Chương 4: Đùa giỡn

Editor: sacnu

Thu Dật Bạch đưa Tả Ninh đến một nhà hàng cao cấp, khung cảnh yên tĩnh, rất thích hợp để bàn chuyện làm ăn.

Tuy rằng người nam nhân này đem đến cho người ta cảm giác là một người phong lưu phóng khoáng, nhưng khi bắt đầu công việc lại rất nghiêm túc.

《 Nhà 》 không phải là tiểu thuyết duy nhất mà Tả Ninh viết trên mạng, cũng không phải là bộ tiểu thuyết duy nhất của cô được mua bản quyền chuyển thể thành phim, nhưng trong quá khứ tiểu thuyết của cô chỉ bán bán quyền chứ không có bất kì chuyện gì.

Nhưng lần này, phía đối phương yêu cầu cô đảm nhiệm chức biên kịch, hơn nữa còn cùng tổ.

Tả Ninh chưa viết qua kịch bản bao giờ, đối phương cũng không yêu cầu cô phải viết kịch bản, chỉ cần trực tiếp cầm tiểu thuyết, tuỳ từng thời điểm mà thêm vào, tiến hành chỉnh sửa cho thích hợp.

Không thể không nói, quyết định này đúng thật là lớn mật.

"Kỳ thật quyết định là của tôi, bởi vì tôi cảm thấy tiểu thuyết của cô đã hoàn mỹ rồi, cốt truyện cùng nhân vật cũng không có gì phải sửa đổi lại, đối với tôi mà nói, trực tiếp từ tiểu thuyết làm thành phim cũng không có gì khó, chủ yếu là cần cô đến để điều chỉnh lại cảm xúc cùng tình cảm của nhân vật thôi, vì không ai có thể hiểu rõ nó bằng cô."

Thu Dật Bạch hắn cũng đã nói đến như vậy rồi, cô còn băn khoăn gì nữa.

"Tất nhiên , tôi là tác giả của 《 Nhà 》, đặc biệt lại còn có có thể làm biên kịch, tôi đương nhiên rất vinh hạnh."

Hai người ở lại nhà hàng từ giữa trưa cho tới chạng vạng, rồi thay đổi một nhà hàng khác dùng bữa tối, ăn xong Thu Dật Bạch đứng dậy nói: "Đi thôi, tôi đưa cô về khách sạn."

Địa điểm thứ nhất của đoàn làm phim ở phía Đông Nam thành phố S, bên tập đoàn Thu Viễn vừa triển khai một khu nghỉ dưỡng ở đây nên toàn thể nhân viên của đoàn phim đều vào ở khách sạn.

Tả Ninh lại sợ phiền toái, nên buổi sáng ngày hôm qua, vừa từ sân bay xuống cô liền trực tiếp đến khu nghỉ dưỡng của khách sạn, bỏ tiền của mình thuê phòng ở.

"Tôi nghe nói, nhân viên bình thường của đoàn làm phim không được ở trong khách sạn này, có phải tôi nên lên phòng thu dọn đồ đạc rồi đổi khách sạn khác không?" Nhìn thân ảnh cao lớn của người đàn ông phía trước, Tả Ninh cười như không cười hỏi.

Thu Dật Bạch dừng lại ở đại sảnh của khách sạn, một đôi mắt đào hoa phong lưu tựa hồ như muốn hút hồn, thanh âm cũng cực kỳ trầm ấm: "Biên kịch không thể tính là nhân viên bình thường được."

Dừng một chút, hắn lại bổ sung: "Nếu hôm nay tới đây là một biên kịch nam hoặc là một nữ nhân có dung mạo bình thường thì vẫn có thể hưởng thụ những đãi ngộ của khách sạn này."

"Là biên kịch thì đều có đãi ngộ tốt như vậy." Nhìn Thu Dật Bạch cầm chứng minh thư của cô đi đến quầy lễ tân, Tả Ninh không tự chủ được lẩm bẩm, đồng thời trong lòng cũng có chút thấp thỏm.

Nhìn ánh mắt của Thu Dật Bạch nhìn cô cùng với dáng vẻ ngẫu nhiên trêu đùa của hắn, cô thật không rõ tâm tư của hắn đối với mình là gì, hơn nữa lấy thân phận của hắn, nếu thật sự làm cái gì với cô, thì cô sẽ rất khó chống cự.

Nhưng mà cho dù là không thể cô cũng không muốn mình dễ dàng chịu khuất phục.

"Đi thôi, tôi giúp cô thu dọn hành lý."

