Chương 11

---

"Tao nghe nói hôm nay nhà Kỷ lại gọi bác sĩ đến, có lẽ là Kỷ Việt Chi sắp phân hóa thành công rồi, thời gian phân hóa của cậu ta ngắn thật đó." Giang Hoằng ngồi đối diện chia sẻ thông tin với Tả Lạc Hoan, nhưng nói mãi mà người đối diện chẳng có phản ứng gì.

Từ lúc tiết học đầu tiên vào buổi sáng cho đến khi tan học vào buổi chiều, cô đều đang trong trạng thái lơ đãng như đi vào cõi thần tiên vậy. Giang Hoằng nhịn mãi, cuối cùng không nhịn được nữa lên tiếng: "Cậu ta nếu phân hóa thành Alpha, người đầu tiên đối mặt sẽ là mày, đến lúc đó, tất cả học viên của Học viện Quân sự Đệ Nhất này sớm muộn gì cũng chỉ nghe theo mỗi mình Kỷ Việt Chi thôi."

Tả Lạc Hoan lơ đãng cả một ngày, lúc này mới chịu quay lại với thực tại, ngước mắt lên nhìn Giang Hoằng, hỏi một câu đầy ẩn ý: "Sao cậu ta nhất định phải phân hóa thành Alpha?"

Nghe vậy, Giang Hoằng cười một tiếng, trong lời nói mang theo vài phần khó hiểu: "Kỷ Việt Chi không phải Alpha, chẳng lẽ còn có thể phân hóa thành Omega? Mày sợ cậu ta phân hóa xong, đánh không lại cậu ta chứ giề." Cho nên mới nguyền rủa cậu ta phân hóa thành Omega.

Tả Lạc Hoan rũ mắt xuống, lười biếng tựa lưng vào ghế, nhưng lại bất giác nhớ đến hương thơm của hoa diên vĩ hòa quyện với pheromone của mình đêm qua, sau khi dùng chất ổn định, pheromone của Alpha đã bị đào thải ra ngoài, chắc cậu ta không sao đâu nhỉ.

Giang Hoằng ngồi đối diện nhìn chằm chằm Tả Lạc Hoan, ánh mắt xoay vài vòng, từ trước đến giờ hắn luôn là người có quan hệ tốt với cô, hiểu cô nói gì đến sáu bảy phần, hắn bỗng nhớ ra điều gì, sắc mặt cứng đờ, hạ giọng hỏi: "Tả Lạc Hoan, tối qua mày nói tặng quà, có phải là đã làm gì Kỷ Việt Chi rồi không?"

Tả Lạc Hoan nhớ lại pheromone vô tình tỏa ra từ máu của mình, hiếm khi cảm thấy có chút chột dạ.

Giang Hoằng luôn nhìn chằm chằm vào Tả Lạc Hoan, làm sao mà không nhận ra được, hắn trợn to mắt, trong giọng mang theo chút tức giận: "Mẹ nó, mày điên rồi à, Kỷ Việt Chi còn đang trong kỳ phân hóa, mày lại dám giở trò với người đang trong kỳ phân hóa?"

Không trách hắn tức giận, người bình thường đều có tiết tháo, đối xử tốt với người đang trong kỳ phân hóa được xem như là quy định ngầm trong Liên Bang rồi. Mấy năm trước Tả Lạc Hoan còn có chút tiết tháo, nhưng dạo gần đây làm việc càng ngày càng thiếu nguyên tắc, không trách Giang Hoằng lại nghĩ vậy.

"... Không có." Mặt Tả Lạc Hoan tối sầm lại, "Tao không đến mức phải đi động tay động chân với người đang trong kỳ phân hóa."

Cô nói vậy, Giang Hoằng mới nửa tin nửa ngờ mà thở phào nhẹ nhõm một hơi, sau đó chuyển sang đề tài khác: "Mày có xem tin tức chưa? Súng quang mới nhất đang được thí nghiệm trên tầng ba của cơ sở dữ liệu quân sự bị trộm mất rồi."

Đêm qua ai lẻn vào cơ sở dữ liệu quân sự, hai người đều rõ, chỉ là Giang Hoằng đang thông báo cho Tả Lạc Hoan biết diễn biến sau đó.

"Chưa xem." Tả Lạc Hoan đêm qua từ nhà Kỷ trở về, cả đêm không ngủ được, tâm trạng hỗn loạn thì làm sao mà xem tin tức được, nhưng nghe Giang Hoằng nói vậy, cô mở quang não ra, tìm thấy tin tức đó.

