Chương 9
Edit: Tiểu Manh (Mỗi ngày đều đang cố gắng cầu sao nhỏ 🌟)
Ba giấu tiền riêng đã xem như rất tâm cơ, gối cao su non mặt trước mặt sau đều có lỗ, ông để chính là lỗ mặt sau, ngủ cũng không cấn bản thân, cho dù mẹ dọn dẹp nhà cửa cũng không có khả năng sẽ tìm được chỗ giấu này.
Nhưng ông đã quên chuyện gối đầu ngủ lâu rồi cũng sẽ đổi bao gối, cho dù đó là gối cao su non cũng sẽ đổi.
Nhìn lỗ nhỏ kia bị bổ sung hơn phân nửa diện tích gối đầu, tiền lão ba tích cóp cũng không phải một ngày hai ngày, hiện giờ một sớm bị phát hiện, không chỉ kim khố trống rỗng, mà lúc sau càng không biết phải đối mặt với mưa to gió lớn.
Không được không được, ba thương cô như vậy, cô không thể để ông lâm vào bi kịch như vậy!
"Mẹ, cái kia. . ." Lâm Lan cẩn thận mở miệng nói, định dùng ngôn ngữ làm dịu cảm xúc của mẹ ruột, sợ bà cứ trong trầm mặc như vậy đột nhiên bộc phát vọt mạnh xuống dưới lầu tìm ba ba tính sổ, "Tiền này. . ."
Vương Tú Chi vẫn luôn cúi đầu không nói lời nào ngẩng đầu nhìn con gái, sau đó liền cười: "Con cho rằng mẹ sẽ tìm ba con cãi nhau?"
"Không có, không có. . ." Lâm Lan xấu hổ mà phủ nhận.
Vương Tú Chi lại là lão thần tại tại*, bà đặt lõi gối lên đầu gối, tiện tay lại moi mấy lỗ nhỏ, trong nháy mắt bốn năm tờ mao gia gia đã bị mở ra chồng lên nhau sau đó bỏ vào túi. Dư lại vài tờ giấy nhỏ hồng nhạt mẹ ruột không động đến, chẳng những không lấy đi, bà còn cầm lấy bao gối trước đó ném sang một bên bao lại một lần nữa.
* Lão thần tại tại (老神在在): 1. Bộ dáng bình tĩnh, ung dung, chững chạc; gặp chuyện không rối loạn.
Một bộ thao tác làm Lâm Lan hoàn toàn sờ không được suy nghĩ*, lại nghe mẹ ruột tiếp tục dặn dò: "Lan Lan à, bao gối cùng ga trải giường còn chưa bẩn, chúng ta sẽ không giặt, đổi lại vỏ chăn là được."
* 摸不着头脑 (sờ không được suy nghĩ): mù mờ, không thể hiểu rõ sự việc.
Bà vừa nói vừa đặt gối đầu một lần nữa trên đầu giường đã dọn xong.
Phản ứng này của mẹ ruột hoàn toàn ngoài dự đoán, làm Lâm Lan hoàn toàn ngốc: "Mẹ, mẹ không lấy sao? Vì sao còn. . .?"
"Đứa nhỏ ngốc." Vương Tú Chi quay đầu lại nhìn cô, nhìn thấy mặt con gái ngốc một vòng càng cười đến lợi hại hơn, "Nam nhân sao, nếu trong tay không có chút tiền cũng nghẹn đến mức hoảng, ông ấy muốn giấu thì để cho ông ấy giấu đi. Cuộc sống kết hôn, chỉ cần không đề cập đến nguyên tắc mấu chốt, có một số việc mắt nhắm mắt mở cũng không sao."
Nghe thấy mẹ nói như vậy, Lâm Lan nhớ tới tuy rằng ba mẹ luôn có cãi nhau, nhưng chân chính mặt đỏ cãi nhau lại rất ít xảy ra, không khỏi đồng ý gật đầu. Hình như là lý này, nếu giữa vợ chồng chuyện gì cũng tính toán chi li, xác thật là rất mệt, chỉ cần hai bên không quá phận, mỗi ngày đều có thể trôi qua hài hòa.
Đây là người từng trải sinh hoạt trí tuệ a, Lâm Lan càng nghĩ càng bội phục lão mẹ, đồng thời cũng may mắn vì lão ba tránh được một kiếp mà thả lỏng.
