Chương 8


Cho dù trận thi đấu này không có ý nghĩa gì quá lớn đối với cả hai đội nhưng anh Khải, huấn luyện viên của KG vẫn chuẩn bị rất kỹ càng— Tro Tàn đang tranh MVP với Hoang Mạc đường đối đầu của chiến đội ASG xếp hạng hai trong vòng loại, tuy rằng hiện tại số liệu ở các hạng mục Tro Tàn vẫn luôn dẫn đầu nhưng chênh lệch cũng không mấy cách biệt, nếu trận này hành mấy con gà RS có thể khiến số liệu tăng lên, vậy thì MVP trong vòng loại này hẳn là thứ đã rõ mười mươi rồi.

Tinh Vũ đi đường phát triển của đội RS là người chơi nổi bật bất ngờ xuất hiện vào ba tháng trước, cậu ta luôn đứng đầu bảng xếp hạng trong cả tháng, như lẽ thường chắc chắn sẽ bị các đội lớn đào đi huấn luyện, từ đấy không còn bất kỳ tin tức gì nữa.

Mà lúc này cậu ta đã là người tự do gia nhập vào chiến đội RS, nói chung vẫn khiến cả giới phải xôn xao thảo luận Tinh Vũ đang ở đâu có câu trả lời, gần đây cậu ta mới trở thành vị trí chủ lực trong đội, cũng rất nhiều lần chỉ thiếu một chút là có thể dẫn dắt đội ngũ giành được thắng lợi. Giang Tự đã xem lại ghi hình lúc bọn họ thi đấu, anh cũng nhất trí với anh Khải, cho rằng nếu đội của bọn họ biết phối hợp với nhau hơn thì xếp hạng đã không thảm đến mức như lúc này.

Cho nên ban pick của trận này bọn họ đã suy nghĩ rất chính xác, chủ yếu là nhắm vào đường có hai người bên RS, còn ba tuyển thủ còn lại thì thả đó không quan tâm. Bọn họ ban Macro và Công Tôn Ly mà Tinh Vũ chơi tương đối tốt, sau đó huấn luyện viên RS đáp trả bằng việc ban Lỗ Ban Đại Sư và Đại Kiều của Tiểu Ngư, nhằm khắc chế tính đổi đường linh hoạt của KG.

KG đưa tay lấy Thái Ất chân nhân, bên RS pick Kính và Mai Shiranui. KG tiếp tục lựa chọn Liêm Pha và Thượng Quan Uyển Nhi, vị trí thứ ba của RS pick Trương Phi. Đợt ban thứ hai KG vẫn tiếp tục nhắm vào Tinh Vũ nên ban Tôn Thượng Hương và Hậu Nghệ, sau đó giành được Địch Nhân Kiệt trước, RS không còn cách nào khác đành phải chọn Lỗ Ban số 7 cho Tinh Vũ, lại pick Bạch Khởi cho vị trí đường đối đầu.

Vị trị cuối cùng của KG pick Tachibana Ukyo, đội hình chính thức của hai bên đã được xác định, tiến vào giai đoạn chuẩn bị. Kết thúc đếm ngược, hẻm núi vương giả xuất hiện trước mặt bọn họ, dưới khán đài đội ngũ fan hai bên đều phất cờ dẫn dắt fans cổ vũ cho chiến đội của mình.

"KG! Cố lên!"

"Cố lên!!!"

Cho dù là một trận thi đấu không có gì đáng xem như thế, nhưng Nam thị là sân nhà của KG nên vẫn đầy fans nhiệt tình đến đây như cũ, dùng hết toàn bộ sức lực gào to hò hét, cổ vũ cho tuyển thủ bọn họ thích.

