Chương 7
Sau nửa tháng quay phim, Giản Kỷ đã dùng mị lực của mình trở thành người quen thuộc đối với Thẩm Ca.
Cậu trở thành fan có đãi ngộ tốt nhất, hơn nữa sau khi ăn ở với nhau đã trở thành bạn bè duy nhất của Thẩm Ca.
Vợ mình vậy mà không có bạn bè, lúc mới biết Giản Kỷ vừa đau lòng lại vừa cảm thấy may mắn.
Đau lòng vì vợ mình không có bạn bè bên cạnh để tâm sự, may mắn là vì bên cạnh vợ mình không có đối thủ tiềm tàng.
Nhưng càng đau lòng cậu lại càng phải yêu thương vợ nhiều hơn trong tương lai.
Đúng lúc vài ngày nữa là sinh nhật của nàng dâu, cậu sẽ làm việc chăm chỉ hơn nữa.
_______
Cuối cùng thì hôm nay cũng là sinh nhật của Thẩm Ca.
Khi cậu đã chuẩn bị xong tất cả thì lại biết được rằng Thẩm Ca đã xin nghỉ vào ngày hôm nay.
Nhân viên công tác cũng không biết nàng dâu đã đi đâu, nhưng nếu cậu ra ngoài tìm mà Thẩm Ca lại về thì xấu hổ lắm.
Cậu chỉ việc ở trong phòng nàng dâu chờ, bóng bay, bánh kem, hoa quả...đều đã chuẩn bị xong hết.
Cậu đợi lâu ơi là lâu, cuối cùng đến tối cũng đợi được nàng dâu về.
Cậu vội trốn đi, chờ đợi nàng dâu bật đèn.
Nhưng sau khi trở về Thẩm Ca lại không bật đèn mà trực tiếp đi vào.
Khi Thẩm Ca đi tới phòng khách mơ hồ nhìn thấy trên tường có thứ gì đó, cô đành phải quay lại bật công tắc đèn lên.
"Surprise!" Rốt cuộc Giản Kỷ cũng đợi được đến khi đèn sáng lên, cậu ngay lập tức trở nên phấn khích.
Sau khi bật đèn, Thẩm Ca thấy rõ bố cục của căn phòng.
Kế hoạch có hơi lỗi thời nhưng rất phổ biến. Bóng bay, bánh kem, nến và rất nhiều hoa hồng.
Trước kia khi thấy những sinh nhật bất ngờ trên mạng, Thẩm Ca luôn cảm thấy nó rất ấu trĩ, nhưng khi thực sự nhận được nó, cô lại cảm thấy thực sự hạnh phúc, trong lòng cảm thấy vô cùng ấm áp.
"Happy birthday to you! Happy birthday to you! ......" Giản Kỷ thắp nến nhanh nhất có thể rồi đi về phía Thẩm Ca.
"Ngạc nhiên cái gì, thổi nến đi."
"À được"
"Chị ước một điều đi."
Thẩm Ca chắp ta, trong lòng vẫn còn rất cảm động, ước một điều ước rồi thổi nến.
"Cảm ơn, đây là lần đầu tiên chị được tổ chức sinh nhật thế này." Thẩm Ca có chút cảm động, khóe mắt đỏ lên.
"Lần đầu tiên à?" Giản Kỷ đau khổ hỏi.
"Sinh nhật của chị cũng không thuộc về chị." Thẩm Ca nói xong mở chai rượu vừa mua nhấp một ngụm.
"Thôi, bọn mình ăn bánh kem đi." Thấy Thẩm Ca có hơi khó chịu cậu vội vàng chuyển hướng chú ý mặc dù không biết tại sao cô ấy lại như vậy.
"Đây, cho chị miếng đầu tiên." Giản Kỷ cắt miếng bánh đầu tiên đưa cho Thẩm Ca.
Thẩm Ca nhận lấy bánh, nghiêm túc ăn nó, vừa ăn vừa rót rượu.
Thấy tâm trạng Thẩm Ca không tốt lắm, Giản Kỷ cũng không hỏi, lập tức lấy quà sinh nhật ra.
"Để em đeo cho chị." Giản Kỷ lấy sợi dây chuyền ra, tự mình đeo cho cô.
"Đây là món quà sinh nhật đầu tiên hoàn toàn thuộc về chị." Thẩm Ca bật khóc.
Nhìn thấy Thẩm Ca khóc, Giản Kỷ hơi luống cuống, lấy khăn giấy ra lau nước mắt cho Thẩm Ca.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top