Đang muốn cười khen tặng hai câu, chợt nghe thấy ma ma hạ giọng nói tiếp: "Loại chuyện này phải giả vờ không biết hiểu không, giống như cách mấy ngày lại lấy vài tờ, mới có thể cuồn cuộn không ngừng tế thủy trường lưu*. Nếu xử lý hết nguyên ổ thì về sau cũng bị mất."
* 细水长流 (Tế thủy trường lưu): sử dụng tiết kiệm thì dùng được lâu; nước chảy nhỏ thì dòng chảy sẽ dài (ví với việc dùng ít thì lâu hết, sử dụng sức người, sức của tiết kiệm thì không lúc nào thiếu).
Nói xong lời cuối cùng, bà còn vươn ngón trỏ ra làm động tác ý bảo yên lặng, sau đó lại trải ra ga trải giường vốn dự định muốn giặt thật sạch sẽ, như vậy người giấu tiền riêng nào đó trở về nhìn thấy vỏ chăn bị lột đi thay mới cũng sẽ không nghĩ đến tiểu kim khố đã bị phát hiện, về sau vẫn sẽ lặng lẽ lại hướng vào trong lấy tiền —— dù sao sau một thời gian dài ông chồng tính cách không tinh tế kia cũng không nhớ được bản thân một lần hai lần rốt cuộc nhét bao nhiêu tờ.
Mắt thấy một bộ thao tác nước chảy mây trôi như điệp viên*, Lâm Lan trợn mắt há hốc mồm, mẹ cô lợi hại nha.
* Nguyên câu là眼见这一套行云流水碟中谍操作, 3 từ 碟中谍 tui tra baidu thì nghĩa là nhiệm vụ bất khả thi. Tui không biết edit sao cho đúng. Bạn nào giỏi tiếng Trung giúp tui với. Cảm ơn ♡.
Một buổi sáng, "Ngơ ngác hốt hoảng" cứ như vậy trôi qua.
Khi Lâm Lan đứng trên ban công một bên đưa mắt nhìn chằm chằm tiểu khu xa hoa đối diện, một bên tay phải vô thức mà vuốt lá cỏ mèo, lại bị mẹ ruột đánh một cái tát hoàn hồn.
"Không phải nói làm cơm mèo cho Tuyết Hoa sao?" Vương Tú Chi cầm xẻng chiên đưa một cái tạp dề qua, "Công việc hôm nay giao toàn bộ cho con."
Đại đa số mọi người đều sẽ rất nhiệt tình say mê với chuyện mới mẻ mà lần đầu tiên chủ động muốn tiếp xúc, Lâm Lan cũng không ngoại lệ, bốn năm trước cô ôm Tuyết Hoa về cũng là lần đầu tiên cô muốn nuôi mèo, vì thế, chính là hao tổn không ít tâm tư.
Giống một vài thức ăn cho mèo đại bài trên thị trường, ví dụ như Mỗ Vọng Mỗ Phong* cũng từng mua qua, thời kỳ tân thủ cũng xác thật dựa vào chúng nuôi Bông Tuyết đến không tồi, chỉ là về sau lại nuôi mèo càng ngày càng quen thuộc thượng thủ, ở nhà bà nội và ma ma tẩy não thỉnh thoảng nhắc mãi tư tưởng tiết kiệm "Cái này ăn còn đắt hơn người, không bằng tự mình mua thức ăn về làm", rồi thật sự động thủ tự mình bắt đầu làm cơm mèo.
* Nguyên cụm 某望某峰之流, dịch ra từng chữ rồi ghép lại thì không liên quan cho lắm. Tui không biết có phải là tên hãng thức ăn cho mèo hay không nên sai thì mong các bạn giúp đỡ. Cầu cao nhân hỗ trợ. Thân thân ♡.
Tuyết Hoa chỉ là mèo vườn Trung Quốc (nói một cách dễ hiểu hơn là mèo bản địa) bình thường, lớn lên đẹp mắt còn không kén ăn, trong nhà từ sau khi thay thành tự làm cơm mèo, ăn xong ngược lại ăn đến càng tốt, cũng làm nhà họ Lâm lần đầu nuôi thú cưng cũng cảm thấy vô cùng hài lòng.