Thanh âm như đất trời rung chuyển xuyên vào màng tai Giang Tự, anh ngẩng đầu lên nhìn theo bản năng, thấy người được gọi là Tiểu Ca đang ngồi ở hàng đầu phất cờ đội, đây là một người vẫn luôn thích và theo anh từ lúc TOG mới thành lập đội đến giờ, năm năm không màng gió sương, dù cho là sân nhà hay sân khách, dù cho là lúc thành tích của bọn họ kém cỏi, nhất định Giang Tự vẫn nhìn thấy cậu ta đứng ở hàng đầu khán đài, hô cố lên với bọn họ đến tê tâm phế liệt.

Đương nhiên sau này cậu ta đã bị gộp vào đội cổ vũ của KG, Giang Tự còn tặng riêng cho cậu đồng phục đội tự mình ký tên, khiến chành trai nọ kích động rất lâu, bắt lấy tay anh nói nhất định sẽ đem cái áo này treo ở giữa phòng khách nhà cậu ta, suýt nữa dọa Giang Tự hết cả hồn, tưởng cậu ta có ý nghĩ kỳ lạ không để cho người ngoài biết được với anh.

Giang Tự nhanh chóng đảo tầm mắt qua người cậu ta, sau đó dừng ở cậu trai mặc áo sơ mi trắng đeo khẩu trang ngồi ở phía sau. Mà nhớ rõ được cậu trai này như thế vì mỗi trận thi đấu chỉ có mình cậu ta đeo khẩu trang màu đen ngồi ở vị trí phía trước như thế, ra vẻ thần bí lắm, khiến ánh mắt của Giang Tự cứ va phải cậu ta suốt nên nhìn một cái là nhận ra ngay.

Có vẻ như chỉ cần bọn họ thi đấu ở sân nhà Nam thị thì nam sinh này đều đến đây để xem thi đấu, mỗi lần đều ngồi cố định ở vị trí đó, từ chỗ của Giang Tự chỉ cần vừa dời tầm mắt lên là có thể nhìn thấy cậu được rồi, cho nên ấn tượng rất sâu sắc.

Cậu chàng có mái tóc đen xoăn nhẹ, trông có vẻ mềm mại lắm, cậu để lộ nửa trên khuôn mặt tuấn tú, Giang Tự bất giác nghĩ bụng chắc hẳn là người này rất điển trai đây mà, khoảnh khắc tầm mắt của bọn họ chạm nhau, cậu trai nọ nhanh chóng nhìn sang nơi khác, ý thức mình lại suy nghĩ linh tinh nên anh cúi đầu nhìn về màn hình.

Thi đấu đã chính thức bắt đầu, Địch Nhân Kiệt của anh đi đường dưới, mà bốn đồng đội còn lại đã tập hợp đến đường giữa thăm dò tầm nhìn của rừng, tùy thời chuẩn bị nhào vào giao tranh cùng đối phương. Chỉ mới vừa vào trận, tám người đã muốn mở giao tranh tổng ngay tại đường giữa, hai bên ném kỹ năng nhử tận 7749 lần rồi, bầu không khí vẫn cứ giương cung bạt kiếm nhưng mặc cho bình luận viên trên đài phân tích đến mức nước miếng văng tứ tung thì vẫn chả hề có trận giao tranh nào cả.

Đúng lúc này, thông báo chiến công đầu truyền đến.

"Chuyện gì đã xảy ra thế!" Bình luận viên Cách Lâm kinh ngạc mà hô lên, "Tro Tàn solo lấy được mạng của Tinh Vũ rồi!"

Hình ảnh thi thể Lỗ Ban bé nhỏ ngã vào trụ một đường dưới của mình, mà người giết nó là Địch Nhân Kiệt đã chạy đâu mất, ấy thế mà đang vui vẻ thoải mái chạy vào trụ chuẩn bị biến về.

