Chương 6: Tổng tài bá đạo muốn cưng chiều tôi(6)
Tiểu Mơ Hồ nguyên bản đều gấp muốn chết rồi, khi Bạch Lâm mới nói Bạch Ngọc chán ghét Nhϊế͙p͙ Lăng Vũ ,độ thiện cảm của Nhϊế͙p͙ Lăng Vũ đã điên cuồng giảm.
[ Độ thiện cảm nhân vật mục tiêu - 5]
[ Độ thiện cảm nhân vật mục tiêu - 5]
[ Độ thiện cảm nhân vật mục tiêu - 5]
[ Độ thiện cảm nhân vật mục tiêu -5 ]
Tiểu Mơ Hồ cảm thấy tim mình đều đau nhức, bọn họ tăng điểm độ thiện cảm dễ dàng sao? Người này sao lại đáng ghét như vậy?
Nhưng mà, khi Bạch Ngọc bụm mặt xấu hổ nói một câu: "Lăng Vũ anh ấy tuyệt vời như vậy, sao anh lại nỡ rời xa anh ấy nha", độ thiện cảm của Nhϊế͙p͙ Lăng Vũ nháy mắt tăng vọt 30!
Tiểu Mơ Hồ chấn kinh! Thế mà so sánh với vừa nãy còn nhiều hơn 10 điểm? ? ?
[ Câu nói này có chỗ nào đặc thù??? Thế mà uy lực lại lớn như thế! ]
Bạch Ngọc ở trong lòng dương dương đắc ý nói với Tiểu Mơ Hồ :
"Em không hiểu, có nam nhân nào không thích được người khác tán dương như thế? Đây chính là việc liên quan đến vấn đề tôn nghiêm đấy!"
Tiểu Mơ Hồ một mặt mộng,
[ Cho nên tôn nghiêm của con người các anh chính là so với cái này? ]
Một giây ghi nhớ-ing
Bạch Ngọc: "Em cút!"
Bên này Bạch Ngọc còn đang nói chuyện với Tiểu Mơ Hồ trong đầu, bên kia sắc mặt Bạch Lâm đã trở nên rất khó coi.
Hắn không dám tin tưởng nhìn Bạch Ngọc, ngay cả âm thanh đều có chút run rẩy.
"Anh, anh nói cái gì? Anh cùng anh Lăng Vũ . . . Lên giường rồi?"
Bạch Lâm vẫn luôn rất thích Nhϊế͙p͙ Lăng Vũ, hắn trong bóng tối đã không biết bao nhiêu lần câu dẫn Nhϊế͙p͙ Lăng Vũ , thế nhưng Nhϊế͙p͙ Lăng Vũ từ trước đến giờ đều không nhìn thấy hắn, trong mắt đều chỉ có cái người anh ngu xuẩn kia của hắn!
Bây giờ anh của hắn thế mà đã cùng Nhϊế͙p͙ Lăng Vũ lên giường.
Bạch Lâm trong lòng ghen ghét nói không nên lời ! Liền sắc mặt cũng nháy mắt âm trầm xuống!
Thế nhưng Bạch Ngọc vẫn như cũ là một bộ dạng xấu hổ .
"Đương nhiên. . . Em không biết Lăng Vũ có bao nhiêu lợi hại. . ."
Bạch Ngọc dùng tay che mặt mình, con ngươi màu hổ phách có chút tỏa sáng, như là nai con không rành thế sự , nhìn qua tinh khiết đáng yêu.
Nét mặt của cậu nhìn giống như là muốn khoe khoang, lại giống là xấu hổ.
Ánh mắt Bạch Lâm vừa vừa ghen tị lại tràn đầy hận thù .
"Eo của anh đều sắp gãy mất rồi."
Nhưng mà mặc dù Bạch Ngọc nói ra lời ấy, nhưng mà bộ dáng cậu vẫn như cũ như là ở trên Thiên Sơn Tuyết Liên*, thuần khiết không tì vết.
Phảng phất căn bản không biết lời mình nói ra đã làm cho người em trai thân sinh kích động muốn chết!
Bạch Lâm cắn răng nghiến lợi nhìn Bạch Ngọc, thật hận không thể đi lên từng bước từng bước bóp chết cậu!
----
Nhϊế͙p͙ Lăng Vũ đứng tại cửa, đứng bên cạnh hắn còn có quản gia .
Quản gia có chút xấu hổ mà nhìn Bạch Ngọc trong phòng , không nghĩ tới Bạch Ngọc bình thường không thèm lên tiếng,nói tới một phát là lời nói bạo kích như vậy.
Chẳng qua trước đó Nhϊế͙p͙ Lăng Vũ mặc dù trong lòng thích Bạch Ngọc, nhưng là bởi vì Bạch Ngọc đối với Nhϊế͙p͙ Lăng Vũ có thái độ cực kì chán ghét , cũng dẫn đến Nhϊế͙p͙ Lăng Vũ mỗi lần trông thấy Bạch Ngọc, sắc mặt đều đặc biệt âm trầm.
