2. Súc sinh


Tần Thanh thuộc chòm sao Song Ngư, cô có chút mộng ảo của một chòm sao. Cô cố chấp cảm thấy tình yêu nhất định sẽ rơi xuống cô, hơn nữa đến với tư thái thật lãng mạn.

Cho nên, cô độc thân hai mươi mấy năm.

Cô thích người không thích cô, người thích cô, à, không có mấy.

Mấy năm đại học quá mạnh mẽ mà theo đuổi Giang Yến, cô đều đem dọa lui vài đóa tiểu đào hoa. Thời điểm Giang Yến tốt nghiệp, Tần Thanh khóc đến hận, không thể sinh hoạt, không thể tự gánh vác. Mặc kệ cô thương tâm như thế nào, cô vẫn không lưu được anh, ai làm nhân gia chết sống vẫn chính là không thích cô.

Giang Yến nhận được bằng tốt nghiệp, thời điểm từ trên sân khấu đi xuống, có rất nhiều nữ sinh vây quanh.

Dù sao cũng là học trưởng phong vân, trong trường học vẫn có chút truyền thuyết, Tần Thanh lao lực chín trâu hai hổ cũng không thể chen vào đám người đó, đành phải xa xa nhìn Giang Yến, anh mặc áo sĩ phục, mỉm cười, nhất nhất cùng bạn học, học muội chụp chung.

Rất lâu sau đó đám người mới tan đi, phảng phất như vũ hội tàn cuộc, Tần Thanh cô đơn xa xa mà nhìn Giang Yến từng bước một đi đến chỗ cô, nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên anh chủ động đi đến hướng của cô.

Giang Yến đứng yên, mỉm cười giang tay, Tần Thanh khóc lóc nhào vào trong ngực anh. Đây là lần đầu tiên anh ôm Tần Thanh, mặc dù Tần Thanh biết, hành động này không mang theo bất luận tình yêu nam nữ gì, cô vẫn cảm thấy cảm động. Anh nhất quán ôn nhu như vậy, một chút một chút trấn an Tần Thanh.

"Cố gắng lên, đúng hạn tốt nghiệp." Giang Yến nói.

Tần Thanh nghẹn ngào gật gật đầu.

"Tần Thanh, em là cô gái tốt, nhất định sẽ tìm được một người thích hợp, người đó sẽ yêu em thật nhiều."

......

Đêm đó, Tần Thanh không tham gia tiệc tốt nghiệp của Giang Yến. Cái đuôi nhỏ ngày thường bám theo, tận dụng mọi thứ, thời khắc cuối cùng lại lựa chọn thoát đi xa.

Cùng Chu Phóng ngồi ở quán nướng uống rượu, chủ quán trộn bia với nước hay sao mà cô uống mãi không say.

"Chu Phóng, lão tử hoàn toàn thất tình!" Tần Thanh rống lên một câu.

Chu Phóng theo cô một ly lại một ly hào sảng mà uống, tức giận liếc xéo cô một cái: "Thôi đi, nói tới Giang Yến, cậu không được tính tới cái lốp xe dự phòng."

"Tới lúc này, cậu không thể không nói bậy anh ấy sao?"

"Xùy." Chu Phóng không nói lời gì hay: "Tớ chưa thấy qua Giang Yến đồ đê tiện như vậy, lại không chịu cậu, mãi tốn mất cậu tận ba năm."

Tần Thanh chua xót mà rót bia: "Đều là tớ cam tâm tình nguyện, không trách anh ấy."

"Cam tâm tình nguyện xuẩn."

"Ừ." Tần Thanh gật đầu: "Là tớ."

Giang Yến sau khi tốt nghiệp liền đi Anh quốc, thề đem phong độ ôn nhu thân sĩ phát triển đến mức tận cùng. Còn Tần Thanh, Giang Yến đi rồi, cô so với một bãi bùn lầy thật không sai biệt nhau mấy.

