CHAP 30


~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Buổi tối, khi ăn cơm,  Yeri cứ thấp thỏm bất an.

JungKook chọn một nhà hàng Indonesia, gia vị hơi nặng mùi, màu sắc cũng bắt mắt. Ẩm thực gia nhí Taeyang gọi nguyên một bàn ăn : Bò kho sa tế, cà ri gà nước dừa... Tóm lại là con mắt to hơn cái bụng . Cuối cùng, khi nhận viên phục vụ bưng món cơm nghệ mà Taeyang đã gọi lên thì cu cậu chỉ ăn được hai muỗng . Ăn xong liền dựa người vào ghế, vỗ vỗ cái bụng căng tròn, khẽ híp mắt lại, thỏa mãn tuyên bố :

" Con no rồi !"

JungKook thấy thức ăn trong đĩa của Yeri vẫn còn chưa động đũa thì khẽ nhíu mày .

" Em sao thế? Không hợp khẩu vị à ?"

Khi ấy Yeri mới giật mình hoàn hồn, nhìn anh cười một cách gượng gạo .

" Hôm nay đi làm hơi mệt ."

Sau khi nói câu này, cô chỉ ăn thêm vài muỗng lấy lệ rồi sau đó lại chìm vào suy tư.

Nếu chỉ không tập trung tinh thần ăn cơm thì không nói . Sau khi ăn xong, JungKook đưa cô về, khó khăn lắm mới đợi được tới lúc Taeyang về phòng làm bài tập về nhà, cuối cùng thì anh mới có thể ở phòng khách hôn cô mà không phải e dè . Thế mà cô chỉ hôn đáp lại anh một cái lấy lệ, sau đó không biết hồn vía lại bay đi đâu mất.

JungKook cảm thấy tẻ nhạt nên buông cô ra, ngắt mũi cô một cái với vẻ oán trách .

" Em không thể chuyên tâm một chút sao? "

 Lúc này, Yeri đang ngồi trong lòng anh, còn anh thì ngồi trên sofa .  Bởi khoảng cách quá đỗi gần gũi thân mật ấy, Yeri có thể nhìn thấy vẻ ủ ê rũ rượi của mình phản chiếu trong đôi mắt đầy bất mãn của anh.

Yeri rời khỏi lòng anh, chuyển sang ngồi trên sofa bên cạnh, cân nhắc một lát, cuối cùng quyết định nói thẳng .

" Có chuyện này........ em không muốn giấu anh , nhưng anh nghe xong không được giận đâu đấy."

Cô đang cảnh báo với anh trước sao...... JungKook thở dài một hơi thật khẽ :

" Đừng nói là chuyện này có liên quan tới Kim Mingyu đấy nhé ? "

JungKook thấy cô đột nhiên giật thót giống như bị ai đó đâm trúng yếu điểm thì cảm thấy cực kỳ bất đắc dĩ.... Anh chỉ cần nghĩ một chút thôi là có thể đoán ra được.

Hai bên giằng co  trong im lặng một lát, cuối cùng JungKook vẫn là người phải giơ tay đầu hàng trước . Anh thực sự hết cách với cô gái này, nên đành thỏa hiệp.

" Nói đi, anh sẽ cố gắng không tức giận. "

Yeri biết hành động của mình lúc này quả thật là ỷ vào sự muông chiều của anh mà làm tới . Rõ ràng biết anh sẽ tức giận, cũng biết rõ cho dù có tức giận thì anh cũng sẽ nhường cô nên ỷ vào sự yêu thương của anh, cô bèn nói ra hết tất cả .

" Jackson đã kiện anh Mingyu nên bây giờ anh ấy đang bị buộc phải nghỉ phép, rất có thể vì chuyện này mà bị tước giấy phép hành nghề . "

" Em muốn giải quyết chuyện này giúp Mingyu sao ? "

Anh lại đoán đúng rồi. Yeri gật đầu cam chịu.

