Chương 75: Bí mật thật sự

Lâm Ngạn Sơ lúc trước mang Tiểu Lạc ra nước ngoài một chuyến, ngày hôm qua lại đi tham dự lễ kỷ niệm ngày thành lập đại học A, kinh nghiệm tích lũy không ít.

Buổi chiều, những người khác bình thường tan tầm, bởi vì Lâm Ngạn Sơ muốn ở lại tăng ca, Tiểu Lạc cũng ở lại theo.

Lâm Ngạn Sơ cũng không bắt nhân viên công ty ở lại tăng ca, buổi chiều 6 giờ, trong văn phòng người đã về hết không còn bóng người, tầng lầu chỉ còn lại có Lâm Ngạn Sơ cùng Tiểu Lạc.

Quản gia trước tiên bảo tài xế mang cơm chiều đến đây, một bên là Lâm Ngạn Sơ đang làm việc, một bên Tiểu Lạc đem bữa tối dọn lên bàn: "Lâm Ngạn Sơ, lại đây ăn cơm."

"Chờ anh vài phút." Lâm Ngạn Sơ nhanh chóng xử lý xong đống văn kiện trong tay, xét duyệt xong cuối cùng ký tên, đóng dấu lên.

Tiểu Lạc soạn cơm xong, đem một đôi đũa đưa cho Lâm Ngạn Sơ.

Lâm Ngạn Sơ nhận lấy.

Hai người an tĩnh cơm nước xong, Lâm Ngạn Sơ tiếp tục làm phần công việc còn lại, Tiểu Lạc ở trên sô pha chơi ipad, thời điểm đi rót nước uống thuận tiện rót thêm cho Lâm Ngạn Sơ một ly.

Chờ Lâm Ngạn Sơ xong việc, đã hơn 8 giờ rưỡi tối.

Lâm Ngạn Sơ đi qua, ở trên đầu Tiểu Lạc xoa nhẹ một cái: "Vất vả cho em."

Trước kia hắn cũng thường xuyên tăng ca, có đôi khi làm xong, nhìn ánh đèn phía bên ngoài sẽ lâm vào trạng thái mê mang, nhưng cũng chỉ ngắn ngủi chốc lát, sau đó một lần nữa ổn định cảm xúc, cũng không quay đầu lại mà tiếp tục đi về phía trước.

Hiện tại tăng ca cũng tốt, việc gì cũng tốt, đều có ý nghĩa.

Tiểu Lạc xoa xoa đôi mắt: "Anh xong rồi sao?"

Lâm Ngạn Sơ gật đầu, đi vào phòng lấy áo khoác của cả hai rồi đi ra: "Đi thôi, về nhà."

Tiểu Lạc cầm ipad, ngoan ngoãn đuổi theo.

Lâm Ngạn Sơ đã đồng ý thứ bảy qua nhà cậu, Tiểu Lạc cảm thấy lần đầu tiên đến nhà người khác nên mang chút đồ vật, không biết mang gì đến liền trực tiếp đi hỏi Liễu Song Song.

Liễu Song Song vô cùng thẳng thắn: "Anh họ chịu tới ba tôi đã cao hứng muốn chết, cô cũng đừng mang lễ vật đến làm gì, hai người mang lễ vật đến về sau ba tôi lại có lý do càm ràm tôi."

Tiểu Lạc cảm thấy liễu song song không quá đáng tin cậy, liền lên lầu đi tìm Lâm Ngạn Sơ, vừa lúc nhìn thấy Lâm Ngạn Sơ vừa cúp điện thoại.

Lâm Ngạn Sơ sắc mặt không tốt, Tiểu Lạc hỏi: "Làm sao vậy?"

"Cậu anh đi gặp Trần gia nhân."

"Cái tên luật sư lòng dạ hiểm độc kia sao?"Tiểu Lạc hỏi.

Lâm Ngạn Sơ gật đầu.

"Anh hoài nghi người cậu kia cùng sự việc Lâm Kiệt có quan hệ?" Tiểu Lạc nói.

