Chương 13: Cô học sinh yếu kém kia rất xinh đẹp
Lâm Hoài Sinh về đến nhà đã hơn 12 giờ, hắn ngồi ở trên ghế salon, xoa xoa mi tâm, thần sắc rã rời.
Biểu hiện tối nay của Từ Dao, tâm hắn ít nhiều có chút chấn động.
Trước kia hắn không nhìn nổi cô khóc nhất, thế nhưng là cô rất thích khóc, khi tức giận, khi cảm động , khi đến thời kỳ kinh nguyệt, cô khóc rất thấp, mỗi lần khóc Lâm Hoài Sinh đều sẽ ôm cô ăn nói khép nép dỗ dành, về sau cô biết nước mắt có thể trở thành vũ khí tới đối phó hắn.
Đêm nay cô cũng khóc, cho dù cố hết sức nhịn xuống, nhưng là rơi nước mắt, hắn nhịn xuống xúc động muốn đưa tay giúp cô lau nước mắt , tính nô lệ chưa bỏ , hắn tự giễu.
Tắm rửa xong, một thân khô mát, thời tiết tháng 7 không cần mở điều hòa, nhiệt độ rất thích hợp, vốn phải là buổi tối ngủ ngon thế nhưng Lâm Hoài Sinh lại mất ngủ.
Lâm Hoài Sinh của 17 tuổi trên người có hai hào quang , một là học bá đứng đầu ban khoa học tự nhiên , một là bạn trai của Từ Dao.
Lớp mười một, khi văn lý chia lớp Lâm Hoài Sinh quả quyết lựa chọn lý, giáo viên phụ trách dạy vật lý, bởi vì hói đầu nên học sinh bí mật cho hắn biệt hiệu gọi A Lượng, A Lượng dạy hai ban, một là ban của Lâm Hoài Sinh , một là ban lớp mười (3), cũng chính là ban của Từ Dao.
Thành tích vật lý của Từ Dao tương đối kém, max điểm 100 điểm , một lần thi của cô cao nhất là 58 điểm , khoảng cách đạt tiêu chuẩn còn chênh lệch 2 điểm , mà thành tích vật lý của Lâm Hoài Sinh mỗi một lần là gần kề max điểm, cúp thi đua lấy được tới mềm tay .
Đối với đại diện khoa vật lý Lâm Hoài Sinh này , A Lượng rất hài lòng, có tài hoa, lại không kiêu không nóng nảy , là mầm non có thể bồi dưỡng thật tốt.
Mà Từ Dao ở trong mắt A Lượng, chính là học sinh kém dáng dấp rất đẹp, cô đối với năng lực lĩnh ngộ vật lý tương đối kém.
Khi tự học buổi tối , Từ Dao kiểu gì cũng sẽ cầm sách luyện tập đi tìm A Lượng, thành tích khoa khác cô đều không có kém như vậy, chính là vật lý tệ đến mức ngay kiến thức cơ bản nhất cũng không làm được.
Đêm đó, cô giống như ngày thường cầm sách luyện tập tới phòng làm việc, các giáo viên khác đều đi tự học, A Lượng cũng không ngồi ở đây, toàn bộ văn phòng yên tĩnh, Từ Dao ở trên bàn làm việc của A Lượng ngồi xuống, dự định đợi hắn trở về.
Cô lật luyện tập sách ra, làm đề thí nghiệm đầu tiên lực ma sát tĩnh ma sát động, những chữ này cô đều nhìn hiểu, nhưng chính là làm không được, đang cắn nắp bút trầm tư suy nghĩ cô nghe được có người tiến vào văn phòng.
Một nam học sinh coi như lớn lên đẹp trai , áo len màu xám đậm , đồng phục quần thể thao màu đen, giày thể thao Nike màu đen phối hợp không tầm thường, khí chất rất tốt, hắn hướng phía của mình đi tới.
Đó là lần thứ nhất Từ Dao nhìn thấy Lâm Hoài Sinh, cũng là lần thứ nhất Lâm Hoài Sinh nhìn thấy Từ Dao.
Hỏi hắn lần thứ nhất nhìn thấy Từ Dao là cảm giác gì, Lâm Hoài Sinh sẽ nói cho bạn biết, hắn cảm thấy cô gái kia trắng đến mức giống như là sinh bệnh.
Từ Dao ngẩng đầu nhìn hắn, nháy mắt lông mi thật dài phủ tầm mắt ở trên mặt , cô hỏi: "Bạn học, bạn có chuyện gì sao?"
Lâm Hoài Sinh cầm trên tay một xấp bài thi buông xuống, hỏi: "Giáo viên Vương đâu?"
"A, hắn không ở đây, tôi cũng đang chờ hắn "
Lâm Hoài Sinh hướng cô gật gật đầu, xoay người rời đi, Từ Dao gọi hắn lại.