Đần độn đến lúc tốt nghiệp, thời điểm Chu Phóng thất tình, cô lại đột nhiên khai ra một đóa tiểu đào hoa. Quen biết người kia.

Cô không nghĩ nhắc tới tên người kia, nếu nhất định phải đặt tên cho người kia, cô chỉ nghĩ dùng danh hiệu súc sinh.

Súc sinh vào thời điểm Tần Thanh xuống thấp nhất, lấy chiêu thức "lì lợm la liếm" theo đuổi cô, tục ngữ nói, liệt nữ sợ chó quấn chân, huống chi Tần Thanh một chút đều không phải gắt nữ, cô tự nhiên muốn luân hãm.

Tần Thanh hỏi súc sinh: "Anh thích em chỗ nào?"

Súc sinh trả lời: "Em đối với Giang Yến khăng khăng một mực, làm anh thực cảm động, cậu ta không quý trọng, anh đến quý trọng em."

Bởi vì những lời này, Tần Thanh sau khi tốt nghiệp đại học liền cùng hắn lãnh giấy hôn thú.

Gia cảnh súc sinh rất tốt, cha mẹ súc sinh bởi vì bọn họ tự mình đăng ký kết hôn không thích chút nào, tuy rằng vẫn cấp tiền tiêu cho súc sinh, nhưng thái độ đối với Tần Thanh trước sau không nóng không lạnh. Đương nhiên, Tần Thanh cũng không để bụng, cuộc sống hàng ngày là của hai người, cô thấy không đáng cùng lão nhân gia phân cao thấp.

Đối với súc sinh cô cũng không thể nói yêu, nhưng khẳng định là có cảm kích. Bởi vì cô vẫn luôn cảm thấy cô đơn, súc sinh từng cho cô một đoạn thời gian ấm áp làm bạn.

Chỉ là này đoạn thời gian làm bạn này quá ngắn ngủi.

Lúc bắt gian thật không phải cố ý.

Ngày đó vốn dĩ Tần Thanh đã mua vé máy bay đi du lịch, súc sinh đưa cô ra sân bay, cô tới sớm, lúc đang chờ lên máy bay nhìn đến cặp vợ chồng chia tay nhau đi công tác, trong điện thoại cứ khóc thút thít, cô rất cảm khái liền quyết định về nhà.

Cô luyến tiếc để súc sinh ở nhà một mình.

Ở quầy phục vụ lấy lại được hành lý đã gởi, cô không chút do dự kéo hành lý về nhà. Đi ra khỏi sân bay, tâm tình trong nháy mắt thật sung sướng, cảm giác giống như chim chóc bướm lượn đều đột nhiên vây quanh lấy mình, cùng xướng lên bài ca ngọt ngào.

Gọi điện thoại cho súc sinh, Tần Thanh nói: "Em không đi chơi nữa, em về nhà đây."

"Em đi chơi vui đi!"

Tần Thanh nói giỡn giỡn: "Để anh ở nhà một mình em không yên tâm, em phải về bắt gian."

Đầu kia điện thoại quả nhiên súc sinh nhẹ nhàng cười, ngữ khí ôn nhu.

"Đồ ngốc." Hắn nói như vậy.

Khi đó Tần Thanh cho rằng câu này "đồ ngốc" là người yêu sủng nịch gọi nhau, sau này mới phát hiện, đây thật là miêu tả chuẩn xác nhất đối với cô.

Tần Thanh chân tay vụng về kéo hành lý về nhà, ý là cho súc sinh một kinh hỉ. Cô dùng chìa khóa của mình mở cửa, vừa vào liền thấy ở chỗ để giày có một đôi giày cao gót.

Tuy Tần Thanh thần kinh thật thô, cũng biết đây có vấn đề.

Cô từng bước một hướng phòng trong đi đến, toàn bộ trong nhà thật an tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước, tiếng nam nữ hỗn loạn đan chéo nhau.

Mỗi một bước đi, thanh âm khó coi kia càng rõ ràng hơn.

