Chương 33: Tung Bay (1)

Thẩm Mộc Tinh mơ một giấc mơ thật dài.

Sáng sớm tỉnh lại phát hiện bình rượu Thiệu Hưng trên đầu giường chỉ còn nửa bình, trong phòng đều là mùi rượu.

Cô ngồi ngây ngốc trên giường một hồi, trong đầu lại hiện ra dáng vẻ người kia xuất hiện ở ngã tư đường.

Như một giấc mơ.

Tại sao anh lại ở Thẩm Quyến...

Đồng hồ báo thức reo vang, cô đỡ cái đầu đau như kim châm ngồi dậy, xốc chăn lên nhanh chóng rửa mặt, ra cửa đuổi theo tàu điện ngầm.

Sắp hết năm, Thẩm Quyến nổi danh chỉ có một mùa bắt đầu vào đông.

Trước mấy ngày có đồng nghiệp Đông Bắc tới vừa vắt áo khoác lên ghế vừa vui vẻ hỏi Thẩm Mộc Tinh: "Thẩm Quyến vào đông khoảng bao nhiêu độ?"

Thẩm Mộc Tinh cười nói: "Thẩm Quyến không có mùa đông, lạnh nhất cũng chỉ mười độ."

Nam đồng nghiệp Đông Bắc biểu lộ tiêu tan, sau đó nói không ngớt về việc Đông Bắc -30 độ cho Thẩm Mộc Tinh, phun nước bọt thành đống, Đông Bắc còn có đồ ăn gọi là "Dầu chiên băng".

Kết quả hôm nay đi làm, nam đồng nghiệp kia lại rụt cổ kêu meo meo, la hét muốn mặc áo lông, Thẩm Mộc Tinh bảo hôm nay mới 15 độ, nam đồng nghiệp nói:

"Đến hôm nay tôi mới biết được! Thì ra rời xa hơi ấm, con mẹ nó chứ cái gì cũng không được!"

Thẩm Mộc Tinh cười như điên.

Mỗi đồng nghiệp hàng ngày đều làm về thị trường, mồm mép cũng lắm mồm hơn.

Làm việc đến trưa, giữa trưa bảo đồng nghiệp gọi giúp hamburger, vừa mở miệng Thẩm Mộc Tinh mới nhớ tới, tiền cơm trưa hôm qua quên đưa người ta rồi, đầu óc bỗng nhiên giống như nổ tung, cô tranh thủ thời gian lật túi tiền, hơn nửa ngày mới tìm ra 76 phân 5 đồng lẻ, trả cho nữ đồng nghiệp tiền cơm hôm qua và nay.

"Chị Hứa, tiền cơm hôm qua đây chị!"

"Ai u không sao!"

"Cầm cầm đi!"

"Ai u người miền Nam mấy em, mấy đồng tiền cũng tính toán vậy sao."

"Cảm ơn chị Hứa!"

Thẩm Mộc Tinh cầm lấy Hamburger ngồi xuống bàn làm việc, vừa có thời gian xem điện thoại, mấy tin nhắn chưa đọc hiện lên.

Cái đầu là mẹ già gửi đến: "Tết có về nhà không đấy? Nếu về nhớ đặt vé cho kĩ."

Thẩm Mộc Tinh trả lời: "Không về, không phải sang năm em trai con mới ra tù sao? Nhân dịp tết con xin tăng ca, năm sau có thể xin nghỉ, đến lúc đó có thể cùng về một lúc."

Mẹ trả lời: "Vậy cũng được."

Tin thứ hai do Hạ Thành gửi đến: "Mộc Tinh, tết Nguyên Tiêu công ty có chuyến du lịch đến Thẩm Quyến, cậu báo giá cho tớ chút đi."

"Được." Thẩm Mộc Tinh ngậm Hamburger đánh máy, bắt đầu gửi bưu kiện cho anh.

