Chương 3: Rất Đẹp, Tôi Có Thể Chụp Một Tấm Không?
Edit: Luftmensch
Nhắc nhở nho nhỏ:
1. Công 21t (hắn) - Thụ 29t (anh)
2. do bạn Công nhỏ hơn thụ 8 tuổi nên xưng hô sẽ là "Tôi - Cậu" "Anh - Tôi"
3. Do cháu trai lớn nhất của Tư gia đã 25t, mà Bạn Công mới chỉ 21 nên tuổi những người tiếp theo cũng không quá nhỏ nên xưng hô "Tôi - Cậu" hết nhé!
-----------------------
Tư Vân Dịch đưa theo Sở Quân Liệt lên lầu, tìm được tủ quần áo trong phòng của mình, từ tủ quần áo lấy ra một cái áo sạch sẽ, đưa cho hắn.
Sở Quân Liệt cẩn thận cầm quần áo, cúi đầu đỏ mặt, ở trước mặt Tư Vân Dịch cởi ra chiếc áo khoác tây trang màu nâu nhạt không hợp với mình.
Động tác cởi áo của Sở Quân Liệt rất chậm, tựa hồ như là che lấp cái gì, ánh mắt Tư Vân Dịch theo bản năng dừng ở vị trí hắn muốn che lấp, im lặng một lát.
Dáng người hắn cực tốt, chiếc áo thun màu trắng free size mặc ở trên người hắn có vẻ căng chặt, hơn nữa da thịt trên người còn bị rượu tẩm ướt, đường cong cơ bắp mơ hồ có thể nhìn thấy được.
Nhưng điều Sở Quân Liệt che lấp không phải cái đó.
Tư Vân Dịch bình tĩnh nhìn hắn mặc chiếc áo thun màu trắng, có chứa thương hiệu sữa ,đôi nỗ lực che vị trí ở trước ngực, cơ ngực căng đầy, tràn trề sức sống của hắn ,banh to ra chữ được in trước ngực " Sữa tươi nguyên chất, chất lượng cao" lâm vào trầm mặc.
Tuy nói là ở rể.
Nhưng cơ ngực như núi này cũng không cần đi?.
"Xin, xin lỗi." Sở Quân Liệt cơ hồ không dám nhìn biểu tình trên mặt anh, ý đồ dùng cánh nỗ lực che dòng chữ ở trên chiếc áo, đầu nhũ vừa hồng lại vừa căng.
" Không cần xin lỗi." Ánh mắt Tư Vân Dịch xẹt qua chiếc quần túi hộp cùng giày vải của hắn, ngữ điệu nhẹ nhàng nói," Cậu không làm sai cái gì."
Anh nói chuyện thản nhiên, mơ hồ theo vài phần ý vị trấn an, Sở Quân Liệt cẩn thận chậm rãi ngẩng đầu, nhìn vào trong mắt đối phương không có một tia ghét bỏ, cặp con ngươi kia thả lỏng,trầm ổn, không nhiễm một hạt bụi, tựa như hắn mặc cái gì, hoặc là không mặc, trong mắt anh đều không khác biệt.
"Tôi... Chưa chuẩn bị quần áo thích hợp." Sở Quân Liệt nhịn không được mở miệng nhỏ giọng giải thích.
"Hôm ở siêu thị, là Thường lão giúp tôi chọn quần áo."
Sở Quân Liệt ở trước mặt Tư Vân Dịch thả lỏng thân thể một chút, chỉ chỉ dòng chữ trước ngực "Cái này là thương hiệu của nhãn hàng hoạt động, mua hai hộp sữa tặng một chiếc áo thun, chính là cái trên người tôi đang mặc."
"Ừ." Tư Vân Dịch ánh mắt như thường nhìn hắn, đúng lúc lên tiếng.
Sở Quân Liệt chớp chớp đôi mắt, tựa hồ như là đột nhiên ý thức được cái gì, vụng về giải thích," Tôi không phải là nhân viên đẩy mạnh tiêu thụ sữa bò, tôi ở siêu thị là người hỗ trợ dỡ hàng."
