Chương 77: 10 giờ tối

Edit: Ry

Túc Mạc lập tức ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề. Cậu đang ở trong nước đá rét lạnh, bên trên là lớp băng dày, cậu có cố dùng sức đập thì cũng khó có thể phá được băng.

Từ thanh nhiệm vụ có thể thấy, xem ra cậu thuộc nhóm người cần được cứu, mà ở dưới nước thì không thể mở miệng báo cho đồng đội. Vừa rồi mở miệng bị sặc nước, cậu có thể cảm nhận được tứ chi dần mất sức, vị trí chân trái đã xuất hiện tình trạng đông cứng.

[Giá trị đóng băng đang là 12/100, người chơi đạt tới giá trị 100 sẽ bị đông lạnh vĩnh viễn]

Ngay khi cậu định gõ chữ chat, trên đầu bỗng có chấn động vô cùng lớn, sau đó là tiếng băng nứt, một tầng băng xung quanh bị cái gì đó phá vỡ.

Có người bạo lực đập vỡ lớp băng.

Túc Mạc sửng sốt, cố gắng bơi tới chỗ băng vỡ.

Một giây sau, cánh tay mạnh mẽ đanh thép đã thò xuống, nắm lấy cổ tay cậu, kéo cậu ra khỏi dòng nước lạnh buốt.

Túc Mạc nhìn thấy ánh sáng chói mắt, kiệt sức ngã vào lòng người đàn ông, ho khù khụ.

Người tới chính là Úc Trăn, lúc này anh cũng không nghĩ gì khác, bế Túc Mạc lên: "Đi, trước hết rời khỏi đây đã."

[Giá trị đóng băng đang là 15/100, người chơi đạt tới giá trị 100 sẽ bị đông lạnh vĩnh viễn]

Gió rét vù rù, cả người ướt sũng khiến Túc Mạc cực kì khó chịu. Lúc này cậu mới có thời gian quan sát cảnh vật.

Cảnh Đông đâu đâu cũng là băng tuyết. Cậu được cứu ra khỏi hồ băng, phóng mắt nhìn quanh thì tất cả đều là đất bằng, loáng thoáng mới thấy cây cối đá vụn, nhưng nhiều hơn cả là băng tuyết. Ngay cả ngọn núi cũng một màu tuyết trắng, gió rét mang theo tuyết rơi xuống, giá lạnh tấn công bọn họ.

Úc Trăn bế cậu vào một chỗ nào đó, sau đó trước mắt hiện lên một dòng nhắc nhở.

[Bạn đã tiến vào nơi ẩn nấp]

Chỗ ẩn nấp thực tế là một hang động, vách hang gần như được phủ một lớp băng dày. Úc Trăn bế cậu đi vào bên trong, nơi đó có quyển trục chiếu sáng, cũng có một đống lửa nhỏ. Anh đỡ cậu ngồi xuống: "Đạo cụ sinh hoạt, cái này có vẻ sẽ giúp giảm giá trị đóng băng."

Anh nhìn chân trái của Túc Mạc, chỗ đó đã đóng một lớp băng mỏng: "Khôi phục khả năng hành động rồi hẵng ra ngoài, em nhận giao dịch đi."

Túc Mạc nhấn chấp nhận giao dịch, trong đó Úc Trăn để một hộp quà thời trang và 5 đạo cụ dã ngoại: "Đồ ướt sẽ gia tăng tốc độ đóng băng, em thay đồ đi, ở lại đây sưởi ấm. Chừng nào chỉ số về lại bình thường rồi tính tiếp."

"Anh?" Túc Mạc nhìn đạo cụ dã ngoại, rất bất ngờ. Mấy túi đạo cụ dã ngoại ngoài ý muốn này bao gồm diêm củi các thứ, nó hữu dụng với các nhiệm vụ thăm dò thám hiểm, nhưng không ngờ Úc Trăn lại mang theo chúng bên người.

"Ở đây tạm thời sẽ an toàn, cụ thể thì lát nữa sẽ nói cho em." Úc Trăn dặn dò xong dùng chức năng đánh dấu cắm một cái cờ kí hiệu trong hang, sau đó ra ngoài tìm những người khác: "Bản đồ này cho phép dùng đánh dấu, kí hiệu lại lát nữa tập trung người cho dễ."

Ra khỏi nước, kênh trò chuyện cũng trở lại bình thường.