JungKook bỗng nhiên bật cười :

" Em là người ngoài cuộc, dựa vào đâu mà giải quyết giúp anh ta? "

Trong giọng điệu của anh bất giác để lộ vẻ khinh khỉnh khiến Yeri hơi ngạc nhiên . Nhưng nghĩ lại thì, tuy trước mặt cô, anh luôn tràn ngập sự chân thành và nặng tình nhưng phần lớn thời gian, anh chính là một giám đốc đã lăn lộn trong thương trường nhiều năm, anh có thái độ như vậy, cô cũng không lấy làm lạ.

Nhưng điều khiến Yeri ngạc nhiên thật sự chính là câu nói tiếp theo của anh.

" Đừng nói là em muốn anh đến tìm tên Jackson đó để giải hòa, cuối cùng bảo anh ta tha cho Mingyu ?"

Suy nghĩ được giấu sâu trong đáy lòng bị anh vạch trần một cách không chút kiêng dè khiến cho Yeri không kịp trở tay . Ngay cả chính cô cũng có thể cảm nhận được từng thớ thịt trên mặt mình cũng đông cứng lại, bởi vì cô có cố gắng thế nào thì cũng không thể nở được một nụ cười dù là gượng gạo . Nhưng ánh mắt anh nhìn cô thì cứ như đang bảo " hãy thẳng thắn để được nhận khoan hồng ".

Yeri đấu tranh nội tâm một lát, cuối cùng chọn giải pháp dốc hết tâm sự ra .

" Cái lần anh dẫn em đi tìm Yein , em có nghe lén hai người nói chuyện..... Yein hoàn toàn vu oan cho anh ta . "

Dường như anh không hề ngạc nhiên bởi việc cô nghe lén, chỉ lẳng lặng nhìn cô, chờ cô nói tiếp . Yeri hoàn toàn không ngờ được điều này, nhưng cô chỉ ngập ngừng một chút rồi lại kìm nén nghi hoặc trong lòng xuống, tiếp túc nói :

" Theo những gì em biết về tên Jackson đó , nếu anh chịu tha cho anh ta thì chắc chắn anh ta sẽ tha cho anh Mingyu. Nếu có thể, tại sao không lựa chọn một kết thúc khiến mọi người đều vui vẻ?" 

Câu hỏi của cô khiến cho anh phải bật cười.

Như đang cười nhạo cô, cũng như đang cười nhạo chính mình.  Yeri nhìn thấy nụ cười ấy, trong lòng cũng không dễ chịu chút nào .

Nhưng giọng nói của anh lại hoàn toàn trái ngược với điệu cười kia, bình tĩnh và phẳng lặng hệt như một hồ nước đọng. 

" Lúc ấy anh đã biết em đang nghe lén nhưng anh không ngăn cản, cũng không vạch trần em, thậm chí không nhắc tới chuyện này là vì anh đang đánh cược . Một là cược xem em có chấp nhận được việc anh có những thủ đoạn không sạch sẽ hay không.  Hai là cược xem em có nói chuyện này với Kim Mingyu, giúp anh ta thắng kiện không . Nhưng em lại không làm thế, lúc ấy anh đã rất vui mừng, cảm thấy trong lòng em, anh vẫn có một vị trí nhất định . "

Thật ra anh đã biết được tất cả, nhưng lại không nói gì, chính vì muốn thử cô ư ? Trong giây phút ấy, Yeri nhìn người đàn ông ngồi trước mặt mình , cảm thấy hết sức xa lạ.

Nhưng cảm giác vô cùng xa lạ này nhanh chóng biến mất, bởi nó đã bị thay thế bởi giọng nói thê lương của anh .

