Chương 9

"Chị."

Lúc tan sở,Kim Ngưu vừa đi ra sảnh,chợt nghe một tiếng ai đó gọi mình.Theo bản năng quay đầu lại,chỉ thấy một bóng người ngồi ôm chặt lấy mình.

"Nhóc con?" Kim Ngưu kinh ngạc hỏi:"Sao lại ở đây?".

"Em đến thăm chị." Em trai Kim Ngưu,Bạch Dương đáng yêu nói.

"Thăm chị?" Kim Ngưu nhăn mặt nhíu mày." Là đến đòi tiền chủa chị thì đúng hơn".

"Hừ! chị đừng có nói khó nghe như thế." Bạch Dương bĩu môi nói:" dù sao chị cũng là người độc thân,em giúp chị tiêu một ít tiền không được chắc?".

Kim Ngưu nhìn trời:"Mỗi lần em đến đều nói vậy."

"Đâu có" Bạch Dương buông tay:"Đừng có nghi ngờ lòng tốt của em.."

"Em còn nói nữa!" Kim Ngưu cốc nhẹ lên đầu thằng em một cái.

"Chị,đừng quá đáng" Bạch Dương vừa xoa đầu vừa nói."Đi thôi,em biết hôm nay khu thương mại có giảm giá."

"Chỉ vì mỗi chuyện này?"

"Thế chị cho là vì chuyện gì?"

Kim Ngưu thở dài,theo thằng em bước vào ga tàu điện ngầm"mỗi lần tới chỉ chăm chăm bắt chị mua cho cái này cái nọ,chẳng bao giờ hỏi thăm lấy chị một câu".

"Chị,chị đau lòng sao?"

"Không! thằng nhóc này mau tìm bạn gái đi!" Kim Ngưu ấn đầu Bạch Dương"Như thế chị của em sẽ không phải lo bị viêm màng túi"

"Có được đứa em đẹp và đáng yêu như em,sao chị chẳng biết quý trọng gì cả!"Bạch Dương khoanh tay nói"Chị phải cảm ơn em chứ!"

"Với người lòng tham không đáy như em sao chị phải cảm ơn!" Kim Ngưu lắc đầu bật cười"thật là ông trời không có mắt".

"Chị yêu,chị mà không đối tốt với em,em về nhà mách mẹ"

"Nhóc con,chị còn chưa đủ tốt với em sao?còn nữa,chị sắp hết tiền rồi,chi tiêu phải biết giới hạn."

"Em biết rồi,chỉ có chị đối tốt với em!" Bạch Dương làm nũng nói" chúng ta đi một vòng thôi,được không?"

"Ừ,từ hôm nay mỗi ngày chị phải nhịn ăn sáng rồi!"

"Chị.." Bạch Dương hét lên"Em đâu có độc ác đến vậy?"

"Vâng vâng,với bản thân thì em rất tốt,riêng với chị gái em liền tàn độc!"

"Chị lại bắt đầu cằn nhằn rồi!"

* **

Hai người vừa cãi nhau vừa vào khu mua sắm.

"Cái này đẹp nè chị!" Bạch Dương dán dính vào kính,hai mắt sáng long lanh.

"Này này,đừng có dán vào tủ kính nhà người ta thế!"

"Đâu có!"

Kim Ngưu vội vàng kéo thằng em sang một bên "Xem xa xa là được,bằng không người ta lại nghĩ em là kẻ trộm".

"Có kẻ trộm nào đẹp trai như em sao!" Bạch Dương thoát cái làm dáng như mấy thần tượng "thế nào?"

Kim Ngưu đen mặt,cách ăn mặc của em trai cô quả thật là hợp thời,nhưng đừng có mà đứng ở giữa đường giữa chợ tạo dáng thế chứ!

Xung quanh có mấy cô nàng đi qua xì xầm,liếc nhìn "Anh đấy thật đẹp trai"

Bạch Dương đắc ý cười,Kim Ngưu tối mặt!

