chiêu Bình đang đứng trước tủ quần áo, xuất thần.
Thúc Lăng đến gần, nhìn thấy trong tủ treo chế phục cán bộ kiểm sát, bây giờ bên ngoài đã tròng túi chống bụi trong suốt lên. Gã từ phía sau ôm lấy Thẩm Chiêu Bình, ở sau tai hắn hôn một cái: "Rất yêu thích nghề này, đúng không?"
Thẩm Chiêu Bình buông lỏng thân thể dựa vào lồng ngực của gã, ánh mắt vẫn cứ nhìn thân chế phục kia: "Ừm. Em từ lúc bắt đầu sơ trung đã quyết định đọc luật chuyên nghiệp, muốn làm cán bộ kiểm sát."
Thúc Lăng nói: "Em làm được rất xuất sắc."
Thẩm Chiêu Bình đưa tay ra, chậm rãi vuốt ve vải chế phục. Hắn nhiều lần vuốt nhẹ cổ áo, nói: "Mười năm. Nơi này kiểm huy đều hỏng hai cái."
Thúc Lăng nghiêng mặt hôn hắn: "Kỳ thực em có thể tiếp tục làm, anh không ngại lén lén lút lút."
Thẩm Chiêu Bình nói: "Em để ý."
Thúc Lăng nở nụ cười. Thẩm Chiêu Bình xoay người, hai người nhìn nhau một lúc, hôn nhau. Thúc Lăng hỏi hắn: "Sau này muốn làm cái gì? Không làm gì cũng được, anh có thể nuôi em."
Thẩm Chiêu Bình dừng lại một chút: "Nói sau đi."
Thúc Lăng nhìn hắn: "Mấy ngày trước anh nhìn thấy em xem thông tin tuyển dụng."
Thẩm Chiêu Bình không lên tiếng.
Thúc Lăng thấp giọng hỏi: "Tại sao không nói thật với anh?"
Thẩm Chiêu Bình giải thích: "Em cũng chưa quyết định. Chỉ là nhìn một chút."
Thúc Lăng cúi đầu hôn hắn, Thẩm Chiêu Bình liền nhắm hai mắt lại hơi hé miệng ra. Thúc Lăng hôn rất nhẹ, rất mau lại đi ra, ngậm lấy đôi môi hắn dính một lát, đột nhiên nói: "Anh đã nói với Quách Nhạc Hàng và Vương Hán, anh muốn rút khỏi hội."
Thẩm Chiêu Bình hơi kinh ngạc nhìn về phía gã: "Anh không phải muốn tiếp tụckinh doanh sao?"
Thúc Lăng nhìn hắn: "Em cho rằng cái gì cũng không nói, anh liền cái gì cũng không biết sao? Anh tra xét tư liệu, em nếu muốn làm luật sư, rất khó ở lại nơi này đúng không?"
Thẩm Chiêu Bình lông mi run một chút: "Cho nên em cũng không quyết định muốn làm luật sư."
Thúc Lăng thân mật nâng mặt của hắn, nói: "Vậy anh thay em quyết định. Chúng ta chuyển sang nơi khác, đồng thời bắt đầu lại từ đầu."
Thẩm Chiêu Bình ngẩng đầu, dùng sức hôn lên. Hắn dùng sức ôm lấy vai Thúc Lăng, nhìn khuôn mặt gã, âm thanh có chút khàn khàn: "Thúc Lăng , em muốn làm tình ."
Thúc Lăng thật bất ngờ hắn chủ động cầu hoan, nhưng gã hiển nhiên sẽ không từ chối Thẩm Chiêu Bình, khom lưng ôm hắn lên: "Vậy thì làm."
Bọn họ ngã ở trên giường, Thẩm Chiêu Bình khóa ngồi ở trên người gã, cong eo cúi đầu hôn gã. Thúc Lăng đỡ bắp đùi của hắn, nhìn động tác hắn có chút nóng nảy, không khỏi dặn dò: "Chậm một chút."