Làm cơm mèo cũng là một trong những sở trường tuyệt chiêu đặc biệt của cô, thời điểm cô vẫn còn là sinh viên có kỳ nghỉ đông và nghỉ hè, Tuyết Hoa ngược lại thường xuyên ăn cơm mèo cô làm, lúc sau cô tốt nghiệp đến Ma Đô đô đi làm thì không có thời gian, chỉ có thể ngẫu nhiên làm một chút.
Trong phòng bếp, mẹ đã chuẩn bị xong những nguyên liệu phải dùng đến như thịt ức gà, thịt cá, gan gà, trứng gà chín cùng với bông cải xanh, Lâm Lan cầm dao phay thì có thể trực tiếp gia công.
Cô cặm cụi cắt cắt trên kệ bếp, lại lất thịt gà thịt cá trên nồi đã chưng chín băm nhuyễn, lại lấy gan gà sấy khô rồi mài thành bột nói là làm chất dẫn dụ thực phẩm* tự nhiên gì đó, sau đó lại thêm các loại bột dinh dưỡng khác trộn với nhau, Vương Tú Chi vẫn luôn bận rộn không ngừng, cũng đứng ở bên cạnh nhìn xem, nhìn một bộ cách làm cơm mèo phức tạp kia của con gái khiến toàn bộ lông mày của phụ nữ trung niên nhăn lại: "Khó trách vật nhỏ Tuyết Hoa kia thích ăn cơm con làm hơn, các bước làm cho người ta ăn cũng không tỉ mỉ như vậy."
* 诱食剂 (chất dẫn dụ thực phẩm): chất phụ gia kích thích chó, mèo hoặc động vật khác thèm ăn.
Tuy rằng Vương Tú Chi làm cơm mèo cũng dùng những nguyên liệu này nấu, nhưng so với trình độ tinh tế của con gái, thì hoàn toàn không phô ra được.
"Dù sao cũng là mèo, dạ dày không thể so với người." Lâm Lan cũng không quay đầu lại trả lời một câu, "Cơm mèo chú ý một chút, thân thể Tuyết Hoa sẽ tốt hơn một chút, cũng tốt hơn thỉnh thoảng đưa đi bệnh viện thú cưng tiêu tiền mạnh mẽ đi?"
". . .Cũng đúng." Vương Tú Chi nhớ tới tầng 4 có một cô gái cũng nuôi mèo làm thú cưng, vẫn là mèo lam gì đó rất đáng tiền, bác sĩ Tiểu Lưu ở phòng khám thú cưng dưới lầu nói diện mạo con mèo kia một con ít nhất 5000 tệ, mèo kia thoạt nhìn nuôi đến rất béo, thịt trên mặt lớn vù vù một vòng, nhưng cũng có thể thấy cô gái nhỏ kia ôm mèo chạy đến phòng khám, vì chữa bệnh mà trước trước sau sau cũng tốn không biết bao nhiêu tiền, "Mèo sinh bệnh còn có thể đốt tiền hơn người, may mắn Tuyết Hoa là mèo bản địa, rất ít sinh bệnh dễ nuôi sống."
Mặc dù trong nhà dựa vào tiền thuê tòa lầu là có thể thật sự trôi qua rất thoải mái, nhưng sinh hoạt đứng đắn cũng không phải tiêu tiền như vậy a.
Nghe thấy mẹ nói thầm trong miệng, Lâm Lan chỉ có thể bất đắc dĩ cười cười, ba mẹ và bà nội hai đời người đều sống những ngày cực khổ, cho nên cho dù tiền thuê nhà dựa vào kinh tế tăng lên gấp đôi vài lần thì điều kiện trong nhà đã rất tốt, nhưng vẫn như cũ duy trì thói quen tiết kiệm.
Bởi vậy tuy rằng Lâm Lan cũng là phòng nhị đại*, nhưng so sánh với tiểu hài tử nhà người bình thường thì khác biệt cũng không phải rất lớn, nhiều nhất chính là lúc muốn mua chút đồ gì không quá phận thì ba mẹ đưa tiền càng sảng khoái hơn một chút. Chờ đến lớn lên, giá trị quan cũng bị nuôi đến định hình, cho dù mỗi tháng ba mẹ cho không ít sinh hoạt phí, cô cũng sẽ không tiêu tiền như nước, chỉ thích lên kế hoạch mua sắm và tiêu phí.