"Chị,phải thoải mái ăn chơi một chút" Bạch Dương khoác vai hưng trí bừng bừng bước vào cửa hàng "Thời này đã khác rồi, cổ hủ như chị là hàng hiếm đó"

Kim Ngưu thở dài,cô mới hai mươi mấy tuổi,sao nói là cổ hủ?

"Chị,đôi giày này nhìn được không?"

"Đẹp." Kim Ngưu gật đầu,khi nhìn qua giá thì giãy nảy như bị điện giật "Đắt quá! Như thế này là cướp tiền của người ta rồi còn gì!"

"Chị nói nhỏ thôi" Bạch Dương trừng Kim Ngưu một cái "chẳng lẽ chị muốn hai ta bị đuổi ra ngoài?"

"Bị đuổi càng tốt" Kim Ngưu thì thầm "Thế còn hơn là thẻ tín dụng của chị bị hết tiền"

"Chị còn cằn nhằn nữa em sẽ mua mấy cái thật đắt đó" Bạch Dương chuyển sang đe dọa.

"Được rồi".Kim Ngưu làm động tác kéo khóa miệng.

***

"Tổng giám đốc!" Cự giải mở cánh cửa xe phía sau,cúi thấp người nói.

Thiên Yết liếc mắt nhìn một cái,giống như chẳng hề chú ý đến người phụ nữ xinh đẹp này,chỉ lạnh lùng gật đầu "Lên xe đi".

Cự giải cẩn thận ngồi bên cạnh Thiên Yết.Thân là phó quản lí quan hệ khách hàng của công ty SM cô có rất nhiều cơ hội để trở thành người yêu của Thiên Yết.Vốn định nắm lấy cơ hội này thử một phen,đáng tiếc nhiều lần bị Thiên Yết đối xử lạnh lùng.

Cự giải cũng dần dần buông tay.

Bất quá,thân là một trong mười người đàn ông độc thân hấp dẫn nhất đại hàn dân quốc,Thiên Yết thích dạng phụ nữ như thế nào?

Cự giải đưa mắt lặng lẽ nhìn Thiên yết,chỉ thấy người đó sắc mặt lạnh lùng như một tảng đá.Một khối băng vừa lạnh vừa cứng đến mức này,liệu có ai làm tan chảy được nó đây?

Cảm giác được ánh nhìn của Cự giải,Thiên Yết hơi nghiêng đầu sang cửa kính xe.

Bởi vì gần trung tâm mua sắm,người đi đường cũng không nhiều lắm.Cửa kính lớn chiếu ra ánh sáng ấm áp,nhìn một lúc lại thấy mập mờ.Xe chạy êm ru,trong xe phát một bản nhạc nhẹ nhàng,tao nhã.

"Cảm ơn tổng giám đốc đã đến đón tôi".Cự giải cố gắng gợi đề tài.

"Ừ" Thiên Yết hơi gật đầu.Tiệc rượu hôm nay chính là bàn chuyện làm ăn,có phụ nữ đẹp đi cùng sẽ thuận lợi hơn.Hơn nữa Cự giải cũng không phải dạng nhân viên ngu ngốc,năng lực xã giao và làm việc đều không tệ.

Lần thứ hai,không khí lạnh xuống,Cự giải lặng lẽ nhích lại gần cửa xe một chút.

Thiên Yết không để ý hành động của cấp dưới,chỉ tiếp tục nhìn ra phía bên ngoài.Đi dạo phố tuy rằng nhàm chán,nhưng có thể Kim Ngưu đi đâu đó...

Không biết có phải do duyên phận thật kỳ hay không mà ngay lúc Thiên Yết nghĩ đến Kim Ngưu,lơ đãng liếc mắt một cái nhìn thấy cô từ một cửa hàng bước ra.

Thiên Yết chăm chú nhìn cô,rồi đột nhiên ngồi ngay ngắn lại.Kim Ngưu! cô gái mang vẻ mặt cười đến vui vẻ vừa nãy có phải là cô không? Anh giật mình quay đầu lại nhìn theo,cô gái trẻ tuổi kia cực kì giống Kim Ngưu..chỉ là chàng trai trẻ đi bên cạnh cô là ai?

