THẾ GIỚI THỨ I: chương 13: thanh mai trúc mã khó thành đôi

"Tô, Tô Nhiên...... Ngươi, ngươi......"

"Ta làm sao?"

"Ngươi......" Tô Nguyệt Bạch khóc không ra nước mắt, cô thế nhưng không tìm được lời nào để nói!

"Nếu nói không nên lời, vậy đừng nói nữa."

"Ngươi...... Ngô!" Tô Nhiên đột nhiên hôn lên môi cô, đem cô kéo vào lồng ngực.

Môi răng giao triền gian, hắn không ngừng công lược nàng thành trì, Tô Nguyệt Bạch không chút sức lực chống cự, mặc hắn dây dưa. Hôn đến cuối cùng, Tô Nguyệt Bạch cả người đều mềm thành bông, nếu không phải Tô Nhiên ôm, cô tùy thời có thể té ngã.

Tô Nguyệt Bạch dựa vào trên người hắn thở dốc, "Ngươi có phải đã cùng học muội nào hôn nhau hay không, nếu không tại sao kỹ thuật lại tốt như vậy."

"Đúng vậy." Tô Nhiên cầm sợi tóc của cô lên, thưởng thức ở đầu ngón tay.

"Cái gì?!" Tô Nguyệt Bạch giận dữ.

Cô bất quá chỉ thuận miệng nói nói, hắn cư nhiên thật đúng là cùng tiểu học muội kiss!

Như thế mà còn nhịn được thì còn có gì không nhịn được nữa!

"Nói, là tiểu học muội nào, ta đi đốt nhà cô ta!"

"Cô ấy tên là -- Tô Nguyệt Bạch." Tô Nhiên nhướng mày, " Em xác định muốn đốt nhà của chính mình sao?"

Tô Nguyệt Bạch cắn môi, liếc mắt hắn một cái, ngay sau đó liền một đầu trốn vào trong lòng ngực hắn không dám hé đầu.

Tô Nhiên vui sướng cười lên tiếng.

Sáng sớm ngày thứ hai, Tô Nguyệt Bạch đứng ở cửa nhà Tô Nhiên chờ hắn, mi mắt cong cong mang theo ý cười đếm không hết.

"Buổi sáng tốt lành a!" Thấy Tô Nhiên ra tới, Tô Nguyệt Bạch mở miệng chào.

"Ân."

Tô Nguyệt Bạch không thèm để ý phản ứng lãnh đạm của hắn, cười hì hì đi lên trước giữ chặt hắn tay, quay đầu lại nhìn hắn nở nụ cười tươi: "Chúng ta đi thôi."

"Ân." Tô Nhiên như cũ đáp lại cô một đơn âm tiết, nhìn con đường phía trước, tay nắm tay cô lại khẩn trương.

Hai người chi gian tràn ngập ấm áp nhàn nhạt, giống như mùa xuân dương quang ấm áp.

Đi vào cửa trường học, Tô Nguyệt Bạch liền tính toán buông ra tay. Rốt cuộc ở trong mắt mọi người, Tô Nhiên là cái mũi nhọn sinh, nếu như bị người khác thấy chính mình cùng hắn ở bên nhau, khẳng định sẽ truyền tới trong tai lão sư, đến lúc đó lại không tránh được bị dạy dỗ một phen.

Dù sao trước đây, bởi vì là thanh mai trúc mã nên ở bên nhau cũng không sao, cho nên mặc dù bị gọi vào văn phòng cuối cùng cũng không giải quyết được gì.

Tô Nguyệt Bạch muốn buông ra tay, nhưng Tô Nhiên cố tình nắm càng chặt, cô ngẩng đầu nghi hoặc nhìn về phía Tô Nhiên, hắn như cũ sắc mặt không thay đổi, lôi kéo cô đi vào vườn trường, mãi cho đến phía dưới khu lớp học mới dừng lại.

Tô Nguyệt Bạch bất chấp Tô Nhiên nghĩ như thế nào, nhưng đã tới dưới lầu, tất nhiên phải đi lên rồi, vì thế tính toán buông ra, nhưng Tô Nhiên vẫn không buông tay, duỗi tay kéo, liền đem cô kéo vào trong lòng ngực.

Tô Nguyệt Bạch lần này là thật sự sinh khí, nổi giận đùng đùng chuẩn bị chất vấn hắn, nhưng mới vừa ngẩng đầu, hắn liền đột nhiên hôn lên môi cô.

Ai có thể nói cho cô đã có chuyện gì xảy ra không?

Tô Nhiên lướt qua liền dừng lại, ở trên môi cô nhàn nhạt hôn liền buông cô ra.

Tô Nhiên nhìn tiểu nhân trước mắt vẻ mặt ngốc ngốc biểu tình không thể không cảm thấy buồn cười, trong mắt điểm ôn nhu , "Trở về đi."

"Được." Tô Nguyệt Bạch ngơ ngác trả lời, ngốc ngốc lên lầu.

Nhìn lại Tô Nhiên, cùng với Hạ Trần trên lầu tương đối coi gian, đáy mắt ôn nhu ý cười sớm đã hóa thành ánh mắt lạnh lẽo.

Hạ Trần nghiêng đầu cười xem hai người hỗ động, nếu như nhìn kỹ, là có thể phát hiện trong đáy mắt tràn đầy ý cười là xích cốt rét lạnh.

Tô Nguyệt Bạch lên lầu, vừa định tiến vào lớp, liền thấy được Hạ Trần cách cô chỉ có vài bước.
Cô hơi hơi há miệng, có chút kinh ngạc hỏi: "Hạ Trần, ngươi sao lại ở chỗ này?"

"Đương nhiên là tới tìm ngươi luyện tập a." Hạ Trần lắc lắc bản thảo diễn thuyết trong tay.

"Nga, đúng rồi," Tô Nguyệt Bạch nhớ tới còn có việc này, ngượng ngùng cười cười: " Cuối tuần chỉ vừa trôi qua, ta thiếu chút nữa đã quên việc này."

"Bởi vì ta biết ngươi là tiểu mơ hồ, cho nên mới tới chờ ngươi a." Hắn sờ sờ đầu Tô Nguyệt Bạch, cười nói.

Tô Nguyệt Bạch không thể không cảm thấy ấm áp, vì thế thiệt tình nói: "Hạ Trần, nếu ta thật sự có một ca ca giống như ngươi vậy thì tốt rồi!"

_________________________________________

Ta chỉ muốn nói là ta là cẩu độc thân thế nên ta không hạp mấy chuyện này đâu.

Ta  không thích ăn cẩu lương một chút cũng không :((((

Cái cảnh hôn ta sẽ không edit đâu ta hết sức rồi. dịch mỗi chương này mà ta đã héo luôn rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top