Chương 2: Bạch nguyệt quang

Cố Trường Đình mang người về biệt thự mình ở, tựa hồ là sợ đêm dài lắm mộng cho nên trong đêm liền lái xe đi, lúc về đến nhà đã là buổi sáng bảy tám giờ.

Người đàn ông cao lớn đi theo Cố Trường Đình vào biệt thự, một đường đều nhìn ngó xung quanh, tựa hồ đối với cái gì cũng cảm thấy đặc biệt mới lạ.

Biệt thự ở trong một tiểu khu, không hề khí phái giống như trong tưởng tượng mà ngược lại rất mộc mạc. Trước cửa tiểu khu có người bảo vệ, trước cửa biệt thự lại không có vệ sĩ canh gác, giống như một hộ gia đình phổ thông mà thôi.

Trong biệt thự không có ai nhưng tổng quan xem như sạch sẽ, ngay ngắn gọn gàng.

Cố Trường Đình bởi vì nguyên nhân thân thể, từ nhỏ đã tương đối bài xích với người khác cho nên sau khi lớn lên, có năng lực liền từ nhà họ Cố chuyển ra ngoài. Cha cậu một mực chán ghét cậu, từ nhỏ đã không nguyện ý ở trên người cậu lãng phí một đồng. Phòng ở là Cố Trường Đình tự mình mua, tiền cũng là cậu từng chút một kiếm được, không lấy từ trong nhà một xu một đồng nào, mới chừng hai mươi đã có thể tự sở hữu một căn nhà như vậy, kỳ thật đã không tệ.

Mặc dù biệt thự không tính là quá tốt, khu vực có chút xa, quản lý cũng tương đối lỏng lẻo nhưng Cố Trường Đình vẫn rất hài lòng, chí ít không cần phải xem sắc mặt người khác mà sống.

Bình thường trong biệt thự không có người hầu, lúc Cố Trường Đình đi làm, người hầu sẽ định thời gian đến quét dọn, cơ bản sẽ không chạm mặt với Cố Trường Đình.

Về phần ăn uống, Cố Trường Đình biết làm cơm, chẳng qua lúc bận rộn đều sẽ tùy tiện để thư ký đi mua đồ ăn nhanh, nếu bận hơn nữa thì sẽ tiện đường ghé qua quán nào đó mua cơm hộp ăn.

Cố Trường Đình vào phòng, liền nói : "Anh đi tắm rử, thay quần áo trước đi."

Cố Trường Đình đem hắn lên phòng khách trên lầu, để hắn tranh thủ tắm rửa. Mặc dù Cố Trường Đình không có bệnh sạch sẽ nhưng người đàn ông này thực sự quá bẩn, giống như con khỉ vừa đi nghịch bùn về vậy, làm cậu có chút không thoải mái.

"Ngồi vào trong bồn tắm."

"Đây là nước lạnh, đây là nước nóng, đừng nhầm."

"Dầu gội, sữa tắm, còn có kem đánh răng, bàn chải đánh răng, đều là đồ mới, khăn tắm ở chỗ này."

"Quần áo ở đây, tắm xong thì thay. Thử xem, có thích hợp hay không."

Cố Trường Đình sợ hắn dùng không quen đồ trong phòng tắm, còn dặn dò hắn kỹ càng một lần, xác định hắn sẽ không đem phòng tắm làm rối loạn mới quay người đi ra. Thế nhưng cậu vừa muốn ra ngoài thì lại nhớ ra gì đó, vội vàng quay đầu nói : "Anh. . ."

Thời điểm Cố Trường Đình xoay người lại, nam nhân rất nhanh đã đem áo quần cởi ra hết. Cố Trường Đình thề cậu thật sự không muốn nhìn lén, lập tức đỏ mặt, vội vàng quay mặt đi.

Người đàn ông ngược lại rất thản nhiên : "Làm sao vậy?"

Cố Trường Đình nói nhanh: "Anh tắm xong thì xuống lầu tìm tôi, chúng ta ký hợp đồng."

Mặc dù bọn họ sẽ lập tức kết hôn nhưng cũng không phải là kết hôn thật sống đến hết đời, cho nên Cố Trường Đình nghĩ vẫn nên cẩn thận một chút mới tốt, ký một phần hiệp nghị, miễn cho về sau phát sinh thêm phiền phức.