Thẩm Chiêu Bình không để ý tới lời của gã. Hắn cởi áo ngủ của mình, cởi quần ra, lại đưa tay thoát quần áo của Thúc Lăng. Thúc Lăng phối hợp đem nút quần áo mở ra, Thẩm Chiêu Bình liền ngồi ra sau, cưỡi lên chân Thúc Lăng. Hắn một bên kéo quần, một bên cúi đầu hôn lồng ngực Thúc Lăng, từ hầu kết đến bụng dưới, đôi môi ướt át mà nguội lạnh. Hôn đến háng, Thẩm Chiêu Bình ngồi thẳng người nhìn Thúc Lăng một cái, lại tiếp tục cúi đầu, cách quần lót hôn tính khí đang ngủ của gã.
Thúc Lăng cầm lấy tay hắn đột nhiên dùng sức, âm thanh cũng thay đổi: "Chiêu Bình..."
Thẩm Chiêu Bình kéo quần lót của gã xuống, nhìn một lúc mới lấy tay nâng lên . Thúc Lăng đã bán cương, to lớn doạ người, Thẩm Chiêu Bình nhắm hai mắt lại, há mồm ra cẩn thận ngậm vào.
Thúc Lăng bắt tay đặt ở sau gáy hắn, xoa xoa mái tóc mềm mại, không nhịn được thoải mái hừ một tiếng.
Thẩm Chiêu Bình lông mi rất dài rất dày, Thúc Lăng từ góc độ này nhìn xuống có thể thấy lông mi như một cái bàn chải, hơi hướng lên trên, chóp mũi êm dịu đẹp đẽ, đôi môi là màu hồng nhạt. Hắn dùng khoang miệng ẩm ướt ấm áp ngậm tính cụ của gã, rất cố gắng nuốt vào, lại chỉ có thể ăn gần một nửa. Lúc ăn vào tựa hồ không thoải mái, hắn nhíu lông mày, lông mi nhẹ nhàng run rẩy.
Thúc Lăng bán đẩy nửa người lên, sờ sờ mặt Thẩm Chiêu Bình, nhẹ giọng nói: "Từ từ thôi."
Thẩm Chiêu Bình bị gã nhìn, cảm thấy ngại ngùng, lỗ tai dần dần đỏ. Hắn mở to mắt, nhìn về phía Thúc Lăng, trong ánh mắt mang theo một chút không biết làm sao.
Thúc Lăng chỉ nhìn thấy trong con ngươi kia ngậm thủy quang, liễm diễm như ánh mặt trời dưới hồ, đẹp đẽ khiến người khác không dời nổi mắt. Hạ thân trướng lợi hại hơn, quy đầu đè ở trong cổ họng Thẩm Chiêu Bình, làm cho đối phương không nhịn được ho khan. Thẩm Chiêu Bình dùng tay cầm lấy hạ thân Thúc Lăng, từ trong miệng rút ra, hành thân đã bị ngậm đến ẩm ướt vô cùng, Thẩm Chiêu Bình trên môi cũng kéo ra chỉ bạc.
Thúc Lăng dùng ngón tay cái dùng sức đè môi Thẩm Chiêu Bình, khàn giọng ra lệnh: "Lại đây."
Thẩm Chiêu Bình đến gần, Thúc Lăng ấn gáy của hắn hôn lên.
Thúc Lăng hô hấp đã rối loạn, thấp giọng hỏi: "Học khẩu giao ở đâu?"
Thẩm Chiêu Bình nhỏ giọng nói: "Trong phim."
Thúc Lăng cười: "Em còn biết xem phim ?" Gã biết Thẩm Chiêu Bình da mặt mỏng, cũng không làm hắn xấu hổ nữa, chỉ nói, "Còn học cái gì, cho anh nhìn một chút."
Thẩm Chiêu Bình liền cúi đầu, lè lưỡi liếm hành thân. Đầu lưỡi từ bộ vị mẫn cảm nhất quét qua, mút vào mặt trên đầy mạch máu. Thẩm Chiêu Bình là người làm chuyện gì đều rất nghiêm túc, cho dù làm việc hạ lưu như vậy, vẻ mặt của hắn vẫn chăm chú như trước. Thúc Lăng nhìn mặt của hắn, hầu kết trên dưới nhúc nhích, trong lòng nghĩ, tại sao người ba mươi mấy tuổi có thể dùng thần sắc đơn thuần như vậy làm chuyện sắc tình như thế?
