CHƯƠNG 2 : Ngươi sẽ đồng ý ??

Trên lầu hai của tửu quán , nữ tử trong tay ôm mèo nhỏ , tựa vào phía trước cửa sổ, bộ dáng lười biếng cùng con mèo trong lòng ngực giống nhau y đúc

Sau khi nàng tiến vào phòng ,  tư thế này đã duy trì trong một nén hương , Nguyệt Cầm cùng Huyễn Kỳ mỗi người đứng một bên đều không nói lời nào.

Đột nhiên, nữ tử một tay ném con mèo ra ngoài, đổi lấy  một tiếng kêu bất mãng " Meo meo"   , nó vẫy đuôi rồi chạy ra ngoài theo hướng cửa .

Nàng híp mắt , đánh giá nam tử trước mặt, nam tử một thân áo dài bạch y , không thêm bất cứ trang sức gì , mộc mạc đến cực điểm, tóc dài ở sau người được dùng một dây nhỏ quấn quanh.

Ngũ quan rõ ràng , đường cong ôn nhu , đôi mắt kia tựa như một hồ nước sâu thẳm , hấp dẫn người .

Truyền nhân duy nhất của Dược vương cốc , "Diệu thủ thần y" - Thương Lam.

"Quý Huyền Ca..." Nữ tử rốt cục cũng nói câu đầu tiên khi đi vào phòng " Tên của ta..."

Thương Lam nở nụ cười, cẩn thận đánh giá Quý Huyền Ca, lại nhìn  Nguyệt Cầm và Huyễn Kỳ ở phía sau nàng nói , "Không nghĩ tới Nguyệt Cầm và Huyễn Kỳ lại nguyện ý làm hạ nhân đi theo  ngươi..."

Nguyệt Cầm chính là thản nhiên cười, hoàn toàn mang một bộ dáng tiểu thư khuê các diụ dành , chỉ có vết sẹo trên mặt  làm cho người ta sợ hãi.

Huyễn Kỳ cũng không nói gì , biểu tình không có bao nhiêu dao động.

"Khuôn mặt này thật ra dáng một tiểu mỹ nhân..." Quý Huyền Ca đi đến bên người Thương Lam , móng tay trên mu bàn tay chậm rãi lướt qua theo hai má của Thương Lam .

"Ngươi ngươi ngươi... Ngươi đối với công tử nhà ta làm cái gì!" Thương  Tiểu Lê đi pha trà trở về nhìn thấy một màn như vậy , khuôn mặt đỏ bừng chất vấn .

"Không bằng, ngươi tới Tầm Mỹ Các của ta được hay không ?" Quý Huyền Ca khanh khách cười ,   Thương Lam này thật đúng là một mỹ nhân bại hoại, không biết nếu tới "Tầm Mỹ các ", có thể vì nàng kiếm không ít bạc a !

Nguyệt Cầm nhìn biểu tình tham
tiền  của tiểu thư nhà mình , tràn đầy sủng nịch, bất đắc dĩ cười.

"Ngươi  có cái gì để trao đổi ? " Thương Lam chớp mắt , đường cong trên mặt lộ vẻ ôn nhu

Quý Huyền Ca sửng sốt, lập tức  cười nói  : "Tưởng ngươi một công tử ôn nhu , nguyên lai ai ngờ chỉ là một người phàm tục !"

"Ngươi ngươi ngươi, không được nói công tử nhà ta như vậy  ! "   Thương Tiểu Lê lắp bắp nói vì công tử nhà mình bất bình.

"U, này tiểu tử kia nhưng thật ra nóng vội  ..." Quý Huyền Ca ánh mắt nghiền ngẫm  đánh giá Thương Tiểu Lê nói  , "Thương Lam a, không bằng đem gã sai vặt này đưa cho ta , tiểu mỹ nam ngu ngốc đáng yêu như vậy , ở Tầm Mỹ Các nhất định sẽ rất được hoan nghênh."

"Công tử, ta không cần đi..." Thương Tiểu Lê sợ tới mức nước trà thiếu chút nữa trong bình đổ ra , tuy rằng nghe không hiểu "Tầm Mỹ Các " là địa phương nào, nhưng theo bản năng cảm nhận được, trong miệng của nữ tử  này nói ra, cũng không phải là địa phương tốt lành gì !

Thương Lam ôn hoà  nói: "Hắn có thể làm cái gì?"

"Ngươi đi là tốt nhất... Nhưng mà ,
ngươi quá mắc..." Quý Huyền Ca tâm trạng buồn rầu .

"Nói cho ta biết, thiên tầm thảo trên người con mèo kia là từ nơi nào  có được ? ..." Thương Lam không có đáp lại  trong lời nói của Quý Huyền Ca , chỉ một lòng quan tâm  "Thiên tầm thảo ",  trong ánh mắt ôn nhu kia không giấu được vẻ nóng vội .

"Thiên tầm thảo là thuốc tiên của thầy thuốc , rất thưa thớt, khó  có được, giá trị của nó  , Thương Lam công tử hẳn là rõ ràng nhất   . Trên đời này người có thể cho Thương Lam công tử một cây thiên tầm thảo chỉ có một người là ta  !" Khoé mắt Quý Huyền Ca cong lên một biên độ tự tin nói , khăn che mặt hơi hơi giật lên .

"Thiên  tầm thảo là thuốc tiên của Tây Vực , hàng năm  chỉ được tiến cống vào hoàng cung một số lượng ít , hơn nữa đều được cất giữ ở  một địa phương bí mật , ngươi dựa vào cái gì có thể cho ta?" Nhắc đến dược trong mắt Thương Lam  luôn lộ ra ánh sáng  si mê .