Túc Mạc có thể thấy ngoài cậu và Úc Trăn ra, míc của những người khác đều trong trạng thái cấm, nhưng kênh chat vẫn dùng được, đang có không ít tin nhắn hiện lên. Thông tin có được từ các đồng đội cùng với lời giải thích của Úc Trăn giúp Túc Mạc nắm bắt được đại khái tình hình hiện giờ.

Sau khi vào Cảnh Giới Mùa Đông, bọn họ bị chia thành hai đội, một đội bị nhốt, một đội tự do.

Người tự do vào bản đồ trước, cũng nhận được [Hộp quà trang phục Mùa Đông], có hiệu quả chống lạnh. Bọn họ đọc xong chi tiết bối cảnh thì phó bản cũng mở nhiệm vụ cứu trợ đồng đội. Mà vì hoàn cảnh đặc thù của bản đồ, thành viên trong đoàn nhất định phải tìm được nhau mới mở kênh voice chat, còn đâu chỉ có thể gõ chữ giao lưu.

Trừ cậu ra còn có Hồng Quả Quả, Chỉ Qua, Apple và Hỏa Thụ Ngân Hoa bị nhốt.

Các đồng đội khác thì đang chạy khắp bản đồ tìm người.

"Một Đường không thể tele xuống dưới lớp băng nên nó đưa anh tới gần chỗ em, chung quanh không có gì nên anh đoán em ở dưới băng." Có thể nói là Úc Trăn đã dùng cái kĩ năng Một Đường này hết sức nhuần nhuyễn, chỉ cần trong cùng bản đồ là có thể truyền tống đến vị trí của đối phương, nhưng nếu như người kia đang trong trạng thái bị nhốt thì sẽ truyền tống tới vị trí gần nhất.

Túc Mạc ngạc nhiên, hóa ra nhờ thế mà Úc Trăn mới tìm được cậu nhanh như vậy.

Bên phía Úc Trăn có vài tiếng động nhỏ: "Thời gian không còn nhiều lắm, phải nghĩ cách cứu những người khác ra."

Túc Mạc hoàn hồn: "Anh để ý trong băng ấy, rất có thể bọn họ cũng giống em bị nhốt ở đâu đó không động đậy được. Có nhắc nhở chỉ số đóng băng, thời gian cứu viện lại chỉ có nửa tiếng, rất có thể là vì trong nửa tiếng sẽ tích đủ 100 điểm đóng băng."

Cậu chỉ thấy được vị trí của Úc Trăn trên bản đồ, rất có thể là do chưa gặp được đồng đội nào khác nên không thể kích hoạt thông tin về vị trí của đối phương.

[Đoàn đội] Đoàn trưởng - Momo: Ai đang hoạt động chú ý, có thể dùng chức năng đánh dấu trong đoàn đội không?

[Đoàn đội] Một Trái Dưa Hấu Siêu Ngon: Có.

Kí hiệu Úc Trăn dùng để đánh dấu hang động là màu đỏ, Túc Mạc bảo các đồng đội dùng kí hiệu màu vàng, quả nhiên ngoài bốn người bị nhốt ra thì những ai đang hoạt động đều có thể dùng đánh dấu. Tất cả thông tin tọa độ lập tức hiện rõ.

[Đoàn đội] Đoàn trưởng - Momo: 4 người bị nhốt chú ý, ai chat được thì báo vị trí đi.

[Đoàn đội] Hồng Quả Quả: Em trong nước.

[Đoàn đội] Apple: Hình như tôi đang trong động băng, nhưng không thấy gì hết, cũng không mở được bản đồ.

4 người bị nhốt, chỉ có Hồng Quả Quả và Apple chat được, mà chức băng bản đồ của họ cũng bị khóa.

Túc Mạc lập tức mở bản đồ ra xác nhận vị trí. Cột sáng màu vàng gần như phân bố rải rác ở khắp bản đồ, chỉ có một khu vực trống không, hẳn là vị trí spawn ban đầu của Úc Trăn, về sau anh dùng kĩ năng để tới chỗ cậu.

Bản đồ địa hình của Cảnh Đông hết sức đơn giản, trong này có đánh dấu hai cái hồ, còn đâu đều là núi rừng và đất bằng. Hồ nằm ở phía Đông và Tây, Nam Bắc là núi rừng và đất bằng. Cậu vừa được Úc Trăn cứu ra từ cái hồ ở phía Đông, hiện đang ở trong hang động lệch về hướng đó.

