Chương 8: Thế giới tu tiên (8)
Editor: Ann
Mà địa phương phát sinh sự kiện kia chính là nơi nàng muốn đến lúc này - Bí Cảnh Linh Quang.
Tâm tình Duy Tự vui vẻ lấy bùa Truyền Âm từ trong nhẫn trữ vật ra, nhanh chóng đem tin tức mình đã tiến vào Bí Cảnh nói cho Thanh Diễn.
Khi thấy tin tức đã được nhận, Duy Tự nhẹ nhàng thở phào một cái, nàng dùng Linh lực bao trùm lấy tay phải, rồi thò tay đem đóa hoa ngắt xuống.
Đóa hoa này có tên là Hỏa Vân, là Thánh Phẩm chữa thương hiếm có, vừa vặn giải quyết cho thương thế của nàng lúc này.
"Ngươi dám hái nó xuống!!!"
Âm thanh mang theo uy thế và lửa giận vang lên, Duy Tự lại không bị ảnh hưởng chút nào, thẳng tay ngắt lấy hoa Hỏa Vân, để vào bên trong không gian nhẫn trữ vật.
"Ngươi có biết đồ vật ngươi vừa cầm lấy là của ai không, mau đem nó giao ra đây cho ta, nếu không thì. . ." Người vừa tới dùng ánh mắt dâm tà nhìn Duy Tự nói.
"Hỏa Vân sinh trưởng trong Bí Cảnh Linh Quang, đương nhiên là người nào đến trước, thì là của người đó rồi." Duy Tự thản nhiên nói, tay trái ở sau lưng lại đang len lén tụ lực.
Tuy nói thực lực của lão tặc này đều là lấy được từ phương pháp lô đỉnh, căn cơ bất ổn, nhưng dù gì cũng có thực lực Hóa Thần*, nếu là thời kỳ mạnh nhất của mình, lợi dụng Kiếm Phù mà sư phụ cho sẽ không sợ hãi, nhưng bây giờ thì phải cẩn thận một chút rồi.
(*Cảnh giới tu luyện trước khi phi thăng là Luyện Khí < Trúc Cơ < Kim Đan < Nguyên Anh < Hóa Thần < Luyện Hư < Hợp Thể < Đại Thừa . Nhưng mà truyện này cảnh giới tu luyện khá loạn, phía sau còn có Phi Thăng kỳ.)
Hộ pháp Ma giáo cười lạnh một tiếng, hắn nhìn thấy dung mạo xinh đẹp tinh xảo của Duy Tự, dâm tà trong mắt càng đậm hơn, "Vậy cũng chớ trách ta ra tay độc ác!"
Dứt lời, hắn liền ra tay, hung ác lao về phía Duy Tự.
Pháp quyết trong tay trái Duy Tự thành hình, một đạo lôi điện màu tím đập thẳng tắp lên đầu hộ pháp Ma giáo. Chiêu thức của Lôi Tự đột nhiên xuất hiện, làm hắn không kịp chuẩn bị, hộ pháp Ma Tông bị lôi điện đánh trúng.
Lôi quang tản đi, quanh thân hộ pháp Ma giáo là một tầng Cương Khí thật dày, chỉ hơi rách vài góc quần áo, giống như lôi điện lớn thế nào chăng nữa cũng không thể làm hắn bị thương nặng, hiện tại thân thể của hắn chỉ có chút tê liệt mà thôi.
Hộ pháp Ma giáo hộ pháp nhìn Duy Tự, trên khuôn mặt dâm tà lộ ra nụ cười giễu cợt.
Duy Tự đối với điều này không thèm quan tâm, trong nháy mắt, có thật nhiều phù văn huyền diệu quay xung quanh nàng, đồng thời mũi chân nàng nhẹ nhàng điểm một cái, nhanh chóng đánh úp về phía hộ pháp Ma Tông.
"Ngươi có biết người chơi khắc kim* không?"
(*Ý chị bảo, chị giàu vô cùng luôn)
Tiếng nói trong trẻo lạnh lùng của Duy Tự vang lên bên người hộ pháp Ma giáo, làm cho hắn say mê trong chốc lác. Nhưng theo cùng âm thanh, lại là kiếm khí phảng phất giống như có thể phá nát trời đất.
Cửu huyền kiếm trận, Đại Thừa Kiếm Phù, cực phẩm phù bảo, những thứ này, cả một đời người chưa chắc đã có một cái. Duy Tự giống như là không cần tiền, ném toàn bộ về phía hộ pháp Ma Tông đang bị lôi điện lúc trước làm cho tê liệt.
Trong lúc nhất thời, kiếm khí tràn ngập, bụi đất tung bay. Hồi lâu, khi bụi mù tản ra, liền xuất hiện một cái hình người máu me bê bét té trên mặt đất, ngực hơi hơi phập phồng, có cảm giác tùy thời có thể tắt thở.
Trong tay Duy Tự hiện lên một đóa hỏa diễm màu xanh nhạt, hộ pháp Ma Tông trong ánh mắt tràn đầy hoảng sợ trong, nàng nhẹ nhàng vung lên, rơi xuống trên người của hắn.
Một tiếng hét vàng lên, hỏa diễm nhanh chóng lan đến toàn thân của hắn, trong nháy mắt đem thân thể của hắn, bao gồm cả Linh Hồn đốt sạch tất cả. Những tiếng kêu thê lương thảm thiết thật lâu còn chưa tiêu tan.
Đối với cái này, vẻ mặt Duy Tự không biến đổi chút nào, nàng tìm một vị trí, bố trị trận pháp phòng ngự, lấy ra hoa Hỏa Vân, bắt đầu chữa thương.
