Chương 19


Edit: Tiểu Manh (Mỗi ngày đều đang cố gắng cầu sao nhỏ 🌟)

“Con đã đề cử nhà chú thím cho nữ đồng nghiệp, Ragdoll và Chinchilla tinh tế không dễ nuôi cũng được nhà chú thím nuôi dưỡng tốt như vậy, mèo quý báu như Abyssinia khẳng định cũng không thành vấn đề, chú thím xem có thuận tiện không?”

Thuận tiện!

Vô cùng thuận tiện!

Giá của mèo Abyssinia thuần chủng một chút cũng không thua mèo Ragdoll, nó có nguồn gốc từ Ethiopia, hình thể hình dáng tương tự Xiêm La, đều là thân hình thon dài, nhưng lại càng muốn đầy đặn hơn Xiêm La một chút, là mèo nuôi trong nhà cổ xưa nhất.

Làm mèo quý tộc trong những con mèo lông ngắn, dáng vẻ của nó đoan trang, tôn quý ưu nhã, bởi vì là mèo chân dài, nó cũng được gọi là mèo múa ba lê.

“Khi nào đón? Đón ở chỗ nào? Tôi tự mình đến nhà thăm hỏi cũng được!. . .Tuy rằng tôi muốn nói như vậy, nhưng mang thai và chuyện nuôi mèo hay không cũng không có quan hệ gì nha.” Lâm Lan còn đang ở phòng mới huấn luyện mèo con bán manh mười tám công thức đứng trong phòng khách trống trải nói chuyện với Hứa Hướng Phi, lông mày mảnh nhỏ trực tiếp nhíu lại, “Mèo căn bản không có hại với thai phụ, đã là thời đại nào rồi mà còn có người nghĩ như vậy?”

“Cô nói những lời này với tôi cũng vô dụng a, trên thực tế đồng nghiệp kia của tôi đã không biết nói bao nhiêu lần như vậy với mẹ chồng của cô ấy, nhưng mà một vài trưởng bối lớn tuổi. . .Cô hiểu mà.” Hứa Hướng Phi chỉ chỉ đầu mình, “Bọn họ chỉ cố chấp tin tưởng những thứ bản thân nguyện ý tin. Cô nói với bọn họ một vạn lần muốn bị nhiễm trùng cong* từ mèo thì mèo cần phải ăn một đống đồ tươi sống mới có thể trúng chiêu, bọn họ cũng sẽ chỉ lắc đầu nói ta không nghe ta không nghe. Đồng nghiệp của tôi vì chuyện này mà cả người cũng tiều tụy một vòng, không lay chuyển được lão nhân, chỉ có thể dựa vào quan hệ đưa cho một người tốt bụng trong sạch.”

* Cung hình trùng (弓形虫: trùng cong): Sheiphali "Toxoplasma" gondii là một loài động vật nguyên sinh sống ký sinh thuộc chi Toxoplasma. Ký chủ chính của T. gondii là mèo, nhưng loài đơn bào này có thể phát triển và gia tăng dân số trong các động vật máu nóng như chim hay hữu nhũ). Bệnh toxoplasmosis gây ra bởi T. gondii, là một căn bệnh nhẹ và tự giới hạn nhưng có thể gây ra những tác động nghiêm trọng hoặc thậm chí tử vong trên thai nhi có mẹ tiếp xúc lần đầu tiên với mầm bệnh trong thai kỳ hay ở người bị suy giảm miễn dịch.

Cuối cùng Lâm Lan hẹn Hứa Hướng Phi đi đến nhà vị nữ đồng nghiệp kia của hắn đón mèo vào một ngày cuối tuần.

Người bình thường có thể nuôi dưỡng loại mèo này thì gia cảnh cũng không kém đến nỗi nào, quả nhiên, chỗ Hứa Hướng Phi mang cô đi theo chính là tiểu khu xa hoa trong trung tâm thành phố Tây Thành, sau khi được nghiệp chủ cho phép, hai người thuận lợi đến nhà gia đình kia.

Mở cửa chính là chủ nhân của mèo, một phu nhân trẻ tuổi đã lộ bụng, họ Diêu.