"Dỡ hàng vất vả không?" Tư Vân Dịch tự nhiên nhìn hắn dỡ xuống phòng bị.
Tựa hồ sẽ không đoán trước được người đối diện sẽ hỏi hắn như vậy, Sở Quân Liệt sửng sốt một chút, không tự giác mỉm cười, nhìn vào đôi mắt mang theo sáng của anh, nỗ lực lắc đầu.
"Không vất vả, tôi không có bằng cấp, không có kinh nghiệm, có thể tìm được một việc làm là rất tốt rồi, Thường lão đối với tôi rất tốt, ông ấy thường xuyên đem một ít đồ ăn tặng cho tôi."
"Cha mẹ cậu không vì cậu mà tìm công việc cho cậu?"Tư Vân Dịch rũ mắt nhìn vòng eo Sở Quân Liệt, mở ra tủ quần áo, lấy ra từ bên trong một cái quần tây.
"Tôi đã thành niên, không thể dựa vào cha mẹ." Nghĩ đến những việc không tốt đã từng trải qua, tươi cười bên môi Sở Quân Liệt đã biến mất không thấy.
"Trước kia tôi xảy ra chuyện, đã tiêu không ít tiền của bọn họ, tôi không thể lại tìm phiền phức cho bọn họ."
Tư Vân Dịch nghe vậy, khoé môi giơ lên độ cung nhỏ, đem quần tây đặt ở trước mặt Sở Quân Liệt, ý bảo vào nhà vệ sinh tắm rửa.
"Rượu dính ở trên người sẽ không thoải mái, cậu có thể đi tắm, sau đó mặc bộ quần áo này xuống lầu."
Nghe liên tiếp mấy câu cảm ơn chân thành, Tư Vân Dịch bước ra khỏi phòng, đứng ở hành lang một lúc lâu, lấy ra di động.
Trong mơ Long Ngạo Thiên, cũng chính là Sở Quân Liệt, khi còn bé cha mẹ song vong, tuy rằng trong mơ chưa bao giờ trình bày tỉ mỉ quá trình này, nhưng có thể khẳng định, trong tiềm thức Sở Quân Liệt khát vọng cực độ sự quan tâm của cha mẹ.
Đây cũng là lý do hắn bị vợ chồng Yến gia lừa gạt.
Hiện giờ chỉ cần một người xuất hiện, là có thể đánh vỡ lời nói dối của Yến gia.
Tư Vân Dịch nhìn tin nhắn vừa mới gửi tới, lấy hình thức nặc danh liên hệ cũng với trợ lý của Sở lão gia tử, suy nghĩ một lát, liền đem tình huống hiện giờ của Sở Quân Liệt gửi đi.
Đối phương hình như hoạt động trong 24 giờ, Tư Vân dịch vừa gửi tin tức đi, vài giây sau liền biến thành trạng thái "Đã đọc".
Đối phương tuy rằng đọc tin tức, lại chậm chạp không có đáp lại.
Chỉ trong chốc lát âm thanh cửa phòng đã mở ra, Sở Quân Liệt có không thích ứng ứng ra khỏi phòng, túm lấy vạt áo khoác tây, cúi nửa đầu đứng ở trước mặt Tư Vân Dịch, tóc ướt dầm dề, còn chưa lâu khô tóc.
Áo khoác tây trang vẫn là nhỏ, nhưng Sở Quân Liệt vẫn có thể miễn cưỡng nhét chính mình vào, trong lúc vô tình làm hình dáng thân thể cao lớn hắn hiện ra.
Vải áo sơ mi là vải co dãn, trước ngực Sở Quân Liệt hơi hơi phồng lên, phác họa thành một đường cong duyên dáng, cách lớp quần áo đều nói lên bốn chữ "No đủ có hình"
Lúc này Tư Vân Dịch mới phát hiện, dáng người Sở Quân Liệt cực tốt, tư thế đứng thẳng, cao lớn dị thường. Lúc trước bị áo khoác tây trang màu nâu đặc sắc che đậy, nên mới không thể nhìn ra.