* 房二代 Nghĩa tương tự "Hủy nhị đại" ở chương 8.
Điên cuồng và tùy hứng duy nhất, chính là tháng trước chia tay với bạn trai cũ.
Một hơi, tiêu gần bảy tám vạn, ngoại trừ thuê xe và mướn người diễn kịch, phần lớn tất cả đều tiêu vào kiện áo khoác gió xa xỉ phiên bản giới hạn kia.
'Trang bức'* nhất thời thoải mái, túi tiền hỏa táng một trận.
* Trang bức (装逼)/ Trang B(装B): 1(thường dùng). Làm ra vẻ. Cố gắng thể hiện ra một khí chất (tính cách/ phong cách) khác không đúng với thực chất (VD, không hiểu biết, yêu thích gì văn chương nhưng khi đi chung với 1 nhóm văn nghệ sỹ thì làm ra vẻ mình cũng là người hiểu biết, yêu thích văn chương) | 2. Thu mình, giữ kẽ, kín kẽ. Hành động che giấu khả năng, thực lực chân thực để lừa gạt đối phương hoặc biểu hiện khiêm tốn.
=> Trong trường hợp này thì nó mang nghĩa 1. Lan tỷ vì muốn trả thù bạn trai cũ và tiểu tam mà giả vờ mình giàu có.
Kiện áo khoác Chanel kia, lại qua một thời gian thì rao bán second-hand trên mạng bán đi. Nghe nói hàng xa xỉ phiên bản giới hạn có khi qua tay còn có thể bán càng cao hơn giá gốc một chút, không chừng có thể bổ sung toàn bộ thua thiệt lúc trước.
Vừa nghĩ chuyện này, Lâm Lan đã một hơi làm phần cơm mèo năm ngày, đổ ra một phần ăn hôm nay, còn lại tất cả đều bỏ vào trong hộp đặt trong tủ lạnh.
Thời điểm cô làm cơm mèo đến khâu cuối cùng, Vương Tú Chi cũng đến làm cơm trưa cho cả nhà, thuận tiện chỉ huy con gái tiếp tục hỗ trợ, hai mẹ con cùng nhau bận việc, một bữa cơm trưa rất nhanh liền làm xong.
Thời gian dùng cơm, Lâm Hữu Dư và bà nội Lâm đều bước về nhà.
"Nha, hôm nay làm cá lư* hấp a!" Ba Lâm nhìn thấy thức ăn trên bàn, lập tức cười híp mắt, "Mẹ Lan Lan bà thật tốt, hôm nay nấu món tôi thích nhất!"
* 鲈鱼 (lư ngư): cá pecca, cá sạo, cá vược, cá lư,. . .
"Hừ hừ." Mẹ Lâm chỉ là hừ cười một tiếng, "Ông ăn xong là được."
Lâm Lan ngồi bên cạnh cầm đũa sắc mặt vi diệu mà nhìn thoáng qua ba ruột, vỏ chăn còn treo bên ngoài ban công phơi nắng, ông hoàn toàn không liên tưởng đến cái gì, càng không biết cá này là dùng tờ mao gia gia nào trong ruột gối để mua.
Bà nội Lâm ngồi xuống, lại còn gấp không chờ nổi mà chia sẻ tin tức mắt thấy tai nghe khi trở về: "Tôi vừa đi ngang qua phòng khám của Tiểu Lưu, nhìn thấy con bé Tiểu Tiền kia lại ôm mèo nhà nó đi qua, bước chân thực sự rất vội vã. Thật xa đã nghe thấy con bé đẩy cửa kêu bên trong, bác sĩ Lưu, Nữu Nữu nhà tôi lại phát sốt còn nôn mửa ho ra máu, mau giúp tôi nhìn xem! Không biết một chuyến này lại phải tốn bao nhiêu tiền."
"Mèo nhà Tiền Huyên lại sinh bệnh?" Lâm Lan nghe vậy sửng sốt, "Giống như lần trước con từ Ma Đô trở về thì nghe nói, mèo lam nhà cô ấy bị viêm màng bụng truyền nhiễm, thật vất vả mới cứu được."
"Đúng vậy, vì trị viêm màng bụng truyền nhiễm gì đó, con bé một tháng bỏ ra bảy tám ngàn." Vương Tú Chi theo đó nói lại một câu, "Mèo quý báu thật sự là nuôi không nổi, quá quý giá cũng quá đốt tiền."