Mấy canh giờ trôi qua, Duy Tự mở mắt ra, cảm nhận thương thế đã khôi phục toàn bộ, khóe môi hiện lên một nụ cười. Đến thời điểm đi thăm dò Bí Cảnh này một chút rồi.
Bí Cảnh Linh Quang rất lớn, Linh khí nồng đậm, quan trọng nhất là Linh dược khắp nơi, quả thực là thiên đường của luyện đan sư. Duy Tự một bên học tập y điển trong đầu, dùng những thủ pháp vừa học đó ngắt lấy lấy Linh dược.
Bỗng nhiên, mặt đất xuất hiện một hồi chấn động, một thiếu nữ mặc quần áo đệ tử Thiên Huyền Tông bị đánh bay, đụng vào vài cây đại thụ, ngã sấp xuống trước người Duy Tự.
"Đã xảy ra cái gì" Duy Tự vội vàng nâng thiếu nữ dậy, không ngừng đưa Linh lực vào trong cơ thể nàng.
"Khục khục." Thiếu nữ ho ra một ngụm máu tươi, "Cảm ơn đạo hữu, ta. . . a, Lâm sư tỷ "
" Ừ." Duy Tự nhàn nhạt đáp, "Chuyện gì xảy ra? Đội trưởng dẫn đội đâu? Sao chỉ có một mình ngươi?"
"Lâm. . . Lâm sư tỷ, chúng ta, chúng ta. . ." Thiếu nữ giống như gặp được người đáng tin cậy, ủy khuất đỏ mắt.
"Không sao, nói chậm một chút." Âm thanh Duy Tự mềm mại.
Ngay khi thiếu nữ muốn tiếp tục giải thích, phương xa truyền đến tiếng rống to của yêu thú, nữ tử giật mình một cái, lo lắng nói: "Lâm sư tỷ, ngươi đi mau, Hổ Huyết Tuyệt sắp đến rồi!"
"Chính nó làm ngươi bị thương sao" Sắc mặt Duy Tự biến thành lạnh lẽo.
Thiếu nữ gật đầu theo phản xạ, sau đó nhìn thấy ánh mắt lạnh lẽo của Duy Tự, lập tức nói: "Lâm sư tỷ, thực lực của yêu thú kia là Nguyên Anh kỳ, tỷ mau chạy đi!"
Duy Tự đỡ thiếu nữ đến một bên, đem đan dược trong nhẫn trữ vật giao cho thiếu nữ, "Ngươi mau chữa thương cho tốt đi, ta đi một lát sẽ trở lại."
Dứt lời, thân hình Duy Tự lóe lên, liền đến bên người hổ Huyết Tuyệt, tay cầm trường kiếm, kiếm quang lóe lên, động tác biến hóa, trực tiếp công kích đến điểm yếu của yêu thú.
Hổ Huyết Tuyệt bị đau nên rống to, điên cuồng tấn công Duy Tự. Thân pháp Duy Tự lúc ẩn lúc hiện, làm cho công kích của nó không thể trúng tý nào.
Cùng lúc đó, tay Duy Tự vung lên, hỏa diễm màu xanh nhạt ngưng tụ trên không trung, như có mắt đánh về phía hổ Huyết Tuyệt.
Hổ Huyết Tuyệt cảm thấy nguy hiểm, xoay người muốn chạy trốn, lại bị kiếm khí Duy Tự ngăn trở.
Trong vài phút ngắn ngủi, kiếm khí bén nhọn cùng hỏa diễm kinh khủng, con yêu thú này liền bị giết, một mảnh cũng không còn. Thiếu nữ nhìn thấy trợn mắt há mồm.
"Sư tỷ, tỷ thật lợi hại!"
Duy Tự cười khẽ, "Ngày sau muội cũng có thể làm được, còn bây giờ mau nói cho tỷ biết, các ngươi đã xảy ra chuyện gì? "
Sắc mặt của cô gái liền ảm đạm, trong mắt hiện ra vài phần hận ý.
"Lâm sư tỷ, các sư huynh sư tỷ đều. . . đều chết hết rồi, là do Thẩm Tuyền làm hại, là nàng giết chết sư huynh sư tỷ !"
"Vốn là. . . vốn là chúng ta được Lâm sư huynh mang theo, một đường thu thập Linh dược. Nhưng mà, nhưng mà sau khi bị đàn sói tập kích, một mình Thẩm Tuyền rời đi. Lâm sư huynh liền mang theo chúng ta đi tìm cỏ Tê Phượng, theo như Lâm sư huynh nói, đây là cơ duyên Thanh Diễn Chân Quân cho chúng ta. Đoàn người chúng ta nghe vậy liền hết sức phấn khởi đi tìm cỏ Tê Phượng."
"Rốt cuộc, không phụ lòng tìm kiếm, để cho chúng ta tìm thấy cỏ Tê Phượng. Thế nhưng bên cạnh nó còn có một yêu thú Hợp Thể kỳ trông coi. Chúng ta liền lập kế hoạch dụ yêu thú rời đi, rồi lại không ngờ một người áo đen nhân lúc chúng ta không chú ý, đem cỏ Tê Phượng trộm đi."
"Người kia. . . Người kia không chỉ trộm đi cỏ Tê Phượng, còn dẫn yêu thú trở về, sư huynh sư tỷ hầu như. . . đều bị yêu thú giết chết, chỉ có muội trốn thoát được."
"Về sau, trên đường muội gặp phải Thẩm Tuyền, trong lúc vô tình phát hiện ả chính là người áo đen kia, muội chạy trốn thất bại, bị ả phát hiện. Vốn tưởng rằng ả sẽ tự mình động thủ giết muội, nhưng mà ả ta giống như có việc gấp, liền phái hổ Huyết Tuyệt tới giết muội."
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top