"Anh cũng không biết, nếu thực sự có quan hệ, ông ấy hiện tại hẳn là tị hiềm." Lâm Ngạn Sơ xoa xoa huyệt Thái Dương, "Anh đã cho người đi tra sự việc Lâm Kiệt đánh bạc, hẳn là rất nhanh sẽ có kết quả."

Các loại thế lực ở nước ngoài rất hỗn tạp, sự việc Lâm Kiệt lúc trước đã tra qua một lần, Lâm Kiệt tựa hồ chỉ là ngoài ý muốn bị lừa vào, nhưng Lâm Kiệt cũng không phải kiểu người thích khoe khoang, ở Lâm gia nhiều người như vậy, hắn ngược lại là người an phận nhất, vì cái gì sẽ bị người theo dõi còn ra giá cao dụ hắn mắc câu, điểm này có vẻ có chút khả nghi.

Hiện tại chỉ có thể chờ kết quả điều tra bên kia ra tới, xem có thể hay không tìm được chút manh mối.

Nhìn biểu tình Lâm Ngạn Sơ ngưng trọng, Tiểu Lạc cũng không có tâm tư chọn lễ vật, liền chỉ dặn dò Phỉ Phỉ giúp cô chuẩn bị tốt.

Thứ sáu cùng tuần, bởi vì công việc hoàn thành tương đối sớm, Lâm Ngạn Sơ cùng Tiểu Lạc đã sớm tan tầm.

Lâm Ngạn Sơ hẹn huấn luyện viên đánh quyền, Tiểu Lạc cùng Uông Tuyết đi ktv.

Nhiếp Thành kể từ lần đầu tiên cùng Lâm Ngạn Sơ huấn luyện qua một lần, sau lại không còn thấy xuất hiện, không nghĩ tới hôm nay thế nhưng cũng đến.

Lâm Ngạn Sơ thay quần áo xong đi ra, nhìn thấy Nhiếp Thành ngồi ở phòng khách.

Hắn đang bắt chéo chân ngồi ở trên ghế chơi di động.

"Cậu tới là để cùng tôi đánh quyền?" Lâm Ngạn Sơ nhướng mày.

"Không cần hiểu lầm." Nhiếp Thành đặt điện thoại di động xuống, "Tôi chuẩn bị diễn một vai thư sinh, loại việc đánh quyền không thích hợp với tôi. Tôi tới đây là có một chuyện quan trọng muốn nói với anh."

Nhiếp Thành nhìn xung quanh, mở cửa tiến vào bên trong một gian phòng nhỏ.

Lâm Ngạn Sơ thấy bộ dáng này của Nhiếp Thành, liền biết hắn thật sự có việc muốn nói, đem đồ luyện quyền trên tay thả xuống, đi vào theo.

Đóng cửa lại, Nhiếp Thành thu hồi lại bộ dạng cợt nhả: "Nói trước một chút, thời điểm tôi đi ra ngoài ăn cơm nghe người ta nói, đúng hay không tự anh tìm người xác minh."

"Cậu nói đi." Lâm Ngạn Sơ nói.

"Tôi nghe nói, thật là nghe người ta nói, không có quan hệ với tôi." Nhiếp Thành cường điệu sau mới nói, "Có người nhìn thấy mẹ anh cùng một người đàn ông có cử chỉ thân mật, đối phương tên là Tống Thành, là bạn học của cậu anh, nghe nói lúc học đại học từng đến Liễu gia chơi, kết bạn với mẹ anh, là mối tình đầu của bà ấy."

Giới giải trí chính là bát quái như vậy, đặc biệt là loại bí mật hào môn, mọi người vẫn luôn đặc biệt say sưa.

Nhiếp Thành biết chuyện nhà người khác nói ra thật không tốt, cho nên hắn sau khi nghe được cũng không có quan tâm, cũng không tính toán nói với ai, ai biết sau đó không lâu liền nghe nói Lâm Ngạn Sơ bị người ta đầu độc thiếu chút nữa phải chết.

