Chương 23: Cứu Ninh sinh

Edit: Vương Triều Loan
Beta: Seokieyunkie

"Nói đi."

Trương sinh xua tay, rốt cuộc cũng nhớ chuyện chính: "Đừng nói nữa, nơi nào mà không có cỏ xanh, đúng rồi, tiểu sinh mới mới đi gọi Yến đạo trưởng, phát hiện hắn một đêm chưa về, có phải......"

Đàm Chiêu nghe vậy cũng có chút lo lắng, theo bản năng sờ lục lạp bên hông, mới nhớ tới sau khi giải quyết xong Hoè Thụ Tinh, hắn đã đưa lục lạp cho Yến Xích Hà: "Không vội, chuyện này còn phải nhờ ngươi."

Trương sinh mở to hai mắt: "Lại là ta?"

"Nếu ngươi đã quyết định thì từ giờ bắt đầu tích góp công đức đi, chân muỗi cũng là thịt, tích tiểu thành đại a ~"

"Ai, ta kỳ thật......"

Đàm Chiêu mặc áo khoác, rửa mặt một chút, liền đầy cửa bước đi, thuận tay còn cùng Phật châu đại lão nói vài câu: "Đi đi đi, chúng ta đi đến chỗ tiểu hồ ly cọ cơm!"

"Ta không đi!

Phật châu đại lão: Ăn ăn ăn! Đi đi đi!

Bị một người một Phật châu đẩy đi, Trương sinh rất đáng xấu hổ mà...... Khuất phục.

Mã Giới Phủ là hồ yêu, hang cáo của hắn đương nhiên không dễ tìm, nhưng hắn biết rõ nếu đến Dương gia thì dễ dàng hơn nhiều, hai người một Phật châu rẽ qua hai con phố, đến trước cửa lớn Dương gia.

Đang muốn tới gõ, đã thấy cửa từ bên trong nở ra, còn không phải là tiểu hồ ly Mã Giới Phủ đây sao?

"Các ngươi...... Tại sao lại tới? Á ——" Mã Giới Phủ sợ tới mức nhắm mắt lui về sau ba bước, chuyện này thật sự không thể trách hắn, trên người Trương sinh có oán khí dày đặc, hắn kêu la một lúc rồi mới ngộ ra, "Các ngươi không nghe lời ta, Lan Nhược Tự là chỗ dễ đi sao?! Hiện tại tới tìm bổn đại tiên giải quyết đã chậm!"

Mã Giới Phủ cũng rất khổ sở, hắn cảm thấy Trương sinh kỳ thật là người không tồi, chết sớm như vậy cũng thật đáng tiếc.

Trương sinh hiện tại đã bất chấp tất cả, hồ ly không sợ, quỷ cũng không hãi, há mồm đáp: "Hừ! Ai nói chúng ta tới xin ngươi hỗ trợ, chúng ta là tới cọ cơm, tiểu gia có tiền!"

"......" Mã Giới Phủ nhịn không được bước một bước về phía đạo trưởng, không ngờ có một ngày hắn lại hi vọng thân cận người của Đạo môn "Hắn...... Nơi này cũng ra vấn đề?" Hắn chỉ chỉ đầu mình hỏi.

Đàm Chiêu có chút buồn cười, liều mạng nghẹn lại.

Trương sinh lập tức giãy lên: "Này —— ta nghe thấy rồi! Đại lão, đánh hắn cho ta!"

Nhưng mà...... Đại lão ngửi thấy hương thơm trên người hồ ly, chỉ thiếu nước la liếm xoay quanh. Có điều tối hôm qua nó được phổ cập tri thức, đã biết thứ này không thể ăn, không cam lòng mà nhảy nhảy.

Trương sinh: Tức chết ta!

"Được rồi, đừng tức giận, chúng ta tìm một chỗ ăn thịt hắn, thế nào?"

Hai người đồng thời nhìn qua, Mã Giới Phủ tự nhiên cảm giác được, cho nên...... bọn họ thực sự không chọc phải hoạ gì tìm hắn để lại di ngôn? Sao oán khí kia lại sâu dày như vậy?

