Chương 14
Chương 14
Editor: Hi Giai
"Trước tiên tôi dùng nước sạch giúp cậu lau một chút, sau đó dùng cồn khử trùng. Có thể sẽ hơi đau, cậu cố gắng chịu đựng một chút nhé, nếu thật sự không chịu được thì cắn gối đầu của tôi. Cậu yên tâm, ngày hôm qua tôi vừa mới giặt, phía trên không có con rận cũng không có bọ chó gì đó. Sẽ không vào miệng cậu đâu, hại cậu tiêu chảy." Hứa Lạc Lạc bưng chậu nước đứng bên mép giường nói.
Úc Dương: "..."
Chờ đến khi Hứa Lạc Lạc hoàn toàn xử lý xong miệng vết thương trên lưng Úc Dương, lau mồ hôi trên mặt, thật sâu thở dài nhẹ nhõm một hơi, mới phát hiện toàn bộ quá trình cậu ta không kêu một tiếng nào.
Trong lòng thầm khen một tiếng, đúng là đàn ông!
Đứng lên vừa định gọi cậu ấy, liền phát hiện người nào đó thế nhưng nghiêng đầu ngủ thiếp đi.
... Thật đàn ông!
Hứa Lạc Lạc dứt khoát không quấy rầy cậu, khom lưng đem áo thun trên mặt đất nhặt lên, cầm vào phòng tắm. Âm thầm may mắn là áo cậu ta mặc chính là màu đen, bằng không hiện tại chỉ sợ sẽ khó giặt được!
Úc Dương chính là sợ miệng vết thương vỡ ra cho nên mới cố ý mặc quần áo màu đen.
Giúp cậu giặt sạch sẽ và hong khô quần áo, treo ở trên ban công, Hứa Lạc Lạc cúi đầu nhìn đồng hồ đeo tay một chút.
11 giờ 55 phút.
Sắp tan học, ăn cơm xong mấy bạn cùng ký túc xá cũng sắp trở về rồi, nhìn nam thần đang ngủ say một chút.
Không được, cô phải đi ngăn cản lại một chút!
Hứa Lạc Lạc quyết định như thế, lập tức bắt đầu hành động, cầm di động thật cẩn thận mà mở cửa đóng cửa khóa cửa rồi rời đi!
Lúc Úc Dương tỉnh lại đã hơn bốn giờ chiều.
Vừa mới bắt đầu lúc Hứa Lạc Lạc dùng cồn khử trùng cho cậu xác thực rất đau, cậu cũng liều mạng cắn chặt răng mới không có kêu lên đau đớn. Về phần cắn gối đầu của cô cậu không hề nghĩ ngợi tới.
Đồ vật thơm tho mềm mại như vậy, để cho cậu cắn, thế nào cũng cắn nát.
Ngược lại thì, thời điểm khử trùng xong cậu thả lỏng ra, gối đầu mềm mại thơm tho kia giúp cậu một đại ân, khiến cậu chậm rãi ngủ thẳng tới bây giờ.
Có lẽ là bởi vì ở trên giương Hứa Lạc Lạc, ngửi mùi thơm của riêng cô đi vào giấc ngủ. Cậu khó có được một giấc mộng đẹp, trong mộng đều là hồi ức ngọt ngào của bọn họ khi còn nhỏ.
Rất tốt đẹp!
Đáng tiếc đã trở thành quá khứ!
Úc Dương đứng dậy thử mở cửa, phát hiện cửa khóa, khẽ nhíu mày, phá khóa đối với cậu thật ra dễ như trở bàn tay, nhưng phá hư của công có vẻ không tốt lắm. Nhưng nếu cậu không đi, trường học tan học, các nữ sinh khẳng định đều sẽ trở về, Lúc ấy ngược lại rất phiền toái!
Úc Dương quay người đi trở về, thấy các nàng cũng không có chắn vòng bảo hộ trên cửa sổ ánh mắt liền sáng lên, bước nhanh đi tới, nhìn xuồng phía dưới, tầng hai, không cao, chỉ cần cậu cẩn thận một chút, chắc hẳn miệng vết thương cũng không nhất định sẽ vỡ ra!
