Chương 89
Edit: Bilun
Sau đó, Bạch Cảnh và Cố Nguyên Triều lại đi tới mấy khu ổ chuột ở các tinh cầu khác tuần tra một phen, mọi thứ đều tiến hành đâu vào đấy.
Các quân sĩ gia cố những 'vùng cấm' có phóng xạ vũ trụ tương đối mãnh liệt, bố trị lồng phòng hộ và trang bị tự động rà quét, thiết bị theo dõi trải rộng toàn bộ khu vực.
Dù là hoàng thất hay nguyên soái đều cực kỳ coi trọng sự kiện này, người bên dưới tự nhiên không dám chậm trễ, dù là vùng cấm hay là khu ổ chuột, đều bao quanh như thùng sắt.
Với trình độ của Cố Nguyên Triều và Bạch Cảnh muốn mang những người này đi, đều gặp không ít khó khăn.
Có trình độ phòng hộ như vậy, tình trạng như Nguyên thị tuyệt đối sẽ không tái xuất.
Bạch Cảnh cứu tổng cộng 14 người bao gồm cả An Ca từ trong tay Nguyên thị, dẫn toàn bộ ra khỏi khu ổ chuột.
Sau khi các thế gia khác biết, không khỏi bóp tay thở dài, lại không dám nói thêm gì, đành phải mắng những người tới đi làm việc đó một trận.
Còn nhà họ Thẩm, bọn họ nào dám muốn tiền vi phạm hợp đồng của Bạch Cảnh?
10 triệu tinh tệ mà thôi, nếu có thể nhờ điều này móc nối giao tình với đối phương, vậy chẳng phải là một cơ hội tuyệt vời hay sao?
Nhưng sao Bạch Cảnh có thể cho bọn họ cơ hội này, rất nhanh tài khoản của nhà họ Thẩm nhận được 10 triệu tiền vi phạm hợp đồng.
Nhà họ Thẩm không thể làm gì, chỉ có thể từ bỏ quân cờ rất có tiềm lực An Ca này, trong lòng cực kỳ hối hận.
Sớm biết vậy đã không ham muốn bí mật tăng lên tinh thần lực gì đó, nên bồi dưỡng đối phương thật tối mới phải.
Đó chính là tinh thần lực gần 3S, chẳng may lại là một Bạch Cảnh tiếp theo thì sao?
Đáng tiếc chuyện tới lúc này, bọn họ không còn cơ hội nữa.
Là bạn tốt của Bạch Cảnh, An Ca được vào ở trong nhà Bạch Cảnh.
Đó là một tòa kiến trúc màu trắng vỏ trứng có tính bí mật rất mạnh, An Ca được an trí ở tầng bảy, ở ngay dưới tầng của hai người.
Những người khác thì được an trí ở trong một căn biệt thự khác của Cố Nguyên Triều.
Khi bọn họ đi tới phòng khách huy hoàng tráng lệ, nhìn sàn nhà sáng tới mức có thể soi gương, các loại phương tiện hiện đại hóa, cảm nhận được chất lượng phục vụ tốt của người máy trí năng, tất cả mọi người đều cho rằng bản thân đi tới thiên đường.
Ánh đèn dịu nhẹ được bật lên, tiếng nhạc du dương giảm bớt khẩn trương, người máy đã đặt sẵn dép lê ở cửa, tự động thu áo khoác bẩn đi giặt sạch.
Phòng nhiều tới mức có thể tùy ý lựa chọn, phòng tắm đã chuẩn bị sẵn nước ấm, luồng khí nóng tỏa ra mùi thơm thoang thoảng, còn có dịch vụ mát xa rất thoải mái.
Mọi thứ ở nơi này đều khiến bọn họ cực kỳ chấn động.
"Đây, đây thật sự là điều mà chúng ta có thể tận hưởng sao?"
"Hẳn là có, có thể."
"......"
Đám người nhỏ giọng trò chuyện.
Bọn họ xuất thân từ khu ổ chuột đê tiện nhất, đã bao giờ được đối xử tôn trọng như vậy chưa?
