TG 8 - Chương 32

"Vị... Tiểu thư này thật là nhanh nhẹn thẳng thắn."
Tuy Triệu Mân có hơi xấu hổ, nhưng vẫn phản ứng lại rất nhanh. Cô biết rõ ở trước mặt đàn ông, đặc biệt là ở trước mặt người đàn ông như Ngụy Tư, càng hiểu chuyện mới càng có thể để lộ ra sự lỗ mãng tùy hứng của đối phương.
"Thật là xin lỗi."
Triệu Mân thành khẩn nói.
Lê Sân thu hồi tay, đặt ở trước ngực, nói chậm rì rì:
"Tôi cảm thấy cô không giống như đang xin lỗi."
Thần thái của cô tự nhiên nhưng lời nói lại như dao, không lưu tình chút nào đâm lên người Triệu Mân. Dù sao cô cũng không sợ, nếu Ngụy Tư muốn thiên vị Triệu Mân, cùng lắm thì cô lại ra đi là được.
Chắc chắn như vậy, Ngụy Tư sẽ đưa ra lựa chọn nào đây.
Triệu Mân nghe vậy, cũng lười thu lại nụ cười dối trá trên mặt. Cô ta hạ sắc mặt, không vui nói:
"Cô nên nói chuyện tôn trọng tôi một chút."
Đứng ở bên ngoài nhìn, tựa như Triệu Mân bị ủy khuất, nhưng vẫn hào phóng như cũ nhắc nhở Lê Sân.
Lê Sân nhìn như đau đầu xoa xoa thái dương:
"Triệu tiểu thư, chúng ta vẫn nên nói trắng ra đi."
Cô đến sát gần Triệu Mân, để cô ta có thể thấy rõ ràng chán ghét trong mắt mình:
"Không phải cô muốn Ngụy Tư à?"
Triệu Mân bỗng nhiên bị chọc thủng tâm tư nhỏ của mình, người bình thường nhìn thấy cô và Ngụy Tư ái muội, trong lòng cũng biết rõ nhưng sẽ không nói trắng ra.
Không ngờ người phụ nữ này, lại làm trò trước mặt Ngụy Tư, tùy tiện mở miệng.
Triệu Mân vừa thẹn vừa bực, lập tức đứng lên, trực tiếp ném văn kiện mang đến lên trên bàn.
"Xem ra hôm nay các người không chào đón tôi, tôi không biết nên đến rồi bị ghét."
Cô lạnh lùng nói xong, cũng không nhìn Ngụy Tư, cầm túi xoay người đi.
Trước khi ngồi lên xe một giây, Triệu Mân vẫn đợi Ngụy Tư đuổi theo.
—— Nhưng cô phải thất vọng rồi.
Ngụy Tư sẽ không đuổi theo, anh còn đang ở dưới ánh mắt châm chọc của Lê Sân ảo não tự hối lỗi, nào còn lo lắng trong lòng Triệu Mân nghĩ như thế nào.
————
Lê Sân cảm thấy, Ngụy Tư cần phát triển trí não.
Cô chọn một thời gian tuyệt diệu là lúc Ngụy Tư đang gọi điện thoại cho thư ký của anh.
Anh xác định lịch trình với bí thư, ngồi ở ghế xoay trước bàn, hai chân thon dài được bao vây bởi quần tây, thần sắc nghiêm túc.
Nhìn như vậy giống như có một loại mị lực cực kỳ mê người.
Lê Sân đi vào, sau đó thật cẩn thận đóng cửa lại.
Cô đi đến trước mặt Ngụy Tư, hai mắt Ngụy Tư sáng ngời, đang muốn nói cái gì đó. Lê Sân lại chỉ miệng anh, bảo anh tiếp tục chuyện của mình đi.
Ngụy Tư không rõ nguyên do:
"Ừ, tôi biết..."
Nhưng anh vẫn phối hợp trở về quỹ đạo nói chuyện điện thoại.
Lê Sân thực hiện được ý đồ cười.
Hôm nay cô mặc váy sơmi màu đậm, đằng trước là một loạt cúc áo. Tuy bộ váy này làm cho cô trở nên thanh thuần đáng yêu hơn, nhưng cô sắp phải làm chuyện không thanh thuần một chút nào.
Ngụy Tư phân tâm dùng ánh mắt dò hỏi cô:
Làm sao vậy?
Lê Sân lắc đầu, lui về phía sau vài bước, đến khi xác định anh có thể thấy mình rõ ràng nhưng lại không thể duỗi tay đến.
Lúc sau, cô bắt đầu cởi cúc áo.
Đây tuy là kiểu quyến rũ cũ kỹ nhưng lại có hiệu quả dụ hoặc cực tốt bách phát bách trúng.
Huống hồ với dáng người quyến rũ này của cô hiệu quả sẽ tăng thêm gấp đôi.
Tốc độ của Lê Sân chậm chạp thong thả ung dung cởi cúc áo ra. Cùng với động tác của cô, cổ với xương quai xanh đều dần dần lộ ra.
Cô đã cởi được ba cái cúc. Ngụy Tư tựa như dần dần hiểu được ý của Lê Sân, anh muốn nói rồi lại thôi, cố tình bây giờ lại không cúp điện thoại được.
Vì thế anh trơ mắt nhìn Lê Sân lại cởi từng cúc áo.
Đã có thể nhìn thấy da thịt oánh bạch phập phồng, hiển nhiên thực nhanh đã đến vị trí quan trọng nhất rồi.
Hầu kết Ngụy Tư không khống chế được giật giật.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top