Chương 17
Mấy ngày nay Tần Lạc nhàn rỗi, lái xe mang theo lão yếu, phụ nữ và trẻ em trong nhà dạo 1 vòng quanh trung tâm, còn thuận đường đến đại học B hoàn thành thủ tục tạm thời nghỉ học.
Đối với việc Tần Lạc xin nghỉ cũng không có ai ý kiến, Tần gia coi như có uy tín và danh dự nhưng trong cái thành phố này thì chuyện tốt không ra khỏi cửa chuyện xấu lại truyền ngàn dặm. Tần Lạc cảm thấy hiện tại nhà của mình hình như bị trù vận đen cho nên những lão sư theo chủ nghĩ duy vật, đều tận lực cách cậu 1 khoảng "an toàn". Cứ như là chỉ cần đứng gần lại 1 chút thì sẽ bị lây vận đen. Thủ tục hoàn thành, vừa mới ra khỏi phòng Tần Lạc đã nghe thấy phía sau truyền đến tiếng nói khẽ "có ý tốt" xem mình và Tần gia liệu sẽ sống đến bao lâu.
Tần Lạc cười khẽ, từ trước đến nay cậu không bao giờ chú ý đến những những lời nói nhảm, mạt thế đến như vậy xem mệnh của ai dài hơn.
Tần Lạc chọn 1 ngành học ít người theo học, hơn nữa phân nửa học sinh đều có nhà tiếng hoặc đã sớm có việc làm sẵn, chỉ cần cầm được bằng tốt nghiệp là chính thức vào làm. Cho nên ký túc xá dành cho 4 người nhưng thực tế lại chỉ có 1 mình Tần Lạc ở đó.
Có lẽ do trong nhà có nhiều biến cố hoặc do Tần Lạc tính tình không hoà đồng cho nên trong trường học ngoại trừ những bằng hữu hay chơi bóng rổ cùng thì trên cơ bản cũng không có bạn thân. Trong đám đó thì có Thôi Minh Hàn là có quan hệ tốt nhất, ngẫu nhiên có thế cùng cậu ăn cơm sau đó cùng học bài. Trọng sinh sau khi trải qua 10 năm ký ức cùng với sự khủng bố của mạt thế, nói thật, Tần Lạc chỉ có chút ký ức đối với Thôi Minh Hàn còn với những người khác thì quên sạch.
Cũng may trong di động có tên Thôi Minh Hàn, Tần Lạc vốn định gọi điện nhắc nhở người bạn duy nhất này của cậu 1 chút nếu không đến lúc mạt thế bùng nổ thì mọi thứ đã muộn. Cuối cùng thật đáng tiếc, dù gọi bao nhiêu lần đối phương cũng không có bắt máy, Tần Lạc vốn tính toán thời điểm dời trường học tranh thủ ghé qua phòng ngủ vạn nhất Thôi Minh Hàn đang ở đó. Không nghĩ tới vừa mới tới ký túc xá đã thấy Thôi Minh Hàn đang đứng ở đó, nhìn bộ dạng của đối phương rõ ràng là đang đến tìm cậu nhưng nhìn lại sắc mặc hắn cũng không tốt.
Thôi Minh Hàn cũng đến trường để xin tạm nghỉ học, chỉ là đến so với Tần Lạc thì sớm hơn vài ngày, vừa mới tới sân trường thì nghe nói Tần Lạc trở lại liền trở lại nhìn coi, không nghĩ tới Tần Lạc cũng giống hắn, đây có thể cho rằng "huynh đệ hoạn nạn'' không?
Thôi Minh Hàn vỗ vỗ vai Tần Lạc: "Chuyện của nhà ngươi ta đã biết, nam nhân mà, kiên cường lên."
Tần Lạc nhìn Thôi Minh Hàn, bộ dáng này của hắn so với cậu còn đáng lo hơn nhiều, nếu người nào không biết chuyện nhìn vào sẽ cho rằng người gặp chuyện là hắn chứ không phải là cậu: "Ruốt cuộc có chuyện gì xẩy ra, sao ngươi cũng tạm nghỉ học?"