Tiếp nhận thẻ phòng Thu Dật Bạch đưa cho mình, Tả Ninh sửng sốt một chút: "tầng 42?"

Tất cả các phòng ở tầng 42 đều là các phòng xa hoa cao cấp, cái này tối qua cô cũng có biết đến, nhưng lấy thân phận là một biên kịch hình như là không có đãi ngộ này.

"Đúng." Thu Dật Bạch trả lời, bước thẳng đến chỗ thang máy.

"Đạo diễn Thu, tôi chỉ là một biên kịch, cũng chỉ cần hưởng thụ đãi ngộ của một biên kịch, điểm này mong đạo diễn Thu rõ ràng."

Thu Dật Bạch đoán cô sẽ nói như vậy, không ngoài ý muốn cười nói: "Yên tâm, tôi không có cưỡng cầu phụ nữ, càng không chơi quy tắc ngầm."

Thấy hắn ta nói trắng ra như thế, hai má Tả Ninh có chút ửng đó, ngượng ngùng mà cúi đầu.

Nhìn khuôn mặt kiều mị của cô, yết hầu của Thu Dật Bạch giật giật, dừng một chút mới nói: "Biết tại sao sáng nay tôi lại tiếc nuối không?"

Tả Ninh lắc đầu, hắn tiếp tục nói: "Tôi cho rằng cô là nghệ sĩ mới của công ty, tôi có nguyên tắc chính là không chạm vào nghệ sĩ nữ."

Hắn đã nói đến mức này, Tả Ninh lại không ngốc, cô đương nhiên hiểu ý của hắn. Nhưng bây giờ không phải cô cũng là nữ nhân trong giới rồi sao?

Nhìn ra suy nghĩ của cô, Thu Dật Bạch lui sát đến chỗ cô, ghé sát tai cô thấp giọng nói: "Cô chỉ ký một cái hợp đồng, này không được coi là nữ nhân trong giới."

Hơi nóng từ miệng hắn thở ra, làm lỗ tai cô trở nên mẫn cảm, cô cả kinh lùi về sau một bước, chiếc cổ mảnh khảnh đỏ ửng một tầng.

Hắn tựa hồ rất vừa lòng với phản ứng của cô, trầm thấp cười một tiếng mà nói: "Cô yên tâm, tuy không phải người trong giới, nhưng tạm thời cũng cùng một đoàn phim, nữ nhân của đoàn phim, tôi sẽ không chạm vào."

Nhìn cô bị á khẩu, hắn lại cười xấu xa nói: "Nhưng đến khi quay xong, thì chuyện này khó mà nói."

Tả Ninh nghĩ thầm, quay phim xong ai còn tìm đến anh? Chỉ cần ở đoàn phim không bị quấy rầy đã là tốt lắm rồi.

"Cô cũng là người ở đây?" Vừa tiến vào thang máy, hắn đột nhiên hỏi một câu như vậy, Tả Ninh khó hiểu, hắn bổ sung, "Vừa rồi nhìn thấy chứng minh thư của cô, địa chỉ là thành phố S, nhưng cô lại nói ngày hôm qua vừa rời sân bay liền trực tiếp tới khách sạn, cho nên tôi có chút tò mò."

"Không có gì đáng để tò mò cả." Tả Ninh cười cười, "Căn nhà trước kia của tôi đã bán, mấy năm nay lại bận rộn đi lại, cũng chưa có mua mới nên chỉ có thể ở tạm khách sạn."

"Hôm nay là ngày sinh nhật 25 tuổi của cô?"

Tả Ninh kinh ngạc nhìn hắn: "Chỉ bằng một cái chứng minh thư có thể cho anh nhiều thông tin đến như vậy?"

"Tất nhiên, đối với tất cả mỹ nữ, tôi đều phá lệ chú ý. "Thu Dật Bạch đắc ý mà cười. "Xem ra hôm nay tôi đã chiếm mất thời gian sinh nhật quý giá của cô, hừm...nên bồi thường thế nào cho cô đây?"

Tả Ninh lắc đầu: "Đã rất nhiều năm tôi không tổ chức sinh nhật, cứ như vậy là được rồi, không cần phải để tâm."

Rõ ràng là cô mỉm cười mà nói chuyện, nhưng trong ánh mắt của cô lại hiện rõ vẻ chua xót.

Thu Dật Bạch nắm bắt rõ ràng thần sắc biến hoá của cô , nhưng hắn lại làm như không thấy, ngẩng đầu chuyển ánh mắt qua hướng khác giống như đang suy tư.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top