Đại khái là bởi vì liên quan đến mèo phải bị đưa đi, sắc mặt của Diêu nữ sĩ thật sự không tốt lắm, nhưng giáo dưỡng tốt đẹp làm cô ấy cố gắng bảo trì mỉm cười về phía khách nhân: “Đến rồi, mời hai vị vào.”

Đi theo chủ nhân vào cửa, Lâm Lan liếc mắt một cái đã thấy được trong phòng khách trống trải bày biện một loạt đồ dùng cho mèo như lồng mèo, thức ăn cho mèo, ổ mèo và món đồ chơi cho mèo, nhãn hiệu và kiểu dáng đều tương đối xa hoa, nhìn ra được chủ nhân vô cùng dụng tâm với mèo con.

Mèo đã để vào lồng mèo, nó nằm ở bên trong, mắt hạnh to tròn được khảm ở trên đầu nho nhỏ, chỉ có thể mơ hồ thấy thân mèo tinh xảo thon dài xinh đẹp và bộ lông màu nâu đỏ đan xen.

“Nó tên là Pudding, năm nay hai tuổi.” Diêu nữ sĩ đưa mèo cho Lâm Lan, trong miệng một khắc không ngừng dặn dò, “Pudding thích nhất chính là thức ăn cho mèo nhãn hiệu Instinct, có khi sẽ ăn chút thức ăn nhãn hiệu ACANA xem như đồ ăn vặt, nhưng mà đồ ăn vặt yêu nhất là cá tuyết khô, tính tình nó rất an tĩnh, có chút yếu ớt, thích nhất ghé vào trên sô pha hoặc là trong lòng người ngủ, thích chơi chuột chạy bằng điện và heo nhảy nhảy, còn có cái đệm mèo này ngày thường nó cũng rất thích nằm ở trên đó. . .Mấy thứ này tôi đều chuẩn bị xong, thức ăn cho mèo và đồ ăn vặt tháng trước tôi mới tích trữ, đủ để Pudding có thể ăn nửa năm. . .Còn có ổ mèo và món đồ chơi này, đều là thứ nó thích nhất, cũng mong cô đều mang về, đỡ đến lúc nó đến nhà mới thì. . .thì. . .”

Càng nói nhiều hơn, đôi mắt của Diêu nữ sĩ cũng càng đỏ, cuối cùng nghẹn ngào đến lời nói cũng không thể nói mạch lạc.

Mèo con màu nâu đỏ vẫn luôn an tĩnh nằm trong lồng mèo đột nhiên ngồi không yên, lay cửa sổ nhỏ của lồng mèo, hướng về phía phương hướng chủ nhân kêu to.

“Meo ——” ( Mẹ, không cần khổ sở. )

Tiếng kêu của mèo Abyssinia được công nhận dễ nghe, tiếng nói yêu kiều giống như chuông bạc.

Lúc này lại làm Diêu nữ sĩ lập tức rơi lệ.

“Pudding!” Hai năm sớm chiều ở chung, cho dù không nghe hiểu tiếng mèo, Diêu nữ sĩ làm chủ nhân vẫn ăn ý mà phân biệt ra ý tứ trong tiếng kêu yêu sủng, “Ô. . .! Pudding! Pudding!”

Cô ấy gắt gao ôm lồng mèo, cách vách lồng dựa đầu vào cùng Pudding, nước mắt cuồn cuộn.

Nhìn cảnh tượng như vậy, Lâm Lan và Hứa Hướng Phi nhìn thấy cũng có chút không đành lòng.

“Diêu nữ sĩ, nếu như cô vô cùng luyến tiếc, chờ cô sinh em bé xong cũng có thể đón nó trở về.” Lâm Lan nhịn không được nói với cô ấy.

Diêu nữ sĩ ôm lồng mèo không muốn buông tay, kinh ngạc ngẩng đầu, hai mắt đẫm lệ còn mang theo kinh hỉ.