Loại biệt thự cao cấp này tiếp đãi quý tộc còn được, Cố thiếu và Vân Thần cư nhiên an bài cho bọn họ vào ở ——
Người máy quản gia B01 phát hiện ra sự nghi ngờ của bọn họ, dùng âm thanh điện tử ngoan ngoãn trả lời: "Các vị khách quý, mọi thứ nơi này các ngài đều có thể sử dụng, người máy B01 sẽ tùy thời phục vụ các ngài~"
"Thật đáng yêu."
Cô gái tên Hoàng Nguyệt vốn dĩ có chút khẩn trương, khi nhìn thấy người máy tròn vo kia rõ ràng cảm thấy thoải mái hơn, không nhịn được vươn tay sờ sờ đầu người máy nhỏ.
B01 ngoan ngoãn cho cô sờ, đôi mắt điện tử hưởng thụ híp lại thành một đường thẳng tắp.
Có được câu trả lời, tâm trạng mọi người thoáng thả lỏng, thật cẩn thận tiến vào phòng tắm, rất nhanh phát ra tiếng rên thoải mái.
Nếu có thể, bọn họ hận không thể ở trong đó cả đời.
Ngày hôm sau, đám người Kiều An đưa tới loại quang não mới nhất, cũng mang theo hai nhân viên y tế để kiểm tra thân thể.
Thân thể những người này không có vấn đề gì lớn, phần lớn là thiếu dinh dưỡng, với trình độ chữa trị của tinh tế hiện nay, rất nhanh là có thể khỏi hẳn.
Khi quang não mở ra, một luồng ánh sáng trắng phát ra, giống như tia X bao trùm lên toàn thân bọn họ, rất nhanh, trên quang não tự động hiện lên một màn hình nửa trong suốt.
"Họ tên: Vương Khánh, tuổi: 23 tuổi, cấp bậc gen: cấp E, cấp bậc thể năng: cấp C, cấp bậc tinh thần lực: cấp S......"
"Thật kỳ diệu, quét một cái là có thể biết được cấp bậc!"
"Thì ra đây là quang não, thật thần kỳ ——"
"Tề Dụ, tuổi: 17 tuổi, cấp bậc gen: E, cấp bậc thể năng: cấp B, cấp bậc tinh thần lực: cấp S, ha"
Thiếu niên tên Tề Dụ cười nhạo một tiếng, đột nhiên tắt quang não, chẳng trách đám quý tộc khinh thường người khu ổ chuột đó, thì ra là vậy.
"Hoàng Nguyệt, tuổi 18, cấp bậc gen: cấp F, cấp bậc thể năng: Cấp D, cấp bậc tinh thần lực: cấp 2S."
......
Mọi người lần lượt đọc ra số liệu của bản thân.
Quả nhiên cấp bậc gen của bọn họ đều rất thấp, thứ duy nhất có thể lấy ra chỉ có tinh thần lực.
***
Bạch Cảnh cho bọn họ hai ngày để nghỉ ngơi, tận đến ngày thứ ba mới tới.
Mọi người nhìn thấy Bạch Cảnh, sùng bái và cảm kích trong mắt càng thêm mãnh liệt hơn trước.
Ân nhân quả thực đối xử với bọn họ quá tốt, cho dù đối phương hiện tại bảo bọn họ đi chết, chỉ sợ những người này cũng không có nửa câu oán hận.
Tề Dụ rũ mắt, tóc đen trên trán che khuất đôi mắt ngang ngược cuồng nhiệt.
Đây là lần thứ ba cậu ta nhìn thấy Bạch Cảnh.
Lần đầu tiên là ở trong phòng thí nghiệm không thấy ánh sáng mặt trời.
Có người phá vỡ lồng kính vẫn luôn bao vây lấy cậu ta, khi miễn cưỡng mở mắt ra, cậu ta cho rằng bản thân nhìn thấy thiên thần.
Lần thứ hai là ở khu ổ chuột.
Cậu ta giống như những người khác, thành kính quỳ trên mặt đất, chạm đầu vào đất, nguyện dâng lên tất cả trung thành và linh hồn của bản thân cho thiêu niên.
Lần thứ ba là ở nơi này.
Dáng người thiếu niên mảnh khảnh, eo thon chân dài, dung mạo tinh xảo không giống người thật, làn da còn trắng hơn sữa, như phát sáng dưới ánh đèn.
Khi đôi mắt màu trà xinh đẹp kia nhìn qua, cậu ta dường như ngừng thở.