Còn chưa kịp hoàn hồn thì màn lúc nãy đã được chiếu lại, Lỗ Ban số 7 dọn lính nhanh hơn so với Địch Nhân Kiệt, vốn đang trên cơ, kết quả lúc hai người tranh cua sông, vì Tinh Vũ quá nóng vội nên đã di chuyển đến ngay trước mặt Địch Nhân Kiệt, bị chiêu đánh thường đã được cường hóa của hắn bắn dính vài phát, sau đó Địch Nhân Kiệt lui về phía sau kéo dài khoảng cách tránh kỹ năng thứ nhất và phép bổ trợ cường hóa của Lỗ Ban, dùng tốc biến nhảy ra thả chiêu một, Lỗ Ban số 7 lập tức dùng chiêu hai để đẩy anh ra xa nhưng bị chiêu hai vô địch của Địch Nhân Kiệt hóa giải trong nháy mắt, lúc này Lỗ Ban muốn trốn đi đã không còn kịp nữa rồi, Địch Nhân Kiệt sử dụng nội tại, dùng đánh thường lấy đi sinh mệnh của cậu ta một cách lưu loát.

"Quá xuất sắc!" Cách Lâm không nhịn được kinh ngạc, hô lên đầy cảm thán, "Combo thao tác của Tàn thần rất nhiều chi tiết, đáng giá cho chúng ta chậm rãi phân tích sau khi xem lại trận đấu!"

"Nhưng mà chúng ta vẫn có thể nhìn thấy Tàn thần cũng chỉ còn lại rất ít máu, lúc nãy Tinh Vũ có khả năng giết chết anh ấy." Một vị bình luận viên khác là Blue bắt đầu vớt vát mặt mũi cho đội khách, "Tôi cảm thấy Tinh Vũ rất tự tin rằng có thể solo lại Tro Tàn mới không sử dụng tốc biến, không nghĩ tới việc sát thương vẫn còn thua một chút, bị Tàn thần ăn mạng."

"Nghé mới sinh không sợ cọp!" Cách Lâm muốn cỗ vũ người mới một chút nên lên tiếng ngay, "Tôi nhớ rằng đây là lần đầu tiên Tinh Vũ đánh với Tro Tàn đúng không? Áp lực khi phải solo với Tro Tàn đến mức nào mọi người đều biết, tôi cảm thấy Tinh Vũ dám liều lên chơi với anh ấy, đã thế chỉ thiếu chút nữa là solo thắng Tàn thần thì đã không tồi rồi nha."

"Không sai." Blue khụ một tiếng, nhắc nhở Cách Lâm dời trọng điểm về lại ở trận đấu, "Chúng ta nhìn xem, Thái Ất của Tiểu Ngư đã sắp chạy xuống đường dưới, KG rất quen thuộc với những pha thế này, có thể tiếp theo đây bọn họ sẽ dồn trọng tâm vào đường dưới."

"KG mà đã giành được ưu thế ở đường phát triển thì khó mà thắng được nữa, bọn họ sẽ như quả cầu tuyết thôi, cách biệt càng lúc càng lớn." Cách Lâm nói, "Vậy chúng ta nhìn xem RS sẽ ứng phó như thế nào nhé?"

(Quả cầu tuyết: càng lăn thì nó càng bự lên)

"Ôi..." Blue không thể tin vào hai mắt của mình nữa, "Tinh Vũ lại mang theo Trương Phi đổi mạng với Tàn thần, nhất quyết không chịu thua sao đấy ư!"

"Trước mắt người đi rừng của hai bên đều đã ăn sạch rừng cả rồi, Tachibana Ukyo của Trục Hạ hẳn sẽ chạy đến trước." Cách Lâm nói rất nhanh, "Thượng Quan Uyển Nhi dọn đường xong cũng sẽ chạy đến bên này, nàng ta có kỹ năng di chuyển, như vậy có thể thấy Shiranui sẽ đến chậm hơn nàng ta nhiều, Lỗ Ban số 7 đang gặp nguy hiểm đó!"

"Đường dưới bên phía RS ra tín hiệu rồi, chúng ta cùng nhìn xem trong pha giao tranh này này liệu Lỗ Ban số 7 có thể lui về hay không nhé, Tinh Vũ không lui! Kích thích quá đi mất, chỉ cần cậu ta tốc biến lên dùng đánh thường là có thể đổi lấy mạng Địch Nhân Kiệt rồi!"