Tiểu hồ ly có chút sững sờ, hắn vừa mới nhận được thư của đồng tộc, nói là có đại sự xảy ra, phải về thương nghị gấp, không rảnh lo đến ba người kia: "Cơm sáng có thể ăn lúc nào cũng được, nhưng trong tộc ta có chuyện, muốn về thăm một chuyến, hẹn gặp lại!"

Vừa dứt lời đã muốn đi, Đàm Chiêu cũng không giữ lại, tươi cười nói: "Được rồi, chúng ta ở Cẩm Tú Lâu chờ ngươi tới tính tiền, đừng quên!"

Mã Giới Phủ gật đầu biến mất tại chỗ.

Trương sinh xem không hiểu, không phải chỉ là ăn sao: "Đi đi đi, món gà nướng ở Cẩm Tú Lâu thực sự tất ngon!"

"Buổi sáng đã ăn gà nướng, không sợ khó tiêu sao?"

Trương sinh lập tức phản bác: "Ai, ngươi cũng biết, A Phật nhà ta mới từ dưới đất đi lên, quá đáng thương, ta sao có thể khắt khe với nó!"

Phật châu đại lão nghe vậy dừng một chút, phát ra một tiếng ngạo kiều: "Hừ ~"

Đàm Chiêu:...... Cái tên A Phật này, người đặt cũng quá tuỳ tiện đi?!

Hệ thống: Ngươi còn không biết xấu hổ nói hắn, nhìn lại ngươi đi, Hòa Thị Bích kêu A Hòa, Trường Sinh quyết bởi vì có Thất Phúc Hoạ nên kêu Tiểu Thất, Tà Đế xá lợi không có tên liền kêu cái gì mà A Diệu, ngươi cảm thấy mấy tên đó có xứng với năng lực của chúng không!?

Không nghe thấy, không nghe thấy, không nghe thấy.

Hai người một Phật châu ở Cẩm Tú Lâu kéo ghế gọi món, ăn đến căng bụng, lúc này Mã Giới Phủ mới hấp tấp đến, trên mặt đều là kinh ngạc cùng...... Kinh ngạc, thậm chí còn mang theo một chút ủy khuất?!

"Tại sao các ngươi không nói cho ta, bằng hữu của ta làm một chuyện kinh thiên động địa như vậy dưới địa phủ, mà Mã Giới Phủ ta......"

Trương sinh vừa nghe, cười hắc hắc, tính cách tiểu công tử lập tức trỗi dậy: "Hừ, ai cùng ngươi là bằng hữu! Đừng tự dát vàng lên mặt mình."

"Ai cùng ngươi nói chuyện! Đạo trưởng, Tư đạo trưởng, mau nói cho tiểu sinh biết đạo trưởng họ Yến làm thế nào mà thanh trừ được đại hoạ Hoè Thụ Tinh ở Kim Hoa thành?!" Khuôn mặt Mã Giới Phủ rạng rỡ, tất cả đều là lòng hiếu học a.

Trương sinh vừa nghe, liền không vui: "Cái gì? Muốn ta nói cho ngươi cũng được, nhưng nghe xong thì đừng hối hận nha!"

Đàm Chiêu cũng tiếp lời Trương sinh: "Ngươi không nghe được thật đúng là sẽ hối hận, Tiểu Trương của chúng ta hiện tại đã có người chống lưng, có điều lần trước ngươi đối với việc ở Lan Nhược Tự giữ kín như bưng, hiện tại thì hớn hở dò hỏi, chuyển biến cũng quá nhanh đi?"

Mã Giới Phủ cũng là bị tộc trưởng làm phiền: "Tiểu sinh cũng là bất đắc dĩ a, hồ ly chúng ta là tộc nhỏ, Kim Hoa thành lại là tộc địa, đừng nói nữa, từ khi Hòe Thụ Tinh xuất thế, Kim Hoa thành ở Yêu giới thanh danh liền xấu đi rất nhiều, ai cũng không muốn tới, dù quỷ cũng muốn chuyển ra ngoài, chỉ sợ bị bắt đi trói linh, Hoè Thụ Tinh còn không nhìn lại mặt mình đi? Dù cho cũng chẳng ai thèm!"