Trên thế giới này sao lại có người hoàn hảo như vậy?
Cậu ta cụp mắt xuống, cảm giác tim mình đập mất cân bằng.
Bạch Cảnh nhìn bọn họ, ánh mắt lộ ra vài phần vừa lòng.
Tẩy đi một thân bụi bẩn, quần áo sạch sẽ gọn gàng, móng tay được tu sửa chỉnh tề, quan trọng nhất là trong mắt bọn họ có thần thái.
Sau vài câu hỏi thăm đơn giản, thiếu niên lấy ra dụng cụ đo tinh thần lực: "Trước hết tôi sẽ đo giá trị tinh thần lực của mọi người một chút."
Sau khi dùng dụng cụ thí nghiệm, cậu phát hiện 13 người này đều có tinh thần lực từ cấp S trở lên, thấp nhất là 15.000;
Giá trị cao nhất là của cô gái tên Hoàng Nguyệt, tinh thần lực của cô đạt tới 32.000, vượt qua 2S!
Cho dù là nhà họ Giản là thế gia về năng nguyên sư, cũng không có nhiều năng nguyên sư tinh thần lực cấp S như vậy, không, nhà họ Giản thậm chí còn không bằng một nửa nhân số của bọn họ!
Nếu bồi dưỡng tốt những người này, chắc chắn tiền đồ vô lượng.
Nhưng vẻ mặt mọi người lại không phải như vậy.
Từ khi biết cấp bậc gen của bản thân, dường như bọn họ đã hiểu được xưng hô 'phế vật', 'rác rưởi' của những quý tộc đó đối với khu ổ chuột, thậm chí còn hơi cảm thấy đúng là như vậy.
Sống trong hoàn cảnh bị ức hiếp lâu dài, có rất nhiều người đã thay đổi nhận thức.
Bạch Cảnh nhìn mọi người dáng vẻ thấp thỏm, đột nhiên nói: "Hẳn các vị đều biết cấp bậc tinh thần lực của mình đúng không? Vậy mọi người có biết, toàn đế quốc, tinh thần lực cấp S có bao nhiêu người không? Không sao, có thể đoán một chút."
Dưới ánh mắt cổ vũ của thiếu niên, lục tục có người bắt đầu trả lời.
"Tôi đoán.....tầm 10 nghìn người?" Nhìn những thế gia đó chuyên môn tới ký hợp đồng với mình, có lẽ số lượng không quá nhiều.
"Ít nhất có 5.000 người chăng."
"Ách....có lẽ mấy chục nghìn người? Không rõ ràng lắm."
Tề Dụ cúi đầu nói ngắn gọn: "Chưa tới 1.000 người."
Bạch Cảnh cười: "Đáp áp chính xác là, toàn đế quốc, người có tinh thần lực cấp S trở lên chưa tới 300 người!"
Nhìn ánh mắt khiếp sợ của mọi người, cậu tiếp tục nói: "Đúng vậy, mọi người chính là một trong 300 người đó, hoàn toàn không cần coi nhẹ bản thân."
Sau khi tạo lòng tin, Bạch Cảnh giới thiệu sơ qua về sự phát triển và khác nhau của đổ thạch sư và năng nguyên sư, để thời gian cho bọn họ lựa chọn.
Năng nguyên sư không có gì nguy hiểm, nhưng năng nguyên sư sơ cấp có lợi nhuận rất thấp, cần rèn luyện tinh thần lực lâu dài, tận đến khi đạt trung cấp mới có giá trị.
Độ nguy hiểm của đổ thạch sư rất cao, một đao thiên đường một đao địa ngục, nhưng nếu may mắn đổ trướng, lợi nhuận sẽ cực cao.
Đây là hai con đường hoàn toàn khác nhau.
Trên màn hình ở phòng khách đang phát video năng nguyên sư chiết xuất dịch năng lượng và đổ thạch, có tác dụng giúp bọn họ lý giải.
Khi nhìn thấy một khối mao liêu 1 triệu tinh tệ cắt ra đá trắng, phần lớn mọi người đều thay đổi sắc mặt.
1 triệu tinh tệ, có thể mua bao nhiêu thùng dịch dinh dưỡng, cứ, cứ như vậy không còn gì??