"Tố chất thân thể mèo lam vẫn không tồi." Lâm Lan lập tức nói, "Rất nhiều người nuôi thú cưng đều thích chọn chủng loại này, là mèo con trải qua kiểm nghiệm thị trường."
"Đó chính là mèo con bị buôn lậu, mua mang bệnh trở về." Lâm Hữu Dư cũng thuận miệng nói một câu, "Giống như cô gái nhỏ các con a, dễ mắc mưu bị lừa nhất."
Ảo giác sao, cảm thấy lời nói của lão cha có ẩn ý, nhìn mà nhìn bộ dáng tùy ý này của ông, Lâm Lan cũng không tiếp lời, mà nhạy bén nói sang chuyện khác: "Nói không chừng cũng là cô ấy sơ sót ở những phương diện khác. Muốn nói mèo quý giá, hiện tại nổi tiếng nhất vẫn là mèo Ragdoll a. Lớn lên xinh đẹp lại rất yếu ớt, nghe nói còn là dạ dày pha lê, tùy tiện một con thuần chủng cũng là 5 con số."
"Hừ hừ, còn không bằng Tuyết Hoa có thể bắt chuột đâu." Bà nội Lâm khinh thường ngó nhìn giống mèo đó, trong lòng lão nhân gia mèo không thể bắt chuột đều là mèo không đứng đắn.
Lâm Lan không hé răng, theo như tin tức cô thấy trên mạng biết được, mèo Ragdoll ngoại trừ lớn lên đẹp thì đều phế, tuyệt đối không vào được mắt lão nhân gia.
Nhưng thật sự đẹp mắt nha.
Trong thời đại giá trị nhan sắc tối thượng, đẹp là được.
Ăn cơm trưa xong, Lâm Lan cũng không còn bị mẹ ruột bắt làm người hầu*, ví dụ như để cô dọn dẹp bàn rửa chén gì đó, Bông Tuyết chỉ thích buông thả lại muốn đến giờ cơm tối mới trở về, ăn không ngồi rồi làm cô nhớ tới mèo lam của Tiền Huyên, nghĩ nghĩ đi xuống lầu đến phòng khám thú cưng bên cạnh.
* 抓壮丁 (Trảo tráng đinh): bắt lính (thời xưa quan phủ bắt thanh niên trai tráng đi lính.), làm osin.
Phòng khám thú cưng này mở ở chỗ này ba năm trước đây, chủ nhân phòng khám bác sĩ Lưu là thanh niên chưa đến 30 tuổi, thời điểm đi làm ăn mặc một thân áo blouse trắng, mang mắt kính gọng mỏng, một bộ dáng hào hoa phong nhã. Nếu không phải anh ta mở chính là phòng khám thú cưng, nói anh ta là bác sĩ xem bệnh cho người cũng có người tin.
Thời điểm Lâm Lan đẩy cửa kính ra đi vào, liền thấy Tiên Huyên quả nhiên chưa đi, chỉ là mèo lam đã bị bỏ vào trong balo thú cưng, lúc này đang nói chuyện với bác sĩ Lưu.
"Là viêm dạ dày cấp tính, sau khi tiêm thuốc chống viêm xong, ít nhất trong 6 đến 8 giờ không cần cho nó ăn thức ăn uống nước, hiện tại dạ dày nó rất yếu ớt, cần chính là nghỉ ngơi không phải ăn cơm. Trở về lúc sau còn phải chú ý giữ ấm, có thảm điện thì tốt nhất là lấy cho nó dùng, nhốt nó lại nghỉ ngơi một hồi." Bác sĩ Lưu đang phân phó lời dặn của bác sĩ cho người nhà mèo bệnh, dặn dò thật sự cẩn thận, "8 giờ sau, nếu nó không phun ra, thì cho nó uống nước ấm và có thể bổ sung năng lượng bằng thức ăn lỏng. Lúc sau có thể đút nó chút thuốc ruột điều trị dạ dày mèo. . .Nếu trong lúc đó còn có vấn đề gì khác, có thể lập tức đến đây tìm tôi."