Túc Mạc hiểu ra, gõ chữ lên kênh: [Đào Vàng và Dưa Hấu tới hồ phía Tây tìm, Hồng Quả Quả ở dưới nước, có thể sẽ bị chết chìm nên chuẩn bị hồi sinh người. Apple ở động băng, nó sẽ khá bắt mắt, xem có chỗ nào đột nhiên nhô lên giữa đất bằng không, hoặc là tới vùng núi. Mướp Đắng và Thanh Phong thử tìm ở bên phía hai người đi.]

[Hồng Quả Quả, nghĩ cách để lại kí hiệu cho đồng đội, để bọn họ biết cậu đang ở vị trí nào trong hồ.]

Còn lại Hỏa Thụ Ngân Hoa và Chỉ Qua đều không chat gì. Một là hai người đã hôn mê, hai là điều kiện không cho phép họ gõ chữ. Gõ chữ trên kênh chat chỉ cần hoạt động ngón tay, nếu như ngay cả ngón tay cũng không nhúc nhích được, rất có thể là đã bị đóng băng toàn thân.

"Ở trong băng, phạm vi quá lớn..."

Ngoài những vị trí không có băng, đâu cũng có thể là nơi nhốt người. Túc Mạc nhíu mày nhìn bản đồ, chẳng lẽ là phân phối đồng đều? 5 người thì phân phối sao?

[Nghĩ cách cứu trợ đồng đội (Đếm ngược 00:15:10)]

Đã hết 15 phút, Apple được tìm thấy ở một cái động băng nhô lên trong rừng, hắn dùng kiếm quyết lửa làm động băng sáng lên, màu sắc lòe loẹt cực kì nổi bật giữa thế giới tuyết trắng. Hồng Quả Quả còn khoa trương hơn, ánh sáng từ hoa trị liệu khiến nước hồ đổi màu, trước khi chết y còn thả ra một con thú triệu hồi sẽ không bị thu hồi khi chủ nhân tử vong, làm kí hiệu, cuối cùng cũng được Đào Vàng tìm thấy cứu sống.

Giữa đường còn có một niềm vui ngoài ý muốn, đó chính là Hỏa Thụ Ngân Hoa được Thanh Phong tình cờ phát hiện. Y biến thành khối băng bị vùi dưới đất, băng khá mỏng, Thanh Phong đi ngang qua tinh mắt nhìn thấy cứu người ra.

Ngoài Chỉ Qua ra, 4 người bị nhốt phân biệt ở bốn hướng Đông Tây Nam Bắc.

Nửa tiếng, đầu não sẽ không làm quá khó.

[Không tìm ở hồ nữa, tiếp tục tìm hướng Nam và Bắc, xem có Chỉ Qua không. Ai có giá trị đóng băng cao tới phía Đông ẩn núp nghỉ ngơi.]

Giá trị đóng băng của Túc Mạc đã xuống 0, cậu không dập lửa mà đứng dậy đi sâu vào trong động. Ngoài mấy hướng Nam Bắc, còn có một khả năng nữa là ở trong hang động này. Từ đây đi tới vừa đúng chính giữa bản đồ.

Động này rất sâu, mà càng đi vào trong đường càng rộng.

Đi chừng khoảng 100 mét, trước mắt đột nhiên xuất hiện nhắc nhở.

[Bạn đã rời khỏi nơi ẩn nấp]

Rõ ràng là cùng một hang động, vị trí bên ngoài là nơi ẩn nấp, đi vào trong lại không phải. Mà không chỉ có vậy, vừa rời khỏi nơi ẩn nấp, Túc Mạc đã cảm nhận được rét lạnh trước nay chưa từng có, so với lúc ở trong hồ còn thấu xương hơn, như thể hít một hơi thôi người đã đông cứng lại.

Ở sâu trong hang động là một con đường phủ băng kéo dài, hai bên có lớp nhũ rủ xuống chừng nửa mét, kết băng rất dày, bên trong hẳn là nước.

"Anh tìm được Chỉ Qua rồi." Tiếng Úc Trăn vang lên trong kênh: "Vị trí của cô ấy hơi lệch về phía Nam, em nói đúng, chỗ này chắc được tính là ở giữa."

"Ok, mọi người tập hợp ở hang động đi."

Tức là Đông Tây Nam Bắc Trung mỗi chỗ một người.

Mọi người lục tục đi vào hang động, kênh giọng nói cũng trở nên náo nhiệt.

Hồng Quả Quả: "Quá bất hợp lí, vừa vào đã ở dưới nước, em tưởng mình đi gặp ông bà luôn rồi chứ."