" Bây giờ Kim Mingyu xảy ra chuyện,  vị trí nhỏ nhoi của anh trong lòng em lập tức biến mất . Phải chăng anh nên cảm ơn anh ta,   cảm ơn anh ta đã khiến anh nhìn rõ rằng trong lòng em, mình hoàn toàn nhỏ bé, không đáng kể . "

" Em không có ý đó.... "

Yeri biện bạch một cách hết sức yếu ớt, càng nói vội giải thích thì càng bất lực về ngôn ngữ, cô không nói được một lời . Lúc này, JungKook đột nhiên ý thức được là mình đã nói quá nhiều . Cả đời anh chưa bao giờ huyên thuyên nhiều như hôm nay, nếu còn nói nữa chắc không thua gì mấy oán phụ thời xưa quá.

JungKook đứng dậy, dùng vẻ lãnh đạm và xa cách để che đậy sự không cam tâm và cay nghiệt của mình .

"  Tôi sẽ không rút đơn kiện đâu , cô Kim hãy bỏ ý định ấy đi . "

Anh bỏ về . Trước khi về , thậm chí còn cho cô một nụ hôn, nhưng nụ hôn ấy chỉ chạm vào môi cô thì lại không còn chút ấm áp . Bước chân của anh đi thẳng về phía cửa, cuối cùng kết thúc bằng tiếng đóng cửa không mạnh không nhẹ.

Để lại một mình Yeri, bởi vì vô tình giẫm phải tạc đạn của anh nên lúc này thần trí cũng tan thành ngàn mảnh nhỏ. Mãi đến khi Taeyang ôm vở bài tập toán và bút chì hăm hở chạy ra khỏi phòng...

" Chú chân dài, mẹ nói lúc còn đi học chú rất giỏi môn toán, mau giúp cháu .... "

Taeyang vừa nói vừa chạy, chạy đến nửa đường thì mới phát hiện trong phòng khác chỉ còn lại một mình Yeri , nên khựng lại nhìn ngó xung quanh một lượt .

"  Chú ấy đâu rồi mẹ ? "

Yeri nhìn về phía cửa không một bóng người, không biết nên giải thích thế nào, đành đứng dậy đi về phía Taeyang, đưa tay cầm lấy vở bài tập của cậu nhóc.

" Đề gì vậy ? Để mẹ giúp con . "

Nhưng Yeri cầm vở bài tập lên, nhìn một lúc rồi lại thất thần , bên tai cứ không ngừng vang vọng câu nói mỉm mai , vừa bi ai, vừa không cam tâm của JungKook : " Phải chăng anh nên cảm ơn anh ta,  cảm ơn anh ta đã khiến anh nhìn rõ rằng trong lòng em, mình hoàn toàn nhỏ bé, không đáng kể... "

Thấy cô không nói tiếng nào, chỉ nhíu mày thật chặt thì cậu nhóc thở dài vẻ bất đắc dĩ .

" Đề toán của trường mẫu giáo mà em cũng không biết làm sao ? "

Nói xong, không đợi cô trả lời, nó lập tức giật cuốn vở lại, vừa quay người đi vào phòng vừa than thở một mình .

" Haizz, xem ra đành phải tự thân vận động rồi !"

Tối hôm ấy,  cô cứ trằn trọn không yên. Cãi nhau với anh , cộng thêm cú điện thoại cô gọi cho     J-Hope trước khi ngủ, hai thứ này đã hoàn toàn khiến cô mất ngủ.

J-Hope là bác sĩ điều trị tâm lý cho Jackson, là người hiểu rõ về anh ta nhất, ý kiến của anh rất có sức nặng để cô tham khảo . 

" Ý thức tình dục của Jackson rất bình thường, chẳng qua chỉ có chút trầm cảm nhẹ, nhưng không có dấu hiệu phát tác . Thời gian giữ đầu óc ở trạng thái bình tĩnh cũng rất dài, giao tiếp xã hội bình thường, chắc chắn là không có vấn đề gì . "

Nếu đã có khả năng bình tĩnh nói chuyện với Jackson thì khả năng thành công khi cô ra mặt để điều đình mâu thuẫn giữa anh ta và Mingyu không phải là không thể.

Về phần Mingyu....