Đẩy cửa phòng tắm ra, Tần Thanh thất vọng mà nghĩ, quả nhiên không may mắn.

Súc sinh đang cùng một người phụ nữ Tần Thanh không quen biết đang tắm uyên ương. Hắn đem người phụ nữ kia ấn ngã vào trước bồn rửa tay mà triền miên động tác vong tình, từ trong gương Tần Thanh thậm chí còn có thể thấy gương mặt bọn họ vì tình dục mà vặn vẹo.

Đông cung sống trước mặt này làm Tần Thanh có chút khó có thể tin. Cho đến khi súc sinh bị cô xuất hiện dọa đến, vội vàng cầm một cái khăn tắm ném lên người phụ nữ kia, Tần Thanh mới bừng tỉnh lại.

Đây hết thảy đều là sự thật, không phải ác mộng.

Một khắc khó kham nhất, Tần Thanh chỉ nói một chữ với người phụ nữ kia, "Cút!"

Súc sinh đã mặc quần áo vào, ngồi xuống giằng co với Tần Thanh. Tần Thanh giương mắt đánh giá, trên người hắn mặc bộ quần áo xám ở nhà do Tần Thanh mua, phía trước có hình một đôi cừu trong phim hoạt hình, cùng quần áo ở nhà của Tần Thanh là kiểu dáng tình nhân.

Thời điểm mua có bao nhiêu ngọt ngào, giờ phút này nhìn hắn mặc vào như vậy, liền có bấy nhiêu tâm tê phế liệt.

Khi đó rốt cuộc Tần Thanh chưa đến 24 tuổi, không khống chế được tính tình tốt lắm. Trong một xúc động, cô vung tay lên trên bàn trà, cầm gạt tàn thuốc hướng về phía người đàn ông cùng chung chăn gối.

Hắn ta dùng cánh tay chắn lại một chút, gạt tàn rớt xuống mặt đất, do thủy tinh quá dày, rớt xuống đất cũng không bể, chỉ là bị mẻ mấy cái góc. Cuối cùng, vỡ đầu chảy máu, cảnh tượng này không phát sinh.

Nhìn trên cánh tay người đàn ông một khối dần dần hiện ra màu xanh tím, Tần Thanh cũng không cảm thấy khoái ý gì.

Nguyên lai có chút thống khổ, phát tiết cũng không tác dụng.

"Anh thật đúng là tiện." Nghĩ đến những thứ phát sinh trong phòng tắm, Tần Thanh chỉ cảm thấy từng đợt buồn nôn, lại nhìn về phía súc sinh, tràn ngập chán ghét: "Ly hôn đi."

Nói xong ba chữ này, Tần Thanh đứng dậy bỏ đi, bị súc sinh ngăn lại.

"Anh không muốn ly hôn."

Tần Thanh cười lạnh: "Không quan hệ, tôi muốn là được."

Thái độ Tần Thanh làm súc sinh đau đớn, đôi mắt hắn cũng dần dần lạnh xuống: "Trong lòng em chỉ có Giang Yến, em vĩnh viễn cũng không có khả năng yêu anh nhiều như yêu Giang Yến!"

"Giang Yến ít nhất là người, anh sao, anh chỉ là súc sinh." Tần Thanh tự giễu cười: "Tôi chỉ là đáng tiếc màng xử nữ của tôi, nếu sớm biết rằng anh đáng ghê tởm như vậy, lão tử phóng cho chim ăn cũng không cho anh!"

......

Thái độ Tần Thanh đối với súc sinh luôn thật kịch liệt, kiên trì muốn ly hôn, mặc kệ súc sinh vãn hồi như thế nào cũng không lay động.

Súc sinh có lẽ là thật sự rất thích Tần Thanh, thời điểm ly hôn đối với cô thật không có quá tàn nhẫn, để lại cho cô khá nhiều tiền. Bao gồm cả căn hộ họ ở, thuộc khu vực đi bộ phố xá sầm uất.