***

"Chị,chúng ta đi ăn mì tương đen đi"

Càn quét đem về mấy cái túi chiến lợi phẩm,Bạch Dương vẫn bừng bừng ý chí chiến đấu.

"Nhóc con à! làm ơn tha cho chị đi!" Kim Ngưu than vãn "Về nhà ăn cũng có khác gì đâu?"

"Nhưng mà ăn ngoài ngon hơn.Chỉ là mì tương đen thôi,cũng đâu có bắt chị khao em đi ăn nhà hàng đâu".

"Còn đòi ăn nhà hàng! Nửa tháng sau của chị chỉ có thể ăn mì thôi rồi đó!"

"Đừng có nói quá lên thế! chị xem em đến một cái áo cũng chưa mua."

"Hừ" Kim Ngưu chỉ zo mấy túi đồ trong tay thằng em "Nhóc con,em còn dám bảo mình mua ít đồ! nhìn xem,dùng tiền mồ hôi nước mắt của chị em tiêu xài mát ga"

"Chị đừng có cằn nhằn nữa!" Bạch Dương nũng nịu bày bộ mặt cún con nhìn Kim Ngưu "chỉ ăn một bát mì tương đen thôi rồi mình về nhà"

"Thật không chịu nổi em!" Kim Ngưu lắc đầu,đành cho thằng em trai đi ăn mì tương đen.

Ăn xong một bát mì tương đen thật ngon,Kim Ngưu mới cảm thấy mình được sống lại."Đủ rồi nha,về nhà thôi"

"Bây giờ rập chiếu phim hay giảm giá buổi tối lắm đó chị" Bạch Dương chọc.

"Thằng quỷ về" Kim Ngưu xách giỏ,đi ra cửa "Muốn coi thì đi mà đi,chị mặc kệ em đấy"

"Chị à,em nói giỡn thôi,từ từ đã.."

Trên đường về nhà,thằng em trời đánh còn đòi mua thêm hai phần Oden.Kim Ngưu nhìn em trai chỉ chăm chăm ăn uống mà âm thầm thở dài "Em ăn nhiều quá đấy! cẩn thận sau này phát phì chẳng ai thèm yêu đâu!"

"Hừ! chị nghĩ em hiệu mỹ nam của em hồi học trung học là giả sao?" Bạch Dương đắc ý sờ sờ ngón tay " chỉ cần em cười một cái sẽ có một đống nữ sinh chạy lại đây xếp hàng đó"

"Khoác lắc thôi ông tướng" Kim Ngưu mở cửa phòng liền nói " Đồ của mình thì tự mà giữ,chị xong nhiệm vụ rồi đó"

"Em biết rồi" Bạch Dương thoải mái ngó quanh phòng ở của Kim Ngưu.

"Chị,nhà chị hôm nay sạch sẽ thật đấy!thế nào! chị có bạn trai đúng không?"

"Nói bậy bạ gì đó" Kim Ngưu đem mấy tấm đệm trên ghế quăng hết sang một bên "chẳng lẽ chị không tự dọn được chắc?"

"Hừ! làm gì có chuyện chị siêng năng chăm chỉ thế" Bạch Dương nhăn mặt "chắc chắn có gì đó?"

"Em nói cái gì?"

"Không,không có!" Bạch Dương lắc đầu "Chị chuẩn bị đệm chăn giúp em nhé,em đi tắm trước đây!"

"Ừ,đi đi".

***

Cả tối nay,Thiên Yết không có yên lòng.Trong đầu lúc nào cũng là hình ảnh Kim Ngưu cùng chàng trai kia tay trong tay.

"Tổng giám đốc,trong người không khỏe sao?" Cự giải hỏi.Tổng giám đốc bình thường luôn bình tĩnh khôn khéo,hôm nay dường như có điểm mất tập trung.

"Tôi không sao" Thiên Yết lắc đầu.