Anh xảy ra chuyện lớn như vậy mà cũng không nói với cô, chắc chắn hẳn anh đã cân nhắc từ trước, Yeri không định làm phiền anh nữa....

Yeri cứ tưởng mình nghĩ thông được chuyện này thì có thể yên tâm mà ngủ ngon . Nhưng sau khi ngắt cuộc gọi với J-Hope, cô trằn trọc nằm trên giường khoảng mười lăm phút mà vẫn không ngủ được.

Cuối cùng cô không thể chịu được nữa, tức tối ngồi dậy, cào cào đầu óc, giọng nói kia lại văng vẳng bên tai cô .

" Cảm ơn anh ta đã khiến anh nhìn rõ rằng trong lòng em, mình hoàn toàn nhỏ bé, không đáng kể.... "

Rốt cuộc thì Yeri cũng hiểu ra rằng nguyên nhân lớn nhất khiến mình mất ngủ không phải vì Mingyu mà là vì anh chàng họ Jeon kia, không thèm nói một tiếng " tạm biệt", cứ thế mà sa sầm mặt mày, phủi mông đi mất.

Cô cứ ngồi ngây ngẩn như thế một lát rồi đột nhiên nghiến răng thật mạnh, nhảy xuống giường, dùng tốc độ nhanh nhất để thay quần áo, cầm lấy chìa khóa, xông ra khỏi nhà.

Chạy được nửa chừng thì cô lại lộn trở về, mở ngăn kéo trên đầu tủ ra, cầm theo chìa khóa cửa nhà anh.

Cô lái xe nhanh vun vút, bên ngoài gió đếm cứ rít gào khiến những cành lá hai bên đường phải lung lay xào xạc. Lòng cô nóng như lửa đốt, tốc độ của xe cũng bất giác tăng lên . Cuối cùng, xe thắng gắp lại, dừng trước tòa nhà chung cư của anh.  Yeri không còn tâm trạng tìm đúng vạch đỗ xe, cứ cầm thẻ quẹt cửa bước xuống xe.

Có thẻ quẹt cửa, Yeri thuận lợi đi từ dưới lầu lên nhà JungKook .  Căn hộ chìm trong sự tĩnh lặng . Tiếng gió bên ngoài bị cửa kính cách âm hai mặt chặn lại , không thể lọt vào .  Cả căn phòng khách rộng lớn chỉ có một bóng đen treo tường đang chiếu sáng, khiến cho bước chân vốn vội vã của cô cũng bất giác chậm lại.

Cô thà rằng nhìn thấy anh đang uống rượu giải sầu bên quầy bar còn hơn là tìm thấy anh trong phòng ngủ...

Anh nằm trên giường, nhìn dáng vẻ thì có lẽ đang ngủ ngon lành.

Sao anh có thể ngủ ngon đến thế nhỉ ?

Yeri đứng trước cửa phòng ngủ, nhìn cảnh tượng trước mắt, đột nhiên không biết mình vội vàng chạy tới đây làm gì .

 Bởi thế, trong lúc nhất thời, cô không biết nên đánh thức anh dậy để xả hết cơn bất mãn của mình hay là không làm phiền anh, mình đến thế nào thì cứ đi về như thế ấy ....

Có lẽ là do tính cách trước nay đều như vậy, cuối cùng cô quyết định chọn giải pháp thứ hai . Nhưng khi đang chuẩn bị đóng cửa phòng ngủ lại, quay đầu bước đi thì cô lại bị một tiếng kinh hô buộc phải khựng lại....

" Cô là ai ? "

Yeri lập tức cứng đờ người, tay còn đang vịn tay nắm cửa, ngập ngừng quay đầu lại thì thấy bà giúp việc đang nhìn cô bằng ánh mắt kinh hoàng. Mãi đến khi nhận ra cô, bà ấy mới thở phào nhẹ nhõm .

" Cô Kim ? "

"....."