Cố Trường Đình từ lầu hai đi xuống, ngay tại phòng khách chờ người đàn ông, đem hiệp nghị đã sớm chuẩn bị lấy ra xem lại.

Đằng sau hiệp nghị còn có một phần tư liệu, là Cố Trường Đình tìm người điều tra, trên đó ghi thông tin của hắn.

Người này tên là Triệu Giản, năm nay chỉ mới hai mươi bốn tuổi, so với Cố Trường Đình lớn hơn một chút. Bức ảnh được chụp cuối cùng là lúc vẫn còn thiếu niên, hơn mười tuổi, tư liệu còn lại cũng rất ít, có lẽ bởi vì người này từ nhỏ đến lớn đều ở trong thôn, cho nên căn bản không có tin tức gì để điều tra, tư liệu cũng chỉ có mấy hàng.

Cố Trường Đình đang xem tư liệu của Triệu Giản, bỗng nhiên nghe phía ngoài có người gõ cửa.

Cố Trường Đình đứng dậy đi ra, nhưng vừa mở cửa, cậu liền có chút hối hận.

Đứng trước cửa là một cô gái trẻ nhưng lại ăn mặc trang điểm loè loẹt, trang sức lộng lẫy, váy ngắn nóng bỏng lộ vai lộ lưng, tóc bồng bềnh.

Người phụ nữ này chính là mẹ nhỏ của Cố Trường Đình, Đào Yến Cần, là tiểu tình nhân đắc thế nhất của cha Cố Trường Đình, năm nay mới mười chín tuổi, so với Cố Trường Đình nhỏ hơn không ít.

Cố Trường Đình mở cửa mới phát hiện là cô ta thì lập tức muốn đóng cửa lại.

Thế nhưng Đào Yến Cần cũng không phải đến một mình, bên người còn dẫn theo ba vệ sĩ, cả đám đều cao to lực lưỡng, lập tức tiến lên một bước chặn cửa, không để Cố Trường Đình đóng cửa lại.

Cố Trường Đình sắc mặt không thể nào tốt hơn : "Các người đây là làm gì? Nơi này là nhà tôi."

Đào Yến Cần cười nói : "Tôi là có lòng tốt tới thăm cậu, tôi biết cậu gần đây đang phiền lòng cho nên cố ý đến tìm cậu nói chuyện, còn muốn giúp cậu bày mưu tính kế."

Ba tên vệ sĩ kia khí lực tự nhiên so với Cố Trường Đình lớn hơn rất nhiều, mạnh mẽ đẩy cửa ra, Đào Yến Cần nghênh ngang đi vào, cười dò xét nhà Cố Trường Đình : "Thật đúng là keo kiệt."

Cố Trường Đình nói : "Tôi không có gì để nói với cô, lập tức ra ngoài, nếu không tôi báo cảnh sát."

Đào Yến Cần cười nói : "Được a, cậu báo cảnh sát đi, cậu tốt nhất đem cha cậu cũng kêu đến, để ông ta phân xử thử xem."

Cố Trường Đình thấy cô ta không sợ thì giận xanh mặt. Cố Trường Đình mặc dù là con trai thân sinh của Cố tiên sinh nhưng cậu lại không được chào đón, địa vị còn không bằng một tiểu tình nhân.

Đào Yến Cần ngồi xuống : "Cậu đừng nóng giận, tôi lần này đến thật sự là có ý tốt. Cậu xem xem, hai ngày nữa cậu liền phải kết hôn, thiệp mời đã sớm phát ra ngoài, nhưng cô dâu. . . Ai, Đồng tiểu thư vậy mà cùng người khác chạy trốn, đến lúc đó, người khác tới tham gia hôn lễ, không nhìn thấy cô dâu, chẳng phải là muốn chê cười cậu đến chết sao? Chê cười cậu thì cũng thôi đi nhưng nếu đem cả tiên sinh ra làm trò cười, thì tôi không thể để như vậy được."

Cố Trường Đình cười lạnh một tiếng : "Chuyện của Đồng tiểu thư, cô hẳn là tự biết rõ."

Đào Yến Cần cũng không tiếp lời : "Tôi trước đó đã cùng ba cậu nói qua, chúng tôi tìm người đến thay thế vị trí cô dâu, đến lúc đó hôn lễ cũng có thể tiếp tục tiến hành, không có gì không tốt. Bác hai của tôi là người hiểu chuyện, trẻ tuổi lại có tiền, cậu nếu cùng ông ấy kết hôn, trăm lợi mà không một hại."