Tuy rằng không biết cùng chuyện này rốt cuộc có hay không quan hệ, nhưng Nhiếp Thành mấy ngày nay đều không ngủ được, mỗi ngày gặp ác mộng, cảm thấy ái ngại. Hắn bị lương tâm nháo đến có chút không bình tĩnh được, liền đi chứng thực một chút, quả nhiên phát hiện Lâm mẫu cùng Tống Thành có quan hệ.

Trong vòng này có không ít sự việc xấu xa, Nhiếp Thành lập tức nghĩ rất nhiều, hắn không phải người thích lo chuyện người khác, rối rắm nhiều đêm phải mất ngủ, cuối cùng vẫn quyết định đến đây thông báo cho Lâm Ngạn Sơ một tiếng.

Theo hắn biết, Lâm Ngạn Sơ không phải người không nói đạo lý, tuy rằng cảm thấy chính mình thật sự là xen vào việc người khác, nhưng nói ra trong lòng lập tức liền thoải mái.

Lâm Ngạn Sơ sắc mặt quả nhiên vô cùng khó coi, hắn tiến lên một bước, giữ chặt cổ áo Nhiếp Thành: "Cậu nói cái gì?"

Nhiếp Thành bị sắc mặt của hắn dọa sợ, dưới cái nhìn chăm chú của hắn méo mó nói, "Mẹ anh ngoại tình."

"Câu sau."

"Là mối tình đầu của bà ấy."

"Không phải, một câu khác."

Nhiếp Thành nghĩ nghĩ, hắn còn nói gì, suy nghĩ xong liền nói: "Là bạn học của cậu anh."

"Là bạn học của cậu anh."

"Ngạn sơ, thứ bảy buổi sáng con sang đây đi, cậu có một ít lời muốn nói với con."

"Thiếu gia, Liễu tổng buổi chiều đi gặp Trần gia Nhân ."

......

Lâm Ngạn Sơ buông Nhiếp Thành ra, đột nhiên bước anh ra ngoài, thời điểm đi được một nửa đã quay đầu lại: "Mặc kệ có phải sự thật hay không, tôi vẫn thiếu cậu một ân tình."

Lâm Ngạn Sơ bước nhanh đi ra ngoài, lấy di động gọi cho cấp dưới.

"Cậu tôi ở đâu?" Lâm Ngạn Sơ hỏi.

"Ông ấy đang trên đường về nhà."

Phanh......

Đối diện truyền đến tiếng thắng xe, một trận âm thanh chói tai qua đi, điện thoại bị cắt đứt.

Tim Lâm Ngạn Sơ đột nhiên đập gia tốc, nhanh chóng gọi một cuộc điện thoại khác.

"Thiếu gia, Liễu tổng xảy ra tai nạn xe cộ, người của chúng ta cũng bị đụng phải, chúng tôi đang chạy tới đó."

Lâm Ngạn Sơ hỏi địa chỉ, thu thập đồ vật nhanh chóng đi ra ngoài.

Vị trí xảy ra tai nạn cùng chỗ Lâm Ngạn Sơ có chút xa, lại là thời gian tan tầm cao điểm, vì thế mà xe không thể đi nhanh được.

Chờ Lâm Ngạn Sơ đuổi tới, đã là ba tiếng sau.

"Liễu tổng đã vào phòng chăm sóc đặc biệt ICU, bác sĩ nói......" Cấp dưới chần chờ mà nhìn Lâm Ngạn Sơ liếc mắt một cái, "Bác sĩ nói, liễu tổng rất có thể sẽ trở thành người thực vật."

Mấy tuần này mình thật sự bận nên hơi bỏ bê mấy tình yêu thông cảm mình nhé. Mình sẽ cố lết hết truyện. Fighting!

❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️
"Cầu sao a, mọi người vote cho mình nếu thấy hay nhé. Tiếp thêm cho mình chút động lực đi mấy tình yêu ơi!"

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top