"Được được!" Tiền Huyên nắm chặt balo mèo, gật đầu như đảo tỏi, mặt đầy cảm kích, "Cảm ơn anh bác sĩ Lưu y, tôi nhìn thấy nó nôn mửa ho ra máu thật sự sợ hãi, rõ ràng lúc trước viêm màng bụng truyền nhiễm mới tốt chưa mấy tháng. . .Tôi rõ ràng đã rất cẩn thận chú ý."
Nói xong lời cuối cùng, em gái cũng mới hai mươi mấy tuổi mặt đầy uể oải.
"Có một số việc không phải cẩn thận chú ý là có thể tránh khỏi. "Bác sĩ Lưu chỉ có thể an ủi như vậy, khi khóe mắt nhìn thấy Lâm Lan đang bước tới, giọng điệu của anh ta đột nhiên thay đổi, "Nhưng mà cũng có thể là Tiền Huyên cô nuôi đến quá tinh tế, nuôi mèo quá nuông chiều dẫn đến tạo thành khả năng miễn dịch của nó thấp. Có lẽ cô có thể học Nhà Lâm Lan nuôi mèo buông thả như vậy, Tuyết Hoa nhà cô ấy nuôi rất tốt, quanh năm suốt tháng hiếm khi sinh bệnh."
Tiền Huyên nghe xong theo bản năng nhíu mày: "Nhưng Tuyết Hoa là mèo bản địa, thể chất không giống Nữu Nữu nhà tôi."
Lâm Lan lập tức không cao hứng, môi thoáng mím thành một đường, muốn mở miệng oán giận người, bác sĩ Lưu nhanh chóng phát hiện không ổn đã giành mở miệng trước: "Đừng nói như vậy, bất kể là mèo vườn Trung Hoa hay là mèo lông ngắn Anh Quốc thì đều là động vật nhỏ mảnh khảnh, đồng bọn tốt của gia đình con người. Tính tình của Tuyết Hoa thật sự là tương đối tốt trong số những con mèo tôi từng thấy, diện mạo nó cũng thật sự xinh đẹp, nếu không phải ở Trung Quốc quá thường thấy, thì nó cũng là mèo cưng tương đối ưu tú. Giá trị bầu bạn của mèo là không có biện pháp dùng tiền tài để cân nhắc, nếu như nói ai đắt hơn là tốt nhất, vậy mèo Ragdoll trong lồng bên kia đại khái có thể khinh bỉ tất cả mèo nơi này."
Lời nói uyển chuyển, nhưng ý tứ cũng rất chính xác, cũng ý thức được ngôn ngữ của mình không thỏa đáng, lúc này Tiền Huyên cũng có chút xấu hổ, cô gái này cũng lanh lẹ, lập tức nhìn Lâm Lan xin lỗi: "Thực xin lỗi Lâm Lan, tôi nhất thời lanh mồm lanh miệng nói lời không dễ nghe. Tôi, tôi không có ý khinh thường Tuyết Hoa, chỉ là, chỉ là. . ."
"Không sao, tôi hiểu rõ." Lâm Lan duỗi tay ngăn cản cô ấy giải thích, "Hòa thượng ngoại quốc niệm kinh hay luôn luôn là chân lý*, tôi cũng rất thích những bé mèo như mèo lam nhỏ lông ngắn xinh đẹp này, chỉ là nuôi lên xác thật không bớt lo như Tuyết Hoa nhà tôi. So sánh với mèo bản địa, thể chất chúng nó yếu ớt hơn một chút cũng rất bình thường, cô nói vậy không có gì không đúng."
* 外来的和尚好念经 (ngoại lai đích hòa thượng hảo niệm kinh): Người ta thường nói rằng các nhà sư nước ngoài tụng kinh hay, nghĩa là các nhà sư từ nơi khác đến tụng kinh hay hơn các nhà sư trong nước. Xưa nay chủ yếu dùng cách ở trong thiên hạ, nghĩa là một số người khi làm việc hay cư xử, không tin tưởng vào những người thân quen xung quanh mà tin vào những ý tưởng mới mẻ, mới lạ của người ngoài cuộc. Câu này mang nghĩa xúc phạm.