Cố Trường Đình lại cười lạnh một tiếng, Đào Yến Cần còn có mặt mũi đến thuyết phục mình, bác hai mà cô ta nói, đã sắp năm mươi tuổi, ăn uống cá cược chơi gái việc ác gì cũng làm, Cố Trường Đình trước kia đã gặp qua hai lần, đều buồn nôn đến không chịu được.

Bác hai Đào Yến Cần lần đầu tiên nhìn thấy Cố Trường Đình, đã cảm thấy Cố Trường Đình dáng vẻ đẹp mắt, lại nghe nói Cố Trường Đình là song tính nhân, lập tức trong lòng ngứa ngáy. Ông ta ngày thường chay mặn không kị, nam nữ đều chơi, lại chưa từng gặp qua song tính nhân.

Bây giờ cơ hội đến, bác hai Đào Yến Cần sao có thể bỏ qua. Cố Trường Đình không chỉ là dáng vẻ đẹp mắt, mà còn là thiếu gia nhà họ Cố, cùng Cố Trường Đình kết hôn, một nửa nhà họ Cố chính là của ông ta.

Cố Trường Đình lãnh đạm nói : "Không nhọc Đào tiểu thư hao tâm tổn trí. Tôi đích xác sẽ lập tức kết hôn, nhưng căn bản là không có cô dâu, càng không có chuyện cô dâu chạy trốn."

Đào Yến Cần cho là cậu sống chết cũng không thừa nhận : "Đồng tiểu thư, cô ấy. . ."

Cô ta còn chưa nói xong, Cố Trường Đình đã đánh gãy : "Người yêu của tôi ở ngay trên lầu, Đào tiểu thư hôm nay đường xa đến, không bằng liền gặp người yêu của tôi."

Cố Trường Đình nói xong liền xoay người đi lên lầu, Đào Yến Cần không biết Cố Trường Đình trong hồ lô bán cái gì, sợ cậu nhân cơ hội muốn chạy thoát, còn định để vệ sĩ đi theo lên lầu nhìn xem.

Thế nhưng Cố Trường Đình còn chưa kịp đi lên gọi người, Triệu Giản đã từ phòng tắm đi ra, hai người ở trên cầu thang chạm mặt nhau. Người đàn ông từ trên cầu thang đi xuống thật sự có thể so với siêu mẫu, lúc này hắn vừa mới tắm xong, đổi một thân quần áo thoải mái ở nhà, tóc ướt sũng, tất cả đều được vuốt ngược lên, lộ ra ngũ quan lập thể khắc sâu cùng cái trán trơn bóng.

Triệu Giản đã tắm rửa sạch sẽ, khuôn mặt vô cùng bẩn rốt cục lộ ra diện mạo thật, một cái liếc mắt liền làm cho Cố Trường Đình sững sờ, gương mặt này của Triệu Giản so với thân hình của hắn còn xuất chúng hơn, ngũ quan này cơ hồ là tìm không ra một điểm chết nào.

Hắn từ trên cầu thang đi xuống về phía Cố Trường Đình, đôi chân dài kia thực sự là nghịch thiên, toàn thân tràn ngập một cỗ dã tính giống như báo săn mồi, dường như chỉ nhìn một chút cũng đều có thể khiến người khác mặt đỏ tim run nửa ngày.

Bản thân Đào Yến Cần vừa hoài nghi lại vừa khinh thường, nhưng khi đột nhiên nhìn thấy một người đàn ông vừa cao lớn vừa anh tuấn từ trên lầu đi xuống, nhịp tim cũng không tự chủ được tăng tốc, còn đưa tay vuốt vuốt mái tóc của mình, bộ ngực cao ngất kia cũng cố ý nâng lên.

Thế nhưng Triệu Giản từ đầu đến cuối đều không nhìn nơi khác, chỉ nhìn chằm chằm Cố Trường Đình, người đàn ông anh tuấn lại dã tính kia một đường đi đến bên cạnh Cố Trường Đình, ánh mắt một mực đi theo cậu, tựa hồ đối với những thứ khác đều không cảm thấy hứng thú.