"Không đổi được rồi!!!" Giọng điệu của Cách Lâm lại vọt lên, "Thái Ất của Tiểu Ngư đã dùng tốc biến nhào đến đỡ Miệng pháo cá mập giúp Tàn thần rồi, các bạn ơi mau nhìn đi, cái gì là chân ái, đây chính là chân ái chứ còn gì nữa!"

"Nói thật tôi lại tin tưởng vào tình yêu rồi." Blue cười nói, "Nếu Tinh Vũ đổi mạng được với Tàn thần thì ưu thế của KG sẽ mất đi, hiển nhiên là RS sẽ không lỗ."

Cách Lâm đáp lời nói: "Đáng tiếc là Tiểu Ngư và Tàn thần phối hợp quá tốt. Tuy rằng bây giờ trợ thủ đã đổi thành đi gank hết các đường nhưng tổ hợp đánh đường dưới này bọn họ đã đánh từ ba năm trước đến bây giờ, rất ăn ý nhỉ."

"Lỗ Ban số 7 đã chết hai lần liên tục, trong thời gian ngắn sẽ không gây ra sóng gió gì được." Blue nói, "Hiện tại chắc hẳn RS sẽ phải thu đội hình lại chờ cho Lỗ Ban phát triển, hoặc là đợi xem có thể tìm ra điểm đột phá từ đường trên không."

Cách Lâm cũng là bình luận viên có thâm niên trong league, anh ta biết rõ không có cameras nhưng vẫn không nhịn được mà lắc đầu: "KG sẽ không cho bọn họ cơ hội để phát triển nữa đâu."

Mọi chuyện tiếp đó y hệt như lời Cách Lâm nói, cho dù Tinh Vũ dùng hết toàn lực để thao tác nhưng vẫn không thể lấp được khoảng tiền thua kém của xạ thủ hai bên như cũ. Khiến người khác kinh ngạc chính là việc Tro Tàn mắc nhiều sai lầm khi đẩy trụ đường giữa, nhưng Thượng Quan Uyển Nhi của của Hoa Ngữ Giả phát huy cực kỳ đẹp mắt, nhiều lần xông vào trong đám người đánh chết Lỗ Ban số 7, sau đó KG tập hợp mở giao tranh tổng khiến đối phương không thể chống đỡ được nữa, cuối cùng tất nhiên RS cũng thua trận thi đấu.

Mười tuyển thủ trên sân đứng dậy trở về phòng chờ tiến hành nghỉ ngơi và chỉnh lí trong thời gian ngắn ngủi, mà bình luận viên trên đài vẫn còn đang tiếp tục nói về trận đấu này.

"Quả là một trận đấu xuất sắc!" Cách Lâm nói, "So sánh với họ thì RS vẫn còn rất trẻ, dưới áp lực to lớn đến từ lối chơi của KG tất nhiên bọn họ sẽ không có kinh nghiệm đối phó."

"Là do Hoa Ngữ Giả hôm nay phát huy quá xuất sắc." Blue cười nói, "Uyển Nhi 6-1-4, trận này cậu ấy MVP không thể nghi ngờ gì nữa ha."

"Đúng thế, nếu Tàn thần không chết hai lần kia thì có lẽ là của Tàn thần rồi, giai đoạn trước anh ấy solo thắng Tinh Vũ mở ra thế thắng cho cả đội, có thể nhìn thấy tiếp đó KG đều xem anh ấy là chủ lực để tiến hành ép trụ, mấy pha giao tranh kia cũng rất đẹp."

Lời này của Cách Lâm có hơi nhắm mắt khen bừa một cách ngốc nghếch, Blue biết anh ta là fan của Tro Tàn, tuy rằng có thể hiểu cho tâm trạng của anh ta nhưng vẫn hắng giọng nhắc nhở anh ta chú ý đúng mực: "Nếu nói về solo trong ván này thì Uyển Nhi của Hoa Ngữ Giả vẫn xuất sắc hơn."