Nếu như mình là mấy tiểu bối, sẽ thích bộ dáng này.
“Rất đẹp, tôi có thể chụp một tấm ảnh không ?” Tư Vân Dịch hơi hơi mỉm cười, giơ tay chỉ chỉ di động của mình.
Không nghĩ là mình được khen ngợi, mắt Sở Quân Liệt sáng rực lên, lỗ tai hồng hồng đứng ở trước mặt Tư Vân Dịch, lộ ra vòng eo càng thêm cứng rắn.
“Đương nhiên có thể!”
Tư Vân Dịch chụp được một tấm ảnh, ở trên màn hình di động ấn "Gửi đi", cho người vừa mới liên hệ.
Nhân chứng vật chứng có đủ, không còn được bao lâu nữa, đối phương có thể xác định ảnh chụp là thật hay giả, Sở gia liền cử người đến đón người thừa kế duy nhất của bọn họ.
"Tứ thiếu gia." Một người hầu bước nhanh tới,"Lão gia cùng với vài vị thiếu gia, còn có vài vị tiểu thiếu gia đều tới rồi, bọn họ ở trong phòng khách, chờ ngài cùng vị Yến đại thiếu gia này."
Tư Vân Dịch hơi gật đầu, đi theo người hầu, cùng Sở Quân Liệt đi xuống phòng tiếp khách.
Dòng chính Tư gia đều đến đủ tề tụ ở phòng khách, Vợ chồng Yến gia lúc này cũng ngồi ở chủ vị, trên mặt mang theo vài phần ý cười mất tự nhiên.
Năm người con cháu đều đứng ở trước mặt mọi người, Sở Quân Liệt đi qua, nhìn cha mẹ một cái, cùng với con cháu Tư gia đứng thành một hàng, yên lặng kéo ra khoảng cách cùng bọn họ, ánh mắt không tự chủ nhìn theo nam nhân xuống cùng mình, nhìn anh ngồi xuống bên cạnh Tư gia lão gia tử.
Vị trí bên người lão gia tử, cùng là trưởng bối giống nhau mới có thể ngồi, Tư Vân Dịch đi qua ngồi xuống không có bất cứ kẻ nào phản đối, Tư lão gia tử hình như rất vui vẻ nhìn người tới, khuôn mặt nguyên bản nhăn mày khó chịu giãn ra không ít.
"Chú Út, chị nghe con chị nói em đến rồi chị còn không tin." Chị dâu cả vui vẻ trên mặt đầy ý cười, trong mắt không tự giác mang theo vài phần lấy lòng," Bọn chị thương lượng một hồi, vợ chồng Yến gia cùng đồng ý..."
"Khụ, khụ,." Tư lão gia tử ho khan một tiếng, chị dâu im lặng như bị cấm thanh, thân thể lập tức ngồi thẳng.
Tư lão gia tử nhìn xung quanh phòng khách một vòng, ánh mắt dừng ở phía dưới, nhìn vào mắt người con trai mới của Yến gia này, tiện đà đối mắt nhìn nhau với mấy người cháu.
"Các cháu cũng biết, Tư gia chúng ta cùng với Yến gia có hôn ước, con trai nhỏ của Yến gia bận việc học đi nước ngoài, cho nên bọn họ mang con trai lớn là Sở Quân Liệt đến, cùng Tư gia chúng ta liên hôn."
Mấy người cháu nhìn Sở Quân Liệt vài lần, tựa như là phát hiện Sở Quân Liệt thay quần áo, sau một phen đánh giá, lộ ra chút khinh thường.
Tư Vân Dịch nhìn về phía Sở Quân Liệt, phát hiện Sở Quân Liệt nhìn mình, hai ánh mắt đối diện nhau hai giây, Sở Quân Liệt đột nhiên ý thức lại, hoảng loạn quay đầu, môi mỏng mím chặt, nhìn sang bên cạnh, lỗ tai tự nhiên đỏ thấu.
"Tư gia chúng ta nhiều người, cho nên, từ các cháu chọn trước." Tư lão gia tử nhìn chăm chú vào mấy người cháu ở trước mặt, giọng điệu ôn hòa.