Thôi Minh Hàn cắn răng, do dự hồi lâu mới mở miệng: "Ba của ta công tác ở 1 sở nghiên cứu, ít khi trở về nhà, có lúc vì tham gia 1 sự án nghiên cứu nào đó cả năm cũng ít khi gọi điện về nhà nên hai tháng đầu tiên ta và mẹ đều thấy bình thường, nhưng liên tiếp hơn nửa năm nay thật sự 1 cuộc điện thoại cũng không có, mẹ của ta bắt đầu sốt ruột. Gọi ba bốn cuộc điện thoại nhưng không có người bắt máy, gọi đến nơi công tác cũng không có ai tiếp. Sau đó mẹ của ta nhờ không ít mối quan hệ quen biết mới có thể liên lạc với người quản lý sở nghiên cứu nhưng cũng không được kết quả gì, ngươi nói xem ba của ta công tác nơi đó hơn 10 năm là sao có thể biến mất không dấu vết, ta tính toán mang theo mẹ đến nơi đó nhìn xem, ít nhất sống phải thấy người chết phải thấy xác… Chuyện này cũng không biết sẽ kéo dài bao lâu cho nên ta phải tạm nghỉ học."
Tần Lạc sắc mặt khẽ biến: "Sở nghiên cứu tên là gì?"
Thôi Minh Hàn tâm trạng không tốt nên vẫn chưa phát hiện được Tần Lạc có chút khác thường: "Tên tiếng Anh quá dài ta không nhớ được, nhưg tên viết tắt chỉ có 2 chữ ZO."
Tần Lạc run người, vô số ký ức hiện lên, thầm nghĩ nguy hiểm thật, cậu thiên toán vạn toán thế nào cũng không dự đoán được, người nghiên cứu có trách nhiệm phát triển bệnh độc có cái biệt danh là C lại có khả năng chính là phụ thân của Thôi Minh Hàn. Nếu chính là người sau khi bị nhiễm bệnh độc càng thêm phát rồ C chính là phụ thân Thôi Minh Hàn thì sau mạt thế dị nhân Đòi Mạng luôn ở bên cạnh hắn có thể hay không chính là Thôi Minh Hàn. Tần Lạc càng nghĩ càng thấy khả năng này rất có thể xảy ra.
Thôi Minh Hàn không muốn nghĩ tiếp chuyện của mình nữa, gãi gãi đầu: "Ngươi gọi cho ta nhiều cuộc điện thoại như vậy, có chuyện gì quan trọng sao?"
Tần Lạc nguyên bản muốn nói địa chỉ nhà mình cho Thôi Minh Hàn, muốn cho hắn 1 nơi để trú ẩn, hiện tại thì cảm thấy lạnh cả người, xem ra lúc trọng sinh lại đã sống an nhàn quen rồi khiến cho sự cảnh giác của cậu cũng giảm bớt, thậm chí cũng không cẩn thận điều tra bối cảnh của đối phương. Cậu hiện tại cảm thấy vô cùng may mắn đã không đem địa chỉ nhà mình bại lộ, cậu không muốn đến lúc đó có 1 đám người ZO tiến vào hang ổ của mình.
Tần Lạc đối với Thôi Minh Hàn cũng có chút hiểu rõ, hắn là người chính nghĩa, không bao giờ đi theo phụ thân hắn thông đồng làm chuyện xấu, hơn nữa thời gian ở mạt thế Tần Lạc đã nhiều lần giao thủ với Đòi Mạng, tuy rằng đối phương có che mặt nhưng bộ dạng của Tần Lạc đối phương có thể nhìn rõ ràng, nếu đối phương chính là Thôi Minh Hàn và đầu óc không có vấn đề thì không có lý do nào để hắn không nhận ra Tần Lạc.
Tần Lạc nghĩ đến 2 khả năng: 1 chính là Dị Nhân đi theo C không phải là Thôi Minh Hàn, tuy rằng khả năng này vô cùng nhỏ; 2 chính là C bị nhiễm bệnh độc càng thêm phát rồ cư nhiên dám ra tay cả với con ruột của mình, cho Thôi Minh Hàn dùng 1 loại thuốc nào đó khiến cho hắn mất đi ký ức, toàn bộ tính cách đều thay đổi.