(Theo baike.baidu.com)
Tiền Huyên càng xấu hổ, ấp úng mà lại nói một câu ngượng ngùng, Lâm Lan cũng lễ phép mỉm cười trả lời một câu không sao, quay đầu nhìn về phía bác sĩ Lưu: "Vốn dĩ chính là nghe bà nội nói một miệng, Nữu Nữu của Tiền Huyên lại sinh bệnh nên muốn đến hỏi thăm tình huống, hiện tại không sao thì tôi đi. Bác sĩ Lưu anh bận rộn."
Nói xong, cô xoay người rời đi, để lại Tiền Huyên vẻ mặt ngượng ngùng.
Người ta cố ý đến quan tâm bệnh tình mèo nhỏ, kết quả chủ nhân của mèo nhỏ còn làm người ta tức giận bỏ đi.
Bác sĩ Lưu cũng bất đắc dĩ lắc đầu: "Vốn đang muốn giới thiệu cô đến nhà Lâm Lan lấy công thức, nhà cô ấy tự làm cơm mèo tương đối có trình độ, nói không chừng Nữu Nữu nhà cô thay đổi thức ăn cho mèo thì có khả năng cũng ít sinh rất nhiều bệnh."
Lúc này Tiền Huyên mới hiểu rõ ý của bác sĩ, nhưng vẫn là da mặt cô ấy mỏng không kéo xuống được, vẫn còn mạnh miệng mà lẩm bẩm: "Nói không chừng chính là thể chất của Tuyết Hoa tốt."
Lúc này Bác dĩ Lưu không hề nói gì, hắng giọng gọi cô gái này tiếp tục làm chuyện của mình —— tuy rằng phòng khám này của anh ta nhỏ, nhưng cuộc sống còn chưa trở ngại, thôn trong thành cộng thêm trong tiểu khu xa hoa đối diện người nuôi thú cưng cũng không ít, luôn có người nguyện ý tiêu tiền cho thú cưng chạy đến bên này của anh ta.
Lại nói Lâm Lan ra khỏi phòng khám, vừa quay đầu liền kéo khuôn mặt mang theo nụ cười giả tạo kéo đến thật dài.
Phi! Mèo bản địa thì làm sao! Ăn gạo nhà cô uống canh nhà cô sao, bán đến đắt thì thật sự cho rằng cao quý lên à!
Ngay cả Nữu Nữu sức lực yếu ớt nhà cô ấy, Tiền Huyên về sau chỉ có thể chịu!
Nhớ lại trong phòng khám, Lâm Lan nghe được Nữu Nữu yếu ớt tức giận kêu meo trong balo thú cưng, cho dù sinh bệnh còn đặc biệt vênh váo tự đắc "Nô tài, ngươi thế nhưng lại để nhân loại kia chích cho ta, đau chết ta! Về nhà ta liền ném rớt ly ngươi thích nhất!", Lâm Lan đó là một chút cũng không đồng tình, giống như chủ nhân của nó, một người một mèo này nên tiếp tục tương ái tương sát đi.
Vẫn là Tuyết Hoa nhà cô tốt!
Sự thật chứng minh, có một số mèo nhỏ là không thường nhắc tới*. Lâm Lan mới vừa tính toán đi đến cửa hàng tìm mẹ tán gẫu, thuận tiện oán giận hai câu lòng tốt không được hồi báo, nói chuyện mới vừa rồi với mẹ ruột, vành đai xanh ven đường liền thoát ra một đạo tàn ảnh tuyết trắng, oạch một chút chạy như điên lại đây.
* Nguyên câu '有些小猫咪是不经念叨', tui không biết tui dịch đúng không. Cầu cao nhân giúp đỡ.
"Meo ——!" ( Lan Lan! )
Khi tiếng mèo kêu vang lên, với cô Lâm Lan giật nảy mình, tập trung nhìn vào, là mèo trắng nhà mình đang hướng về phía cô dồn dập kêu ngao ngao.
"Tuyết Hoa, làm sao vậy?" Chỉ nghe âm điệu này liền biết khẳng định đã xảy ra chuyện gì không tốt, Lâm Lan nhanh chóng ngồi xổm xuống đối thoại với nó.
"Meo ngao ngao ô, meo ngao ngao ——" ( Lan Lan! Bên kia, bên kia có mèo con! Sắp chết rồi! Lan Lan, cứu cứu nó! )
Tuyết Hoa chạy ở phía trước dẫn đường, Lâm Lan chạy chậm đuổi theo sau nó xuyên qua đường cái, đến tiểu khu đối diện. Ngay lúc cô cho rằng Tuyết Hoa muốn cô đi vào, lại thấy mèo trắng lại rẽ vào một chỗ ngoặt, chạy lên khu vực xanh hóa vòng quanh bên ngoài tiểu khu.