Thẩm Chiêu Bình cũng không có kỹ xảo kết cấu gì, chỉ biết dùng đầu lưỡi mềm mại dốc hết khả năng liếm qua mỗi một nơi, cuối cùng nhẹ nhàng hôn đỉnh một cái. Hắn đã sắp không cầm được dương vật đã cương hoàn toàn, giương mắt nhìn Thúc Lăng: "Trở nên lớn."
Thúc Lăng bắt lấy tay Thẩm Chiêu Bình, cùng hắn dùng tay ve vuốt mấy lần, thấp giọng nói: "Sau này không cho phép xem phim người lớn."
Thẩm Chiêu Bình hỏi: "Tại sao?"
Thúc Lăng ghé sát vào hôn mắt của hắn: "Không được nhìn nam nhân khác."
Thẩm Chiêu Bình mím mím môi: "Em chỉ lo lắng em ở trên giường khiến anh cảm thấy tẻ nhạt."
Thúc Lăng hiếm lạ hắn hiếm lạ đến không biết như thế nào mới tốt, nghe hắn nói như vậy, cảm giác có chút ngoài ý muốn, đồng thời thật cao hứng. Tay gã lưu luyến trên eo mông Thẩm Chiêu Bình, cúi đầu ở bên tai hắn nói lời thô tục: "Sẽ không, anh thấy em liếc mắt một cái cũng có thể ngạnh."
Thẩm Chiêu Bình đỏ mặt.
Thúc Lăng chăm chú nhìn hắn, mu bàn tay chạm mặt hắn, nói: "Chiêu Bình, em rất đẹp."
Thẩm Chiêu Bình từ nhỏ đến lớn nhận rất nhiều lời tán thưởng, nhưng chưa từng có cái nào làm cho hắn cảm thấy động lòng như vậy. Hắn cũng không quen được Thúc Lăng khen, có chút ngượng ngùng cúi thấp đầu, lấy môi ngăn chặn miệng Thúc Lăng.
Thúc Lăng cùng hắn hôn môi, vỗ vỗ đùi Thẩm Chiêu Bình: "Anh muốn đi vào." Hắn móc bôi trơn dưới gối ra, đưa cho Thẩm Chiêu Bình, "Chính mình đến."
Thẩm Chiêu Bình liền học bộ dáng lúc thường của Thúc Lăng, lấy ít dầu vào tay, tìm được mặt sau bôi lên hậu huyệt của mình. Trơn có chút lỏng, hắn lấy lại rất nhiều, nhỏ xuống không ít, rơi trên tính khí Thúc Lăng. Thẩm Chiêu Bình vụng về lấy tay đem nó bôi lên, cuối cùng toàn bộ khe mông và dương vật Thúc Lăng đều dinh dính nhơm nhớp một đám lớn, dính nị bất kham.
Thúc Lăng không nhịn cười được: "Có ngốc hay không a?"
Thẩm Chiêu Bình có chút mờ mịt. Dịch trơn dán một tay, Thúc Lăng tùy ý bôi lên chăn, đem tay hắn lau khô ráo. Gã lần này không đùa Thẩm Chiêu Bình nữa, chính mình lấy tay mò xuống, đỡ lấy hạ thân của mình, thăm dò ma sát khe mông Thẩm Chiêu Bình, nghiêng đầu hôn cổ hắn: "Nâng mông lên."
Thẩm Chiêu Bình chống trên lồng ngực của gã, khẽ nâng lên mông, Thúc Lăng liền tìm miệng huyệt chậm rãi đẩy vào.
Bọn họ chưa bao giờ dùng tư thế cưỡi này, lúc đẩy lên tận cùng bên trong hai người đều cảm nhận được độ sâu trước nay chưa có, xa lạ mà cường liệt khoái cảm xông tới, Thẩm Chiêu Bình theo bản năng mà rên rỉ ra tiếng, Thúc Lăng cũng hít vào một hơi.
Bọn họ cũng không lập tức bắt đầu động, Thúc Lăng tính khí ở trong đường ruột Thẩm Chiêu Bình hơi nhúc nhích, hành lang cũng đang cố gắng chứa đựng cùng hấp thụ quái vật khổng lồ, trở nên ẩm ướt, mềm mại. Thúc Lăng rất hưởng thụ quá trình tiến vào cơ thể Thẩm Chiêu Bình, điều này làm cho gã cảm thấy gã và Thẩm Chiêu Bình hợp thành một thể, thân mật vô gian ỷ lại lẫn nhau. Hắn đưa tay ra nắm chặt tính khí Thẩm Chiêu Bình, giúp hắn trước sau tuốt động mấy lần, làm cho hắn thoải mái một ít. Thẩm Chiêu Bình quả nhiên suyễn lên, Thúc Lăng dùng ngón tay cái sát qua mã mắt, nhìn mặt hắn nhuộm dục vọng: "Bên trong em rất nóng."