Liền ánh mắt bình thường nhìn cậu-nguyên chủ cũng là vô cùng băng lãnh.
Cho nên trừ Bạch Lâm, trong nhà những người khác căn bản cũng không biết Nhϊế͙p͙ Lăng Vũ thích Bạch Ngọc.
Quản gia chỉ coi là Nhϊế͙p͙ Lăng Vũ nhất thời hưng khởi sủng hạnh Bạch Ngọc, đây đối với với người có tiền có thế giống Nhϊế͙p͙ Lăng Vũ mà nói, chẳng qua là một việc nhỏ không có ý nghĩa .
Thế nhưng là Bạch Ngọc lại đem cái này khoe khoang, đây không thể nghi ngờ là phạm vào tối kỵ của những người có tiền sao!
Quản gia có chút lo âu nhìn xem Bạch Ngọc, lại cẩn thận từng li từng tí liếc Nhϊế͙p͙ Lăng Vũ, Nhϊế͙p͙ Lăng Vũ trên mặt không lộ ra biểu tình gì, người khác nhìn cũng không đoán ra tâm tư của hắn.
Giờ phút này, Bạch Ngọc ở trước mặt Bạch Lâm đem chăn đắp trên người kéo ra.
Trên bờ vai của cậu thình lình in một cái ký ấn màu đỏ ,giống như là dấu hôn .
Phảng phất không nhìn thấy Bạch Lâm đã lộ ra biểu tình muốn điên đến nơi, Bạch Ngọc tiếp tục nói với hắn rằng: "Em nhìn, Lăng Vũ lưu lại."
Tiểu Mơ Hồ chậc chậc chậc mà nhìn Bạch Ngọc
[ Ký chủ, anh thật là hung ác. Cái dấu hôn giả này đều là bị anh tạo ra. Anh nhìn hắn đều sắp bị anh làm cho tức chết. ]
Bạch Ngọc đắc ý ngoắc ngoắc khóe miệng của mình
"Ai bảo hắn muốn hại anh, đáng đời! Tức chết hắn mới tốt."
Mà giờ khắc này quản gia đứng bên cạnh Nhϊế͙p͙ Lăng Vũ , nghiễm nhiên trông thấy Nhϊế͙p͙ Lăng Vũ sắc mặt nháy mắt chìm xuống dưới!
Quản gia trong lòng nghĩ thầm Bạch Ngọc này chính là nghé con mới ra đời. Thế nào có thể cầm loại vật này khoe khoang lập đi lập lại nhiều lần đâu?**
Còn vừa lúc bị Nhϊế͙p͙ Lăng Vũ bắt quả tang ! Xem ra lần này cậu là phải xui xẻo.
Quản gia còn ở bên kia than vãn, liền trông thấy Nhϊế͙p͙ Lăng Vũ với gương mặt lạnh lùng, giơ chân lên bước vào phòng Bạch Ngọc.
Sắc mặt Nhϊế͙p͙ Lăng Vũ bằng mắt thường cũng có thể thấy khó coi, hắn một phát bắt được cánh tay Bạch Ngọc, sau đó đem chăn bị cậu sốc lên bọc kín người cậu lại.
Cảm giác được Nhϊế͙p͙ Lăng Vũ kia khí tức âm lãnh, Bạch Ngọc trực giác hắn không vui vẻ. Mà chính xác là phi thường không vui vẻ!
Bạch Ngọc đôi mắt không hiểu nhìn lênNhϊế͙p͙ Lăng Vũ.
"Lăng Vũ, anh sao vậy? Em làm sai cái gì sai chọc giận anh không vui vẻ sao?"
Quản gia sớm đã lắc đầu, trong lòng suy nghĩ, còn không biết xấu hổ hỏi thiếu gia tại sao không vui vẻ? Ngươi là phải xui xẻo!
Nhưng mà một giây sau lại trông thấy Nhϊế͙p͙ Lăng Vũ một mạch đem Bạch Ngọc ôm vào trong ngực của mình.
Hờn dỗi nói với cậu rằng:
"Thân thể của em là của một mình tôi, không cho phép cho người khác nhìn!"
--------------------------
Thiên Sơn Tuyết Liên*:
**: ý kiểu anh bé có thể nhẹ nhàng khoe cái dấu hôn ra á
-------------
Vè xưng hô của thế giới này thì vì Bạch Ngọc đang công lược nên tui để là anh-em còn với Nhiếp Lăng Vũ thì tui để xưng tôi-em cho nó giống bá tổng á🫣🫣🫣 nếu mn cảm thấy không ổn thì bảo tui tui sửa lại nhé🥰🥰
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top