"......"

Đàm Chiêu cũng không muốn nhiều lời, chỉ lắc đầu, từ trong lồng ngực lấy ra pháp quyết ẩn giấu hơi thở, trả cho tiểu hồ ly: "Đây, vật về với chủ."

Mã Giới Phủ có chút hụt hẫng, cũng có chút tức giận, hắn đưa đồ vật ra ngoài, chưa bao giờ lấy về. Đây là đang đánh vào mặt hắn.

"Ai, đừng vội tức giận, chuyện của Dương gia chỉ là chuyện nhỏ không tốn sức gì, ta bắt ngươi đưa pháp quyết trong tộc, thật có chút quá đáng." Đàm Chiêu cũng không tính toán, nói thẳng, " Tiểu Mã ngươi là người thiện tâm, nhưng đi Lan Nhược Tự hung hiểm vạn phần, ngươi tu hành chưa tới, nếu như cậy mạnh......"

"Tiểu sinh mới không cậy mạnh! Ngươi cầm lại đi, tiểu sinh nói đáng giá chính là đáng giá!"

Đàm Chiêu có chút bất đắc dĩ mà mở miệng: "Đừng tức giận nữa, ta lấy ra thứ này, là muốn ngươi hỗ trợ chúng ta, ngươi nhìn xem bộ dáng hiện tại của ta cùng Tiểu Trương có thể đi xuống địa phủ sao?"

Mã Giới Phủ lúc này mới từ kinh ngạc phản ứng lại: "Ngươi......" Tu vi tại sao lại giảm mạnh thành như vậy?

"Đừng nói ra, đây, ngươi cầm đi, ta muốn ngươi đi xuống địa phủ một chuyến."

"Xuống địa phủ?"

Trương sinh lúc này mới phản ứng lại đây, hoá ra đi tìm tiểu hồ ly là vì việc này...... Đạo trưởng giấu diếm cái gì, tại sao không nói với hắn?!

"Đúng, bởi vì có chút chuyện, Yến đạo trưởng cùng Ninh sinh ở lại địa phủ, ta sợ bọn họ xảy ra chuyện, muốn ngươi đi nhìn một cái."

Mã Giới Phủ lập tức kinh hãi: "Cái gì? Phàm nhân ở địa phủ? Hắn không muốn sống nữa? Chờ, tiểu sinh lập tức liền đi!"

Dứt lời, liền tiêu tán tại chỗ.

Hừ, yêu quái lên đường thật quá thuận tiện a.

Đàm Chiêu vừa quay đầu, đã nhìn thấy ánh mắt lên án của Trương sinh: "Đạo trưởng, ngươi có phải còn có chuyện gạt ta?"

"Không có."

"Thật sự?"

"Hai ta còn có chuyện gì giấu diếm sao, sinh tử cũng đã cùng trải, ngươi còn không tin? Vậy ngươi hỏi đại lão thử đi?"

Đại lão ăn no, đại khái là có chuyện bực tức, bởi vì hôm qua Trương sinh không cẩn thận nói thanh âm hắn quá non, khiến nãy giờ hắn còn chưa mở miệng đâu: "Không phải! Hắn lừa ngươi!"

Đàm Chiêu: "......"

"Nói đi, thẳng thắn sẽ nhận được khoang cự, nếu ngoan cố kháng cự nhất định sẽ bị nghiêm trị."

Đàm Chiêu đứng lên, sửa sang lại quần áo, lộ ra tia đắc ý tươi cười: "Tới đi, ta lựa chọn nghiêm trị."

Trương sinh: "...... A Phật, đánh hắn!"

Đại lão vẫn chậm rì rì như cũ mà làm ngơ lời Trương sinh, nó không ngốc, người này công đức hậu sâu dày, trên người còn có đồ vật tương khắc với nó, nó sẽ không đi lên đâu ~

"Ha ha ha ha ha! Nhớ trả tiền đó!"