Thẩm Chiêu Bình vừa bị gã mò liền run chân, cúi người xuống nằm nhoài lên người Thúc Lăng, nhỏ giọng rên lên. Thúc Lăng đưa cánh tay ra đem hắn ôm vào trong lồng ngực, hai người không có kẽ hở dính vào cùng nhau, cảm thụ được nhiệt độ lẫn nhau. Thúc Lăng không ngừng hôn vai cổ Thẩm Chiêu Bình, co chân lại chậm rãi động.
Cái tư thế này phạm vi ra vào cũng không lớn, nhưng lại chọc vào điểm mẫn cảm của Thẩm Chiêu Bình. Hắn phản ứng rất lớn, tiếng thở dốc càng lúc càng nhanh, làm cho âm thanh cũng càng ngày càng lớn, thậm chí mang theo chút khóc nức nở. Thúc Lăng tăng nhanh tốc độ, chốc chốc đánh vào trong thân thể hắn, cắn một ngụm lên vai Thẩm Chiêu Bình.
Thẩm Chiêu Bình không cảm thấy đau, hắn cơ hồ không nghĩ được gì nữa, tất cả cảm quan đều tập trung ở hạ thân, ra ra vào vào làm cho hắn cảm thấy dị dạng khoái cảm. Hắn ôm Thúc Lăng, như người chết chìm nắm chặt cành cây, trong lay động kịch liệt nghiêng mặt sang, đem đôi môi kề sát cằm Thúc Lăng. Hắn nghĩ, nguyên lai cùng người mình yêu rơi vào dục vọng nguyên thủy lại có thể vui sướng như vậy.
Thẩm Chiêu Bình ngồi xuống, lấy tay chống vào người Thúc Lăng, chủ động trên dưới lay động cơ thể, phun ra nuốt vào tính khí khổng lồ. Thúc Lăng ngắt eo hắn, dung túng hắn cưỡi ở trên người mình, hậu huyệt căng mịn co lại một chút, chèn ép côn thịt Thúc Lăng, mỗi một lần ngồi xuống đều phát ra âm thanh thân thể va chạm, thanh âm kia càng ngày càng gấp rút, mãi đến tận khi Thẩm Chiêu Bình đột nhiên không kịp chuẩn bị mà ngước cổ lên, như là khóc một tiếng, tiếp bắn ra.
Bắn xong Thẩm Chiêu Bình cả người mềm nhũn, lúc cao triều hắn như con mèo nhỏ run lẩy bẩy, phát ra tiếng rên nhẹ nhàng. Thúc Lăng ngồi dậy, ôm eo cùng hắn thay đổi tư thế, cưỡi ở trên người Thẩm Chiêu Bình, cúi đầu hôn hắn.
Thúc Lăng nhìn thấy trên mi hắn đọng nước mắt, nói giọng khàn khàn: "Em bắn thật nhiều."
Thẩm Chiêu Bình còn có chút sững sờ. Hắn giơ chân lên, quấn lấy hông Thúc Lăng, ngẩng đầu lên đòi hôn. Thúc Lăng liền cúi đầu hôn hắn, hôn một chốc nghe thấy Thẩm Chiêu Bình nói: "Em muốn cùng bắn với anh."
Thúc Lăng ánh mắt tối sầm, nhanh chóng dùng sức ở trong cơ thể hắn rút ra cắm vào , dùng cánh tay nhấc chân của hắn lên, trầm giọng nói: "Được."
Bọn họ cuối cùng thật sự đồng thời cao trào .
Thúc Lăng ôm hắn đi tắm, bọn họ mặt đối mặt chen trong một cái bồn tắm, tứ chi quấn quýt cùng nhau. Thẩm Chiêu Bình sờ vết sẹo không rõ ràng trên thái dương hắn, hỏi: "Làm sao có?"