【Đêm qua có một tên trộm đã lợi dụng lúc đổi ca gác ở khu cơ sở dữ liệu quân sự, lẻn vào trong khu, trộm đi khẩu súng quang mới nhất SL-9, theo điều tra của chúng tôi, rất có khả năng là chuyện này có liên quan đến một phần thưởng được treo ở chợ đen gần đây, một khẩu súng quang SL-9 hoàn chỉnh trị giá 500 vạn tinh tệ. Hiện giờ lính canh đã được tăng cường, còn về tên trộm súng, chúng tôi sẽ tiếp tục truy lùng!】

Người đang nói trong bản tin là đội trưởng đội bảo vệ khu cơ sở dữ liệu quân sự, hắn đứng trước ống kính truyền hình nghiêm túc nói.

Giang Hoằng chống cằm, vừa xem tin tức vừa nói: "Chiêu này không tệ, các thế lực lớn đều muốn có súng quang SL-9 để nghiên cứu, tên trộm súng có thể là bất kỳ ai." Hơn nữa, không ai biết mục đích thực sự của tên trộm súng.

Đội trưởng đội bảo vệ trong bản tin còn nghiêm khắc lên án: 【... Nếu loại súng quang mới nhất rơi vào tay Đế quốc Gaslow, sẽ gây tổn thất lớn cho Liên Bang chúng ta, vì vậy mong người dân, nếu phát hiện ai đó xung quanh có dấu hiệu khả nghi, hãy liên hệ với quân Thanh Đạo.】

Tả Lạc Hoan khẽ ngẩng đầu nhìn màn hình, không nhìn đội trưởng đội bảo vệ, mà ánh mắt lại rơi vào người đang đứng phía sau hắn, người đó cũng mặc một bộ quân phục màu vàng xanh, đứng thẳng tắp dưới ánh mặt trời như một lưỡi dao sáng loáng.

"Hà Nguyệt của quân đoàn 673, tối qua vừa về thủ đô." Giang Hoằng nhìn theo ánh mắt của Tả Lạc Hoan, nói.

Hà Nguyệt... Quả nhiên là danh bất hư truyền.

Dưới bàn Tả Lạc Hoan giơ tay ấn vào vết xước bên hông, như đang suy tư gì đó: "Đêm qua trong nhóm lính canh mới thay ca ở khu cơ sở dữ liệu quân sự có Hà Nguyệt."

"Cô ấy ở đó?" Giang Hoằng 'uầy' một tiếng, nhìn Tả Lạc Hoan từ trên xuống dưới, thoát khỏi tay Hà Nguyệt, mà vẫn còn tâm trí đi tặng quà cho Kỷ Việt Chi.

"Súng quang SL-9 đúng là thứ tốt." Tả Lạc Hoan đóng bản tin lại, "Lần này Hà Nguyệt trở về, có lẽ sẽ gia nhập quân Thanh Đạo."

Giang Hoằng ngạc nhiên: "Tao chưa nhận được tin này."

"Sớm thôi." Tả Lạc Hoan không quan tâm nói, "Từ khi Hà Nguyệt gia nhập quân đội, cổ đã có ý định này rồi."

Quân Thanh Đạo khác với các quân đoàn khác trong Liên Bang, đây là một đội ngũ hoàn toàn độc lập so với các quân đoàn khác, chịu trách nhiệm thanh trừng tất cả gián điệp phản bội trong Liên Bang, đôi khi thậm chí có thể trực tiếp ra tay với các nhân vật quan trọng trong quân đội. Nhưng Liên Bang đã ổn định nhiều năm như vậy, Đế quốc Gaslow bị đàn áp nhiều lần, quân Thanh Đạo hiện tại không còn như xưa, đã suy yếu, phần lớn chỉ phụ trách những nơi không thuộc quân đoàn riêng lẻ như khu cơ sở dữ liệu quân sự, rất nhàn rỗi.

"Hèn chi cô ấy luôn ở lại quân đoàn 673, không bao giờ được điều lên quân đoàn 17." Giang Hoằng lập tức liền hiểu ra, điều kiện để gia nhập quân Thanh Đạo rất khắt khe, ngoài những người được tuyển đi ngay sau khi tốt nghiệp, những người khác trong các quân đoàn chủ chốt hầu như không thể vào được, mặc dù có lý lịch huy hoàng như thế nào. Quân đoàn 673 tuy thuộc quân đoàn 17, nhưng so với quân đoàn chủ chốt thì vẫn còn kém xa.

......

Nhà Kỷ.

Kỷ Tây Tu không ngờ kỳ phân hóa của con trai mình nhanh như vậy đã tiến vào giai đoạn cuối cùng, chỉ sau một đêm lễ trưởng thành, pheromone đã bước vào giai đoạn bùng nổ. Ông là một Alpha, không tiện đi vào, chỉ có thể để bác sĩ vào quan sát.