Vừa nãy,quản lí của công ty đối tác có mời Cự giải khiêu vũ,Cự giải dùng ánh mắt xin chỉ thị của Thiên Yết.Anh chỉ mỉm cười nhìn hai người tiến vào sàn nhảy.

Thiên yết chậm rãi đi ra sân,thở sâu,lấy điện thoại gọi cho Kim Ngưu.

"A lô?"

Một giọng nam vang lên,thân thể Thiên Yết cứng đờ,tay anh nắm chặt khiến các đốt ngón tay trắng bệch " cho hỏi có phải điện thoại của cô Kim Ngưu không?"

"Đúng,xin hỏi ai vậy?"

Thiên Yết trầm mặc một lúc lâu,khô khan nói " Tôi là bạn cô ấy."

"Bạn? giọng anh nghe lạ quá,chẳng lẽ gần đây chị có bạn mới?

Thiên yết im lặng không nói,dường như tên đàn ông này với Kim Ngưu rất thân thiết,chẳng lẽ chính là bạn trai trước của cô?" tôi muốn nói chuyện với Kim Ngưu"

"A?thật xin lỗi,chị ấy đang tắm"

"Thật sao?" hai chữ khô khan như sỏi đá phát ra,giọng Thiên yết khàn đến không nghe được.

"Đúng vậy.Hay là chờ chị ấy tắm xong rồi gọi lại cho anh nhé?"

"Cảm ơn,không cần"

***

"Em trai , lúc nãy ai gọi vậy?"

" Để em xem... "vừa nãy vội nhận điện thoại, còn không kịp xem ai gọi.

"A? Là gã cafe ? chị! Từ bao giờ chị lại thân với gã cà phê nào vậy?"

"không phải! " Kim Ngưu vội vàng giật lấy điện thoại." Anh ta có nói gì không?"

" Anh ta chẳng nói gì cả!" Bạch Dương vừa xem xét đồng đồ mới mua, vừa lơ đãng nói.'Em hỏi có cần gọi lại không, anh ta nói không cần."

"Chỉ có vậy thôi?" Kim Ngưu tiếp tục hỏi.

"Đương nhiên!em lừa chị làm gì?"

Kim Ngưu cầm di động đắn đo không biết nên gọi lại hay không.Người ta đã nói không cần gọi lại,nhưng cô lại rất muốn nghe giọng nói của anh...

"Này! chị! hồn về chưa vậy?" bàn tay của Bạch Dương vẫy vẫy trước mặt cô,lập tức khiến Kim Ngưu giật mình quay lại "chị nghĩ cái gì vậy? làm gì mà trầm tư thế!"

"Đừng nói linh tinh" Kim Ngưu lấp liếm.

"Chị nghĩ gì thế?"

"Không có gì,ngủ đi" đẩy Bạch Dương qua một bên,Kim Ngưu trùm chăn kín đầu "Chị muốn ngủ,em tắt đèn đi"

"Hừ,chị đừng quá đáng nha!" Bạch Dương giật nảy đá vào mông cô,lại làm mặt xấu với đống chăn bông,rồi khoogn tình nguyện đi ngủ.

Đến khi cả gian phòng đều chìm vào im lặng,Kim Ngưu mới thở dài,kéo chăn xuống chui đầu ra.Lúc này trời đêm yên tĩnh,cô liền nhớ nụ hôn tạm biệt ngày đó.

Thiên Yết,Thiên Yết,anh rốt cuộc có ý gì?Chẳng lẽ anh ta đối với mình có loại tình cảm đó?Đã hai ngày không có tin tức của anh.Người kia đột nhiên xuất hiện,còn chưa quen,lại đột nhiên biến mất.

Điện thoại để ngay cạnh gối,bàn tay không tự giác bật lên,có nên gọi điện không? Hiện tại đã muộn lắm rồi.Hơn nữa,hơn nữa anh ta không có ý kia,nhỡ đâu lại chưa tốt thành xấu thì sao?

Kim Ngưu mở to hai mắt,trong đầu hỗn loạn biết bao suy nghĩ...

Đêm nay lại mất ngủ nữa rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #linhlee