Tần Lạc che dấu biểu hiện: "Ngươi cũng biết ông nội của ta có nghiên cứu huyền học, ta cũng không có cách nào giải thích rõ ràng với người, chỉ là ta có cảm giác ngươi gặp nguy hiểm cho nên mới muốn cảnh báo trước."
Thôi Minh Hàn vốn không tin mấy thứ này, hắn cũng đã từng nghe người khác nói về Tần gia gia Tần An Vân, sao Bắc Đẩu trong giới huyền học nhưng vì có quan hệ khá tốt với Tần Lạc cho nên hắn cũng không bình luận gì cả, chỉ là bản thân của hắn vốn không tin những thứ như vậy hơn nữa Tần Lạc cũng chưa bao giờ bàn luận vấn đề này với hắn.
Hôm nay Tần Lạc bỗng nhiên nói đến "cảm giác hắn gặp nguy hiểm" Thôi Minh Hàn dựng hết cả tóc gáy, nhà hắn thời gian gần đây xảy ra khá nhiều chuyện, phụ thân thì biến thành người không rõ tung tích càng khiến cho tâm trạng của Thôi Minh Hàn thêm dao động, đối phương mặc dù chỉ là 1 khu sở nghiên cứu nhưng lại nằm trong tổ chức quyền lực nhất thế giời Thôi Minh Hàn trong vô thức cũng dự cảm được mình không có khả năng thắng. Tần Lạc lại nói thời gian này hắn sẽ gặp phải nguy hiểm, đã bắn đúng hồng tâm.
Thôi Minh Hàn nắm cánh tay Tần Lạc: "Ngươi có thể nói rõ hơn 1 chút được không?"
Tần Lạc thở dài, trong đầu hiện lên phong thái của gia gia mỗi khi nói đến vấn đề này: "Lúc ban đầu ta gọi điện thoại cho ngươi cũng chỉ là muốn rủ ngươi ra ngoài giải sầu, ai biết được ngươi lại không bắt máy. Ta nhàm chán không có việc gì làm liền mang quẻ bói của gia gia ra nghịch, không nghĩ tới quẻ lại cho thấy ngươi có đại hoạ lâm đầu, về việc mối hoạ là gì thì ta không có bản lĩnh như ông nội cho nên tính không ra, bất quá từ trên mặt của ngươi có thể nhìn ra được, có liên quan đến chuyện của phụ thân ngươi, có khả năng bọn họ đã đem phụ thân ngươi dấu đi hoặc bức bách ông ý làm 1 số nghiên cứu bí ẩn nào đó. Ta không tán thành chuyện ngươi tiếp tục truy tìm việc phụ thân ngươi mất tích, rất có khả năng khi ngươi cùng mẫu thân đến viện nghiên cứu sẽ gặp nguy hiểm. Trên TV cũng không phải không nói rồi đó thôi, 1 số người trong sở nghiên cứu làm chuyện xấu thường xuyên đem con người làm thí nghiệm."
Thôi Minh Hàn nuốt nuốt nước miếng, ngoài miệng nói: "Tần Lạc, ngươi đừng có doạ ta." Trong lòng thì lại tin tám chín phần, tuy rằng chưa từng đến sở nghiên cứu của phụ thân nhưng cũng không liên quan đến chuyện Thôi Minh Hàn không chú ý đến, càng nghĩ càng cảm thấy chuyện Tần Lạc nói rất có thể là sự thật, vạn nhất phụ thân bị người khác ép buộc làm nghiên cứu, nếu mình và mẫu thân đi đến càng khiến cho người ta có cơ hội dùng 2 người bọn họ làm con tin.
Tần Lạc không ngừng thuyết phục: "Hơn nữa, người và phụ thân ngươi có mệnh tương khắc, cách hắn càng xa đối với hai người các ngươi lại là chuyện tốt. Ta biết chuyện ta nói chưa chắc ngươi đã tin nhưng ta hy vọng ngươi nghĩ cho kỹ."
Thôi Minh Hàn đem tay áo lau sạch mồ hôi trên mặt, khô cằn nói: "Ngươi, ngươi tính chuẩn chứ?"