“Cô có thể nghĩ như vậy, xem như là không thuận tiện, tạm thời gửi nuôi Pudding ở chỗ tôi đi.” Nhìn thấy biểu tình như vậy của cô ấy, Lâm Lan cũng lộ ra tươi cười, nhẹ giọng giải thích, “Hứa Hướng Phi hẳn là đã nói qua với cô, lúc sau tôi sẽ mở quán cà phê mèo, giúp đỡ khách nhân có nhu cầu cần gửi nuôi thú cưng cũng là một trong những hạng mục kinh doanh của quán cà phê mèo. Chờ cô sinh em bé xong, điều trị thân thể thật tốt, lại chọn ngày thuận tiện lại đến chỗ tôi, thanh toán tiền gửi nuôi thú cưng sau đó có thể đón Pudding về nhà. Đề nghị này như thế nào?”

Vốn dĩ gương mặt Diêu nữ sĩ tiều tụy, lập tức sáng rọi lên, cô ấy gần như là buột miệng thốt ra: “Tôi nguyện ý. . .”

“Không được! Mèo này đưa đi thì không cho phép lại đón trở về!” Giọng nói của lão phu nhân vang dội mà đánh gãy lời của cô ấy, trong phòng khách không biết xuất hiện một bã lão hơn 60 tuổi khi nào, lúc này vẻ mặt tức giận mà trừng mắt nhìn Diêu nữ sĩ, “Mèo không thể giữ lại, lời này mẹ đã nói với con rất nhiều lần rồi! Mèo mèo chó chó đặc biệt thích rụng lông, vạn nhất không cẩn thận đứa nhỏ hít vào trong lỗ mũi! Con làm mẹ có chịu trách nhiệm được không!”

“Không phải. . .bác gái, lông chó mèo đều rất thô dài, mũi của bảo bảo không hít vào. . .” Hứa Hướng Phi yếu ớt giải thích, sau đó lập tức cũng bị lão phu nhân sặc trở về.

“Tôi nói sẽ hít vào chính là sẽ hít vào! Dù sao tất cả thứ có hại cho cháu trai của tôi đều không cho phép đến gần! Mèo không được chó không được, cái gì cũng không được!”

Hứa Hướng Phi lập tức lùi về phía sau vài bước, thua dưới khí thế vô địch của lão phu nhân khi còn trẻ ở trong thôn luyện nên.

“Mẹ!” Diêu nữ sĩ nghe xong lại có chút sụp đổ, “Sao mẹ có thể như vậy!”

“Mẹ làm sao hả! Còn không phải là mẹ vì tốt cho con và bảo bảo sao! Vạn nhất bởi vì con mèo này mà xảy ra chuyện gì thì con vãn hồi được không!” Lão phu nhân trừng mắt hùng hổ, “Dù sao mẹ nói không cho phép nuôi thì không cho phép nuôi! Nếu về sau con thật sự dám đón nó trở về, ngày hôm sau mẹ liền ngồi lên xe ném nó đến nơi rất xa con tin không!”

Khí thế trong phòng khách trong lúc nhất thời cứng đờ đến cực điểm, thai phụ trẻ tuổi lung lay sắp đổ, đôi tay nắm chặt lồng mèo, mười ngón khớp xương càng niết càng trắng.

Lão nhân cố chấp nhạy bén mà cảm giác được cảm xúc của con dâu biến hóa, bà lập tức cũng không tiếp tục cứng rắn với con dâu, mà lại thay đổi một bộ mặt nhu hòa, dùng một bộ khẩu khí người từng trải thở dài một hơi nói: “Con dâu, mẹ biết con không muốn đưa mèo đi, không thích mẹ như vậy, nhưng mẹ cũng là vì tốt cho con a.”

Bà ta nhìn chằm chằm vào lồng mèo, ánh mắt đảo qua con mèo bên trong, Lâm Lan không bỏ qua vẻ không vui và không kiên nhẫn với mèo của lão phu nhân, nhưng khi một lần nữa nhìn về phía con dâu lại thay đổi thái độ.

“Con ngẫm lại một chút đi, về sau chờ con sinh đứa bé ra, con thật sự có tinh lực tái chăm sóc con mèo này giống như trước kia sao? Thời điểm chưa sinh đứa bé, con có thể mỗi ngày dậy sớm thức khuya làm thức ăn cho mèo làm đồ ăn khuya cho nó, mỗi ngày nghỉ thay nó thu thập lông mèo, mua cho nó món đồ chơi chọc nó chơi, sinh bệnh thì đưa nó đến bác sĩ thú y. Về sau có con con còn lo lắng đến nó không? Đây là tương đương với con chăm sóc hai đứa nhỏ, hơn nữa cả ngày cũng không nhàn rỗi.”

