chương 78: Mộc Cầm
Edit :tieuthat_251
**********************
Nguyên Sơ theo thủ hạ Hỗn Nguyên Ma tôn, đến chỗ phu nhân đẩy cửa ra Nguyên Sơ còn chưa đi vào bên trong liền có một nữ nhân nhanh chóng chạy ra vẻ mặt kinh hỉ nhưng khi nhìn thấy Nguyên Sơ, nhất thời biến thành kinh hãi!
"Ngươi là ai? !"
Thanh âm của nàng ôn nhu, mặc dù là dùng giọng điệu không thiện cảm nói chuyện, Nguyên Sơ cũng không cảm thấy bị mạo phạm.
Nàng còn chưa nói, nam nhân mang nàng đến liền chân chó nói, "Phu nhân đây là nữ nhân mới tới nàng cũng là Thuần Âm chi thể Ma Tôn bảo ta đưa tới."
Hắn sau khi nói xong, liền lui xuống, hoàn toàn không có ý ở lại.
Nguyên Sơ hồ nghi nhìn chằm chằm đối phương, chần chờ mở miệng, "Ngươi là..." Là nương Dạ Trầm Uyên?
"Ngươi là hồ ly tinh đến từ nơi nào? !"
"A? !"
Nguyên Sơ lời còn chưa nói hết liền bị đối phương cắt lời tay Nguyệt Sơ chỉ vào mình buồn bực hỏi
"Ngươi nói ta? Hồ ly tinh? !"
Gương mặt đối phương xinh đẹp lộ ra sắc mặt giận dữ biểu tình nói "Chẳng lẽ không đúng sao?"
Nàng cắn răng nói, "Đừng tưởng rằng ngươi trẻ đẹp hơn ta liền có thể ngôi lên trên đầu ta! Ta, ta cũng là Thuần Âm chi thể!"
Nàng dứt lời còn ưỡn ngực, giọng điệu điêu ngoa, ánh mắt dò xét.
Nguyên Sơ thiếu chút nữa phun ra một ngụm máu, Thuần Âm chi thể?! Này... Chẳng lẽ đây chính là nương của Dạ Trầm Uyên? Trong tưởng tượng của nàng hoàn toàn khác nhau a!
--
Bên kia, Dạ Trầm Uyên dựa vào cảm ứng với trứng rồng, đã tìm đến chỗ Hỗn Nguyên Tông ẩn náu Dạ Trần Uyên liền vọt vào trong sương mù tìm kiếm thì một cô nương đột nhiên trong sương mù bay ra ngoài, vừa nhìn thấy hắn, lập tức liền nhận ra hắn!
"Là ngươi!"
Dạ Trầm Uyên cũng nhận ra Vạn Linh Nhi, thấy vậy vội vàng hỏi.
"ngươi cùng với tiểu cô nương kia đâu rồi? !" Vạn Linh Nhi sửng sốt, theo bản năng nói, "Nàng còn ở bên trong, nhưng nàng nhường ta ra ngoài trước để nói cho ngươi biết, nói bên trong có ít nhất hai Nguyên Anh, còn có một người đang gấp rút trở về trên đường! Cho nên nàng muốn cho ngươi đi cùng ta đi thỉnh Nguyệt Anh tôn giả ở những Đế Quốc xung quanh đây để hỗ trợ, sau đó nàng cùng chung ta trong ứng ngoài hợp..."
"Liều lĩnh !"
Dạ Trầm Uyên đột nhiên gọi ra hai chữ này, sắc mặt xanh mét cắt đứt lời nàng nói.
Vạn Linh Nhi thấy Dạ Trầm Uyên quay đầu đã muốn đi, vội vàng kéo hắn lai, "Ngươi đừng sốt ruột ! Ta là công chúa Phượng Triều Quốc ta nhất định sẽ đưa người tới cứu nàng!"
Lúc này, phía sau một đội quân đuôi tới.
"Linh nhi!"
Vạn Linh Nhi vừa quay đầu lại, hai mắt nháy mắt tỏa sáng!
"Hoàng huynh!"
"Linh nhi, ngươi không sao chứ!" Thái Tử Phượng Triều Quốc ở trên cao đánh giá muội muội của mình, "Vị tiểu huynh đệ này nói ngươi bị Hỗn Nguyên Tông bắt, ngươi..."
"Ta không sao!" Vạn Linh Nhi lôi kéo hắn nhanh chóng nói, đem chuyện đã xảy ra nói một lần, sau đó tức giận nói, "Hoàng huynh, Hỗn Nguyên Tông một ngày chưa trừ diệt, ta tâm khó an, nhân cơ hội này, chúng ta nhất định phải diệt trừ bọn họ!"
Thái Tử nghe xong, liên tục gật đầu, "Ngươi yên tâm, phụ hoàng đã đi mời người rồi, lão tổ tông cùng quen biết các vị lão Nguyên Anh giả ở nước láng giềng rất nhanh liền sẽ qua đây."
Đột nhiên, chỉ nghe một trận ầm thanh nổ tung cực đại, thanh âm kia rõ ràng cách rất gần, nhưng không biết nó đến ở đâu!
"Không hay rồi!" Vạn Linh Nhi sắc mặt đại biến, "Hỗn Nguyên Tông khởi động tiên ma đại trận, tiểu đảo muốn chìm xuống dưới đáy biển ! Bọn họ muốn chạy trốn!"