Buổi chiều phải ra ngoài chạy nghiệp vụ, Thẩm Mộc Tinh ăn cơm trưa qua loa liền mặc áo khoác, đi toilet một chuyến.

Tiếng xã nước bồn cầu còn chưa dứt, Thẩm Mộc Tinh đã vội vội vàng vàng ra khỏi nhà cầu đi rửa tay, hai nữ đồng nghiệp đứng trước gương chỉnh trang sắc đẹp, trò chuyện gì đó.

Mã Lệ Na mua ở Thượng Miêu một bộ quần áo, đã từng cho Thẩm Mộc Tinh nhìn qua ảnh chụp, trên tấm ảnh nhìn rất thời thựơng, nhưng mặc trên người cô nàng ngũ đoản* này lại khác, đồng nghiệp July khen quần áo cô ấy đẹp, Thẩm Mộc Tinh yên lặng rửa tay trước bồn rửa.

*chỉ bộ phận trên người đều ngắn.

Bỏ tay và máy hong khô, chất lỏng dần dần bốc hơi, Thẩm Mộc Tinh nghĩ, vẫn nên xoay người sang chỗ khác lại thấy Mã Lệ Na quay sang cười.

"Chị Na đến rồi? Quần áo trên người thật sự rất đẹp!"

Mã Lệ Na vui vẻ cười: "Tiểu Thẩm chị cảm thấy áo khoác của em cực kỳ có khí chất, chị cũng muốn một bộ, hai ngày nay lạnh, rốt cục có thể mua áo khoác rồi."

Thẩm Mộc Tinh nói: "Tiền năm ngoái kiếm được ổn định rồi, có thể mua đựợc thôi? Em đi trước, buổi chiều còn đi gặp khách hàng, khổ ghê."

"Nhanh đi mau đi đi!"

July và Mã Lệ Na đều phất tay với cô.

Thẩm Mộc Tinh ra toilet, đi ngang qua tấm gương chỗ bình chữa cháy đột nhiên phát hiện một bên lông mày mình vẽ hơi đậm, khách buổi chiều là nữ, cô ấy từng nói ghét nhất cùng cô gái trang diễm mạt* đi nói chuyện hợp tác.

*trang điểm đậm loè loẹt

Thế là Thẩm Mộc Tinh dừng lại, lấy ra một tờ khăn giấy, lau lông mày trước gương bình chữa cháy.

Bình chữa cháy và toilet chỉ cách hai bước, giọng July truyền vào tai.

"Chị làm mai Tiểu Thẩm với bác sĩ Tiểu Trịnh có thành không?"

Mã Lệ Na nói: "Thành không à? Không phải ngày nào Tiểu Trịnh cũng đến đón sao?"

July nói: "Không phải nói chuyện đó?"

Mã Lệ Na hừ cười một tiếng: "Không ở cùng em chẳng lẽ dư thừa sao? Thẩm Quyến là nơi nhiều người trẻ tuổi, là nơi nhiều cẩu độc thân trẻ tuổi nhất, cẩu độc thân là nữ cũng nhiều nhất. Suy nghĩ tỉ mỉ cực!"

July nói: "Đúng thế, điều kiện Tiểu Thẩm rất tốt, cũng nên tìm một người rồi."

Thẩm Mộc Tinh cười lắc đầu, ném cục giấy vào thùng rác.

...

Đi ra ngoài bị tổng thanh tra gọi lại.

"Thẩm Mộc Tinh, cô tới phòng làm việc của tôi một chút."

Thẩm Mộc Tinh nhìn đồng nghiệp A Mẫn đối diện, khóe miệng giật một cái, A Mẫn gật gù đắc ý cảm thán nói: "Chậc chậc chậc, có chút khổ sở đấy!"

Thẩm Mộc Tinh đổ mồ hôi, A Mẫn làm ra tư thế bị cắt cổ.

Hoàn toàn chính xác, gần nhất tổng thanh tra tìm cô còn nhiều hơn chủ quản, có lúc rất nhiều lần.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top