Tần Thanh sau đó vẫn ở trong căn hộ chứng kiến súc sinh ngoại tình kia, cô nghĩ thời gian trôi đi, dấu vết chung quy sẽ dần dần nguôi ngoai.

Về sau, Tần Thanh luôn nói, nếu muốn kết hôn, nhất định phải dùng tâm cầu hôn, có thể không long trọng nhưng phải ấm áp, không phô trương, chỉ cần hướng tới người xung quanh thông báo, đôi nam nữ này đã kết hôn. Người đàn ông này thật trịnh trọng mà cưới người phụ nữ đó làm vợ.

Bằng không đến khi ly hôn, chỉ còn người phụ nữ một người bị người đời chọc vào cột sống.

Sau khi ly hôn, có một đoạn thời gian rất dài Tần Thanh suy sút phi thường, mỗi khi cô nhắm mắt lại, trước mắt liền không ngừng diễn ra một màn súc sinh phản bội cô, một màn Giang Yến rời khỏi cô.

Không có người thật sự yêu mình, đây thật đúng là thất bại trong đời người.

Trong phòng có rất nhiều hồi ức, càng là thống khổ, càng bị quấn quanh, Tần Thanh càng muốn chính mình không qua được.

Thời điểm thống khổ nhất, Tần Thanh mỗi ngày đều oa oa ở thư phòng chơi máy tính, trên mạng trồng rau trộm đồ ăn. Loại trò chơi như sinh hoạt cuộc sống này không có gì khó khăn, lại làm thời gian trôi qua thật mau, làm người có cảm giác như có một loại sứ mệnh để không đến mức cho mình là một phế nhân. Mỗi ngày tùy tiện trồng mấy khối, thu mấy khối, cả buổi chiều đều qua mau.

Sau khi Tần Thanh tốt nghiệp đại học không dùng chương trình Tencent QQ chat nữa, cũng không có tăng thêm bạn tốt gì. Các bạn học đều đi làm, chỉ có một số ít mấy người thanh nhàn, đi làm thời điểm trồng rau làm đồ ăn, làm Tần Thanh có đến trộm một ít.

Nhóm bạn bè trò chơi, làm Tần Thanh ấn tượng sâu sắc nhất là một người tên Thanh Thủy Vũ Lâm, tên giống như con gái nhưng giới tính viết là nam. Lúc trước chưa từng nói chuyện với Tần Thanh, cũng không nhớ rõ quen biết thế nào.

Tần Thanh chú ý tới người đó là bởi vì trong nông trại của hắn, mỗi lần Tần Thanh đi đều có thu hoạch lớn. Hắn ở cấp bậc cao, trong đất mỗi ngày đều đủ loại thức ăn trái cây tràn đầy, làm Tần Thanh trộm đến thật sướng. Nguyên bản mỗi ngày buổi chiều trộm đồ ăn là hoạt động cố định của Tần Thanh. Kết quả hôm nay, bất động sản đưa đến thông cáo làm Tần Thanh không thể lên mạng được. Bản hợp đồng bất động sản công ty Tần Thanh đến kỳ, hiện tại muốn đổi một bất động sản mới, sở hữu nghiệp chủ mọi thứ đều phải đăng ký mới.

Bên kia người quá nhiều, chỉ là thu thập ghi chép tin tức cũng phải xếp hàng cũng hơn hai giờ, xong hết thảy về nhà đã là 5 giờ chiều.

Mở ra QQ, đang chuẩn bị đi thu đồ ăn, góc phải bên dưới chỗ icon chim cánh cụt liền sáng lập lòe lên.

Tần Thanh thu được một tin nhắn mới, là người chưa từng nói chuyện qua Thanh Thủy Vũ Lâm gởi tới. Khung thoại trống không, chỉ có ba chữ, thêm một dấu ngắt câu, thập phần ngắn gọn.

Hắn nói: "Không đến trộm?"

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top