🥑 chương 4.

edit : chi pham

--------------------------

Cơm nước xong, Trình Hoan làm Tinh Tinh tiêu thức ăn rồi mới đi ngủ, chính mình đi tìm quần áo cho tiểu gia hỏa.

Phòng của Tinh Tinh nhỏ, căn bản không đặt được tủ quần áo, quần áo đều tùy ý ném ở trên giường.

Trình Hoan chịu đựng không khoẻ, đem đôi quần áo kia ôm ra, nhìn xem có thể chọn một cái tạm chấp nhận để mặc hay không.

Quần áo này hầu như đều vừa cũ vừa bẩn, mồ hôi cùng không có gió thời gian dài nên mùi mốc hỗn hợp ở bên nhau, hương vị làm người buồn nôn, có bộ phận thoạt nhìn tẩy quá, nhưng lại không sạch sẽ như vậy.

Trình Hoan đem quần áo tất cả đều nhìn qua một lần, tìm ra một bộ nhìn qua có vẻ mới. Đem mấy cái quần áo khác nhét vào trong túi chuẩn bị ném xuống, cô cầm trên tay quần áo, một lần nữa đi ra ngoài giặt sạch.

Mùa hè độ ấm cao, quần áo giặt sạch qua một đêm là có thể mặc, Trình Hoan lau khô nước trên tay, nghĩ ngày mai mang tiểu gia hỏa đi mua sắm một chuyến.

Trước mua quần áo, còn muốn đổi chỗ ở, điều kiện nới này quá kém, phòng ở nhỏ, hàng xóm cũng ngư long hỗn tạp¹.

¹ ngư long hỗn tạp : rồng với cá lẫn lộn với nhau. Chỉ người tốt và người xấu ở lẫn lộn với nhau

Nơi này một đống nhà, liền có một nhà bạo hành hai nhà nháo ly hôn mỗi ngày cãi nhau, mỗi lần mấy hộ nhà kia cãi nhau tiểu gia hỏa đều rất sợ, nguyên chủ lại thờ ơ, Trình Hoan không thể bỏ qua, nơi này quá bất lợi với việc trưởng thành của con cái.

Đổi phòng ở tốt nhất nên có nhà trẻ bên cạnh, Tinh Tinh đã 4 tuổi, cũng tới tuổi đi học rồi, đến tìm một địa điểm có nhà trẻ tốt, nếu không dễ xảy ra chuyện.

Học phí của nhà trẻ đều rất đẳ, nhớ tới số tiền tiết kiệm đáng thương của nguyên chủ, Trình Hoan thở dài thật sâu.

Thật là nghèo!

Trình Hoan bị bối rối cũng bần cùng mang theo đầy bụng tâm sự đi tắm rửa, buổi tối này trải qua quá nhiều việc, vẫn luôn vội vàng mà không dừng, đầu óc cô vẫn luôn trướng đau, thời điểm tắm rửa, nhưng thật ra có thể hảo hảo bình tĩnh một chút một chút.

Tắm xong, Trình Hoan thoải mái không ít, cô mát xa phần huyệt ở đầu, dùng máy sấy làm khô tóc, làm xong những bước dưỡng da tất yếu, lúc này mới đi vào phòng.

Tinh Tinh còn chưa ngủ, hắn ngồi ở trên giường, mặt nhìn về hướng cửa, sau khi nhìn thấy Trình Hoan đi vào kêu một tiếng mẹ.

"Như thế nào không ngủ được nha?" Trình Hoan đi qua, đem độ ấm trong phòng nâng lên trên điều điểm, lên giường dọn xong gối đầu, hù dọa tiểu gia hỏa: " Phải đi ngủ sớm một chút nga, bằng không dễ dàng không cao lên."

" Mẹ." Tiểu gia hỏa đôi mắt lượng lượng: "Con và mẹ ngủ sao?"