Vừa định trực tiếp nhảy xuống đi, cúi đầu Úc Dương mới phát hiện mình không có mặc áo, xoay người trên mặt đất tìm kiếm, không tìm được. Cậu tâm niệm vừa động, bước vào phòng tắm. Quả nhiên ở trên ban công ngoài phòng tắm phòng tắm nhìn thấy áo thun của mình.
Đứng ở cửa phòng tắm có thể nhìn vải áo mềm mại theo gió phiêu lãng, tim của cậu cũng theo đó mà trở nên mềm mại.
Nếu cậu vẫn là người kiêu ngạo ương ngạnh, là Hứa Gia Dương đơn giản thì thật tốt biết bao!
***
Lúc Hứa Lạc Lạc vội vã chạy về ký túc xá, cũng không nhìn thấy Úc Dương, sau đó khi nhìn đến cửa sổ mở rộng thì hơi gợi lên khóe miệng, cô liền biết tiểu tử kia sẽ không ngoan ngoãn mà chờ cô trở lại!
Sáng thứ hai, sau khi kết thúc hai tiết học, Hứa Lạc Lạc như cũ cầm ảnh đi tìm Úc Dương, cô vào cửa không gọi cậu, bởi vì cô phát hiện cậu đang ngủ.
Nằm úp sấp trên bàn co lại thành một đoàn chỉ còn lại nhúm tóc xù xù ở trên đỉnh đầu lộ ra bên ngoài, nhìn giống như mèo nhỏ, đặc biệt đáng yêu!
Chọc cho người ta tâm ngứa ngáy khó nhịn không ngừng muốn đi khiêu khích!
Hứa Lạc Lạc ở trước mắt bao người cười tủm tỉm đi tới, duỗi tay xoa xoa tóc của cậu nhẹ giọng gọi: "Này, soái ca ~"
Bàn tay cảm nhận được độ nóng khiến cô nhăn chặt lông mày.
Bởi vì bị người khác đụng chạm, trong giây lát Úc Dương ngẩng đầu lên, phát hiện là cô nhẹ nhàng thở phào nhẹ nhõm một hơi, mở mắt lên liền lại muốn nằm xuống tiếp.
Hứa Lạc Lạc liền túm chặt tóc của cậu đem đầu cậu xách lên.
Mọi người xung quanh hít một hơi, khoảng thời gian sự việc kia của Chu Á bọn họ hoặc nhiều hoặc ít cũng biết được một chút, bởi vậy mọi người trong lớp không phải đối với Úc Dương như là lão đại, thì cũng là khách khí. Ai dám đi túm tóc của cậu, lúc này thấy Hứa Lạc Lạc lại dám ở trên đầu hổ nhỏ lông, không khỏi dồn dập vì cô mà ở trong lòng đốt một cột hương cao! Mong cô chết không đau khổ!
Úc Dương nhíu mày ngẩng đầu lên, đầu óc hỗn loạn, cũng không muốn cùng cô so đo, chỉ lạnh lùng nói: "Buông tay."
Mọi người lại hít một hơi lãnh khí, tới tới, muốn phát hỏa! Thật đáng sợ!
Nhưng mà Hứa Lạc Lạc lại đối với giọng nói ác liệt của cậu như không nghe thấy. Ngược lại vươn một cái tay khác áp lên trán của cậu.
Thật là nóng!
Quả nhiên là phát sốt, mẹ nó! Chết tiệt!
Cũng không biết là đang mắng ai!
Hứa Lạc Lạc một tay liền đem Úc Dương không hề chuẩn bị từ trên bàn kéo lên.
Tác động đến miệng vết thương, Úc Dương "Tê" hít một hơi. Bất quá cũng bởi vậy khiến cho đầu óc mê man thanh tỉnh không ít, nhíu mày nhìn Hứa Lạc Lạc lôi kéo cậu đi ra ngoài hỏi: "Cậu muốn mang tôi đi đâu?"