Trương sinh tức muốn hộc máu mà đuổi theo đi: "Này —— không phải nói tên họ Mã trả tiền sao, tại sao lại là ta! Ta không phục!"

Hai người chậm chạp đi trên đường, câu được câu không mà trò chuyện, bên kia, Mã Giới Phủ đã xuống địa phủ.

Địa phủ tại sao lại loạn như vậy, chẳng lẽ là bởi vì chuyện ở Lan Nhược Tự?

Mã Giới Phủ trong lòng nghi vấn, vừa vặn nhìn đến người quen, lập tức chạy qua hô: "Lý đại nhân, Lý đại nhân dừng bước."

Nói là Lý đại nhân, kỳ thật chỉ là một quan sai làm việc trước mắt Thành Hoàng gia, dựa theo phẩm giai tại địa phủ, cũng chỉ là một thất phẩm quan tép riu, nhưng đây là địa bàn của địa phủ, mặc dù hắn là hồ yêu, cũng phải tôn xưng gọi một tiếng.

Lý đại nhân vừa thấy tiếng tiểu hồ ly Mã gia, lập tức ngừng lại: "Ngươi có chuyện gì? Nếu không có chuyện quan trọng, vẫn nên nhanh trở về đi, hôm nay địa phủ có chút loạn, tiểu quan không có cách phân thân ra giúp ngươi đâu."

Mã Giới Phủ nói vài lời nịnh hót, thấy sắc mặt Lý đại nhân hơi trầm xuống, liền hỏi: "Không có chuyện quan trọng thì không thể xuống dưới? Sao hôm nay ngài lại bận như vậy?"

Lý đại nhân nể mặt tiểu hồ ly, đáp: "Ngươi đừng gây chuyện, hôm qua đại nhân từ dương gian mang về một phàm nhân họ Ninh, phàm nhân này vì một lệ quỷ cầu tình, đại nhân cảm thấy hắn suy nghĩ ngu muội, liền đóng cửa dạy dỗ hắn một ngày."

"Vậy hắn hiện tại ở chỗ nào?"

"Đừng nói nữa, ngươi có biết Lục phán quan ở Lăng Dương thành?"

Mã Giới Phủ cũng biết qua, chỉ nghe nói Lục phán quan tính tình hung dữ, từ trước đến nay thiết diện vô tư (*), cũng không có bằng hữu nào, quan hệ với đồng liêu rất bình thường.

Thiết diện vô tư: làm việc công chính nghiêm minh không màng tình cảm hay tư lợi cá nhân.

"Xem biểu tình của ngươi hẳn là đã nghe nói qua." Tiểu quan cũng rất bất đắc dĩ, "Lục phán quan này tình cờ gặp gỡ, kết thành bằng hữu với một phàm nhân, nhưng phàm nhân kia trời sinh ngu dốt, không phải người có thiên phú học tập, cũng không biết tại sao hắn lại muốn đổi cho người này một bụng thi thư!"

"Cái gì? Còn có chuyện này?" Mã Giới Phủ cũng kinh ngạc.

"Hắn cũng biết ở địa bàn của mình khó làm được việc này, liền chạy Kim Hoa thành của chúng ta tìm kiếm, thấy một phàm nhân đang bị giam trong lao ngục, cho rằng hắn phạm vào đại tội, liền mang hắn đi rồi!"

Mã Giới Phủ quả thực muốn nhảy dựng lên: "Cái gì? Phàm nhân kia là Ninh sinh?"

"Đúng vậy! Chuyện của Lan Nhược Tự ngươi cũng nghe nói rồi đi, Yến đạo trưởng kia hung dữ như vậy, Ninh sinh lại là bằng hữu của hắn!" Tiểu quan đầy căm phẫn nói, "Này chẳng phải là chọc vào tổ ong vò vẽ sao, đạo trưởng họ Yến kia nháy mắt đuổi đến, còn có nữ quỷ họ Nhiếp kia, cũng nhau ầm ĩ đi lên!"

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top