Diêu nữ sĩ hơi há mồm, phát hiện bản thân không có biện pháp khẳng định, bởi vì. . .

“Con dâu à, trước khi kết hôn con đã nói với mẹ, sau khi kết hôn sinh đứa bé cũng sẽ không nghỉ việc mà ở nhà nuôi đứa bé, mẹ đáp ứng rồi. Nhưng khi có đứa bé, con tan tầm trở về cũng không có khả năng một chút cũng mặc kệ đi, hơn nữa mẹ khẳng định là sẽ không giúp con hầu hạ con mèo kia. Con xác định con có tinh lực chú ý hai đầu sao, đi làm nuôi mèo chăm sóc đứa bé không suy sụp sao? Con mèo này quý giá như vậy, không ai chăm sóc tỉ mỉ, khẳng định nói bệnh liền bệnh đi?”

Diêu nữ sĩ hoàn toàn trầm mặc, cô ấy cúi đầu, lại từng chút từng chút chậm rãi duỗi thẳng cánh tay, dần dần đưa lồng mèo đến trước mặt Lâm Lan.

Tuy rằng động tác khó khăn, lại cũng thực sự biểu lộ nội tâm lựa chọn của cô ấy.

Lâm Lan an tĩnh mà tiếp nhận lồng mèo, vững vàng xách trong tay, Diêu nữ sĩ đối diện nhìn lồng mèo một lát, cuối cùng đột nhiên lấy tay che mặt, thấp giọng nức nở chạy ra phía sau nhà.

Là áy náy, cũng là trốn tránh.

Lâm Lan cũng không nói gì, xách toàn bộ vài thứ mà chủ nhân cho mèo đưa cho bọn họ cùng Hứa Hướng Phi, ném vào cốp xe ô tô, trực tiếp quay trở về tòa lầu.

Hôm sau, trong phòng mới của tòa lầu.

“Kỳ thật tôi cũng không biết nên nói gì, câu nói kế tiếp của lão phu nhân kỳ thật cũng rất có đạo lý, Diêu nữ sĩ không muốn từ bỏ sự nghiệp, lựa chọn cuối cùng của cô ấy cũng không thể nói là sai, chỉ có thể nói từ xưa cá và tay gấu không thể có cả hai được* a.” Ngồi ở trên đệm trong phòng mới, Lâm Lan nói chuyện này với Trình Phong Dương đã làm xong bản vẽ thiết kế, ngữ khí có chút sa sút, “Chỉ là khổ con mèo bị từ bỏ.”

* Ngư hòa hùng chưởng bất khả kiêm đắc (鱼和熊掌不可兼得): cá và bàn tay gấu không thể có cả hai. "Cá là món ta thích, bàn tay gấu cũng là món ta thích, nếu không có được cả hai thì bỏ món cá giữ lại món tay gấu" - Mạnh Tử đã nói như thế khi biểu đạt yêu cầu đối với mỹ thực, mỹ vị trong "Cáo Tử thượng". Câu nói tuy đơn giản nói về ẩm thực nhưng lại mang hàm nghĩa sâu xa. Đó là khi đến thời điểm cần thiết, bạn phải lựa chọn điều gì cần thiết cho mình. Có đôi lúc, sự tham lam là căn nguyên dẫn tới việc mất tất cả.

Nói đến đây, cô đặt tầm mắt trên con mèo Abyssinia trong một góc của lồng mèo, con mèo này đã mang về một ngày, mặc cho cô kêu gọi chọc nó như thế nào, một lần cũng không mở miệng kêu to một tiếng, cũng may nó vẫn ăn uống thuận lợi, nói rõ chỉ là cảm xúc của nó vô cùng sa sút, chưa đến nỗi chui vào ngõ cụt.