Cố Trường Đình ho khan một tiếng, nhanh chóng thu lại ánh mắt kinh ngạc, đem người mang đến cười nói : "Đào tiểu thư, đây chính là người yêu của tôi, chúng tôi sẽ lập tức kết hôn, không biết Đào tiểu thư sao lại hiểu lầm tôi cùng Đồng tiểu thư. Chẳng qua không quan hệ, đến lúc đó vẫn hoan nghênh Đào tiểu thư tới tham gia hôn lễ."

Đào Yến Cần nghe cậu nói xong, lập tức liền minh bạch là chuyện gì xảy ra, Cố Trường Đình tuyệt đối là tùy tiện tìm người thay thế cô dâu, như vậy kế hoạch của bác hai Đào Yến Cần chỉ có thể ngâm nước nóng.

Đào Yến Cần nhất thời có chút thẹn quá hoá giận, cô ta lúc đầu muốn thông qua bác hai của mình khống chế Cố Trường Đình, hiện tại kế hoạch không thành, hơn nữa Cố Trường Đình còn tìm được một người đàn ông anh tuấn cao lớn như thế để kết hôn. Mà người đàn ông kia dường như còn cam tâm tình nguyện, nhìn ánh mắt kia, quả thực là đối với Cố Trường Đình si mê không thôi.

Đào Yến Cần tự phụ trẻ đẹp, cấu kết với cha Cố Trường Đình, chính xác là tiền có xài thế nào cũng không hết. Nhưng mà cha Cố Trường Đình đã năm mươi tuổi, lúc còn trẻ cũng coi là anh tuấn nhưng lúc này mặt mũi đã đầy nếp nhăn, thân thể cũng mập ra cái bụng bia của mấy lão già.

Cô ta mỗi ngày đều phải hầu hạ một lão già xấu xí như thế, mà Cố Trường Đình cái tên thân thể quái vật này lại có được một người đàn ông anh tuấn si mê cậu ta như vậy.

Cô ta vừa ghen tị vừa không cam tâm, cười lạnh một tiếng, nhìn Triệu Giản nói : "Tôi không biết Cố Trường Đình có bản lãnh gì làm anh mê đắm đến thần hồn điên đảo, chẳng qua tôi có thể nói với anh, cậu ta căn bản không phải thích anh mới cùng anh kết hôn, cậu ta là bị phụ nữ đá, mới không thể không tìm tới anh."

Lúc này nụ cười trên khuôn mặt Triệu Giản biến mất, thời điểm nghiêm túc cảm giác áp bách mười phần. Hắn rốt cục bố thí cho Đào Yến Cần một ánh mắt : "Tôi không để ý."

Cố Trường Đình trái tim run lên, thanh âm Triệu Giản trầm thấp lại từ tính, mặc dù chỉ ngắn ngủi mấy chữ, thế nhưng nghe xong cảm giác phi thường thâm tình, thiếu chút khiến cả Cố Trường Đình hiểu lầm.

Thế nhưng Cố Trường Đình nghĩ lại, Triệu Giản tự nhiên không thèm để ý, bởi vì bọn họ cũng không có tình cảm gì, hết thảy đều xây dựng trên cơ sở đôi bên cùng có lợi.

Đào Yến Cần không cam tâm kêu lên : "Anh không để ý? Vậy tốt, tôi sẽ nói cho anh biết. Cố Trường Đình không chỉ bị phụ nữ đá, mà trong lòng của cậu ta còn có bạch nguyệt quang nữa, cũng không biết là dã nam nhân nào, nghe nói là chết rồi, ai u a, đúng thật là thâm tình, anh làm sao có thể so sánh với một người chết? Anh vĩnh viễn cũng không sánh bằng một người chết, cậu ta vĩnh viễn cũng sẽ không nhìn anh, chỉ muốn lợi dụng anh mà thôi!"

Cố Trường Đình lập tức nhăn mày, nói : "Đủ. . ."

Cậu còn chưa dứt lời, đột nhiên liền bị người phía sau ôm vào lòng, một cỗ khí tức nhẹ nhàng khoan khoái khi vừa mới tắm rửa xong đem Cố Trường Đình bao phủ lại.

Triệu Giản đưa tay ôm lấy Cố Trường Đình, giống như đem cả người cậu bảo hộ trong ngực vậy : "Tôi mặc kệ, Cố tiên sinh đã là vợ của tôi, ai cũng đoạt không được."

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top