"Đương nhiên cùng mẹ ngủ, con vẫn là em bé, không thể ngủ một mình." Trình Hoan làm tiểu gia hỏa nằm xuống, che lại cho một tấm chăn mỏng hắn hắn.

" Trước kai con đều ngủ một mình." Tinh Tinh nằm thẳng ở trên giường, bĩu môi nhìn Trình Hoan.

"Trước kia là trước kia, từ giờ trở đi con ngủ cùng mẹ." con nhỏ như vậy, ngủ một mình buổi tối muốn đi WC bị va chạm làm sao bây giờ?

Trình Hoan cảm thấy chính mình có thao không xong tâm, cô nằm lên giường, tắt đèn trong phòng đi, nghiêng thân mình đối diện với Tinh Tinh nói: "Chờ con trưởng thành, mới được ngủ một mình."

"Khi nào mới lớn lên ạ?"

" Thời điểm con học tiểu học liền trưởng thành."

Trong bóng tối bên người dán lại một cái mềm thân thể, cánh tay bị người ôm lấy, tiểu hài tử thanh âm mang theo đặc biệt mềm mại.

" Mẹ, con không muốn trưởng thành, con muốn luôn ngủ cùng mẹ."

"Tiểu tử ngốc."

Trình Hoan cười một câu, xoa xoa đầu của hắn, tay rút ra đem tiểu gia hỏa ôm vào trong ngực.

Tiểu hài tử trên người độ ấm so người lớn còn cao hơn, Trình Hoan cảm thấy trong lồng ngực mình ôm một cái lò sưởi, bất quá trong phòng mở điều hòa, độ ấm này cũng có thể chịu đựng.

Cô cúi đầu, trên đầu xù xù ở trong ngực rơi xuống một cái hôn: "Ngủ, Tinh Tinh ngủ ngon."

" Mẹ cũng ngủ ngon."

......

Trình Hoan là bị ác mộng doạ tỉnh.

Cô mơ thấy tận thế tới thế giới của mình, vô số thiên thạch từ trên trời giáng xuống, trong đó một khối vừa vặn rơi trúng cô. Cô bị đè ở dưới cục đá mà không có cách hô hấp, mà âm thanh cầu cứu đều không phát ra.

Nháy mắt gần tắt thở, Trình Hoan rốt cuộc mở bừng mắt, cô kinh hoảng mà từng chút ngồi dậy, tiểu gia hoả ghé vào ngực cô thuận thế nằm đến trên đùi.

Tối hôm qua ngủ quá muộn, tiểu gia hỏa như vậy cũng không tỉnh, thay đổi địa phương khác làm dễ ngủ nhiều.

Trình Hoan nhìn Tinh Tinh trên đùi, sửng sốt mới nhớ tới sự thật chính mình xuyên qua biến thành mẹ của người khác sự này.

Cô thở ra một hơi, duỗi tay lau mồ hôi trên trán.

Trách không được có cái loại mộng này, cũng không biết tiểu gia hỏa này từ khi nào bò đến trên người mình.

Trên người ra một thân mồ hôi, rất khó chịu, Trình Hoan tay chân nhẹ nhàng mà đem tiểu gia hỏa ôm sang một bên, xuống giường tắm rửa một cái.

Thời điểm Tinh Tinh ngủ đủ rồi tỉnh lại, trong phòng đã không có thân ảnh của người khác.

Hắn xoa đôi mắt bò dậy, trước nhìn xung quanh một vòng, nhìn đến mình còn ở trong phòng mẹ lại hắc hắc cười ngây ngô hai tiếng.

Ngoài cửa mùi đồ ăn cuồn cuộn không ngừng tiến vào, Tinh Tinh không mặc quần áo không dám đi ra ngoài. Hắn vuốt bụng nhỏ của mình, ngửi mùi hương nuốt một ngụm nước miếng.

Nếu thứ này là mẹ làm thì tốt rồi, hắn đói bụng.

