Phiên ngoại 1
Sau 5 năm, kể từ ngày L.Joe lên làm Chủ tịch. Công ty đã nhanh chóng chiếm lĩnh thị trường ở Hàn Quốc và 2 năm trở lại đây, L.Joe thành lập một công ty khác ở Mỹ để có thêm cơ hội phát triển, kể cả ở thị trường nước ngoài.
Cũng chính vì vậy L.Joe phải thường xuyên sang Mỹ, đi đi về về.
Sắp tới lại phải sang Mỹ- Califonia một chuyến. Nhưng lần này không đơn thuần là vài ngày hay một tuần.
Bởi vì công ty bên ấy gặp một số trục trặc, nên L.Joe phải trực tiếp sang để điều hành. Và thời gian là 1 tháng ! [Au:Chết mày chưa =))]
.
.
.
1 THÁNG SAU...
"Tại sao chưa ra đón anh ?"
"Hã ? gì chứ ?"
"Chồng em công tác cả tháng trời, tới ngày về cũng không thèm ra sân bay đón em th...cái gì ?"
"Yah ! Em giỡn mặt với tôi đó hã ChanHee ?"
*tút...tút...tút...*
"CHANHEE...em to gan lắm ! Được. Tôi đợi em về rồi sẽ từ từ chỉnh em."
.
.
.
Chiếc xe hơi mui trần dừng lại.
- Đến nhà tôi rồi. Cảm ơn cậu MinHae. Đã làm phiền cậu._ChanHee quay sang nói, cười với cậu ta một cái.
- Không có gì đâu, là tôi muốn đưa cậu về mà. Giờ này cũng khó bắt taxi lắm. Với lại mỹ nhân như cậu, giờ này một thân một mình ở ngoài bên ngoài không tốt đâu...
ChanHee cười trừ. Rồi nhìn đồng hồ trên tay.
- Cũng trễ rồi ! Thôi tôi vào nhà đây. Hẹn gặp lại. Nếu như năm sau có tổ chức họp lớp cứ gọi cho tôi. Tôi nhất định sẽ đi.Cậu về cẩn thận nhé._ChanHee cúi đầu.
Định quay sang mở cửa thì MinHae nắm lấy tay ChanHee lại.
ChanHee quay sang ngơ ngác nhìn cậu ta.
- MinHae cậu sao vậy ??
- ChanHee !... Cậu đúng là xinh đẹp mà.
Dứt lời, chưa kịp để ChanHee phản ứng. Cậu ta liền nhắm đến môi của ChanHee mà hôn...
Lúc này trên tầng 2, một người âm thầm thu hết những hình ảnh vào mắt. Cổ tay siết chặt lại đến lộ cả gân xanh.
ChanHee đẩy cậu ta ra. Lấy tay sờ môi của mình, nhìn cậu ấy với con mắt giận dữ.
- Cậu làm cái trò gì vậy hã ?
- Tôi thích cậu. Chúng ta hẹn hò đi !
- Tôi...tôi có bạn trai rồi...
- Không sao ! Tôi đợi.
- MinHae ! Không được...tôi...
- Năm học cao trung vì cậu là người của L.Joe. Tôi đã trễ một bước nên chỉ có thể âm thầm thích cậu. Bây giờ có cơ hội gặp lại...Cậu là mỹ nhân, tôi sẽ không để mất cơ hội đâu._Cậu ta đưa tay nâng cằm của ChanHee.
- MinHae à...thực ra...thực ra là tôi...có chồng, 2 con rồi. [Au: =)))))))))))))]
MinHae hơi chau mày.
- Cậu không thích tôi. Có thể nói ! Việc gì phải lấy cớ ?
- ? Cậu không tin tôi sao ? Là thật đó !
MinHae cười.
- 25 tuổi, có chồng, 2 con. Cậu đùa tôi à ?
- 19 tuổi mang thai đứa thứ nhất. 20 tuổi kết hôn với Lee ByungHun, 22 tuổi mang thai đứa thứ hai. Tôi giống đang đùa cậu lắm sao ?_ChanHee đưa bàn tay có đeo nhẫn lên, bình thản nhìn cậu ta mà nói một hơi.
MinHae đứng hình. Vài giây sau mới mấp máy môi nói tiếp.
- Cậu và L.Joe kết hôn rồi sao ? Tôi tưởng sao bao nhiêu năm hai người đã ?...Vậy tại sao lúc nãy cậu lại nói là bạn trai ?.
ChanHee cúi mặt.
- Bởi vì chuyện đường đường là nam nhân, lại...có chồng. Cậu không hiểu khi nói ra nó mất mặt đến mức nào đâu.
- À...
- Thế nên...
- Tôi xin lỗi vì hành động lúc nãy. Nếu tôi biết cậu đã kết hôn rồi thì tôi sẽ không làm như vậy đâu. Thật lòng xin lỗi..._MinHae hơi e ngại.