"Ta đã nói ta không có bản lĩnh như ông nội, ta chỉ biết 1 chút về xem tướng, còn những thứ khác thì căn cứ theo những gì mà ngươi đã nói phân tích 1 chút."
Hai người trong lòng đều có chuyện nên chỉ nói đến đó rồi vội vàng chia tay.
Tần Lạc không biết, lần nói này của cậu thực sự đã cải biến vận mệnh của Thôi Minh Hàn. Từ nay phía sau bác sĩ điên cuồng Thôi Kính Thư của ZO không còn một Đòi Mạng tuyệt đối phục tùng mệnh lệnh mà "Liên minh cứu vớt" thì lại có thêm 1 đồng bạn cường hãn.
Tuy rằng mang theo người nhà đi du lịch nhưng Tần Lạc vẫn quan tâm đến tin tức, 1 cái cũng không bỏ qua, nếu phi thuyền bất minh kia đã rơi xuống thì thời gian mạt thế xảy ra cũng sẽ rất nhanh. Tần Lạc không dám sơ xảy mang theo người nhà đi du ngoạn những địa phương gần thành phối, 1 khi phát sinh biến cố sẽ nhanh chóng trở về thành lũy.
Sự thật chứng minh Tần Lạc quyết định chính xác, thời điểm bọn họ chuẩn bị ngủ lại khách sạn Tần Lạc đã nghe được tin tức nhà máy năng lượng F ở đảo quốc R đã xảy ra vấn đề bởi vì đối phương muốn dấu báo trí cho nên thời điểm mọi người biết chuyện cũng đã vượt quá 72 giờ.
Nhà máy năng lượng F là nhà máy năng lượng nguyên tử lớn nhất thế giới đã từng xảy ra 1 lần sự cố, lần đó đã khiến cho không chỉ đảo quốc R gặp nguy hiểm mà những nước lân cận cũng bị ảnh hường. Nhưng hiển nhiên lần đó cũng không khiến bọn họ thức tỉnh, lần thứ 2 bùng nổ đã vượt qua lần trước đến mấy lần, đã vô pháp dùng mức độ 0-7 để xác định cho nên chính phủ R quốc đem lần sự kiện này vượt quá cấp 7.
Tần Lạc nhớ rõ thời gian bùng nổ mạt thế, ngắn ngủi chỉ trong 1 thời gian ngắn R quốc triệt để bị phong toả. Từ trường được dựng lên triệt để quấy nhiễu gia thông, thông tin, chỉ cần qua thời gian 1 ngày, mọi người sẽ phát hiện không còn có 1 tin tức nào từ R quốc truyền đến. Cuối cùng trừ bỏ tràn đầy tang thi và sinh vật quỷ dị không còn 1 người nào có thể tồn tại.
72 giờ là thời gian đủ để những người bị nhiễm lên máy bay, bay đến bất cứ nơi nào trên thế giới, bởi vì không có bức xạ hạt nhân cho nên sẽ không có nguy hiểm, các quốc gia cũng sẽ không cự tuyệt người R quốc nhập cảnh cho nên những tai hoạ ngầm đã được hình thành.
Tần Lạc không chút do dự mang theo người nhà thu thập hành lý lập tức suốt đêm chạy xe về biệt thự Tần gia, việc bây giờ cần làm bây giờ là chờ đợi, chờ đợi mạt thế bùng nổ rồi mới tiện tay đi lấy đồ vật của mình mang về.
Đáng thương chính là 1 vài vị cảnh sát theo dõi Tần Lạc mấy ngay nay, người ta thì du sơn ngoạn thuỷ , bọn họ lại là màn trời chiếu đất gặm bánh bích quy mì ăn liền, trong lòng rất nhiều lần oán giận mệnh lệnh vô lý của Lưu cảnh quan, hiện tại Tần Lạc và người nhà đã trở về biệt thư, bọn họ lại phải tiếp tục canh giữ bên ngoài biệt thự. Cũng không biết, tại 1 nơi âm u, nguy hiểm đang từng bước từng bước đi đến bên người.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top