Thời buổi nay, bác sĩ thường là Beta, bởi vì dù là phẫu thuật hay là những việc khác thì Beta ít bị ảnh hưởng bởi pheromone của bệnh nhân nhất.

Tuy là vậy, nhưng khi bác sĩ tiến vào phòng, pheromone nồng nặc như mùi hoa diên vĩ được ngâm chung với rượu vẫn khiến ông ngây người ra một giây.

"Ngày hôm qua đã tiêm thuốc ổn định rồi à?" Bác sĩ nhìn hai ống tiêm trên tủ đầu giường, thu chúng lại, lấy ly nước rỗng ra, rồi đặt hòm thuốc của mình lên đó, "Tốt lắm, cậu hãy gỡ miếng dán bảo hộ ra, tôi sẽ kiểm tra tình trạng phân hóa tuyến thể của cậu."

Kỷ Việt Chi bị sốt nhẹ, khóe mắt hẹp dài đỏ lên dị thường, hai má nóng bừng, hắn dựa vào đầu giường, tầm mắt không còn quá rõ ràng, nhưng vẫn giơ tay gỡ miếng dán bảo hộ sau cổ ra.

Vừa gỡ ra, hương hoa diên vĩ trong phòng nháy mắt càng trở nên nồng nặc hơn.

Bác sĩ lấy dụng cụ ra, cúi xuống chạm vào tuyến thể sau cổ của Kỷ Việt Chi, có chút kinh ngạc: "Tuyến thể của cậu phân hóa rất tốt." Tốt đến quá mức, chỉ mới qua mấy ngày thôi mà?

"Bác sĩ, có vấn đề gì không?" Kỷ Việt Chi hỏi, giọng nói ngày thường luôn luôn trong trẻo lạnh lùng giờ đây lại khàn khàn, như cây sáo bị phủ một lớp bụi trần, nhưng lại nhiều thêm phần lôi cuốn.

"Không có vấn đề gì lớn." Bác sĩ lẩm bẩm, "Có lẽ là thể chất của thế hệ trẻ các cậu bây giờ quá tốt, qua mấy ngày mà đã phân hóa xong rồi."

Bác sĩ này đã từng tiếp nhận một người cũng phân hoá được mấy ngày liền kết thúc.

"Bác sĩ là đang nói đến Tả Lạc Hoan ạ." Kỷ Việt Chi mở mắt, ngẩng đầu lên chậm rãi nói.

"Chính là con bé đó." Bác sĩ nhớ lại chuyện lúc đó, không khỏi lắc đầu, "Đó là lần đầu tiên tôi thấy một Alpha không nhận thức được là mình đang phân hóa, cứng rắn chịu đựng đến giai đoạn cuối rồi mới hôn mê bất tỉnh đi."

Alpha phân hoá sẽ đau đớn hơn Omega, tuyến thể sau cổ sẽ dần co rút lại, ngay từ lúc đầu đã đau, càng về sau càng đau hơn, với người có cấp bậc càng cao, mức độ đau sẽ càng lớn.

"Hôm đó khi đưa vào bệnh viện, tôi đã nghĩ con bé sẽ không chịu nổi, ít nhất là dù có tỉnh lại thì cũng sẽ bị sốt đến mức trở nên khờ khạo." Bác sĩ lắc đầu cảm thán, "Nhưng con bé vẫn chịu được, cũng thật lợi hại."

Kỷ Việt Chi không ngắt lời bác sĩ, thậm chí còn rũ mắt chăm chú nghe, như thể không muốn bỏ lỡ mỗi một câu một từ nào về cô.

Bác sĩ bận rộn kiểm tra cho Kỷ Việt Chi xong, tiêm thuốc vào: "Tôi đoán một hai ngày nữa, kỳ phân hóa của cậu sẽ kết thúc hoàn toàn, sau đó... Sau đó cậu sẽ là một Omega."

"Vâng."

Bác sĩ nghe Kỷ Việt Chi chỉ đáp nhẹ một tiếng, tưởng rằng hắn đang canh cánh trong lòng về việc phân hóa thành Omega, liền an ủi: "Dù phân hóa thành Omega, nhưng cấp bậc của cậu vẫn rất cao, cả Liên Bang này ước chừng không có mấy người có thể sánh được với cấp bậc pheromone của cậu."

Nói xong, bác sĩ nhớ ra một việc: "Thiếu tướng Hà Nguyệt đã trở về thủ đô, tôi đoán theo thói quen, cô ấy sẽ được gọi vào làm huấn luyện viên trong Học viện Quân sự Đệ Nhất, khi đó cậu cũng có thể học hỏi từ cô ấy."