Bất quá mì sợi tối hôm qua mẹ làm ăn cũng ngon, là đồ vật ngon nhất hắn từng ăn qua.

Dư vị đêm đó mặt tư vị, Tinh Tinh nước miếng đều tràn ra.

Hắn duỗi tay lau sạch bên miệng chất lỏng, bẹp miệng.

Hy vọng mẹ lại cho hắn làm đồ ăn a.

Trình Hoan làm tốt bữa sáng tiến vào chuẩn bị kêu con trai rời giường, liền nhìn đến Tinh Tinh ngồi ở trên giường, một bộ dáng thèm trùng nhập thể².

² thèm trùng nhập thể : thèm ăn "vô tội vạ"

"Suy nghĩ cái gì nha?" Trình Hoan cầm quần áo đi vào: "Tỉnh sao không gọi mẹ?"

" Mẹ." Tinh Tinh nhảy lên nhào hướng cô : " Mẹ!"

Trình Hoan đem quần áo ném lên trên giường ôm lấy hắn: " Ừ, làm sao vậy?"

"Mì sợi ăn rất ngon a!" Hắn nhìn Trình Hoan, đôi mắt lóe sáng, lại không dám đề yêu cầu, thầy không dạy cũng hiểu học cách vuốt mông ngựa³ : " Mẹ thật là lợi hại."

³ vuốt mông ngựa : ý nói nịnh bợ

Tiểu hài tử về điểm tâm cơ này luôn vẻ phá lệ dễ hiểu đáng yêu, Trình Hoan nhéo nhéo hắn mặt thịt, cười hỏi: "hôm nay mẹ làm những thứ khác, Tinh Tinh còn muốn ăn không?"

" Muốn!" Tinh Tinh gật đầu, lớn tiếng trả lời.

"Chúng ta mặc xong quần áo đi đánh răng, kiểm tra xong mới ăn cơm được không?"

Nguyên chủ mặc kệ nhi tử, tắm rửa mấy ngày mới làm một lần, việc đánh răng càng là không phải tồn tại.

Trẻ con đối với chuyện đánh răng này phần lớn đều mâu thuẫn, không có bố mẹ giám sát cơ bản không có khả năng chạm vào.

Tinh Tinh bây giờ còn nhỏ, hàm răng thật ra không có vấn đề gì, Trình Hoan lại nhớ rõ con trai nữ phụ một hàm răng đã hỏng hơn phân nửa, vì thế mẹ Giang rất bất mãn.

Cô không tính toán theo cốt truyện mang theo Tinh Tinh tới cửa nhận tổ quy tông như vậy, lại cũng không thể tiếp thu mình chăm sóc con mà không chú ý vệ sinh như thế.

Trình Hoan nhớ kỹ từng điều những cái sai lầm nhỏ đó, buổi sáng liền đi siêu thị mua bàn chải đánh răng cùng kem đánh răng chuyên dụng cho trẻ em, quyết định từ hôm nay trở đi, từng chút sửa lại tật xấu trên người tiểu gia hỏa.

Tinh Tinh khuôn mặt nhỏ, nghiêm túc suy xét nói : "Vậy được rồi."

Lúc trước hắn có nhìn thấy mẹ đánh rắng mỗi ngày buổi sáng, cũng từng tò mò thử qua, sau đó bị kỳ quái hương vị kia dọa lui. Bất quá mẹ yêu cầu, cái loại khó ăn đồ vật này cũng không phải không ăn được.

Khuân mặt nhỏ của Tinh Tinh thực nghiêm túc, dúi đầu vào ngực Trình Hoan cọ hai cái. Hắn nghĩ, có phải trước đây mẹ không thích mình, là bởi vì hắn không đánh răng không?

Kia nếu là vậy hắn sau này sẽ đánh răng thật tốt, hy vọng mẹ cũng luôn thích hắn như vậy!

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top