Đào Vàng: "Hên là ông chết xong nổi lên đấy, không thì tôi với Dưa Hấu cũng phải xuống nước vớt người."

Dưa Hấu: "Cái map này bị dở hơi à, vừa vào đã bắt đi cứu người, lỡ không cứu được thì thành cục đá vĩnh viễn à??"

"Cái đông lạnh vĩnh viễn này chắc là đóng băng, giống như Tiểu Ngân Hoa bị đuổi ra khỏi bản đồ Cảnh Thu ấy. Trị liệu không hồi sinh được, đồng nghĩa với không được tham dự." Mướp Đắng nói: "Xem ra bản đồ này cũng không cho chúng ta cơ hội làm lại."

Úc Trăn lắc đầu: "Còn phải xem. Nếu nó là khiêu chiến giống ải trước thì còn đánh được, nếu không thì phải có cơ hội làm lại. Nhưng nếu nó reset thì chắc chúng ta vẫn phải đi tìm đồng đội."

Tất cả mọi người tập hợp tại hang động, sưởi ấm làm giảm giá trị đóng băng, nhưng hoàn cảnh này, không thấy nhắc nhở kịch bản gì, boss chắc cũng là dạng khiêu chiến.

"Đại ca đâu rồi?" Hồng Quả Quả hỏi.

Túc Mạc đáp: "Đang ở trong hang động, mọi người nghỉ ngơi đi, tôi đi tìm xem có manh mối gì không."

Bây giờ đã là 10 giờ tối, bọn họ mất một ngày đi tới cửa ải cuối cùng của Bí Cảnh Ly Hồn, rõ ràng là đội bắt đầu chậm nhất, lại lội ngược dòng lên vị trí số 1.

Có thời gian nghỉ ngơi, mọi người bắt đầu đổi trang phục mùa đông.

Mướp Đắng mang đủ thứ đạo cụ kì quái, thậm chí còn lấy ra một cái lều vải, có cả vỉ nướng: "Cũng may đạo cụ tổ chức tiệc bang lần trước vẫn còn trong túi, đằng nào cũng phải chờ, ở đây cũng có lửa, mọi người muốn nướng đồ ăn không?"

Hồng Quả Quả không nhịn được hỏi: "... Anh Mướp Đắng, sao trong túi anh có nhiều đạo cụ lạ vậy?"

"À anh có cái túi đạo cụ kỳ văn, nó cho phép mang thêm 50 đạo cụ khác." Mướp Đắng đã bày xong chậu than: "Đằng nào cũng mang rồi, chẳng lẽ lại không dùng? Cậu yên tâm, lửa do đạo cụ tạo khó tắt lắm, nướng chín ngay ấy mà, chỉ là không mang nhiều thịt lắm."

Apple lại đổ một đống đồ ra: "Em có này, đồ ăn trộm từ bếp ở ải trước vẫn còn một ít, chắc là ăn được nhỉ."

Hồng Quả Quả không thể nào hiểu được: "... Túi mọi người nhiều chỗ trống thế."

Thịt nướng lập tức ra đĩa, một đám bu lại thưởng thức.

Thanh Phong rảnh rỗi lên diễn đàn xem các loại hướng dẫn, phát hiện hầu hết mới chỉ tìm được kĩ xảo đến ải thứ hai, chết đi sống lại ở chỗ Người Cá, chết xong ra phó bản lại đi cày kinh nghiệm.

"Ồ, nhiều đoàn mới chỉ đánh đến cửa thứ hai thôi này." Thanh Phong chạy về chia sẻ: "Nhưng tiến độ đoàn của đại lão thì hình như tới cửa thứ ba rồi."

Apple cũng mới đi dạo nhóm thám hiểm về: "Đấy là nhờ Đạp Vân Trung công khai hướng dẫn đánh cửa thứ nhất. Sở dĩ tiến độ của cửa thứ nhất chậm là do hầu hết mọi người coi thường khiêu chiến 7 sao, chết hai lần là tiến độ thụt lùi rồi, vì hầu hết đều đi cày lại cấp mà."

"Về sau họ cẩn thận hơn, biết để lại 1 trị liệu làm bảo hiểm, thậm chí có đoàn DPS cao mang hẳn 3 trị liệu, sau đó 9 người thử kĩ năng 1 người ở sau thủ, chết hết thì để người kia đi hồi sinh lại từng đứa."