Mấy người cháu nhìn trời nhìn đất, ăn ý cùng nhau không một người mở miệng, Tư lão gia tử nhịn không được nhíu mày, bắt đầu điểm danh.
"Tư Bắc Thành, cháu là đích tôn, tuổi cũng là lớn nhất, cháu nói trước."
Tư Bắc Thành nhìn trưởng bối ngồi trước mặt, suy tư một phen, nghiêm túc nhìn về phía vợ chồng Yến Gia.
"Tuy rằng tôi đã đi làm, nhưng tôi còn muốn học nghiên cứu sinh, sa vào biển học tập, tôi và mọi người đều giống nhau, tôi muốn ở trong biển tri thức bơi lội, thật sự không rảnh ở trong bể tình tắm rửa."
"Còn cháu?" Tư lão gia tử lười đến không muốn vạch trần lời nói của người cháu trai học tra này, ánh mắt dịch sang hướng người đang đứng bên cạnh.
"Ông nội, cho cháu hỏi một vấn đề trước." Cháu trai thứ hai nhìn về phía Sở Quân Liệt đang đứng, vẻ mặt tươi cười.
“Xin hỏi cậu một tháng kiếm ra bao nhiêu tiền?”
Sở Quân Liệt dừng một chút, nghiêm túc mở miệng trả lời.
“Tôi tháng này kiếm được 3 nghìn 472 đồng ...”
(3472 NDT= 11.492.952,16 VNĐ)
Nghe được câu trả lời của Sở Quân Liệt, mặt những người khác đều nghẹn cười, vợ chồng Yến gia có chút xấu hổ nhìn về phía khác, không muốn nhìn lấy con trai của chính mình một cái.
"Thật xin lỗi." Cháu trai thứ hai vừa lòng nhướng mày,"Tôi một giây kiếm được một vạn, cùng với cậu quả thật khác nhau như trời với đất, tôi thích kiếm tiền, tiền đối với tôi mới là bảo bối, tôi muốn kiếm tiền, không có thời gian kết hôn."
(1 vạn NDT=33.101.820,74 VNĐ)
Sở Quân Liệt thấp cúi đầu, tay cầm lấy vạt áo.
Không đợi lão gia tử kêu đứa cháu trai thứ ba, người cháu này đã gấp chờ không nổi tiến lên một bước, chỉ vào Sở Quân Liệt, nhìn về phía người Yến gia.
"Các người cho chúng tôi kết hôn với một người như vậy? Hắn ta không mang họ Yến, lúc nãy hắn còn mặc một thân tây trang nhăn nheo, nhìn như cho người già mặc, tóc thì như là ổ chó, tôi không cần cái đồ nhà quê này, các người tự chọn đi!."
"Tôi cũng không chọn!" Tư Huyên Huyên nhìn nhóm anh họ như vậy, cố góp đủ dũng khí tiến lên,"Các người nếu bức ép tôi, tôi liền, tôi liền..."
"Cháu liền?" Chị dâu cả tò mò tiếp lời.
Tư Huyên Huyên cắn răng, từ trong túi áo lấy ra một cái máy cạo tóc mini,"Tôi liền khám phá hồng trần, đi vào cửa Phật!"
Vừa dứt lời, Tư Huyên Huyên cầm máy cạo tóc bằng điện, hướng lên đầu bắt đầu cạo, ba người anh họ thấy thế cuống quýt ngăn lại, Tư lão gia tử cũng vội vàng đứng dậy xua tay, "Huyên Huyên, bình tĩnh! Ông nội chỉ có một người cháu gái! Việc kết hôn cứ để em họ con đi, ông nội cũng sẽ không ủy khuất con!"
Tư Huyên Huyên nghe vậy bình tĩnh lại, Tư Khắc Kỳ ba tuổi sững sờ khóc tại chỗ, không dám tin tưởng nhìn ông nội của mình một cái,"Oa"một tiếng đến khóc ra.