Thúc Lăng nhắm mắt lại tùy ý hắn sờ: "Cha anh đánh."
Thẩm Chiêu Bình không lên tiếng, ngồi dậy, đến gần hôn lên vết sẹo kia.
Thúc Lăng mở mắt ra, bọn họ liền như vậy nhìn chăm chú vào đối phương, trong ánh mắt cũng không có nhiều cảm xúc hoặc hàm nghĩa, nhưng đều là mềm mại. Nhìn một hồi liền tự nhiên hôn môi, hôn xong lại tiếp tục nhìn nhau.
Bọn họ trong bồn tắm lại làm một lần, giữa chừng Thẩm Chiêu Bình có chút hoang mang, cầm lấy vai Thúc Lăng nói: "Nước, giống như đi vào."
Thúc Lăng cũng không buông tha hắn, đem đầu chôn ở trong ngực hắn ngậm đầu vú đứng thẳng, dùng đầu lưỡi liếm qua, mơ hồ không rõ nói: "Không có chuyện gì."
Thẩm Chiêu Bình cảm thấy nước tổng là theo động tác Thúc Lăng bị đỉnh tiến vào trong thân thể của mình, cảm giác kia rất kỳ quái, cảm giác mặt sau bị nhồi vào càng thêm mãnh liệt. Mà Thúc Lăng không để ý tới hắn, hắn chỉ có thể vô lực ôm đầu Thúc Lăng, nhíu mày thấp giọng rên rỉ.
Thật vất vả tắm xong, Thúc Lăng đem Thẩm Chiêu Bình dùng khăn tắm bao lấy, ôm trở về phòng ngủ. Gã kéo chăn che lại thân thể Thẩm Chiêu Bình, lại đem chăn nhét dưới vai hắn, cúi đầu hôn lên chóp mũi của hắn.
Thẩm Chiêu Bình vừa mệt vừa buồn ngủ, hỏi gã: "Còn chưa ngủ sao?"
Thúc Lăng chỉ lo chăm sóc hắn, chính mình nửa người dưới chỉ qua loa vây một cái khăn tắm, thân trên để trần , treo móc không ít thủy châu. Gã đưa lưng về phía Thẩm Chiêu Bình ngồi ở mạn giường, châm điếu thuốc: "Chờ chút liền ngủ. Em ngủ trước đi."
Thẩm Chiêu Bình mở mắt nhìn bóng lưng gã. Hắn đưa tay ra, xoa xoa cơ lưng Thúc Lăng, lấy ngón tay từng chút miêu tả vết tích mình để lại trên lưng gã. Có cái đã nhạt xuống, còn có cái mới vẫn còn đỏ. Thúc Lăng lúc ngồi lưng cũng ưỡn rất thẳng, cơ nhục căng chặt, xương vai hơi nhô lên. Thẩm Chiêu Bình liền như vậy nhìn gã, vuốt ve vết tích này kia, đột nhiên nói: "Xin lỗi."
Thúc Lăng nghe vậy, phun điếu thuốc ra quay đầu lại nhìn hắn.
Thẩm Chiêu Bình lòng bàn tay dán vào da thịt của gã, nhẹ giọng nói: "Anh trút rất nhiều tâm huyết kinh doanh quán."
Thúc Lăng đem tàn thuốc gảy vào trong cái gạt tàn, xoay người sờ sờ mặt Thẩm Chiêu Bình: "Nói ngốc gì đó."
Thẩm Chiêu Bình dùng mặt cọ lòng bàn tay của gã, nhìn vào mắt gã, tiếp tục nói: "Xin lỗi."
Thúc Lăng nhìn hắn một chốc, đem thuốc lá trong tay nhấn tắt. Gã vén chăn lên chui vào, ôm lấy Thẩm Chiêu Bình, ở trên lưng hắn vỗ vỗ: "Anh càng muốn để em buông tay đi làm chuyện mình thích." Gã tắt đèn, nhẹ giọng nói, "Ngủ đi."
Thẩm Chiêu Bình nhắm hai mắt lại. Hắn nghe thấy tiếng hít thở đều đều của bọn họ, tại tương đồng tiết tấu. Hắn nhận ra được, chính mình vào thời khắc ấy bình tĩnh mà triệt để buông xuống thân chế phục trong tủ treo quần áo kia.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top