Sắc mặt của vị đổ thạch sư trong video cũng rất xấu, sau đó lấy ra khối mao liêu thứ 2.
Khi đao laser cắt xuống, mọi người không khỏi nín thở——
Lại sụp!
Không chỉ đổ thạch sư trong video, mà người xem cũng không thở nổi, trái tim đập thình thịch không ngừng, lòng bàn tay đều là mồ hôi lạnh.
Nếu đổi thành bọn họ, không không không, tuyệt đối không được!
Một giờ sau, Bạch Cảnh dò hỏi sự lựa chọn của bọn họ.
Trong 13 người chỉ có hai người lựa chọn đổ thạch sư, lần lượt là Hoàng Nguyệt và Tề Dụ, những người khác đều lựa chọn năng nguyên sư.
Bạch Cảnh nhìn hai người: "Có thể hỏi vì sao hai người lựa chọn đổ thạch sư không?"
Cô gái tên Hoàng Nguyệt vừa nhìn là một người có tính cách mạnh mẽ, cha cô qua đời sớm, hoàn toàn dựa vào cô che chở mẹ và em trai nhỏ tuổi, không biết đã bị biết bao người gây khó dễ, đều bị cô đánh chạy.
Trong mắt Hoàng Nguyệt lóe lên bất khuất: "Tôi muốn cho mọi người biết, người xuất thân từ khu ổ chuột cũng có thể trở thành đổ thạch sư cao cấp!"
Cô nhìn về phía Bạch Cảnh, sùng bái trong mắt không chút nào che giấu.
Đúng là bởi vì đối phương, cô mới có ý nghĩ như vậy.
Vân Thần chính là ví dụ sống, cô cũng muốn trở thành người như Vân Thần!
Đôi mắt màu trà của Bạch Cảnh mang theo ý cười: "Ừ, tôi tin cô có thể."
Sau đó cậu nhìn về phía Tề Dụ một thân quần áo đen, im lặng không lên tiếng bên cạnh.
Tề Dụ rũ mắt: "Bởi vì kích thích."
Những người khác lập tức nở nụ cười.
Thấy Bạch Cảnh không hiểu, liền mồm năm miệng mười giải thích cho cậu.
"Tên nhóc này lúc trước là bá vương dưới mặt đất đấy."
"Đừng thấy cậu ta gầy, kỳ thực đánh nhau rất tàn nhẫn, là loại không muốn sống."
"Mặt mũi của thằng nhóc này rất được phu nhân quý tộc hoan nghênh."
"Aizz, cũng là vì mẹ cậu ta bị bệnh nặng, đáng tiếc năm ngoái đã qua đời ——"
Bạch Cảnh nghe mọi người nghị luận, lại nhìn cậu ta một cái.
Đối phương vẫn luôn cúi đầu, tóc đen che đi đôi mắt, khiến người không nhìn rõ vẻ mặt.
Giống như mọi thứ xung quanh đều không liên quan tới cậu ta.
Bạch Cảnh nghĩ tới khi bản thân lăn lộn ở mạt thế, dù là người thân, bạn bè đều rời xa mình, cậu vẫn liều mạng giãy giụa sống tiếp.
Có lẽ đối phương cũng giống cậu.
Tề Dụ cảm nhận được ánh mắt mang theo độ ấm của Bạch Cảnh, vành tai đỏ bừng, trái tim lại nhảy lên kịch liệt.
Đương nhiên không phải vì kích thích, từ trước tới nay cậu ta không phải muốn kích thích.
Tề Dụ nhẹ nhàng cong môi: Lỳ do rất đơn giản, Bạch Cảnh cần đổ thạch sư, vậy cậu ta liền nỗ lực trở thành đổ thạch sư, chỉ thế mà thôi.
Dù sao cái mạng này của cậu ta là của Bạch Cảnh, tín ngưỡng duy nhất của cậu ta, mọi người của cậu ta đều thuộc về đối phương.
Năng nguyên sư đã đủ nhiều, không thiếu một cậu ta.
Hơn nữa, trở thành đổ thạch sư mới có thể khiến đối phương càng thêm chú ý.
Cậu ta chỉ muốn cho ánh mắt kia dừng lại trên người mình lâu một chút.