Là một tiểu khu xa hoa, ngoại trừ tường vây bên trong phong cảnh vô cùng xinh đẹp, tường vây bên ngoài cũng có thành lập công viên nhỏ xanh hóa tương đối không tồi, xung quanh cung cấp đường băng cho người chạy bộ và đình dùng để nghỉ ngơi, bố cục xanh hoá hấp dẫn* cũng không thể thiếu.
* Thác lạc hữu trí (错落有致): sắp đặt rất thú vị; biểu thị sự vật chênh lệch không đồng đều nhưng rất thú vị, nhìn rất có cảm tình | rõ ràng rành mạch; có trật tự; có ý đồ.
Đó là một thành ngữ của Trung Quốc (bính âm là cuò luò yǒu zhì), có nghĩa là mặc dù bố cục của mọi thứ không đồng đều, nhưng nó lại vô cùng thú vị và khiến người ta thích thú.
Lâm Lan chính là ở trong bụi cây của công viên nhỏ tập thể dục buổi sáng đó rốt cuộc tìm được "Mèo con sắp chết" trong miệng Tuyết Hoa.
"Rất nhỏ!" So với Bông Tuyết lúc trước cô nhặt được còn muốn nhỏ hơn một cái đầu, nói không chừng còn chưa đến hai tháng tuổi, cả người vô cùng bẩn còn bị bệnh hắc lào khó coi, bộ lông bị rối, vô lực mà nằm ở nơi đó, chỉ có thể nghe thấy tiếng mèo kêu mỏng manh.
"Meo. . .Meo. . ." ( Mẹ. . .mẹ. . .)
Mèo con không thể nhúc nhích theo bản năng gọi mèo mẹ, nhưng mà. . .
Lâm Lan xem xét trái phải, căn bản không tồn tại mèo mẹ, hơn nữa bộ dáng này của nó cũng không giống như là mới vừa chạy ra từ trong ổ.
"Meo —— meo ô ——" ( Lan Lan, nó không có mẹ! Con ngửi thấy mùi, mẹ nó đã sớm chết mất! )
Năm phút sau, một lần nữa trở lại phòng khám thú cưng.
"Tình huống không tốt lắm, mèo con này đại khái chỉ nửa tháng tuổi, suy dinh dưỡng, dạ dày suy yếu, ngoại trừ bệnh hắc lào, còn có triệu chứng của viêm mũi và khí quản truyền nhiễm. Nhìn tình trạng nó hô hấp, khả năng sẽ còn có vấn đề viêm phổi." Bác sĩ Lưu nhẹ nhàng cầm lấy mèo con, cau mày, "Chẩn bệnh cụ thể, còn cần tiến thêm một bước kiểm tra."
"Vậy. . .có thể trị hết không?" Ôm Bông Tuyết nhà mình, Lâm Lan cũng sầu lo.
"Chuyện này tôi không thể đảm bảo." Bác sĩ Lưu lắc đầu, "Nhưng mà có thể khẳng định một chút, trị liệu nó phải tốn không ít tiền, bốn con số là khẳng định."
Đây là chuyện mà các bác sĩ bình thường đều sẽ hỏi trước.
Một bé mèo con hoang tiện tay nhặt được, vô cùng xấu lại còn bẩn, còn không thể bảo đảm nhất định chữa khỏi, đáng giá không?
Nếu nói trước kia, có khả năng Lâm Lan thật sự đúng là sẽ do dự, nhưng mà hiện tại. . .
"Meo. . .Meo. . ." ( Mẹ. . .mẹ. . . )
Lâm Lan nhịn không được ôm chặt Bông Tuyết trong ngực: "Trị! Tiêu tiền cũng trị!"
——
Mèo lông ngắn Anh Quốc
Mèo Ragdoll
Gối cao su non
MAGO - GFRIEND, 16h VN, ngày 09/11/2020. Mong các bạn ủng hộ ♡.
☆ ~('▽^人)☆ ~('▽^人)☆ ~('▽^人) (Mỗi ngày đều đang cố gắng cầu sao nhỏ 🌟)
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top