Hứa Lạc Lạc cả giận nói: "Đi bệnh viện!"
Úc Dương mặt lạnh: "Đi làm gì? Muốn đi cậu tự đi, dù sao tôi không đi."
"Đem tiểu tử cậu làm! Cậu có đi hay không?" Hứa Lạc Lạc nghe vậy cả giận nói.
Một đám quần chúng ăn dưa trong lớp sợ ngây người.
Úc Dương đầu tiên là sửng sốt, lập tức cắn răng: "Cậu..." Cuối cùng cậu cũng không hỏi tiếp lý do cô tới đây, ngược lại lạnh mặt vội vã mà đi ra ngoài!
Cậu biết, cậu nếu phản đối tiếp, Hứa Lạc Lạc nhất định còn có thể càng không biết xấu hổ!
Hai người ra khỏi trường học, Úc Dương bị Hứa Lạc Lạc kéo lên xe taxi, lúc này mới bày vẻ mặt không đồng ý nhìn cô giáo huấn: "Cậu làm sao có thể lấy loại chuyện này ra nói giỡn? Cậu có biết việc này đối với danh dự của cậu có ảnh hưởng lớn như thế nào không?"
Hứa Lạc Lạc nhướng mày: "Nói cái gì? Đem tiểu tử cậu làm?"
Úc Dương: "..."
Biết rõ còn cố hỏi nên cậu cự tuyệt trả lời.
Tài xế từ kính chiếu hậu nhìn trộm vợ chồng son cãi nhau, nói lời thấm thía: "Có thể sinh ra được cũng đừng bỏ, thứ nhất đối với thân thể không tốt, thứ hai tốt xấu gì đó cũng là một sinh mạng!"
Úc Dương: "..."
Hứa Lạc Lạc vẻ mặt cười đắc ý, nói lời hàm ý: "Nghe chưa? Về sau đừng như vậy, đối với thân thể không tốt. Cho dù cậu không nhìn trúng hắn, nhưng tốt xấu gì đó cũng là một sinh mạng!"
Úc Dương: "..."
Cậu không có coi thường mạng sống của bản thân...
Chờ tới bệnh viện, Úc Dương lại bắt đầu không phối hợp.
Bác sĩ: "Uống thuốc sao?"
Úc Dương: "Không uống."
Bác sĩ: "Tiêm sao?"
Úc Dương: "Không tiêm!"
Bác sĩ: "Vậy truyền dịch đi!"
Úc Dương: "Không truyền!"
Bác sĩ giận: "Vậy cậu tới đây làm gì? Đến chơi đùa tôi sao?"
Úc Dương: "..."
Hứa Lạc Lạc không nhìn được nữa, cô phát hiện người này thiếu đánh nha!
"Chị bác sĩ, trước tiên chị đừng nóng giận, em giúp chị thu thập cậu ta!"
Hứa Lạc Lạc mở mắt liếc Úc Dương một cái, giữ chặt cổ áo cậu đem cậu ta kéo đến chiều cao bằng cô, ghé vào bên tai cậu giọng hung dữ nói: "Tiêm hay là truyền dịch cậu chọn một cái. Bằng không tôi liền ở chỗ này đem cậu lột sạch rồi ăn sạch sẽ, nghe nói vận động pít-tông cũng có lợi cho việc hạ nhiệt độ!"
Vị bác sĩ nữ vừa mới cưới không cẩn thận nghe thấy: "..."
Cái này đúng là ấm lên!
Thành công nhìn thấy Úc Dương ánh mắt lóe lóe, nhăn chặt mày, Hứa Lạc Lạc cười lạnh buông cổ áo cậu ra, bổ sung: "Đừng cho là tôi không dám, không tin cậu liền thử xem.
Úc Dương ngước mắt trừng cô, ăn sạch sẽ gì đó, cậu không cần nghĩ cũng biết Hứa Lạc Lạc chỉ hù dọa cậu, nhưng cậu luôn cảm thấy lột sạch quần áo kia thực sự có thể tin!