Thanh Phong thấy có thông tin từ đội đại lão, bèn hỏi: "Mấy bài đăng về đoàn đại lão trên diễn đàn tôi chả hiểu gì hết, có người nói bọn họ ở cửa thứ ba, có đứa lại bảo tới cửa thứ tư rồi. Bọn mình muốn lấy danh hiệu tiên phong thì có những đối thủ cạnh tranh nào?"

Dưa Hấu không nhịn được nói: "Hóng cũng không biết dùng não mà hóng nữa, không thấy đội mình là đội đầu tiên tới cửa thứ tư à. Trước mắt đội mình là đi xa nhất đó."

Úc Trăn cũng mở miệng: "Có hai đoàn, một là đoàn của Đạp Vân Trung bên phía trận doanh Huyền Dương, cái còn lại là đoàn của Quẻ Không Đồng Nhất thuộc U Minh. Lúc bọn mình vào cửa thứ ba, đội xếp trước mình là Quẻ Không Đồng Nhất."

"Có điều giờ bọn họ cũng chưa tới cửa thứ tư đâu."

Quẻ Không Đồng Nhất là người chơi của trận doanh U Minh, nếu đoàn bọn họ vượt đầu tiên, phần thưởng trận doanh cũng sẽ về bên họ. Chỉ là, đi tới đây rồi, ai cũng hướng tới phần thưởng cho đội đầu tiên thành công.

"Cảnh Đông không dễ đánh đâu, giờ còn chưa thấy boss, cũng không có bất cứ nhắc nhở cơ chế nào."

Túc Mạc phân tích đơn giản: "Xem lại thì cơ chế của Xuân và Hạ và rõ ràng nhất, boss ở trước mặt, cơ chế kĩ năng chỉ cần thử là được, nhưng đến Thu thì bắt đầu có nhiều thông tin chi phối, đầu não chơi bẫy chữ... Nếu đây là ải cuối cùng thì tình huống tệ nhất là nó sẽ tổng hợp cả ba cái."

Hiện giờ Cảnh Đông có một chi tiết rất rõ.

Đó là nó đang làm giảm quân số bên mình, nhiệm vụ đầu tiên chính là một nhiệm vụ giảm quân số.

Các thành viên im lặng nghe, không hiểu sao bỗng thấy hưng phấn. Giờ bọn họ đang đi đầu, cố thêm tí chẳng phải là lên bảng vàng rồi sao!!

Dưa Hấu cảm thấy chuyến này đi không uổng, bèn hỏi: "Vậy tiếp theo chúng ta nên làm gì?"

Những người khác cũng rất tò mò, kết quả lại nghe thấy chỉ huy bảo: "Thì tìm manh mối thôi, dù sao cũng khó, đánh tới 11 giờ thì lưu tiến độ offline đi ngủ, còn lại để mai tính."

Một nháy mắt, như thể có chậu nước lạnh dội lên đầu tất cả.

Càng khó thì càng phải cẩn thận, mà với tình huống hiện tại, nếu muốn lấy tiên phong thì lại càng phải cẩn thận từng li từng tí. Nếu mà bị đào thải ở cửa thứ 4, thời gian đánh lại sẽ còn dài hơn, cuối cùng là được không bù mất.

Nhưng cụ thể thế nào còn phải xem có tìm được cơ chế của Cảnh Đông không rồi mới quyết định. Bọn họ không thể coi thường đối thủ được. Nghĩ đến đây, Túc Mạc liếc nhìn ảnh đại diện của Úc Trăn trong danh sách thành viên, nhưng lại nhanh chóng nhìn đi chỗ khác.

Cậu thấy con đường phía trước ngày một đen, lấy quyển trục chiếu sáng ra định đi sâu vào trong xem thử, vừa đi vừa nói: "Xem tình huống thế nào, khó quá thì 11 giờ offline đi ngủ, còn lại để sáng mai 7 giờ tập trung tính tiếp. Trạng thái tinh thần tốt thì mới dễ đánh..."

Cậu nói được một nửa, bỗng thấy vai trái nặng trịch.

Một bàn tay mảnh khảnh khoác lên vai cậu, ngón tay lạnh buốt thuận theo bờ vai sờ lên tới cổ, cái lạnh khiến Túc Mạc theo bản năng muốn lùi bước. Nhưng cái tay kia lại vững vàng giữ lấy cổ cậu, chỉ trong chớp mắt, trên người Túc Mạc có thêm hai trạng thái [Định Thân] [Rét Lạnh].

Hình như cậu tìm được boss rồi.

Mà nó còn là quái chữ đỏ, sẽ chủ động công kích người chơi.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top