"Đúng đúng." Cách Lâm vội vàng đáp, "Vậy chúng ta nhìn xem trận này ai sẽ giành được vị trí MVP— chúc mừng Hoa Ngữ Giả!"

"Đây cũng là lần MVP thứ 6 của Hoa Ngữ Giả rồi." Blue đọc số liệu một cách quy củ, "Tro Tàn đã được 13 lần."

"Hoang Mạc của ASG đã được 12 đấy." Cách Lâm nói, "Nếu trong trận thi đấu hôm nay Tro Tàn có thể giành thêm vị trí MVP một lần nữa thì sẽ ổn thôi."

"Nhưng dựa theo biểu hiện lúc nãy của Tàn thần mà nói thì trong khi thi đấu anh ta đã liên tục để mắc phải sai lầm, có vẻ như trạng thái không tốt lắm. Hy vọng ở trận tiếp theo anh ấy sẽ điều chỉnh trạng thái thật tốt." Blue bày ra nụ cười chuyên nghiệp trước ống kính, "Vậy các bạn khán giả hãy nghỉ ngơi trong chốc lát nhé, trận đấu xuất sắc tiếp theo sẽ lập tức bắt đầu."

Lời của anh ta còn chưa dứt, sân khấu đã tối sầm đi, trên màn hình lớn đã chiếu lại đoạn ngắn ấn tượng và quảng cáo của nhà tài trọ. Thời gian nghỉ ngơi giữa các trận đấu áng chừng tầm mười lăm phút, rất nhiều người cảm thấy buồn chán mà mở điện thoại lên chơi, Lâm Kiệu kéo khẩu trang xuống, nhìn màn hình mà chau mày.

Cậu cảm thấy không đúng lắm, không thể nói rõ được vì sao thao tác của Tro Tàn lại biến đổi to lớn như vậy. Nhưng đồng đội và huấn luyện viên của KG ở phòng chờ lại biết rất rõ, từ khi bước vào giai đoạn late game, nét mặt của Giang Tự vẫn luôn nhăn nhó.

Tiểu Ngư nhạy cảm, là người đầu tiên phát hiện ra có chỗ không ổn: "Anh Giang, ông không sao đấy chứ?"

Giang Tự lắc đầu, xoa xoa tay của mình: "Đau chút thôi."

Tinh Vũ đã mang đến cho anh áp lực rất lớn, thiếu niên 17 tuổi cho dù là thao tác hay tốc độ phản ứng đều nhanh hơn anh, Giang Tự ỷ vào kinh nghiệm nhiều hơn cậu ta mới miễn cưỡng ngăn được, nếu như sơ sẩy một chút thì người ngã trên dất kia chính là anh rồi.

Tinh Vũ trẻ tuổi, rất liều lĩnh và có gan khiêu chiến và thử thách với mọi thứ , cho dù có phải thất bại cũng không có gì, cậu ta vẫn có thể trưởng thành từ trong thất bại, mỗi một bước đi đều có thể san bằng đá kê chân trên đường. Mà Giang Tự đứng ở đỉnh núi đã rất lâu, quanh năm suốt tháng phải chịu cường độ huấn luyện cao nên tay của anh rơi vào trạng thái mệt mỏi không cách nào kham nổi, như vừa mới vào trận đã yêu cầu phải tập trung lực chú ý cao độ và thao tác tay chuẩn xác như vậy gây áp lực rất lớn lên đôi tay, đến tận bây giờ Giang Tự vẫn chưa bình tĩnh lại được.

Bác sĩ của đội ngồi trên ghế gỗ mát xa cổ tay cho anh, anh Khải cau mày nhìn anh hỏi: "Còn có thể đánh nữa không đấy?"

"Có thể." Giang Tự gật đầu nói, "Em có thể kiên trì cho đến khi đánh xong."

"Được."

Giang Tự suy nghĩ một hồi rồi hạ giọng nói với anh Khải, "Anh Khải, đề cử để Bất Du từ trại huấn luyện vào đội một đi."

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top