- Không sao ! À mà thôi. Tôi phải vào nhà đây. Chào cậu.
............
Sau khi chiếc xe chạy đi. ChanHee thở phào...mặt hơi nhăn nhó, đưa tay sờ vào môi mình lần nữa.
Hiện tại đã là 1:00 sáng. ChanHee lấy chìa khóa riêng, mở cửa. Vì đang là nữa đêm, ChanHee rón rén đi vào, sợ sẽ làm đánh thức mọi người.
Đột nhiên từ đằng sau, một cánh tay to lớn bắt lấy hông. Sau đó dùng lực kéo cậu sát lại. Cậu hơi hoản hốt, cựa quậy, vùng vẫy tay chân loạn xạ. Định hét ầm lên thì bị bàn tay người phía sau bịt miệng lại. Thanh âm quen thuộc truyền đến bên tai.
- Em lén lén lút lút...mới đi vụng trộm về ?_Bàn tay đặt ở hông nay luồng vào trong lớp áo, sờ soạng.
- Yah ~ Lee ByungHun ! Anh muốn dọa người ta chết hã ?_ChanHee lấy lại bình tĩnh, gỡ bàn tay hư hỏng của L.Joe ra .
- Đừng có đánh trống lảng ! trả lời câu hỏi của tôi...Em vừa đi vụng trộm về ?_Vòng tay siết chặt lấy eo của ChanHee
- Vụng...vụng trộm gì chứ ?? Thả em ra_ChanHee gỡ tay L.Joe không được nên cào cào vài đường.
- Khai thật đi ! Trong thời gian tôi đi Califonia. Em đã qua bao nhiêu thằng ? À, nói vậy cũng không đúng. Em đã bị "chơi" bao nhiêu lần rồi hã ? Dâm phụ._L.Joe cắn vào vành tai của ChanHee. [R: khốn nạn -_- ]
- A~~ đau em. Anh bị bị gì vậy ? Trong điện thoại em đã nói rõ là cùng lớp cũ họp mặt mà.
- Vừa mới hôn thằng nào ở dưới nhà.
ChanHee bất ngờ. Không lẽ ByungHun ?
- Em...không phải như anh nghĩ..._ChanHee ấp úng, nói lắp bắp.
- Cứ đưa tay lên sờ môi mình. Thực là thích nam nhân đó hôn em vậy sao ?_Càng nói L.Joe càng siết chặt vòng tay.
Vòng tay siết chặt không như cảm giác quấn lấy, âu yếm. Mà là siết chặt đến khó thở.
- Đó là Choi MinHae cùng học cấp 3 với chúng ta lúc trước. Cậu ta tưởng em vẫn chưa kết hôn nên... Nhưng sao khi em giải thích cậu ta hiểu và xin lỗi rồi. Chuyện chỉ vậy thôi... Em xin lỗi, do em không kịp phản ứng, anh đừng giận. Em đã đẩy cậu ta ra rồi mà...
- Thật chứ ? Em ngoan ngoãn đến vậy sao ?_L.Joe hơi nới lỏng vòng tay ra một chút.
- Em không thích cậu ta đâu. Nên em đã đẩy ra rồi. Anh không nhìn thấy ?
- Vậy nếu em thích là em để nó hôn em luôn ?
- Yah ~ *quát* vừa phải thôi Lee ByungHun .Ức hiếp em vừa vừa thôi. Em đã nói là em không có gì rồi mà ! Tại sao cứ phải kiếm chuyện này chuyện kia ra mà nói vậy ?_ChanHee thúc cùi chỏ vào bụng của L.Joe.
- Anh ức hiếp em thì đã sao ?. Bỏ qua cho em chuyện kia. Nhưng mà...còn chuyện Chồng em đi công tác 1 tháng, em lại không ra đón ! Mà lại đi họp lớp...Bạn bè quan trọng hơn tôi hã ?. Em nên nhớ là em đã là vợ của tôi rồi. Em đã có chồng rồi đó. Nghe rõ chưa ?
- Thì em xin lỗi e... Yah !!! anh thả em xuống ! chết tiệt. Bọn trẻ đang ở nhà...không được...
ChanHee bị L.Joe vác lên vai hướng đi về phòng.
- Xin lỗi cũng muộn rồi.
- Bỏ em xuống...Yah ! Anh không thả tôi ra tôi sẽ làm anh liệt dương luôn đó~ [Au: -_-]
- Được thôi ! Dù sao thì ta 1 tháng nay bị cấm dục. Để tôi xem em làm tôi liệt dương như thế nào. À mà nghe rõ đây. Nếu tôi liệt dương thì em chuẩn bị tinh thần liệt giường đi. [Au: khốn thật chứ =))]
- Đồ khốn !
- Lại còn dám nói chồng em là đồ khốn ?. Được ! Đêm nay lão tử sẽ từ từ "dạy dỗ" em.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top