Quả nhiên là một  y si a, Quý Huyền Ca âm thầm cười .

"Ta nếu dám đáp ứng, tất nhiên là có năng lực cho ngươi!" Quý Huyền Ca nói .

"Nói ra điều kiện của ngươi đi ...? " Thương Lam ngữ khí ôn nhu, như một cơn gió tháng năm ấm áp

Quý Huyền Ca cũng không có vòng vo, nói thẳng ra mục đích của chính mình: "Ngươi là đại phu, ta tìm ngươi, tất nhiên là xem bệnh!"

Nghe được hai chữ   "Xem bệnh" , Trong mắt ôn như nước của Thương Lam  có một tia gợn sóng, ánh mắt xem kỹ rồi   đánh giá  khí sắc Quý Huyền Ca

Thương Tiểu Lê nhìn biểu tình của công tử  nhà mình , liền hiểu được phải làm những  gì, lập tức lấy ra một sợi tơ hồng thật dài chuẩn bị đặt lên cổ tay của  Quý Huyền Ca  , liền bị nàng ngăn trở.

"Không cần cái này..." Quý Huyền Ca duỗi    tay của mình ra trước mặt Thương Lam, "Như vậy sẽ xem  chuẩn hơn ..."

Thương Lam cười cười,  ngón tay đặt trên mạch của Quý Huyền Ca  , sắc mặt luôn không đổi phát hiện khẽ biến: " Lúc ngươi đến gần  , ta cũng cảm giác hơi thở hỗn loạn, cũng thật sự hoài nghi, không nghĩ tới nhưng lại  là hấp công đại pháp !"

Thương Lam dừng một chút, còn nói thêm: " Có phải  , lần này trên đại hội võ lâm  ,  chỉ một người duy nhất cùng minh chủ võ lâm, Tần Mộng Tuyết, đánh ba ngày ba đêm, cuối cùng bị Tần minh chủ dùng hấp công đại pháp đánh lui nhân vật  thần bí  kia chính  là ngươi?"

"Ha hả, Thương Lam công tử, ngươi có  nghe nói qua câu này không , người thông minh  luôn chết  rất nhanh  ?" Quý Huyền Ca nở nụ cười, cho dù cách một lớp khăn che mặt, cũng có thể cảm giác được vẻ mặt thong dong.

" Mặt quỷ  nhạc công, cụt một tay Huyễn Kỳ, đều chỉ nhận  ngươi làm chủ tử, thuốc tiên thiên hạ khó tìm của ngươi cũng có thể  tuỳ tiện đưa cho ta   ? " Thương Lam lại nói tiếp "  Hơn nữa, ngươi cùng minh chủ võ lâm có hiềm khích , nếu ta nhớ  không lầm,  trên đại hội võ lâm , ngươi cùng minh chủ đánh nhau ,  tựa hồ lần này  cũng không bị thương nặng như vậy..."

"Nếu  bị thương không nặng, cũng không cần tìm đến đệ tử đích truyền của Thần y cốc không phải sao?" Quý Huyền Ca nhìn Thương Lam, giọng nói đương nhiên .

"Ngươi mạnh mẽ vận công  , làm cho tâm phế đều bị thương tổn , cần thời gian rất lâu để  điều trị, mới có thể khôi phục..."

"Dù sao còn có thể khôi phục, không phải sao? Không hổ là Diệu thủ thần y." Quý Huyền Ca mãn nhãn ý cười nói.

"Bất quá là phải mấy ngày nay phải ...."

"Không có việc gì, mấy ngày nay, ngươi liền  ở bên cạnh ta, mặc kệ là dược liệu, vẫn là sách thuốc, chỉ cần ngươi nghĩ muốn, ta sẽ cố gắng kiếm đưa cho ngươi !"

"Nếu ta không đáp ứng  ?" Thương Lam nhìn nữ tử  không rõ trước mắt , vừa  bị trọng thương, võ công  lại mất hết, vì sao  lại tự tin như vậy ?

Thương Lam gặp qua không ít người bệnh, nhưng không có một ai giống như vậy .

Nàng dựa vào cái gì cảm thấy mình nhất định sẽ đồng ý , không sai , tuy  " Thiên tầm  thảo "  đối với mình hấp dẫn , chính là...

"Ngươi  sẽ đồng ý  !" Quý Huyền Ca nói .

Đúng vậy, vì  "Thiên tầm thảo " kia là thuốc khó tìm , vô cùng trân quý , hắn  cũng sẽ đồng ý , nghĩ vậy, Thương Lam không khỏi hỏi: "Ngươi sẽ không sợ, ta đem chuyện của ngươi, nói ra..."

"Ngươi sẽ không..." Quý Huyền Ca để sát vào Thương Lam, trên khuôn mặt bình tĩnh của Thương Lam có một tia hoang mang, vừa định mở miệng, lại bị đôi môi nữ tử ngăn chặn.

Thương Lam trong khoảng thời gian ngắn không kịp phản ứng , nữ tử nhấc lên một nửa khăn che mặt, khoát lên trên mặt hắn , tuy ngứa nhưng hắn tuỳ ý để nàng tham lam  dây dưa ở trên miệng mình ,trong mắt phản chiếu hai mắt  khép hờ của nữ tử .
 
**** Đôi lời edit : Ây da da  kkkk

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top