" Sao cô lại ở đây? "

Tuy bà giúp việc nhận ra cô nhưng hiển nhiên vẫn chỉ ở giai đoạn " cô là bạn học cũ của JungKook" .  Về phần tại sao nửa đêm hôm mà trong nhà lại xuất hiện một  người bạn học cũ thì....

Đầu óc Yeri tê rần, trong lúc nhất thời không biết nên giải thích thế nào.

Cô xấu hổ nuốt một ngụm nước bọt. Lúc ấy, một bài tay lẳng lặng ôm lấy vai cô.

Cảm nhận được luồng hơi ấm đột nhiên áp sát mình, cô vô thức rụt vai lại, sau đó bên tai cô vang lên một giọng nói còn mang theo vẻ ngái ngủ.

" Cô vào  phòng ngủ tiếp đi, cô ấy đến tìm tôi . "

Không đợi cô giúp việc phản ứng, JungKook đã kéo bàn tay vẫn đang đặt trên tay nắm cửa của Yeri lại, sau đó đóng cửa, bật đèn lên.

Bị cô quấy rầy lúc nửa đêm, cơn buồn ngủ của anh cũng tan biến phần nào, cho nên vẻ lạnh lùng trong mắt càng rõ ràng hơn, giọng cũng khách sáo và xa lạ .

"  Nửa đêm cô Kim đến tìm, không biết có chuyện gì quan trọng không? "

Cô nghĩ ngợi một lát rồi thầm nghiến răng, cầu nguyện rằng cái chiêu mà Taeyang thường dùng với cô có tác dụng với anh.

" Đừng giận nữa mà!"

Yeri ôm lấy cánh tay anh, mặt mày trông hết sức ngoan hiền, ngước mắt nhìn anh tỏ vẻ dày dặt.

Taeyang chuyên dùng chiêu giả vờ tội nghiệp này để đối phó với cô, thế mà lần nào cũng hiệu nghiệm . Kho đối mặt với dáng điệu nhõng nhẽo của Taeyang, dường như phản ứng của cô cũng giống như phản ứng của JungKook lúc này.

Đầu tiên là cánh tay hơi sựng lại..... Cô đã cảm nhận được cánh tay đang bị cô ôm hơi sựng lại.

Sau đó cúi đầu nhìn Taeyang với vẻ hết cách...... Anh cũng cúi đầu nhìn cô, chỉ có điều cô không đọc được cảm xúc trên đó.

Sau đó thì nở nụ cười bất đắc dĩ..... Anh nhíu mày nhìn cô một lát, bỗng nhiên bật cười . Gương mặt vốn không chút biểu cảm kia dần trở nên ôn hòa, giống như một tảng băng tan. Yeri thầm thở phào một hơi.

Nhưng chưa đầy nửa giây sau, anh lại sa sầm nét mặt, gạt bàn tay đang ôm tay mình ra.

" Đừng tưởng nói vài câu nhõng nhẽo thì anh sẽ hết cách với em . "

Bộ dạng của anh bây giờ, chẳng phải là đã hết cách với cô rồi sao ?

Nhưng Yeri cũng không vội, cô nhẹ nhàng bước tới một bước, hơi nhón chân lên, dùng chóp mũi cọ vào mũi anh, sau đó hôn nhẹ lên môi anh.

" Hết giận rồi chứ? "

Nét mặt anh vẫn sa sầm như cũ.

Yeri không nản lòng . Thật ra cô định hôn lên giữa hai chân mày anh, nhưng đáng tiếc cô mang dép lê. vóc dáng người anh quá cao, lại đứng thẳng nên cô không hôn tới được, đành phải đổi lại thành hôn lên cằm anh .

Anh vẫn chưa tỏ thái độ gì.

Lần  tức giận  này lâu thật đấy...... Yeri thầm oán thán nhưng ngoài mặt vẫn tỏ vẻ ngoan hiền, hôn lên yết hầu của anh.

Dưới làn môi của cô, yết hầu của anh trượt lên trượt xuống một chút.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top