"Ông nội cùng con nói chơi thôi!" Chị dâu cả vội vàng mở miệng dỗ con trai nhỏ," Con mới ba tuổi, lông còn chưa có, kết cái gì hôn!"
Nhìn lão gia tử không đáp lại, chị dâu cả nhỏ giọng truy vấn một câu.
“Đúng không?”
Mấy người con cháu Tư gia làm loạn đến khí thế ngất trời, Sở Quân Liệt lẳng lặng đứng ở một bên, không biết vì sao, nhớ tới những người mua đồ ăn cùng với hàng hóa bị quá thời hạn ở siêu thị.
Bị phủ một tầng bụi thật dày, không có ai mua mà quá thời hạn.
Thường lão thường nói, " Sớm biết như vậy sẽ không vào, bây giờ đều là rác rưởi không ai muốn"
Nhưng nếu không ai muốn hắn, vậy bên mẹ kia, hắn làm như thế nào đáp lại?
Sở Quân Liệt cúi đầu, hai tay rũ xuống không ngừng nắm chặt, tiếng ồn ào không ngừng tụ hội vang ở bên tai, ầm ầm vang lên.
Cháu trai thứ ba nhìn người em gái bị cạo rớt một ít tóc trên đầu, còn em trai nhỏ khóc "Oa oa", oán hận nhìn vợ chồng Yến gia một cái, lại nhìn về phía Sở Quân Liệt, đôi mắt hiện lên sự phẫn nộ.
"Cậu là tên khốn nạn, đều tại cậu làm hại!"
Cậu ta duỗi tay muốn xô đẩy Sở Quân Liệt một cái, Sở Quân liệt rũ mắt đứng tại chỗ, không chốn tránh.
Cậu ta vừa mới bước ra duỗi tay, liền cảm thấy lỗ tai của mình bị nắm, theo quán tính lùi lại một bước, lỗ tai bị véo, đau đến tê tâm phế liệt!
"Đau đau đau!" Cậu ta bị véo đau đến dậm chân, trên mặt xuất hiện đầy nước mắt, nguyên bản còn tính giãy giụa một chút, dư quang liếc nhìn đến người véo tai mình là chú út, nháy mắt không còn ý nghĩ chống cự.
Sở Quân Liệt nghe tiếng chậm rãi giương mắt, nhìn người trước mặt, ánh mắt khẽ nhúc nhích.
Tư Vân Dịch cùng đối mắt nhìn nhau với Sở Quân Liệt, con ngươi màu đen của đối phương nguyên bản đã chết lặng, lại sáng lên một chút ánh sáng, nhìn anh, như là người sắp chết đuối, nhưng cuối cùng lại sáng lên một tia hy vọng.
Nhớ tới mình đã liên hệ với Sở gia, hơn nữa sau khi Sở Quân Liệt khôi phục ký ức, cũng sẽ gặp được người yêu định mệnh, Tư Vân Dịch nghiêng sườn mặt, lảng tránh ánh mắt Sở Quân Liệt, kéo cháu trai thứ ba về vị trí đứng của mình, lãnh đạm mở miệng.
"Giáo dưỡng của Tư gia chúng ta, chính là giống như các cháu biểu hiện như vậy sao?"
Mấy người cháu ngẩn người, lúc này mới ý thức được hiện trường còn có người ngoài, mấy người nhanh chóng khống chế cảm xúc, ngay cả Tư Bắc Kỳ nhỏ nhất cũng hít hít mũi, nhìn chú út của mình, dùng hai tay nhỏ che lên miệng.
Mắt thấy hiện trường bị con trai út khống chế được, Tư lão gia tử cũng thở dài một tiếng,cho mấy người cháu cùng với Sở Quân Liệt rời đi trước, nhìn về phía vợ chồng Yến gia.
"Các người cũng thấy được, Tư gia ta có mấy người con cháu, đều không muốn có ý cùng con trai lớn của các người liên hôn."
Yến phu nhân nghe vậy, đôi mắt vừa động"Bác Tư, Tư gia không có con cháu thích hợp, vậy chi thứ bên kia thì sao?
-----------
Hết chương 3
Edit: Luftmensch
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top