Chương 229: Bạn trai của tôi không phải là người (60)
"Tin ta đi, yêu tộc của chúng ta rất cởi mở với loại chuyện này."
Sau khi Bạch Tửu nói xong, nàng mỉm cười bước về phía trước vài bước và lao vào hắn ta. Cố Trường Y bị nàng đụng lùi về phía sau một bước, theo bản năng duỗi tay ôm lấy nàng mới đứng vững.
Bàn tay khác của nàng lại đặt ở ngực phía trên của hắn. Có lẽ vì họ ở trong không gian chỉ có 2 người nên cảm xúc của hắn nhạy cảm hơn trước, tay nàng chậm rãi di chuyển dọc theo ngực hắn, hướng lên trên, vuốt ve một bên mặt
Bàn tay mềm mại kia đã làm trong lòng Trường Y gợn sóng. Yết hầu khẽ nhúc nhích
Bạch Tửu một tiếng cười khẽ, mị hoặc" "Nghe nói, ngươi mới 300 tuổi tuổi."
Hắn hơi mím môi, "Không có nghĩa là ngươi lớn hơn ta."
Ừ, không có ý gì." ..." Bạch Cửu gật đầu, bàn tay trên mặt lại nắm lấy một tay của hắn, nàng nắm lấy tay hắn áp lên mặt mình, cơ thể hắn cứng đờ, cười hỏi: "Ba trăm năm trước đây, ngươi có từng có nữ nhân sao?"
hắn dừng lại vẻ mặt nghiêm túc noi:" Người tu đạo phải tâm hồn trogn sáng ít dục vọng"
Ý là chưa từng có nữ nhân
Bạch Tửu tâm tình không tồi, nàng cầm lấy hắn tay một đường đi xuống, dừng ở xương quai xanh phía trên, hắn tay cứng đờ, rốt cuộc vẫn chịu đựng không có thu hồi tay, nàng mềm nhẹ cười, " Để ta dậy ngươi nữ nhân là tư vị gì."
Tim hắn đập lỡ 1 nhịp.
Lợi dụng lúc hắn đang xuất thần, trong nháy mắt đưa hắn vào hang động phía sau, sau đó ném xuống đất như hổ vồ mồi.
Không lâu sau, trong hang truyền ra một số âm thanh khó diễn tả, thỉnh thoảng lại vang lên giọng nói vội vã của nam nhân và giọng nói tươi cười của nữ nhân.
Người nam nhân bối rối hỏi: "Ngươi đang làm gì vậy?"
"Cởi quần áo ra."
"Đợi đã... ta không thể cởi được..."
Một tiếng cọt kẹt vang lên, hiển nhiên là đã cởi xong quần áo của mình.
Ngay sau đó, thanh âm nam nhân khó nhịn truyền đến, "Ngươi...... Ngươi muốn làm gì?"
"Hôn ngươi nha"
"Nơi đó... không thể hôn ở đó..."
"Ai nha, ngươi lấy đâu ra nhiều lời vô nghĩa như vậy?" Nữ nhân kiều mị nói: "Ngoan, lúc này dùng thân thể cảm thụ là được."
Khoảnh khắc tiếp theo, người nam nhân đưa tay lên che mắt, khóe môi khẽ cử động và hơi thở trở nên khó khăn hơn. Không biết lúc này hắn cảm thấy tốt hay xấu, tóm lại là hắn không cần nói nữa.
Bạch tửu là một mỹ nhân hiếm có, đây là sự thật mà tất cả mọi người, kể cả nàng đều khẳng định, thường ngày cư xử như một nữ nhân yếu đuối và dịu dàng, nhưng khi muốn quyến rũ một người nam nhân, sự quyến rũ lộ ra từ xương cốt có thể dễ dàng làm khiến nam nhân 1 mảnh xương cốt cũng không còn
Cố Trường Y tuy là tu đạo nhiều năm, tựa đã tâm tinh như nước. Nhưng tuổi tác của hắn không đáng nhắc đến trước mặt nàng, hắn có khả năng tập trung phi thường, nhưng dưới sự khiêu khích của nàng nước đọng chẳng mấy chốc đã gây nên tình thế chấn động. .
Thế gian vạn vật tương sinh tương khắc giống nhau, nàng trời sinh chính là khắc hắn.
Qua hồi lâu, tiếng thở dốc kịch liệt trong sơn động dần dần nhỏ đi, chỉ là trong hơi thở miên triền còn chưa tan đi, không khí mị hoặc
Bạch Tửu dựa vào người nam nhân, đại khái là bởi vì là ma duyên, thân thể của nàng khôi phục năng lực kinh người, một tay ngón tay nàng quấn lấy sợi tóc đen trước ngực hắn, nhìn hắn đang giả vờ nhắm mắt cười khẽ.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top