"Khoan hãy đi a bạn học, bạn có thể giúp tôi nhìn đề này một chút hay không , tôi giải không ra" cô ngượng ngùng hé miệng cười, hai cái lúm đồng tiền nhỏ như ẩn như hiện.
Lâm Hoài Sinh dừng bước lại, cô gái này là người quen a.
Hắn cúi người, đi xem đề cô không hiểu , một đề thí nghiệm rất đơn giản rất căn bản , hắn cầm qua bản giấy nháp, giảng giải một cách dễ hiểu, Từ Dao nghiêm túc nghe. Hắn giảng xong, nghiêng đầu nhìn cô, ánh mắt của cô sáng lấp lánh, nhưng là nhíu chặt lông mày.
"Tôi nghe không hiểu, bạn giảng quá nhanh" cô nói
Lâm Hoài Sinh sửng sốt, hắn ở lớp tốt nhất cả ban, lớp học vật lý bình quân điểm ở 95 điểm trở lên, bình thường mọi người hỏi hắn đề hoặc là độ khó cao hơn đề thi , hoặc là đề thi tuyển sinh đại học siêu cấp, đề đơn giản như vậy, hắn không có lý do giảng không rõ ràng a.
Hắn kéo một cái ghế qua, ngồi ở bên cạnh cô, lúc này chậm rãi giảng, mỗi cái trình tự đều từng cái nói rõ.
Từ Dao nghe hiểu, cô cười hì hì nói: "Bạn tên là gì nha? Tôi cảm thấy bạn giảng so với A Lượng tốt hơn "
"A Lượng?"
"A, chính là giáo viên Vương a "
"Tôi đi đây" hắn gật đầu, chuẩn bị rời đi, hắn cảm thấy cô gái này rất xinh đẹp , đáng tiếc có chút đần.
Từ Dao nhìn hắn đứng dậy, không chút suy nghĩ liền kéo lấy ống tay áo hắn, cô nói: "Đề này cũng không hiểu, dạy tôi một chút được không?"
Lâm Hoài Sinh bất đắc dĩ, đành phải ngồi xuống ngồi xuống, hắn cầm đề kia qua xem xét, suýt chút nữa sụp đổ, vẫn là đề lực ma sát , chỉ là đổi loại cách nói hỏi vấn đề, cô liền không hiểu được, cho nên vừa mới giảng, hoàn toàn uổng phí rồi? Lâm Hoài Sinh đau đầu.
Một đề tìm hiểu được, chuông tan học đã vang lên. A Lượng trở lại văn phòng liền thấy học sinh hắn đắc ý ở đó giảng đề cho Từ Dao , Lâm Hoài Sinh cau mày, mặt có chút đỏ, A Lượng nghĩ đây là thẹn thùng đi, đối với bạn học nữ xinh đẹp như vậy , là sẽ dễ dàng thẹn thùng.
Hắn đi vào nghe xong, liền nghe đến Lâm Hoài Sinh tức hổn hển nói: "Không đúng, lực phương hướng vẽ sai, là bên này "
Được thôi, không phải thẹn thùng khiến cho đỏ mặt, là tức giận.
A Lượng nhìn xem bọn hắn, ho khan một cái, Lâm Hoài Sinh cùng Từ Dao đồng thời ngẩng đầu
Lâm Hoài Sinh ngẩng đầu nhìn đồng hồ, lúc này mới phát hiện tan lớp, hắn thế mà lãng phí một tiết tự học buổi tối ở đây giảng đề cho cô bạn học ngu ngốc này .
"Hoài sinh a, thầy nhìn em đây là giảng đề cho Từ Dao?"
Lâm Hoài Sinh gật đầu, A Lượng cười tủm tỉm hỏi Từ Dao: "Em cảm thấy hắn giảng thế nào?"
"Rất tốt, em cảm thấy giảng so người tốt hơn "
A Lượng cũng không giận, hắn là giáo viên tốt có thể cùng học sinh kết thành một khối, hắn cười ha hả nói: "Như vầy đi, về sau Hoài Sinh có thời gian rảnh, bổ túc thêm nhiều cho Từ Dao "
Lâm Hoài Sinh vẫn chưa trả lời, Từ Dao đã cười nói: "Tốt tốt" cô quay đầu hỏi Lâm Hoài Sinh, điềm đạm đáng yêu hỏi: "Được sao? Tôi sẽ không chậm trễ giờ đi học của bạn, bạn có thời gian thì cùng tôi giải đề, được bạn giảng thật rất tốt "
Không có cách, đành phải đáp ứng, trở lại phòng học ngồi tại chỗ mình ngồi, Lâm Hoài Sinh vẫn là có loại cảm giác không chân thật, hắn chỉ là lên văn phòng nộp bài tập , làm sao lại mang một gánh nặng lớn cho mình ?
* Dạo này mình đang ôn thi kết thúc học phần nên không có nhiều thời gian ra chap mới , mong mọi người thông cảm và tiếp tục ủng hộ mình nha <3 ( thi xong sẽ có dự án mới cho mọi người hihi)
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top