“Nhưng Diêu nữ sĩ đã làm được chuyện cô ấy có thể làm được đi? Gửi gắm con mèo cho người có thể chăm sóc nó thật tốt, so với tùy ý vứt bỏ thì càng tốt hơn nhiều.” Trình Phong Dương đưa ra giải thích bất đồng của mình, “Kỳ thật nuôi thú cưng thật sự so với nuôi đứa bé thì không nhẹ nhàng hơn bao nhiêu, giống Tinh Tinh nhà tôi, muốn cho nó tùy thời sạch sẽ ngăn nắp lại thông minh khỏe mạnh, thân nhân lại hoạt bát cũng tiêu phí không ít tâm tư, huống chi là chân chính nuôi con nhỏ. Có đứa trẻ thì có các loại chuyện bất tiện là thật, lúc chị của tôi mới sinh Lý Mộng Mộng, tôi cảm thấy cả người chị ấy đều vui buồn thất thường còn động một chút thì cảm xúc sụp đổ, lúc này nếu lại để chị ấy hầu hạ con mèo con chó, tôi cảm thấy lấy tính tình nóng nảy kia của chị ấy phỏng chừng có thể điên lên.”

“Hừ! Nói đến cùng vẫn là nhà trai không có lực đi!” Lâm Lan như nghĩ đến gì đó vẻ mặt khó chịu, “Diêu nữ sĩ sẽ đưa mèo đi còn không phải là bởi vì người nhà chồng cô ấy quá lạnh nhạt, không ai nguyện ý giúp cô ấy chăm sóc mèo con một chút không tính, thậm chí còn đánh chủ ý ném mèo đi, cô ấy vì sự an toàn của mèo chỉ có thể tặng mèo. Ngày đó tôi đi qua, toàn bộ mọi chuyện cũng chỉ có mẹ chồng nàng dâu giằng co, nam nhân trong nhà giống như đã chết không tồn tại! Về sau tôi kết hôn, nhà chồng dám đối xử với tôi như vậy, tôi một mang thai liền bức tôi ném mèo, tôi tuyệt đối sẽ cho bọn họ biết cái gì gọi là hối hận.”

Nói xong lời cuối cùng, vẻ mặt cô cười lạnh. Nếu chú Dư hoặc em trai du học sinh lúc trước có ở đây, nhất định sẽ lập tức phát hiện, tươi cười của cô cùng lúc ấy ở trên Rolls-Royce nói lên cách chỉnh nam nhân tiền nhiệm ngoại tình như thế nào là giống như đúc.

Không xong, vừa tức giận không cẩn thận bại lộ ra một mặt không tốt!

Ý thức được chuyện này thật sự không tốt Lâm Lan nhanh chóng thu liễm biểu tình, có chút xấu hổ mà ho khan một tiếng, muốn cười cười giảm xóc một chút: “Cái kia, mới vừa rồi tôi là nói chơi. . .”

“Nói đúng a, nên như vậy!” Trình Phong Dương vỗ đùi dùng sức tán thành, vẻ mặt cùng chung mối thù, “Vốn dĩ nuôi mèo nuôi chó đã không có quan hệ gì với chuyện nữ nhân mang thai, dựa vào cái gì bởi vì bọn họ ngu muội liền phải tiễn đứa nhỏ lông đi, đến lượt tôi thì tôi cũng là người đầu tiên không đồng ý! Nam nhân Diêu gia kia không đảm đương được, tôi nghe xong cũng tức giận! Tiền lương của vợ hắn ta cũng không thấp đi, lại gả cho hắn ta vì hắn ta sinh con dưỡng cái, vợ chồng cùng nuôi cả nhà cũng chưa nói chỉ để một mình hắn phụ trách chi tiêu, cái loại chồng như hắn ta ngay cả bản lĩnh giải quyết vấn đề thú cưng cho vợ cũng không làm được, về nhà cũng vô dụng! Cái loại người gì!”

Khi Trình Phong Dương nói xong lời này là thật sự nghĩ như vậy, tự mình thay vào một chút, nếu anh cưới vợ, sau đó vợ và người nhà cô ấy bởi vì mang thai liền buộc anh ném Tinh Tinh đi, còn cho anh các loại ngụy biện bức anh tiến vào góc tường, anh tuyệt đối muốn nổi giận.

Không được, về sau kết hôn nhất định phải tìm cả nhà cũng thích nuôi thú cưng!