Dạ Trầm Uyên nghe xong, đột nhiên nắm chặt ngón tay mình, hắn khế ước mạnh mẽ triệu hồi Bạch Long, để xác định được vị trí!
Mà Nguyên Sơ chỉ cảm thấy cơ thể đau xót cuồn cuộn, trứng rồng liền xuất hiện trong tay nàng, nó tựa hồ rất hưng phấn, nhảy nhót như muốn nói cái gì.
-- cảm nhân được rồi ! !
Dạ Trầm Uyên dùng cấm thuật , sắc mặt có chút tái nhợt, nhưng hắn không quản được nhiều như vậy, cầm ra pháp bảo thương cổ, ném cho Thái Tử còn một đầu nắm trong tay, nhanh chóng nói:
"Ta đi trước, đợi lát nữa tôn giả đến, các ngươi liền thông qua sợi tơ này tới tìm ta!" Nói xong, cả người hắn liền biến mất.
Di thuật, người này thế nhưng lại di thuật!
Vạn Linh Nhi sợ ngây người, "Cái tiểu nha đầu kia có thể bay cũng bỏ qua, thiếu niên này cũng biến di thuật, bọn họ rốt cuộc là ai?"
Thái Tử nhìn trong tay là pháp bảo thượng cổ Dạ Trầm Uyên đã vôi vàng xuống nước, không khỏi có chút nôn nóng
"Tiên ma đại trận có thể ở dưới nước thần hành ngàn dặm một mình hắn làm sao có thể đuổi kịp? Linh nhi, nếu không ngươi ở đây đợi lão tổ tông bọn họ, ta dẫn người qua đi giúp tiểu huynh đệ kia giúp một tay!"
Vạn Linh Nhi gật gật đầu.
Đột nhiên bảy tám người khí tức quỷ dị xuất hiện ở trên không.
Vạn Linh Nhi cả kinh, vội vàng trốn sau Thái Tử, "Hoàng huynh! Là bọn họ! Người ở giữa kia chính là Hỗn Nguyên Tông Đại trưởng lão!"
Đại trưởng lão lúc đầu không định hiện thân nhưng hắn không nghĩ đến Vạn Linh Nhi thế mà trốn ra được! Hắn quá coi thực lực của đối phương liền không đề phòng.
"Công chúa... Ngươi thật sự quá không ngoan, mau cùng ta trở về!"
"Lớn mật!" Thái Tử đem Vạn Linh Nhi bảo hộ ở sau người sắc mặt xanh mét hạ lệnh, "Người đâu, bày trận! Hôm nay nhất định phải đem đầu của ma đầu kia xuống!"
--
Bên kia, Mộc Cẩm nhìn Nguyên Sơ có chút đề phòng thấy nàng cầm ra thứ gì đó, liền đoán được trên người nàng có trữ vật gì đó không bị mang đi, một giây sau liền muốn kêu thị vệ bên ngoài tới bắt người !
Nhưng Nguyên Sơ không có cho nàng cơ hội, nàng nhíu mày đem trứng rồng cất đi, liền bưng kín miệng Mộc Cầm.
May mà nơi này không có thị nữ, phòng to như vậy chỉ có hai người đúng là tiện cho nàng.
"Không được nhúc nhích! Không thì ta liền giết ngươi!" Nguyên Sơ mắt lộ ra hung hăng, mà Mộc Cẩm vốn là tính cách nhu nhược, nháy mắt liền sợ hãi không dám động.
Nguyên Sơ nhíu mày, cái nữ nhân này chẳng lẽ là nương Dạ Trầm Uyên nương thật? Không nên a, cùng trong tưởng tượng của nàng kém xa nhiều!
Nàng trừng mắt nhìn hỏi, "Ta hỏi ngươi, ngươi trước kia, là con dâu Dạ gia? !"
Vừa nghe đến Dạ gia, Mộc Cẩm mềm mại nhu nhược liền trở nên kịch liệt, nàng qua loa vẫy tay tựa hồ muốn nói chuyện.
Nguyên Sơ hung dữ nói, "Ngươi thành thật chút, nếu không đừng trách ta! "
Nàng vội vã gật đầu, sau đó Nguyên Sơ mới buông tay ra, mà Mộc Cẩm quả nhiên không có kêu, chỉ là kịch liệt thở dốc, ánh mắt hoảng sợ.
"Ngươi, ngươi chẳng lẽ là Dạ gia phái tới bắt ta trở về ? Không... Ta không quay về, ta van cầu ngươi, ngươi có thể làm như chưa thấy qua ta có được hay không? !"
Mộc Cẩm khẩn cầu Nguyên Sơ , Nguyên Sơ nháy mắt không nói gì, nữ nhân này lại không muốn đi? Nàng nhớ tới dọc theo con đường thấy những nữ nhân kia đáng thương, người trước mắt có phải hay không đầu óc có vấn đề?
"Ngươi thà rằng theo một đám ma đầu,hành hạ nữ nhân thành ma quỷ, cũng không muốn trở về sao ?" Nguyên Sơ lại một lần nữa xác nhận, ánh mắt cổ quái nhìn nàng.
Mộc Cẩm không chút do dự gật đầu!
"Bọn họ đối với những nữ nhân khác, đúng là có chút quá phận, nhưng Ma Tôn là phu quân ta, hắn đối với ta... Là thật sự rất tốt..." Nguyên Sơ bị tức giận bật cười, "Ngươi ngược lại là nói, hắn như thế là đối tốt với người?"
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top