Chương 30: Cung Chủ Phúc Hắc Tâm Cơ (29)

Edit : Maple
Beta: Rùa

Lạc Yên trừng lớn đôi mắt: "Phỉ Nhiên đại ca!"

Tạ Phỉ Nhiên, chủ nhân hiện giờ của Thiên Đô phủ cũng chính là biểu ca của Lạc Yên.

Đệ nhị chủ nhân Thiên Đô phủ - Tạ Nhược Trần và tiểu thư Toàn Cơ cốc - Hiên Viên Trúc Tâm sau khi kết làm vợ chồng, Thiên Đô phủ, Toàn Cơ cốc, Hiên Viên cốc qua nhiều thế hệ vẫn luôn thân thiết với nhau. Tuy rằng Lạc Yên là người xuất hiện giữa chừng nhưng sau khi nàng tiến vào thế giới này đã được kế thừa  ký ức mười mấy năm trước của nguyên chủ. 

Nhìn bộ dạng ngốc nghếch của Lạc Yên, Tạ Phỉ Nhiên nhịn không được nhoẻn miệng cười, mang theo vài phần tà tứ: "Chà chà, Tiểu Yên Nhi còn nhớ ta sao?"

Lạc Yên nghiêng đầu, khẽ cười nói: "Phỉ Nhiên đại ca sao lại nói vậy chứ? Thiên Đô phủ Phỉ Nhiên công tử đại danh đỉnh đỉnh, Lạc Yên sao có thể không nhớ rõ?"

Tạ Phỉ Nhiên nhìn nàng bằng ánh mắt tràn đầy yêu thương, cười: "Ba hoa."

Lạc Yên cười hì hì, nàng không gợi chuyện, Tạ Phỉ Nhiên đành chủ động hỏi: "Nói đi, ngươi tìm ta có chuyện gì?"

Lạc Yên nghịch ngợm lè lưỡi, "Sao đại ca lại nghĩ ta tìm huynh nhất định phải có việc? Ta muốn đến thăm huynh không được sao?"

Tạ Phỉ Nhiên nhìn nàng bằng ánh mắt "ta biết hết đấy đừng hòng lừa ta": "Tới thăm ta? Tới thăm ta mà còn mang theo người ngoài à?" Giọng điệu mang theo vài phần ý vị xâu xa.

Lạc Yên đang muốn nói Hàn Lạc Thần không phải người ngoài, Tạ Phỉ Nhiên liền mở miệng nói: "Phụ mẫu ngươi có biết chuyện ngươi tới tìm ta không? À, trước tiên phải hỏi bọn họ có biết nam nhân kia là ai không?"

Lạc Yên che mặt lại. Ở cùng người thông minh quả thật quá khó khăn với nàng mà! Nàng còn đang nghĩ cách dụ hắn giúp,  hắn đã hiểu rõ từ đầu tới cuối, vạch trần nàng. Con hàng này quả thực không dễ chơi.

Biết Tạ Phỉ Nhiên đã nhìn thấu ý đồ của mình, Lạc Yên không dùng những chiêu trò nịnh nọt gì đó nữa, mặt dày bất chấp tất cả nói: "Đại ca không phải đã biết sao? Không sai,  Lạc Yên chính là trốn đi, phụ mẫu đều không biết Lạc Yên tới nơi này.  Đại ca à, hì hì... lần này Lạc Yên tìm huynh là muốn nhờ huynh giúp một chút, chỉ một chút thôi......"

Tạ Phỉ Nhiên nở nụ cười quyến rũ chết người: "Giúp ngươi? Chứ không phải giúp nam nhân kia à?"

"Ầy, dù sao cũng đều không khác nhau lắm." Lạc Yên bụm hai má mình lại, "Đại ca đừng nói là huynh không giúp ta nhé?" Không đợi hắn trả lời, nàng vội vã chen miệng: "Chúng ta quen biết nhau lâu như vậy, ta chỉ tìm huynh giúp duy nhất một lần, nếu huynh không giúp ta, chứng tỏ huynh là con người không có nghĩa khí!"

Truyện chỉ được đăng duy nhất tại Wordpress (https://aksnteam1804.wordpress.com/) và Wattpad (@AKSN_team). Xem ở trang chính thống để ủng hộ công sức của Team.

Tạ Phỉ Nhiên nhịn không được, phụt cười: "Được rồi, ta còn chưa nói giúp hay không, ngươi gấp cái gì?"

Lạc Yên ngạo kiều, hừ một tiếng, "Vậy huynh đóng trận pháp nhanh đi, huynh không biết bọn ta đã vòng đi vòng lại chỗ này mấy lần rồi đâu!"

"Gấp cái gì?" Tạ Phỉ Nhiên thong thả ung dung nói: "Ngươi với ta đi vào trước, chúng ta nói một chút về vấn đề trợ giúp kia......"

Lạc Yên ngẩn người, nói: "Nhưng mà Hàn Lạc Thần còn chưa có trở về, chúng ta phải đi cùng nhau!"

"Hàn Lạc Thần......" Tạ Phỉ Nhiên nhẩm lại cái tên này, hắn gập mạnh cái quạt xếp. Tiêu sái nói: "Chuyện của hắn, ta đã biết rồ. Ngươi cũng biết đấy, ta là người sống có nguyên tắc, muốn ta giúp cũng không phải không thể, nhưng phải trả giá một chút. Xét thấy hắn là người ngươi mang đến, ta quyết định không bắt hắn phải giao nộp thứ gì, nhưng hắn phải vượt qua được khảo nghiệm của ta?"

"Khảo nghiệm?" Lạc Yên vui mừng khi nghe Tạ Phỉ Nhiên đồng ý ra tay giúp đỡ, thế nhưng nàng lại lập tức ngẩn người khi nghe câu nói tiếp theo của hắn.

Tạ Phỉ Nhiên thong thả, ung dung nói: "Không sai, chỉ là khảo nghiệm một chút mà thôi......" Hắn dừng một chút mới tiếp tục nói: "Không có cách nào khác mà, ai bảo A Nguyệt không ở nơi này, trọng trách khảo nghiệm muội phu tương lại không phải ở trên người ta sao? Dù sao ta vẫn coi ngươi là muội muội của ta nha....."

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top