Cô lần nào thấy cậu đều muốn cởi quần áo của cậu...
Hứa Lạc Lạc tiếp tục nói: "Tôi cho cậu 30 giây nghĩ, hiện tại thân thể cậu vừa sinh bệnh lại còn bị thương, nếu thật muốn làm, ai thắng ai thua còn không nhất định đâu? Đừng ép tôi dùng sức mạnh!"
Úc Dương: "..."
Hổ xuống đồng bằng bị chó khinh!
30,..., 5, 4, 3, 2...
"Uống thuốc!"
"1. Rất tốt, chị gái cậu ta chọn 1, chị giúp cậu ta bốc thuốc đi!"
Bác sĩ nhìn thoáng qua Hứa Lạc Lạc, vẻ mặt khen ngợi, một bên bốc thuốc một bên nói: "Tiểu cô nương có thủ đoạn! Nhưng mà đối phó với bạn trai không nghe lời phải như vậy! Bằng không cậu ta có thể tạo phản!"
Hứa Lạc Lạc cười: "Chị quá khen. Không có việc gì, tiểu Dương nhà em ngày thường rất ngoan, em bảo làm gì liền làm cái đó, chưa bao giờ tạo phản!"
Úc Dương: "..."
Vẻ mặt bác sĩ cảm khái: "Đó là em có phương pháp dạy dỗ. Không giống như tên chồng nhà chị, haizz, không nói nhiều đều là nước mắt. Đưa cho các em thuốc, cầm lấy, quen biết hiểu nhau yêu nhau một hồi không dễ dàng, sống thật tốt đừng cãi nhau!"
Úc Dương cùng Hứa Lạc Lạc liếc nhau, đồng thời trầm mặc.
Trên đường trở về, Hứa Lạc Lạc chất vấn, "Đang tốt làm sao lại phát sốt? Đêm qua cậu lại làm cái gì?"
Úc Dương trầm mặc, cậu cũng không có làm cái gì, chỉ là đi làm một đêm, ở trên sân khấu ca hát khiêu vũ khó tránh khỏi đổ mồ hôi, lúc đi ra gió thổi lạnh, trở về mệt không muốn động, cho nên không tắm rửa, sau đó có thể là miệng vết thương bị lạnh, liền phát sốt!
Úc Dương không nói lời nào, Hứa Lạc Lạc liền đoán, dù sao hiện tại nhìn biểu tình của Úc Dương cô có thể đoán đến tám chín phần. Tuy rằng ở đại đa số mọi người nhìn biểu tình của Úc Dương trước sau như một là dạng mặt than. Nhưng Hứa Lạc Lạc lại biết không giống nhau, ví dụ như hiện tại cậu ta rũ mắt xuống, mặt vẫn là bộ dáng vô biểu tình. Liền đại biểu cho việc kỳ thật cậu ta là biết, nhưng cậu lại không cho rằng như vậy là sai. Mà lại không muốn cho người khác biết! Cho nên cô đoán, cậu ta hẳn là đi làm.
"Đêm qua cậu lại đi làm?"
Lông mi Úc Dương khẽ run, mím môi không nói. Tốt, lông mi động một lần, cô đoán đúng rồi.
"Sau đó lại ca hát khiêu vũ đánh trống, miệng vết thương vỡ ra bị cảm nhiễm?"
Úc Dương mở mắt nhìn cô một cái, như cũ mím môi không nói.
Hừ, cô bị xem thường, cậu ta không đánh trống! Nhưng cái này không phải trọng điểm, trọng điểm là nửa câu sau.
"Buổi tối hôm nay không được đi. Đến khỏi hẳn mới thôi!"
Úc Dương nhíu mày. Cái này tất cả mọi người đều hiểu, cậu ta khó xử!
Khó xử qua đi, nhìn tâm tình của cậu.
Cô đoán tám chín phần là cậu ấy vẫn là sẽ đi. Theo như người trong quán bar nói, cậu thực sự thiếu tiền!
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top