Bác sĩ biết điều này vì hôm qua ông đã ký tên vào phiếu khám sức khỏe cho Hà Nguyệt.

Ánh mắt Kỷ Việt Chi chợt lóe lên, Hà Nguyệt cuối cùng cũng chuẩn bị gia nhập quân Thanh Đạo.

"Đây là những thứ Omega cần dùng, cậu xem kỹ, sau này sẽ cần đến." Bác sĩ lấy ra một nửa số đồ từ đống vật dụng ra, "Hãy mang theo thuốc ức chế và miếng dán chống tràn bên mình."

Thuốc ức chế dùng để kìm hãm kỳ động dục của Omega, Liên Bang phát triển đến ngày nay, kỳ động dục của Omega không còn chỉ có thể dựa vào Alpha nữa, dùng thuốc ức chế là có thể sinh hoạt lại bình thường, hơn nữa là không gây thương tổn cho cơ thể. Miếng dán chống tràn cũng tương tự như của Alpha, những Omega có năng lực mạnh cũng có thể kiểm soát không để pheromone tiết ra, nhưng luôn có trường hợp đặc biệt, nên miếng dán chống tràn vẫn luôn phải mang theo bên mình.

Bác sĩ tiêm thêm một liều thuốc dinh dưỡng cho Kỷ Việt Chi, rồi mới thu dọn đồ đạc rời khỏi phòng: "Cậu nghỉ ngơi cho thật tốt nhé."

Từ lúc vào đến lúc ra, trong mắt bác sĩ chỉ có thiết bị và Kỷ Việt Chi, hoàn toàn không nhìn vào chỗ nào khác trong phòng, nên không phát hiện bất kỳ điều gì bất thường.

Sau khi tiêm thuốc, Kỷ Việt Chi tỉnh táo hơn hẳn, hắn hoảng hốt dựa vào đầu giường, mái tóc lòa xòa trước trán, hàng mi dài run rẩy, đêm qua... là mơ sao?

Nhưng chỉ cần nhớ lại cảm giác pheromone của mình hòa quyện với người đó, nội tâm Kỷ Việt Chi liền bắt đầu dao động, nhiệt độ vốn đã được kiềm chế lại bắt đầu tăng lên, tuyến thể sau cổ căng đau.

Đôi mắt hẹp dài của Kỷ Việt Chi từ từ nâng lên, nhìn lướt qua khắp phòng, cuối cùng dừng lại trên chiếc bàn bên cửa sổ:

—— Ở đó đặt một khẩu súng của hắn, và một hộp quà trông lạ mà quen.

Không phải mơ, cậu ấy đã đến.

Khóe mắt Kỷ Việt Chi đỏ bừng, mím môi cố gắng ngồi dậy, từ từ bước đến bàn, lấy súng và hộp quà rồi trở lại giường.

Hắn không có xem súng, chỉ đặt nó lại dưới đáy tủ đầu giường, làm xong những việc này, Kỷ Việt Chi đã ướt đẫm mồ hôi.

Hộp quà rất đẹp, cầm trên tay liền có thể cảm nhận được chất liệu xa xỉ của nó, Kỷ Việt Chi xoa nhẹ hộp quà, có cảm giác đầu ngón tay mình cũng đang nóng rực lên, hắn mím môi suy đoán bên trong là thứ gì.

Kỳ thật hắn đã đại khái đoán ra được là gì.

Ngay từ lúc nhận được hộp quà, Kỷ Việt Chi đã nhận ra đây là hộp quà chuyên dụng của cửa hàng đó, họ thường có thói quen khắc một hoa văn nhỏ ở góc dưới bên phải.

Kỷ Việt Chi cẩn thận mở hộp quà ra, ánh mắt dừng lại ở món quà bên trong, dù đã chuẩn bị tâm lý nhưng lúc này toàn thân hắn dường như đang nóng bừng lên.

—— Đường viền đen được chạm khắc rỗng phức tạp quấn quanh một thanh kim loại mỏng hình tròn màu đen tuyền, nếu nhìn kỹ, sẽ thấy trên thanh kim loại tròn đen tuyền đó được khắc các hoa văn bằng chỉ vàng.

Một chiếc cổ khoá vừa tinh xảo vừa rắn chắc, nhờ vào lớp viền đen được chạm khắc rỗng phức tạp bên ngoài khiến nó trở nên trông đặc biệt gợi cảm. Nếu đeo lên chiếc cổ thon dài trắng nõn của Omega... Thì chỉ càng khiến cho Alpha càng thêm ham muốn chinh phục hơn mà thôi.

---

Editor: BonBon

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top