Ý niệm này mới vừa chợt hiện lên, anh đột nhiên sửng sốt, đôi mắt không tự chủ được nhìn về phía Lâm Lan đối diện và một đoàn mèo sau lưng cô, đối phương lúc này cũng đang ngơ ngác nhìn anh, trong ánh mắt nhảy lên cảm xúc kinh hỉ làm trong lòng anh không khỏi cũng nhảy theo.

“Khụ, vậy. . .chúng ta tiếp tục xem bản vẽ thiết kế đi, đây chỉ là bản thảo sơ bộ, cô nhìn xem có chỗ nào không thích cần sửa, nói với tôi.”

“A. . .ừ ừ, được. Để tôi nhìn xem!”

Bỗng nhiên một đôi nam nữ lâm vào không biết nói chuyện làm sao, bắt đầu lấy cớ lấy chính sự trao đổi vụng về đối thoại.

Cầm được bản thảo thiết kế Trình Phong Dương đưa, Lâm Lan rất kinh hỉ, sau khi người này đang nghe yêu cầu của cô, chẳng những kết hợp tất cả yêu cầu của cô vào bản thảo, hơn nữa còn đưa ra một vài thiết kế độc đáo càng tương đối phù hợp yêu thích của cô, bởi vì  chuyên nghiệp, thành quả người ta thiết kế ra còn muốn tốt hơn tưởng tượng không có cơ sở của cô.

“Rất tuyệt! So với suy nghĩ của tôi còn muốn tuyệt vời hơn!” Lâm Lan một chút cũng không giấu giếm suy nghĩ của chính mình, chỉ vào một vài thiết kế tinh xảo trong bản thảo, vô cùng vui vẻ, “Anh xem chỗ này, chỗ này còn có chỗ này, lúc ấy tôi chính là nghĩ muốn dán tường giấy như vậy, vẽ hoa văn như vậy bên trên, cái góc này bày biện bàn và ghế tròn có màu ấm bên cạnh quả thực không thể càng tuyệt vời hơn! Lúc ấy thời điểm tôi nhìn thấy góc này, trong đầu liền mơ mơ hồ hồ hiện lên hình ảnh cùng loại, hóa ra chính là như vậy! Mấy thứ này tôi rõ ràng cũng chưa nói qua với anh mà anh lại có thể nghĩ đến loại trình độ như vậy, Trình Phong Dương, anh thật là lợi hại nha!”

Lâm Lan cảm thấy kinh hỉ, Trình Phong Dương lại càng thêm kinh hỉ hơn cô, có chút chi tiết bản thân nghiệp chủ không nghĩ đến hoặc không yêu cầu, nhà thiết kế đến tự mình suy nghĩ nên trang hoàng như thế nào, cái này đề cập đến thẩm mỹ cá nhân và vấn đề yêu thích. Đồ làm ra, thường thường không nhất định sẽ thu được phản hồi hài lòng, thậm chí hoàn toàn ngược lại bị công kích không đáng một đồng, rất nhiều người làm nghề thiết kế kỳ thật đều quen với loại tình huống này.

Nhưng kiểu người giống như Lâm Lan, vô luận yêu thích hay là thẩm mỹ đều chuẩn xác giống hắn, hoàn mỹ đánh trúng ý nghĩ trong lòng người, đừng nói là khách hàng, ngay cả bạn bè cũng không có bao nhiêu người.

Đáy lòng Trình Phong Dương cảm thấy vui vẻ.

“Cô ấy thích thiết kế của em, nói rõ hai ngươi ở phương diện yêu thích thẩm mỹ có chỗ tương tự nhất định a.”

Lời nói của chị gái Trình Tinh Vũ bất giác hiện lên trong đầu.

Nhìn Lâm Lan còn đang thao thao bất tuyệt với bản thảo thiết kế, Trình Phong Dương vốn cũng không thừa nhận còn cực kỳ mơ hồ nhớ lại, đột nhiên trở nên rõ ràng hơn.

 ——

Trùng cong

Thức ăn cho mèo hãng Instinct

Thức ăn cho mèo hãng ACANA

Cá tuyết khô

Chuột chạy bằng điện

Heo nhảy

——

☆ ~('▽^人)☆ ~('▽^人)☆ ~('▽^人) (Mỗi ngày đều đang cố gắng cầu sao nhỏ 🌟)

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top