***
Bạch Cảnh: "Từ hôm nay trở đi, trong quang não của mỗi người sẽ có 2 triệu tinh tệ làm tài chính khởi đầu, tất cả chi phí tài liệu đều khấu trừ từ tài chính.
Nếu chiết xuất ra dịch năng lượng hoặc đổ trướng phỉ thúy sẽ tương ứng tăng lên, hi vọng mọi người có thể nhanh chóng trưởng thành, đừng để tinh tệ về 0."
Vừa dứt lời, quang não của bọn họ vang lên 'tinh' một tiếng, biểu hiện số dư tài khoản là: 2.000.000
Nhìn con số trên tài khoản, mọi người khiếp sợ há to miệng.
Bọn họ còn chưa cả thấy 20.000 tinh tệ, huống chi là 2 triệu tinh tệ?!
Quá, quá nhiều!
Những thế gia đó còn chưa cho bằng 1/10.
Ân nhân đối bọn họ đã tận tình tận nghĩa, sao có thể lại muốn tinh tệ chứ?
"Vân Thần, chúng tôi không cần tinh tệ."
"Đúng đúng đúng, ngài vẫn là thu hồi đi thôi."
"Thật sự quá nhiều ——"
Lúc này, Tề Dụ ngẩng đầu, nhìn qua mọi người vẻ mặt thấp thỏm, giọng nói lãnh đạm: "Nhận, nếu không các người lấy cái gì ra dịch năng lượng? Tự mình mua phỉ thúy?"
Mọi người lập tức bừng tỉnh.
Cùng lúc đó, Bạch Cảnh lấy ra mấy khối phỉ thúy thanh chủng, hoa thanh chủng...kém nhất đã chuẩn bị sẵn, trọng lượng cơ bản đều là 5-6kg, ngoài ra, còn có rất nhiều hộp màu bạc.
11 người lựa chọn trở thành năng nguyên sư lần lượt tiến lên nhận lấy, mời vừa cầm lấy, 'tinh' một tiếng, quang não phát tới thông báo.
Tài khoản tự động bị trừ 50.000 tinh tệ, còn lại 1,95 triệu tinh tệ.
!!!
Mọi người trơ mắt nhìn tài khoản giảm bớt, tuy còn chưa tiếp thu được sự thật tài khoản có 2 triệu tinh tệ, nhưng vẫn cảm giác được một trận tiếc của, hận không thể lập tức kiếm trở lại.
Bạch Cảnh cắm chip trong suốt vào máy thực tế ảo trong phòng khách, vì thế, hình chiếu thực tế ảo các phòng đều đồng bộ nội dung.
"Trong chip ghi lại rất kỹ càng tỉ mỉ quá trình vận dụng tinh thần lực, sau khi vận dụng thuần thục, mọi người có thể thử chiết xuất dịch năng lượng ở phỉ thúy cấp 1.
Nhớ kỹ, tinh thần lực của mỗi người, cảm thấy khó chịu liền dừng lại, tuyệt đối không cậy mạnh sử dụng tinh thần lực."
"Vâng!"
Bạch Cảnh đem sổ ghi chép của mình và chip Cố Nguyên Triều cho mình lúc trước đưa cho Hoàng Nguyệt và Tề Dụ.
Tề Dụ nhìn thoáng qua, bằng tốc độ cực nhanh cướp lấy sổ ghi chép.
Cánh tay Hoàng Nguyệt vươn ra dừng ở giữa không trung: "....Xem xong nhớ đưa cho tôi."
Tề Dụ ngoảnh mặt làm ngơ.
Cậu ta nhẹ nhàng mở sổ ghi chép ra, bên trong quả nhiên là ghi chép của Bạch Cảnh, chữ viết xinh đẹp giống như con người cậu.
Đôi mắt màu trà của Bạch Cảnh hơi cong: "Không sao, chip có file quét của bút ký, đều có thể xem được. Một tuần sau tôi tới kiểm tra thành quả học tập của mọi người."
Ngón tay thon dài của Tề Dụ nắm chặt sổ ghi chép: "Được."
Hoàng Nguyệt gật đầu: "Tôi sẽ ghi nhớ kỹ nội dung."
=========
Tác giả có lời muốn nói:
Tiểu kịch trường:
Cố thiếu: A Cảnh mị lực thật lớn, chìm ngập trong thùng dấm QAQ
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top